Lang Vương Tổng Giám Đốc: Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng
Chương 385 : Thuộc về ký ức 5—— cứu vớt
Không thấy Tuyết Nhi, Lang Vương rất sốt ruột, cầm lấy di động gọi điện thoại cho một người đồng nghiệp và một người bạn của Tuyết Nhi, đầu tiên thử xem có phải Tuyết Nhi ở với các cô ấy hay không.
“Vâng! Cô ấy không đi với cô sao, làm phiền cô nếu có tin tức của cô ấy thì gọi cho tôi biết trước tiên.” Gọi hết những người có trong điện thoại, đều không có tin tức, Lang Vương bắt đầu lo lắng, cũng biết việc Tuyết Nhi mất tích nhất định có liên quan đến Đại Ma Vương.
Không thấy Tuyết Nhi, đầu tiên Lang Vương liên lạc với mẹ anh, kẻ bắt cóc Tuyết Nhi không phải là người khác, là Đại Ma Vương, anh ta không phải người phàm, cho nên nhất định sẽ khó đối phó. Cho nên gọi mẹ nhờ giúp đỡ.
“Lang nhi, con trước đừng có gấp, chúng ta trước hết nghĩ cách đã, nơi này là nhân gian, chúng ta không thể kinh động con người nơi này, cô gắng xử lý chuyện này nhanh gọn nhất.” Mẹ Lang Vương an ủi con trai.
*********
Tuyết Nhi hôn mê, rốt cuộc đã tỉnh lại, phát hiện tay mình bị trói ở sau lưng, miệng bị bịt lại, cô sợ hãi, khủng hoảng. Tình huống gì đây? Thường xem hình ảnh bắt cóc trong TV, thế nhưng sẽ xãy ra ở trên người mình.
Đầu cô rất choáng váng, cẩn thận nhớ lại một chút, nhớ rõ là sau khi ra khỏi cửa nhà thì bị người ta túm lên xe, sau lại thì không nhớ rõ. diendanlequydon
Lúc này cửa mở ra, vài người tiến vào, sau đó đóng cửa lại, trong phòng rất tối, thấy không rõ diện mạo họ lắm, có lẽ là bọn họ sợ Tuyết Nhi thấy rõ mặt bọn họ.
Mắt to Tuyết Nhi ngập nước nhìn về phía trước, tuy rằng cô thấy không rõ mặt bọn họ lắm, nhưng mà cô nhìn thấy bốn người đàn ông tiến vào, Tuyết Nhi thấy rõ ràng khuôn mặt của người đàn ông đứng ở cửa thông qua anh sáng mỏng manh gần cửa sổ, đây thật là một gương mặt câu hồn, là một người đàn ông cũng rất khó kháng cự, chẳng qua giờ phút này khuôn mặt tuấn tú lại điềm đạm đáng yêu.
Miệng Tuyết Nhi bị bịt lại, không thể nói chuyện, nhưng mà cô vẫn là: phát ra âm thanh ưm, ưm, ưm, giống như đang hỏi vì sao lại bắt cô?
“Ai cho các người trói chặt cô ấy, buông ra cho tôi, chúng ta chỉ là lấy tiền thay người làm việc, đi lấy chút thức ăn tới, giữ cửa khóa kỹ.”
Người nói chuyện, lúc nhìn thấy Tuyết Nhi, trong ánh mắt nhiều hơn một tia thương hại, hút thuốc đi ra ngoài. Ở trước mặt anh ta mỗi người cũng không dám nói chuyện, bởi vì khiếp sợ, càng là sợ hãi sẽ nói bậy.
“Đại ca, lão đại đây là làm sao vậy, trước kia bắt người tới đều không như thế này sao, sao bay giờ lại đãi ngộ tốt như vậy!” Người thủ hạ nhìn lão đại đi rồi, mới dám thấp giọng nói chuyện. dieendanlequydon
“Mẹ anh ta đó, ai biết chuyện gì chứ? Có lẽ là bởi vì lần này mua bán lớn đi! Đừng nói nhiều như vậy, buông ra, buông ra.” Nói chuyện, nới lỏng dây thừng khỏi người Tuyết Nhi.
