Sợ chọc Lãnh Dạ mất hứng, cô liền lắc đầu một cái. Lãnh Dạ thì mặt nhăn cau có, cô thật sự không hề giống cô trước kia, vì nếu như hắn dám làm đau cô, cô sẽ nổi dóa, cỡi lên thân hắn, hung hăng trả thù hắn, hai người thực sự không hề giống nhau, không biết có thật sự nhầm lẫn hay không nữa, ngay cả Diêm Vương cũng nói Bạch Tuyết chính là người hắn muốn tìm. Nhưng cô làm thế nào mà giống kiếp trước được chứ! Hắn cũng đã căn cứ theo sinh tử luân hồi mà tìm được Bạch Tuyết , tại sao cả hai lại có sự tương phản lớn như vậy? Nghĩ tới đây hắn liền hung hăng dùng sức ra vào trong cơ thể cô. Cuối cùng đến khi chân Bạch Tuyết run rẩy gần như đứng không được, thì Lãnh Dạ mới phát tiết song, đem bồn tắm xả đầy nước, sau đó ngồi vào trong. "Đi vào đây." Lạnh lùng ném hai chữ cho Bạch Tuyết. "Tôi ở chỗ này tắm là được rồi!" Bạch Tuyết đỏ mặt trả lời, cô cũng không muốn cùng nhau tắm chút nào, nhìn sự nghiêm túc đó, thường xuyên để cho cô vô cùng khẩn trương! "Đi vào." Giọng nói của Lãnh Dạ rõ ràng không giống vừa rồi, Bạch Tuyết lo lắng chọc tới Lãnh Dạ, liền ngoan ngoãn đi tới, cẩn thận giơ chân lên đi vào, sau đó dừng lại tìm xem mình có thể ngồi đâu, bởi vì vóc dáng Lãnh Dạ rất cao, đầu anh lại tựa vào một bên này, còn chân thì đặt ở bên kia, Bạch Tuyết đứng ở giữa hai chân Lãnh Dạ, dáng vẻ rất là lúng túng, người đàn ông này để cho cô đi vào, vậy cô sẽ ngồi ở nơi nào? Quả nhiên cùng ý nghĩ với Bạch Tuyết ! Lãnh Dạ đem chân hơi co lại, liền xuất hiện một chỗ trống giữa hai chân hắn, ý bảo Bạch Tuyết ngồi xuống. Bạch Tuyết biết ý tứ của Lãnh Dạ, cúi đầu lúng túng ngồi vào trong, Bạch Tuyết không dám nhìn thẳng vào Lãnh Dạ, đành xấu hổ cúi thấp đầu xuống, nhưng là phía dưới lại còn có vật đó đặt ở đấy, Bạch Tuyết cúi đầu không được, ngẩng đầu lại không xong . Không thể làm gì khác hơn là làm bộ tắm, rội nước lên cánh tay, lên cổ, ai ngờ khi cô ở trong bồn tắm vốc nước, không cẩn thận đụng phải vật cứng rắn! Cô thề, cô không phải cố ý, bởi vì lúng túng, mới có thể lấy tay chà rửa cánh tay, cho nên bỏ quên mất trong nước còn có vụ khí của đàn ông! "Xin xin lỗi..." Bạch Tuyết nhỏ giọng áy náy nói.. "Giúp tôi tắm đi." Lãnh Dạ nhắm mắt lại, trên mặt vẫn rất nghiêm túc, mặc dù bị nhiệt khí hơi nước làm có chút hồng, nhưng những thứ khác đều như cũ, lãnh khốc. "A?" Bạch Tuyết kinh ngạc a lên một tiếng, anh để cho cô giúp tắm nơi đó? Nhưng mà! Nhưng mà! Bạch Tuyết không khỏi bội phục da mặt Lãnh Dạ thật dày, đến nơi đó của đàn ông, anh cư nhiên lại để cho cô tắm giúp! Không giúp thì sẽ như thế nào? Trong lòng không khỏi suy nghĩ. Thật ra thì, Lãnh Dạ là muốn giống như hai năm trước, khi Bạch Tuyết tắm cho hắn, lúc ấy hắn không được biến thân, thân hình vẫn chỉ là một con sói mà thôi, Bạch Tuyết mỗi ngày đem hắn giấu trong áo ngủ , sau đó ôm vào trong phòng tắm, trước giúp hắn tắm, mỗi một nơi cũng tắm rất cẩn thận, bao gồm cả chỗ đó, cuối cùng cô mới tự mình tắm rửa. Về suy nghĩ của Lãnh Dạ, Bạch Tuyết không hề hay biết, nếu Bạch Tuyết biết mình cùng xx chính là một con sói toàn lông, không biết cô sẽ có phản ứng gì? Bất quá đây là sự thật, cô sớm muộn cũng phải biết ! Bạch Tuyết bất đắc dĩ, từ từ đưa ra tay nhỏ bé! Đối với Bạch Tuyết mà nói, không khí càng trở nên lúng túng thêm, nhưng là, đối với Lãnh Dạ mà nói thì rất tự nhiên, bởi vì ở yêu giới hắn bị phục vụ đã là thói quen, cho nên một ít chuyện này đối với hắn mà nói sẽ chẳng là gì. Lúc này, ở một không gian thần bí . Nhân vật thần bí thứ nhất: "Ngươi xác định hậu nhân của Mẫu Đơ tiên tử ở chỗ này sao?" Nhân vật thần bí thứ hai: "Tất nhiên, thỉnh thoảng ta đã cảm giác được." Nhân vật thần bí thứ ba: "Vậy! Không cần học cách sinh sống của loài người có được hay không?" Nhân vật thần bí thứ hai: " Vì chúng ta lập tức sẽ phải ở chỗ này tạo dựng một cuộc sống tạm thời , nên học một ít cũng được mà!" Nhân vật thần bí thứ nhất: "Đi, mau bay xuống xem một chút. . . . . ."