Editor: Nguyễn Yên Thương Trong phòng rất đơn giản, đập vào mắt đầu tiên chính là một chiếc giường lớn, một chiếc mệm cao su màu hồng phấn, bên trên là chăm đệm cũng là màu hồng phấn. Phía trên là cột mùng màu hồng nhạt, bên cạnh là cái tủ đặt một vài cái chén ly nhỏ. Nơi xa, thảm lông tơ màu trắng lẳng lặng mà trải trên sàn nhà, phía trước cửa sổ có bức màn màu hồng nhạt được kéo qua một bên, có thể nhìn thấy bên ngoài cửa sổ là một vườn cỏ bốn lá. Hai bên sườn bày một cái tủ bát đặc biệt nhỏ, rất nhỏ, rất tinh xảo. Bạch Tuyết nhìn bọn nhỏ vì cô mà tự mình thiết kế phòng ngủ này, tuy rằng đơn giản, lại rất có cảm giác gia đình. Chỉ là…… Cô chưa hiểu phòng ngủ này lắm…… Trong lòng cảm động một hồi! Rời xa quê hương, không biết nên đi tới nơi nào? diendanlequydon Đời người chính là một con đường, mặc kệ chúng ta có trôi nổi đến nơi nào, cuối cùng vẫn sẽ trở lại nơi có ấm áp—— đó là nhà. Nhà là cái gì? Nhà là cảng, nhà là cảng tránh gió, nhà chính là biển báo giao thông dẫn đường cho chúng ta đi, nhà cũng là hải đăng sáng sớm chiếu sáng chúng ta đi từ tối tắm đến bình minh …… Nhớ nhà là một loại cảm giác nói không nên lời, nhớ nhà là một loại tình cảm khó có thể nói nên lời. Cô không biết rốt cuộc nhà của cô và Lang Vương ở nơi nào? Rốt cuộc nên thuộc về nơi nào? Hiện giờ bọn họ lưu lạc nơi đất khách, tâm tư nhớ về quê nhà như một núi một sông, từng ngọn cây cọng cỏ, vô số ngày ngày đêm đêm, đứng ở bầu trời đêm yên tĩnh nhìn quê nhà ở xa, nhớ lại hình ảnh tốt đẹp đã trôi qua. Đi đến bên cạnh Lang Vương, ngồi xuống, bỗng nhiên có một loại cảm giác tân hôn. Hơn nữa còn là bọn nhỏ chuẩn bị tân phòng (phòng tân hôn) vì bọn họ, trong lòng có chút hưng phấn không tên. Nghĩ đến chuyện kế tiếp sẽ xãy ra khuôn mặt nhỏ hồng lên giống như đóa hoa hồng đỏ kiều diễm ướt át. Nhà, là dấu ấn trong lòng người xa quê, bất luận là trời nam hay biển bắc, bất luận là phú quý hay bần cùng, nhà vĩnh viễn là sự quyến luyến thật sâu trong lòng người xa quê. Nhà, vĩnh viễn là nơi người xa quê muốn đến. Nơi đó có người thân của chúng ta, có khát vọng ấm áp và tình yêu của chúng ta. ddlequydon Lang Vương nhìn ra rối rắm trong lòng cô vợ nhỏ, “Tuyết Nhi, yên tâm, anh nhất định sẽ đưa em về nhà, là quang minh chính đại về nhà.” Bạch Tuyết ngước mắt, chớp lông mi cong cong thật dài, “Em tin anh, chúng ta nhất định sẽ dẫn các con quang minh chính đại về nhà.” “Đã khuya rồi, ngủ đi, ngày mai còn có rất nhiều việc cần phải làm, tới Yêu giới rồi sẽ có rất nhiều chuyện cần điều tra.” Giọng nói Lang Vương có chút khàn khàn nói. “Xem ra lúc này đây chúng ta cần đi vào cấm địa của Yêu giới.” Bạch Tuyết biết Yêu giới có cấm địa, không cho phép bất kỳ kẻ nào tiến vào, cũng không cho phép bất kỳ yêu quái nào tiến vào, càng không cho