“Mẹ của anh ta ơi, ngoan ngoãn cho tôi, lấy được tiền rồi liền thả cô về nhà, cô đừng nghĩ chạy trốn, bên ngoài đều là người của chúng tôi.” Nói xong, trong phòng liền không có người, đều đi rồi.
Các dì trong cô nhi viện và bạn bè của Tuyết Nhi đều đến một phòng, đều lo lắng Tuyết Nhi xảy ra chuyện.
“Viện trưởng, đã 24 giờ, chúng ta báo án đi?” Dì vẫn luôn chăm sóc cho Tuyết Nhi sốt ruột đứng lên nói.
“Được, báo án.” Viện trưởng rất khổ sở nói.
“Vâng? Cục Công An sao? Tôi muốn báo án……………….”
Viện trưởng giải thích kỹ càng tỉ mỉ tin tức Tuyết Nhi mất tích với cảnh sát.
Nhưng mà khiếp sợ chính là, Đại Ma Vương lại có thể cũng giả vờ đến đây hỗ trợ tìm người!
Sau khi Lang Vương biết được giám đốc tới, thực sự bị ngơ ngẩn, vừa ăn cướp vừa la làng?! Đại Ma Vương làm bộ rất khổ sở dường như muốn ở viện trưởng và những dì nhân viên, thỉnh thoảng còn gọi điện thoại tìm sự giúp đỡ. Nhưng mà, Lang Vương cũng tới, tất nhiên là tới chỗ Đại Ma Vương, nhìn các dì ở khắp phòng, Lang Vương không có động thủ, cắn răng nhịn xuống xúc động muốn đánh anh ta.
Cái tên đàn ông giả vờ này, rõ ràng là anh ta bắt cóc người, còn dám giả mạo người tốt ở chỗ này hỗ trợ tìm kiếm!
Nhưng mà, Đại Ma Vương nhìn thấy dáng vẻ đau đớn muốn chết của Lang Vương, rất đã ghiền.
Thật ra, Tuyết Nhi mất tích, Lang Vương rất sốt ruột, nhưng mà, anh biết chỉ cần Đại Ma Vương ở chỗ này, Tuyết Nhi sẽ không có nguy hiểm. Hơn nữa mục đích anh ta bắt cóc Tuyết Nhi rất rõ ràng, chính là vì không cho Tuyết Nhi kết hôn với anh.
Tên đàn ông đê tiện vô sỉ, cho rằng như vậy thì có thể được Tuyết Nhi sao!
Nhưng mà, Đại Ma Vương lạnh lùng nhìn chú rể lập tức muốn kết hôn, chỉ thấy anh ta mày ủ mặt ê, vẻ mặt nôn nóng, trong lòng anh thực sảng khoái. Người phụ nữ anh không chiếm được, ai cũng đừng nghĩ có được.
Vốn dĩ chuyện còn có thể chuyển biến, không nghĩ tới sau một lần sai, sau khi trở về bọn họ lại cưới chui, lúc này Đại Ma Vương không chiếm được mới bức nóng nảy, thà rằng hủy diệt, cũng không thể tiện nghi tên khốn kia, bắt cóc cô dâu, xem anh ta còn có thể kết hôn với ai đây.
Hazzi! Chuyện không thành, liền hủy hoa, độc, thật độc.
Tuyết Nhi đã mất tích một ngày hai đêm, một đôi mắt lạnh của Lang Vương nhìn chằm chằm Đại Ma Vương.
Trong lòng Tuyết Nhi rất sợ hãi: Nếu đây là giấc mộng thì thật tốt a! Một cơn ác mộng, tỉnh lại thì tất cả đều tốt. Hazzi! Rốt cuộc cô cũng chỉ là người phàm, không phải đối thủ của Đại Ma Vương. Không chỉ có không có tổn thương đến Đại Ma Vương, còn khiến cho chính mình thảm như vậy, nếu như vậy có thể để cho cô đi đến chăm sóc con trai, đây có lẽ không phải là chuyện tốt!
Nhưng mà, lúc Tuyết Nhi đang luẩn quẩn trong lòng, bỗng nhiên một giọng nói của đàn ông ở bên ngoài làm nhiễu loạn cô.
