Triệu tổng vẫn nhìn chằm chằm vào Bạch Tuyết. "Thiên kim của Bạch tổng thật là người cũng như tên, lớn lên giống tuyết thật đẹp, không biết bây giờ đang nhậm chức ở bộ phận nào?" Triệu tổng ánh mắt vẫn không rời đi Bạch Tuyết, hỏi. "Triệu tổng quá khen, con bé còn chưa có tốt nghiệp, bây giờ vẫn là học sinh." Bạch Hàn khiêm tốn trả lời, trong lòng có chút vui vẻ, xem ra Tuyết Nhi lần này có thể giúp ông một chuyện lớn. Lấy được công trình lần này của họ Triệu, sau đó còn có công trình của Lãnh Dạ, ông sẽ không cần phải lo lắng gì nữa, chờ thu tiền là được. Nghĩ tới đây, liền cười trong lòng. Triệu tổng nghe nói Bạch Tuyết còn là học sinh, trong lòng vui mừng, nói rõ cô rất đơn thuần, cũng rất non nớt, hắn liền thích như vậy, thật thỏa mãn, . "Về hợp đồng chúng ta sẽ từ từ nói chuyện, hôm nay không còn sớm, không bằng cùng đi ăn một bữa cơm?" Triệu tổng liền đề nghị nói, bởi vì rất nhiều chuyện phải dựa vào ăn cơm mới xong, nhất là, Bạch Tuyết là do Bạch Hàn cố ý an bài, cho nên hiện tại hắn chỉ cần đem Bạch Tuyết sử lý là được, trong lòng bắt đầu tính toán nhất định phải tìm nơi tốt nhất đi ăn. Còn Bạch Tuyết đơn thuần nghe được bọn họ nói đi ăn cơm, nghĩ thầm rốt cục có thể giải thoát, bởi bọn họ đi, thì cô có thể đi về. "Cũng tốt, tôi mời khách." Bạch Hàn nói, sau đó đứng dậy. Nhìn tất cả mọi người đứng lên, Bạch Tuyết cũng đứng dậy, ý là đưa bọn họ rời đi, ai ngờ? "Tuyết Nhi, ngươi đem tài liệu để vào trong phòng làm việc của ba, sau đó chúng ta cùng đi." Bạch Hàn nhìn Bạch Tuyết, cười cười nói. Bạch Tuyết giật mình ngẩng đầu lên, cô không muốn đi, nhưng là, cha đã nói thế, ánh mắt còn mang ý cảnh cáo cô nhất định ngoan ngoãn nghe lời. "Cha, con không đi được, bởi con còn có rất nhiều việc phải làm!" "Công việc buổi tối làm tiếp, nhanh lên một chút, chúng ta chờ con!" Bạch Hàn dùng ánh mắt hung hăng trợn mắt nhìn Bạch Tuyết một cái, ý là phải đi. Bất đắc dĩ! Rất bất đắc dĩ gật đầu một cái, đi cất tài liệu, trong lòng tự nói với mình, ông là cha của cô, sẽ không làm thương tổn cô lần thứ hai, về việc của Lãnh Dạ ông cũng là bị bắt buộc, nếu không công ty sẽ bị phá sản! Bạch Tuyết tin tưởng hiện tại công ty rất tốt, nên cha sẽ không ép cô làm những chuyện khó coi đó nữa! Vừa đi vừa tự an ủi mình. Đi theo bọn họ ngoan ngoãn lên xe, quả nhiên, Triệu tổng đã tìm nhà hàng tốt nhất mời bọn họ ăn cơm. Bạch Hàn trong lòng bắt đầu vui vẻ, xem ra sắp ký được hợp đồng. Lần này lại là một vụ mua bán lớn, mặc dù cùng vụ buôn bán của Lãnh Dạ không thể sánh bằng, nhưng cũng không tệ, đối với những công ty khác mà nói đây chính là miếng thịt béo, rất nhiều mỡ. Trên bàn rượu, Bạch Tuyết không dám ngẩng đầu nhìn người đối diện, chỉ nhìn món ăn, rồi từ từ ăn, bởi vì người đàn ông mập đó vẫn nhìn chằm chằm quan sát cô, mặc dù tất cả đồ ăn đều là thứ ngon, nhưng cô căn bản không có ăn ra mùi vị gì, trong lòng ngoại trừ khẩn trương chính là bất an, cô không tin cha lại nhìn không ra người đàn ông này có ý nghĩ không đứng đắn! Trong lòng không khỏi rất khó chịu, cô không hy vọng chuyện ngày hôm nay là cố ý an bài, cô chỉ hi vọng đây là việc ngoài ý muốn. "Bạch Tuyết năm nay bao nhiêu tuổi , dáng dấp thật là tốt, tương lai tốt nghiệp có thể tới công ty của tôi, tôi nhất định sẽ cho cô một chức vụ tốt." Triệu tổng bắt đầu hướng Bạch Tuyết nói. "Cám ơn Triệu tổng đã nâng đỡ, Tuyết Nhi có thể đi vào công ty của ông, thì đó chính là có phúc, Tuyết Nhi mau mau cám ơn Triệu tổng." Bạch Hàn bưng lên một ly rượu khách khí nói, còn dùng ánh mắt cảnh cáo Bạch Tuyết phải nghe lời. Nhận được sự cảnh cáo của cha, Bạch Tuyết đành bất đắc dĩ, chậm rãi bưng ly rượu lên. "Cám ơn Triệu tổng." Sau đó nâng rượu lên uống. "Tốt, tốt tôi sẽ không khách khí, tôi và cha cô là bạn bè hợp tác thân quen, nên chuyện này chỉ là một cái nhấc tay, tôi cũng hi vọng tương lai cô có thể có tiền đồ tốt, công ty của tôi ở nước ngoài cũng có nhiều chi nhánh , đến lúc đó nếu cô nghĩ muốn qua bên đó làm việc thì cũng có thể, bên kia tiền lương cũng rất cao ." Lúc này, trong không gian thần bí . "Nha ! Không nghĩ tới Bạch Tuyết này lại nhát gan như vậy!" Thần bí thứ nhất nói. "Thỉnh thoảng ta cũng hoài nghi Bạch Tuyết không phải là người kia?" Thần bí thứ ba nói. "Các ngươi yên tâm đi, không thể sai được, Lang Vương cũng đã tìm tới cửa, đó chính là chuyện ván đã đóng thuyền, cô dù có nhát gan? Thì sau này không phải là còn có chúng ta sao. Trò hay còn ở phía sau . . . . . ." Thần bí thứ hai nói.