phép các thần tiên đi vào. Nếu Ngọc Đế bị khống chế, rốt cuộc đó có phải Ma Vương hay không? Ma Vương vẫn luôn bị đóng băng ở Yêu giới, làm sao anh ta đưa được tiên đan đến Thiên cung? “Cần phải đi cấm địa, nhưng mà đêm nay anh muốn đi trước……” Lang Vương thâm thúy nhìn Bạch Tuyết. lleeqqdd “Nơi này chỉ là một phòng ngủ!” Bạch Tuyết có chút tiếc nuối nói. “Chưa chắc.” Lang Vương đứng dậy, gian phòng ngủ này quá mức đơn sơ, căn cứ vào tính cách của bọn nhỏ, rất khả nghi. Bạch Tuyết đi tới theo sát Lang Vương, đứng một bên tìm cái nút trên vách tường, anh tin tưởng mặt tường nhất định cũng là một nơi che dấu tủ âm tường, chỉ là anh không tìm được cái nút thôi! “Tuyết Nhi, nơi này nhất định có cơ quan, nhất định bọn nhỏ đã bố trí che dấu tủ bát.” Nghe đến đó, Bạch Tuyết cũng đi theo tìm cơ quan, chỉ là tìm nửa ngày, cái gì cũng không nhìn thấy. “Xem ra nơi này không có tủ âm tường, là chúng ta đã suy nghĩ nhiều rồi, thật ra có thể có một nơi để nghỉ ngơi là đã không tồi rồi, sao còn dám hy vọng xa vời có tủ âm tường!  Thôi, vẫn là không nên tìm, ngủ đi.” Lúc Bạch Tuyết nói chuyện, Niệm Niệm đã tìm một nơi ẩn nấp an toàn để dấu xe đi, từng người cũng trở về phòng ngủ của mình. Trong phòng ngủ chính, Lang Vương và Bạch Tuyết cũng không tìm được tủ âm tường, ôm nhau ở một chỗ. lequydonn Ai ngờ, cánh tay Bạch tuyết không cẩn thận đụng phải một cái nút nhô lên trên, chỉ nghe được vang lên vài tiếng vù vù, Lang Vương và Bạch Tuyết ngẩng đầu nhìn về phía âm thanh phát ra, Bạch Tuyết khiếp sợ mở miệng nhỏ, bỗng nhiên xuất hiện một vách tường ở trước mắt, vừa rồi vách tường còn ở chỗ xa, lại có thể đi tới, đi tới bên cạnh, ngồi dậy mới phát hiện, một mặt tường này lại là một tủ quần áo lớn, bên trong treo đầy các quần áo cho phụ nữ, còn có áo ngủ, cái gì cần có đều có. “Ô a ——” Bạch Tuyết đi xuống, để chân trần đi vào bên cạnh tủ quần áo, hưng phấn nhìn những chiếc quần áo đó, đây đều là bọn nhỏ chuẩn bị cho cô, con ngươi cảm động ướt ướt, lại không rơi nước mắt xuống, bọn nhỏ thật là lợi hại. “Dạ, nhất định anh cũng có, anh nhìn xem bên này có giống cái nút bên em hay không.”  Bạch Tuyết chạy tới, nhìn đến quả nhiên có một cái nút giống như đúc cái vừa rồi cô đụng vào, vì thế lấy tay nhẹ nhàng nhấn một cái, lại là âm thanh vù vù vài tiếng, ngay sau đó là mặt tường có tủ quần áo di động hoạt đến bên cạnh, quả thực là quá thần kỳ. “Quả nhiên là Trường Giang sóng sau đè sóng trước, ba con sói lại càng mạnh hơn so với con sói già.” Lang Vương cười. “Anh có chỗ nào là sói già!” Bạch Tuyết cười đẩy Lang Vương một phen. “Cứ xem là vậy, người có thể coi như là sói già, hẳn là phụ vương của anh.” Lang Vương cười. ddiendanlequydon “Không lễ phép nha, sao lại có thể nói như vậy chứ!” Bạch Tuyết cười ha hả liếc mắt