“Vâng, là tôi, rốt cuộc khi nào thì tiền mới đến, chúng tôi chính là có quy tắc, nhiều nhất hai ngày, chuyện đã lớn rồi, đối với ai đều không tốt, tôi mặc kệ các người là vì nguyên nhân gì, quay tắc thức ăn ăn không hết thì gói đem đi, lão tử cũng không phải là người ăn chay.” Người đàn ông rất âm ngoan nói.
Người này là người đứng đầu bang phái nhỏ, có chút thế lực.
Người đàn ông nói điện thoại xong, từ cửa sổ nói vọng vào, biểu tình lãnh khốc, vẫn không thể che lấp thương hại trong ánh mắt, đây là chuyện chưa bao giờ có.
*******
Tất cả mọi người đều lo lắng cho Tuyết Nhi, Lang Vương nghĩ đến Tuyết Nhi trái tim anh liền đau.
Nhưng mà, Đại Ma Vương bị Lang Vương nhìn chằm chằm thật chặt, không có cách nào gửi tiền cho đối phương, chuyện này chỉ có anh biết, cho nên anh không thể ủy thác bất kỳ kẻ nào đi đưa tiền cho những tên bắt cóc đó, chỉ có thể ở lại dây dưa với tên chú rể này như là bóng dáng.
Thật là kỳ quái, cô dâu mất tích, tên chú rể này không nắm chặt đi tìm người, nhưng vẫn ở chỗ này nhìn chằm chằm anh, chẳng lẽ anh ta biết là anh bắt cóc Tuyết Nhi?
Không thể a, anh làm rất cẩn thận, chuyện này chỉ cần bỏ chút tiền, gần như không có gì quan hệ gì với anh, mặc dù những người đó bị bắt được, cũng không có người biết là anh làm, bởi vì anh vẫn luôn không có lộ diện, toàn bộ là dùng điện thoại liên hệ bên kia, trả tiền cũng là trực tiếp gửi qua là được, hơn nữa anh nói chỉ là hù dọa đối phương một chút, tuyệt đối không thể tổn thương người phụ nữ kia.
Bởi vì vậy nên anh mới có thể yên tâm ở chỗ này ngồi như vậy, nhưng mà, Lang Vương cũng chính là nhìn thấu điểm này, anh biết mục tiêu của Đại Ma Vương là Tuyết Nhi, cho nên anh sẽ không tổn thương Tuyết Nhi, mà là nghĩ làm sao để chia rẽ bọn họ, anh ta mới có được Tuyết Nhi.
*******
Tuyết Nhi bị nhốt lại trong phòng nhỏ.
“Cô gái, tôi đưa cô về nhà.” Một người đàn ông đi vào lạnh giọng nói.
Tuyết Nhi nghĩ thầm: Đây là tên lão đại kia, giọng nói của anh ta tràn ngập sự thu hút, rất đặc biệt. Anh ta không phải là muốn giết cô chứ. Một loại sợ hãi nảy lên trong lòng.
“Các người, thật muốn đưa tôi về nhà?” Tuyết Nhi cẩn thận mà nói.
Người đàn ông nhìn khuôn mặt khiếp sợ trước mắt này, nhịn không được muốn ôm vào trong lòng ngực, cho cô an toàn.
“Đừng sợ, cô có thể về nhà.” Người đàn ông tận lực làm giọng nói ôn nhu một chút, sợ lại dọa đến cô. Anh lấy tới một ít quần áo của phụ nữ, đều là mới, hơn nữa đều là siêu hàng hiệu, kỳ quái chính là số đo đều là số đo Tuyết Nhi thường hay mặc.
“Thay nó đi, quần áo của cô đều đã dơ rồi, tôi ở trong xe bên ngoài chờ cô.” Nngười đàn ông nói xong rồi đi.
Tuyết Nhi rất nghi ngờ, bất quá, nghĩ đến sẽ về nhà, liền chạy nhanh thay quần áo sạch sẽ, quần áo trên người thật sự là quá bẩn.
Đi ra khỏi phòng tối, một chiếc xe dừng lại ở phía trước, thấy cô ra tới, cửa xe mở ra, cô ngoan ngoãn lên xe. Trong xe có bọn họ hai người, xe liền chạy đi.
Tuyết Nhi không dám nhìn người đàn ông trước mắt này, cô sợ bị diệt khẩu, bởi vì cô có thể cảm giác được trên người người này có một loại khí phách, mọi người ở trước mặt hắn, chỉ có phục tùng.
Cứ như vậy hai người ai cũng không nói lời nào. Thay đổi quần áo thì Tuyết Nhi lên tinh thần hơn rất nhiều, trời sinh sắc đẹp không chút nào giữ lại đều toát ra ngoài, quần áo trên người rất thích hợp với cô.
Xe rời đi rồi, hai người vẫn luôn phụ trách trông giữ Tuyết Nhi giật mình nhìn chiếc xe đã đi rất là khó hiểu.
“Đại ca, lão đại đây là sao chứ? Đối phương còn chưa chuyển tiền, sao lại thả người chứ? Lại nói cảnh sát cũng nhúng tay vào chuyện này, cứ như vậy trở về sẽ nhiều nguy hiểm đó!” Một tên côn đồ khó hiểu nói.
“Mẹ anh ta mà, ai biết, trước kia chưa từng có loại tình huống này, tôi, chúng ta cũng đừng quản.”
Thật ra, cảnh sát bên này đã có thể hoàn toàn xử lý người đàn ông lái xe này. Chỉ là lúc này vội vàng vô ích, bởi vì anh ta tự mình thả người, đối phương sẽ không trả tiền, rốt cuộc là vì nguyên nhân khiến anh ta làm như vậy?
Oai phong một cõi mấy năm nay, sớm có thanh danh tàn nhẫn độc ác trên đường này, lúc này đây vì sao lại nương tay?
“Các người nói con bé sẽ về?” Viện trưởng nôn nóng hỏi, đôi mắt đã khóc đến sưng lên.
“Tuyết Nhi sẽ trở về, mẹ yên tâm, con bảo đảm.” Lang Vương bình tĩnh nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Đại Ma Vương, Đại Ma Vương nghi ngờ nhìn Lang Vương, người đàn ông này thật tự tin, thật bình tĩnh, không thấy cô đau của mình, lại có thể bình tĩnh ngồi ở chỗ này như vậy, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm anh, có ý tứ gì?
Bởi vì như thế, nơi nào anh cũng không dám đi, vẫn luôn không dám liên lạc với bên kia!
Bị tên đàn ông chết tiệt này nhìn chằm chằm gắt gao.
Lúc này, di động Lang Vương vang lên, là mẹ Lang Vương gọi điện thoại tới, thì ra là là Tuyết Nhi đi đến nhà Lang Vương, cũng chính là sắp trở thành nhà mới của Tuyết Nhi.
“Lang nhi, Tuyết Nhi đã trở lại, đang ở bên cạnh mẹ.” Mẹ Lang Vương hưng phấn nói.
Thật ra, ngày này Lang Vương nhìn chằm chằm vào Đại Ma Vương, chủ yếu là bởi vì mẹ anh ở bên ngoài đi tìm Tuyết Nhi, chỉ cần anh nhìn chằm chằm Đại Ma Vương, hành động bên chỗ mẹ sẽ tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn, quả nhiên Tuyết Nhi được mẹ mang về tới.
Tuyết Nhi có thể nói là do mẹ Lang Vương cứu, cũng có thể nói là dáng vẻ điềm đạm đáng yêu của Tuyết Nhi đã cứu cô. Hai nguyên nhân này đều có, tuy rằng mẹ Lang Vương vẫn luôn không có hiện thân, nhưng mà bà lại tìm được Tuyết Nhi rồi, phát hiện Tuyết Nhi không có nguy hiểm, cho nên vẫn luôn âm thầm quan sát, hơn nữa kích thích nho nhỏ thần kinh tên lão đại đã bắt cóc Tuyết Nhi một chút, cho nên lão đại phát hiện lương tâm, liền đưa Tuyết Nhi trở về, còn là tự mình đưa về.