nhìn Lang Vương một cái. “Được rồi, anh không nói, chúng ta làm chuyện của mình đi.” Ba giờ sau. Lang Vương dựa vào trên giường, đã thay áo ngủ bọn nhỏ chuẩn bị cho anh, Bạch Tuyết gắt gao dựa sát vào anh. “Dạ, chuyện mấy ngày nay, anh thấy thế nào?” Tất nhiên điều Bạch Tuyết nói chính là chuyện Ngọc Đế giam lỏng cô. Nếu nói Lang Vương hòa thuận với Bạch Tuyết và bọn nhỏ, anh hòa thuận? Đó là chỉ đối với người một nhà. Đối với người ngoài? Thì không thể được. Lúc anh trở thành người ngoài cuộc mọi chuyện đều không liên quan mình, cũng sẽ ôn hòa, có đôi khi ở cùng với bọn nhỏ và diendanlequyydon Bạch Tuyết thì anh cũng nguyện ý ôn hòa. Chỉ là…… Chuyện này xãy ra ở trên người cô, liên quan đến gia đình anh, anh ôn hòa với ông ta, đã là nhân nhượng lắm rồi. Ngày thường anh chính là người đàn ông không chịu thua kém, cho nên, để Lang Vương đánh giá chuyện Ngọc Đế giam lỏng Bạch Tuyết, thì rất khó; đặc biệt, Ngọc Đế lại tạo ra nguy hiểm cho anh và gia đình anh, khiến bọn họ gặp phải hoàn cảnh khó khăn, muốn bỏ qua cho Ngọc Đế, thì lại càng khó. Nghĩ đến hành động Ngọc Đế đã làm với Bạch Tuyết, đây chính là một ngàn năm, một ngàn năm, cái khái niệm gì, mười đời mười kiếp! Trong lòng lại nghĩ, Ngọc Đế lại có thể nhẫn nhịn, lại có thể bắt anh thế nào, anh sinh ra ở Yêu giới, lớn lên ở Yêu giới, anh chính là yêu quái. Ngọc Đế muốn bắt anh, đoán chừng cũng phải cân nhắc một chút. Tôn Ngộ Không còn dám đại náo thiên cung, huống chi anh là Lang Vương, sói so khỉ thì cũng lợi hại nhiều. Một ngàn năm này, anh tôn kính mỗi một vị thần tiên, nhưng mà, lúc này đây Ngọc Đế chạm đến điểm mấu chốt làm anh tức giận, đó chính là Bạch Tuyết, Ngọc Đế dám có ý đồ với Bạch Tuyết, tất nhiên đã chọc giận Lang Vương, Bạch Tuyết ở trong lòng Lang Vương sao có thể là người bình thường chứ. Cho dù, nếu Ngọc Đế bị Ma Vương khống chế, Ma Vương muốn nắm được phần xấu xa của Ngọc Đế cũng không khó, chỉ là đến lúc đó anh muốn nhổ tận gốc Ma Vương và Ngọc Đế, lại không thể dễ dàng như vậy. diiendanlequydon Nếu chỉ là đối phó Ma Vương, Lang Vương còn có thể đọ sức một chút, hiện giờ nếu Ngọc Đế bị Ma Vương khống chế, bọn họ cùng nhau liên thủ đối phó với anh, thì sẽ nguy hiểm, cho nên anh ủng hộ Bạch Tuyết, cũng tin tưởng Bạch Tuyết, mới có thể mạo hiểm đưa con chạy tới Yêu giới. Nhưng trong lòng anh vẫn luôn kiêng kị Ngọc Đế, người đàn ông này quá sâu, quả thực là sâu không lường được, một ngàn năm trước ông ta lừa mọi người, ông ta đã lần lượt dùng sự thật nói với mọi người, vĩnh viễn đừng nên xem thường ông ta. Cho nên, anh do dự, chần chờ, tư tưởng anh đang đấu tranh kịch liệt. “Tuyết Nhi, em và các con trở về gặp ba và mẹ trước, đi tới cấm địa xem tình huống thế nào rồi.” Lang Vương lo lắng cấm địa có nguy hiểm, cho nên mới nói