“Được được con đã biết, hiện tại con liền qua đó.” Lang Vương cúp điện thoại liền chạy, vừa chạy vừa nói: “Mẹ viện trưởng, Tuyết Nhi đã trở lại, ở nhà con, con đi về trước một chút.”
*******
Lang Vương còn chưa đi vào liền la to lên: “Tuyết Nhi, Tuyết Nhi, Tuyết Nhi……”
“Em ở chỗ này.” Tuyết Nhi từ trong phòng vội vàng chạy ra, đoán được mọi người nhất định đều đang lo lắng cho cô, đoán được nhà cô trước mắt nhất định có rất nhiều người, bao gồm Đại Ma Vương kia, cho nên cô mới để người đàn ông kia đưa cô đến nơi này, bên kia người trong nhà quá nhiều, lo lắng người đàn ông nguy hiểm kia sẽ xuống tay với một nhà viện trưởng, cho nên cô không thể mạo hiểm qua bên kia, cho nên liền tới bên này.
Lang Vương ôm chặt cô, mẹ Lang Vương cười quay về phòng ngủ.
“Em đi đâu? Em đi đâu? Em lại không trở lại anh sẽ phải điên rồi.” Anh ôm cô thật chặt, sợ cô lại chạy, Tuyết Nhi không nói chuyện cô bị bắt cóc, cô không muốn làm lớn chuyện này, nếu mọi người biết cô bị bắt cóc, nhất định sẽ truy tìm là ai bắt cóc cô, cho nên cô không muốn lại thêm phiền toái, cho nên liền thôi.
Tuyết Nhi bỗng nhiên cảm giác cái ôm của người đàn ông này rất an toàn, được anh ôm, rốt cuộc trong lòng chịu không nổi nữa, ô ô…… Khóc lên, hận không thể khóc hết những sợ hãi trong hai ngày này ra ngoài.
Nhìn thấy Tuyết Nhi khóc, trái tim Lang Vương đều tan nát. Một lát sau, Tuyết Nhi thật vất vả dừng khóc lại. Dù sao cô cũng phải tìm một cái cớ, vì sao lại mất tích?
Kết quả là: “Em gặp phải một thầy bói, ông ta nói em muốn kết hôn. Em cảm giác rất đúng, liền nói chuyện với ông ta, không nghĩ tới ông ta nói: Chú rể không yêu cô dâu, không tin thì em cứ thử xem, mất tích mấy ngày, xem anh có phải thiệt tình hay không, bất quá muốn bảo mật, cũng không thể nói cho ai biết. Vì thế, buổi tối hôm đó, em lên xe đi đến vùng ngoại thành, tìm một khách sạn hẻo lánh ở lại, sau lại em nhìn thấy thông báo tìm người trên TV, em liền đã trở lại.” Kỳ thật Tuyết Nhi cũng không biết có thông báo tìm người, đó đều là nghe mẹ Lang Vương nói.
Tuyết Nhi mất tích, mẹ Lang Vương biết có liên quan đến Đại Ma Vương, Lang Vương đã nói hết toàn bộ mọi chuyện cho bà biết. Nếu có liên quan đến Đại Ma Vương, nghe nói anh ta làm người ngoan độc, lo lắng đối phương sẽ làm hại Tuyết Nhi. Cho nên mẹ con hai người tách ra hành động, bà phụ trách tìm Tuyết Nhi, lang nhi phụ trách coi chừng Đại Ma Vương.
Hiện giờ Tuyết Nhi đã bình an trở về, tuy rằng không hề nói chuyện bị bắt cóc, có lẽ là sợ dọa đến mọi người, nhưng mà Lang Vương vẫn sẽ không ngừng điều tra, anh một hai phải tra ra lúc này đây rốt cuộc là Đại Ma Vương dùng cách cái gì để đối phó với Tuyết Nhi? Tuyệt không cho phép cuộc sống người phụ nữ của mình gặp nguy hiểm. Anh vẫn luôn không hiểu được làm sao Tuyết Nhi thoát khỏi nguy hiểm?
Mẹ anh lại nói với anh rằng cái gì bà cũng chưa có làm, thì Tuyết Nhi đã trở lại, Lang Vương rất hoang mang. lequydonnn
********
Lúc này, cao ốc nào đó.
“Vì sao anh thả nha đầu kia? Chúng ta đã có hiệp nghị mà?” Đại Ma Vương đè nặng phẫn nộ trong lòng gọi điện thoại cho người đàn ông bắt cóc Tuyết Nhi, mục đích của anh là làm chậm lại hôn lễ của Tuyết Nhi, trăm triệu lần không nghĩ tới người đàn ông này không có thu được tiền, lại có thể đưa người về nhà, đoán chừng loại bọn bắt cóc này rất hiếm thấy!
“Tôi làm việc còn chưa tới phiên người khác khoa tay múa chân, về phần tiền cọc lúc trước, tôi sẽ trả đủ số, hiệp nghị lần này dừng ở đây.” Trong điện thoại người đàn ông kia chém đinh chặt sắt nói.
“Tiền là việc nhỏ, chủ yếu là anh làm hỏng kế hoạch của tôi rồi, lần này xem như tên khốn kia gặp may mắn, lần sau tôi quyết quấn chết anh ta.” Đại Ma Vương âm ngoan nói, nghĩ đến Tuyết Nhi phải gả cho tên thiết kế sư không nên thân kia, trong lòng anh liền tức giận, gần đây thân thể bị tra tấn sắp không được, chỉ cần đối mặt Tuyết Nhi anh chính là người đàn ông bình thường, chỉ cần Tuyết Nhi rời đi, anh liền không cử động, anh bị bệnh, Tuyết Nhi chính là thuốc của anh. llequydon
“Đủ rồi, cuộc nói chuyện của chúng ta đến đây kết thúc.” Người đàn ông cắt đứt điện thoại, trong lòng có một loại lo lắng không tên. Người đàn ông này còn có thể xuống tay với người phụ nữ kia hay không? Ở thành phố người làm loại chuyện mua bán này cũng không phải là chính anh ta, nếu anh không hợp tác với người đàn ông kia, anh ta có thể đi tìm người khác bắt cóc người phụ nữ kia hay không? Người đàn ông bắt cóc Tuyết Nhi lại có thể lo lắng cho Tuyết Nhi.
Thật là thế sự khó liệu!
Thời gian thật sự quá mau, hôn lễ của Lang Vương và Tuyết Nhi đã hoàn thành, tất cả mọi người đắm chìm trong vui sướng, chỉ có Đại Ma Vương không có một tia vui sướng, lần trước thất bại, cũng không có thay đổi ý tưởng tà ác, trả thù cũng chưa ngừng lại, mà là mới chân chính bắt đầu.
Hazzi! Thật là không sợ cướp trộm, liền sợ cướp nhớ thương………
Lần này Tuyết Nhi bình an trở về, trong lòng có một loại cảm giác không thể nói tới, luôn là thất thần. Lang Vương đoán không ra được, không biết đã xảy ra chuyện gì, bất quá anh có một loại cảm giác, Tuyết Nhi gạt anh một chút chuyện liên quan đến Đại Ma Vương. Cô không tin tưởng anh, hay là còn yêu Đại Ma Vương?!
Trái tim có cảm giác đau đớn. leqquydon
Cố tình quên đi, chỉ là không quên được.
Bởi vì để ý bản thân còn nhớ rõ hay không, cho nên thường xuyên sẽ tự nhắc nhở chính mình muốn quên một vài chuyện!
Thật ra là hoàn toàn tương phản với mỗi một lần nhắc nhở, đều là khiến chính mình càng nhớ rõ những chuyện đó sâu hơn một tầng. Cho nên không cần cố gắng đi quên chuyện kia anh căn bản không muốn quên người hoặc là chuyện.
Rồi có một ngày, anh không để bụng bản thân đã quên hay không, mới là ngươi thật sự đã quên chuyện liên quan tới cô. Nếu không quên được, thì chôn dấu phần tình cảm thật sâu dưới đáy lòng mình, giấu ở đến nơi khói cũng không bay vào được. Đó là một nơi đẹp đẽ trong lòng ……
Từ bỏ…… Anh làm không được!
Từ bỏ một người làm sao có thể là chuyện dễ dàng như vậy, có một số việc đời này anh đều sẽ không quên, đây gọi là tình yêu thực sự sao?? lequuydon
Tình yêu sẽ làm anh vui sướng, nghĩ đến cô liền rất hạnh phúc, có sức mạnh. Nhưng Lang Vương biết được lúc không có cô, trái tim anh sẽ đau, trái tim anh sẽ khó chịu, loại cảm giác này, có phải là cảm giác trời sập hay không, người mệt mỏi, trái tim mệt mỏi??
Anh tin tưởng anh không ngừng lĩnh ngộ thật sâu tình yêu thế gian, một khi các người đã gặp được rồi, quá thống khổ, nhưng thật sự có thể ngồi vào mà không sao cả sao?
Lúc cô độc, lúc tịch mịch, lặng lẽ nhớ tới cô, giọng nói của cô, nhớ tới mỗi một câu cô nói qua, đều là khắc cốt ghi tâm như vậy, như vậy khiến trái tim thật đau. Thật muốn yêu, lại có được một thân đau xót, thể xác và tinh thần chính mình đều tiều tụy. Đây là thứ gọi là từ bỏ sao?
Không, anh tuyệt đối sẽ không vứt bỏ, nếu trong lòng Tuyết Nhi vẫn còn anh ta, nhưng mà, anh tuyệt đối sẽ không buông tay.
Cho nên, từ bỏ một người mà mình thực sự yêu là không có khả năng, chỉ có thể nhắc nhở bản thân, muốn đi quên, trốn tránh đi, mơ tưởng ——
Tuy rằng rất không muốn, rất không cam lòng, nhưng ngoại trừ trốn tránh quá khứ của Tuyết Nhi và Đại Ma Vương, anh còn có thể như thế nào!
Trốn tránh bên ngoài, anh còn có thể làm chút gì đó? Sẽ làm được, chỉ cần cô hạnh phúc anh liền hạnh phúc sao? lequyydon
Yêu một người là đau khổ cỡ nào, tuy rằng mang đến rất nhiều hạnh phúc và vui sướng, nhưng mang đến càng nhiều là tổn thương. Buông. Không dễ dàng như vậy, lúc anh chân chính thích một người, là không có khả năng lập tức quên đi. Bởi vì vị trí của cô ở trong lòng anh là không có ai có thể thay thế được.
Hiện tại Lang Vương chính là như vậy.
Dường như trái tim bị một con dao vô hình điên cuồng đâm vào, điên cuồng thổi mạnh không thể dùng từ ngữ để hình dung cảm giác của mình, bởi vì đã đau đến chết lặng, cười một cái đều cảm thấy mệt mỏi, chớp mắt cũng cảm thấy mệt mỏi.
Lang Vương hy vọng tất cả đều hoàn mỹ, hy vọng tất cả cơ duyên đều có thể đồng thời xuất hiện, hy vọng toàn bộ con đường đều trời trong nắng ấm, hoa thơm chim hót, lại không hề nghĩ đến, theo đuổi hoàn mỹ thì bản thân anh chính là một kẻ cực đoan không hoàn mỹ ~ vui sướng? Trầm mặc anh vẫn luôn tin tưởng một câu nói cổ xưa, “dạ nguyệt lượng hội bi thương” trăng tròn là đêm trăng bi thương.
Mà anh chính là vương tử trong cuộc trò chuyện kia, mà Tuyết Nhi chính là công chúa yêu cầu anh cứu vớt.
********
Dưới bậc, Bạch Tuyết trăm triệu lần không nghĩ tới ba chồng lại có thẻ cũng có lúc thích ảo tưởng như vậy, có lẽ là tuổi trẻ, nhưng mà ngôn ngữ của ba chồng gần như chính là đoán trước tương lai.
Chỉ là không nghĩ tới trận tai nạn này vẫn luôn xãy ra liên tục đến một ngàn năm sau, hiện tại là ba chồng cứu vớt kiếp trước của Mẫu Đơn Tiên Tử, về sau là Lãnh Dạ cứu vớt hậu nhân của Mẫu Đơn Tiên Tử chính là cô —— Bạch Tuyết.
Trên màn ảnh, phần ký ức này Tuyết Nhi cũng gọi là Tuyết Nhi, tương lai cô tất nhiên sẽ lên trời cao, chỉ là không biết cô trở thành Mẫu Đơn Tiên Tử như thế nào? Hiện tại cô là người, người phàm.
Cô biến thành Mẫu Đơn Tiên Tử như thế nào?
Bạch Tuyết không suy nghĩ được vấn đề này, bi thương chính là, một ngàn năm trước Tuyết Nhi này có yêu ba chồng hay không?
Cô có biết một ngàn năm sau cuộc sống hiện tại còn muốn ngược nhiều hơn hay không, cô làm người phàm khi nhận hết uất ức, bị Đại Ma Vương hoài nghi, hơn nữa bản thân vất vả sinh con ra, còn tưởng rằng con mình bị cá sấu ăn, thật ra, cô không biết chính là, con trai của cô đang ở Yêu giới sinh sống hạnh phúc vui sướng. Mà cô còn ở nơi này ngây ngốc nghĩ cách phải báo thù vì con trai.
Cô ấy thật là một người đáng thương, người phụ nữ thật đáng buồn!
Có lẽ có một ngày cô sẽ chán ghét tình cảm nhân gian, tình nguyện lựa chọn làm một loại thực vật, cho nên mới thành Mẫu Đơn Tiên Tử sao?
Bạch Tuyết nhìn ký ức, bắt đầu phỏng đoán.
Có lẽ cô sẽ đến một nơi cũng không phải là thiên đường, có lẽ đó mới là địa ngục chân chính!
Hiện giờ nhìn thấy kiếp trước của Mẫu Đơn Tiên Tử thê lương như vậy, Bạch tuyết rơi nước mắt!
Nước mắt nếu tích tụ ở trong hoa mẫu đơn, cô sẽ đi vào thiên đường trong suốt. Bạch Tuyết vẫn luôn tin tưởng sẽ có nơi đó, nơi đó là trong lòng cô hướng tới lúc ban đầu, đây là khi cô còn nhỏ lúc sáng tác văn, viết một đoạn lời nói, đã từng thê lương, để cô ảo tưởng vô tận, ảo tưởng chính mình có tốt đẹp tương lai, ảo tưởng Thiên Đình của chính mình.
Hiện giờ xem ra, ảo tưởng của cô thì ra là nơi phát ra với ý tưởng lúc ban đầu!
Ban đầu, ký ức của Tuyết Nhi cũng là chưa bị thế tục ô nhiễm và bi thương, chỉ có cô một mình vui sướng nở rộ, nở rộ ra hương thơm tuyết trắng thuần khiết ……
Đem tất cả nước mắt để lại cho ngày hôm qua, tất cả phiền não ném vào tương lai, thoải mái cười, làm nó như vết ngọt bị thương, uống một ngụm, liền đem nó làm như dấu vết sinh đẹp.
Có lẽ không lâu sau tương lai cô sẽ đoàn tụ với Lãnh Dạ, đoàn tụ với bọn nhỏ, đoàn tụ với ba mẹ chồng.
Chỉ cần chính mình không buông tay, thì nhất định sẽ có tương lai tốt đẹp.
Vì Niệm Niệm, Thiên Tầm và Ức Ức, cô nhất định phải sống sót đi ra ngoài, sống sót rời khỏi ký ức này, cô đã cảm giác được ốc sên nhỏ đang cố gắng ở bên ngoài.
Đúng vậy, lúc Bạch Tuyết ở trong ký ức xem hồi ức trước kia, ốc sên nhỏ đang cố gắng ở bên ngoài, nghĩ biện pháp cứu Bạch tuyết, câu chuyện tình yêu của Lang Vương và Mẫu Đơn Tiên Tử đã vượt qua hơn một ngàn năm, cho nên rất nhiều biên giới đều nghe nói qua, cũng có rất nhiều người bị cảm động, thần y ốc sên nhỏ đã bị tình yêu của bọn họ làm cho cảm động, cho nên cô muốn giúp Bạch Tuyết, nghĩ cách đóng cửa ký ức lại.
Truyện khác cùng thể loại
47 chương
50 chương
83 chương
305 chương