để mình đi xem trước. Thái độ của anh như vậy, cô không thể nghe theo. Ở trong mắt cô, trưởng bối (bề trên) gì đó, là cần tôn trọng, nhưng không phải hiếu thuận ngu ngốc như vậy mới là vô cùng tôn trọng. Ở thế giới loài người của cô, chính là tư tưởng tự do bình đẳng, mà trong quá trình cô trưởng thành, có thể đếm được rất ít trưởng bối, cho cô nhiều nhất đó là dựa vào thân phận tổn thương. dieendanequydon Cô cự tuyệt không tiếng động, làm Lang Vương sửng sốt, cô vợ nhỏ không yên tâm để anh đi, lại còn hiểu lầm trong lòng anh không có người lớn trong nhà. Ánh mắt Lang Vương sắc bén, giống như đèn pha quét một bên ở phòng ngủ. Đây là do trước kia lúc săn thú ở thảo nguyên rộng lớn mới huấn luyện thành, nội tâm lớn mạnh, dễ dàng sẽ không chịu thua, sẽ không dễ dàng từ bỏ. Đứng dậy, khoanh tay trước ngực, giống như anh đã đoán được một ít manh mối. Bạch Tuyết thấy anh như vậy, cũng không dám nói ra cái gì! Bởi vì, cô biết anh đang tự hỏi, anh nhất định là nhớ tới cái gì. Lang Vương lạnh lùng nghiêm nghị mà nhìn pha lê bên ngoài, thì ra bầu trời đêm ban đêm lại đẹp như vậy, bọn nhỏ đã thiết kế nóc nhà đều là pha lê trong suốt. Ánh mắt thâm thúy, nhìn về phía mặt trên, có những ngôi sao nhỏ, giống như Ma Vương đang ở trước mắt anh, anh tàn nhẫn dường như sắp lột da Ma Vương. Anh mặc kệ Ma Vương thông đồng với ai, hoặc là mượn tay ai đến ám hại anh và Mẫu Đơn. Anh đều sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào có thể tổn thương Bạch Tuyết. Nghĩ đến việc cô vợ nhỏ gặp nguy hiểm, anh hận không thể trực tiếp tuyên án tử hình cho Ma Vương, trực tiếp giết anh ta. Nhìn bầu trời đêm xinh đẹp, lại nghĩ đến bầu trời đêm xinh đẹp nơi đây có là chuyện đối bất lợi cho vợ và các con anh không. Ma Vương khống chế Ngọc Đế, mục đích chỉ có một chính là dùng máu các con vẽ lên cột đá, sau đó phá giải phong ấn, có được tự do. dieenndanlequydon Lang Vương nhìn chằm chằm vào không trung, ánh mắt lạnh lùng, anh mắt tựa như rắn độc nhìn chằm chằm ếch xanh mà nhìn lên trên. Như thế, chừng hai phút sau, nếu có người nói bầu trời đêm là một sinh mệnh, bị Lang Vương nhìn chằm chằm như vậy, đoán chừng đã sớm bị nhìn chằm chằm mà toàn thân đều cứng đờ. Chuyện đến nước này nếu còn không có nhìn ra được, anh ta đều có thể đẩy Lang Vương từ vị trí này xuống dưới. Trong lòng âm thầm bội phục thủ đoạn đê tiện của Ma Vương, phương diện hại người này vẫn là thủ đoạn lợi hại, lại âm thầm than thở Ngọc Đế quả thật là tuệ nhãn thức châu (con mắt tinh tường có thể nhận biết thật giả), năm đó, nếu không phải Ngọc Đế ích kỷ muốn mượn tay Ma Vương giết Lang Vương, sao Ngọc Đế lại có hôm nay! Ở trong lòng âm thầm lắc đầu, lau sạch ảo tưởng không thực tế này, anh hơi hơi gật gật đầu với Bạch Tuyết. Đại khái anh đã suy nghĩ cẩn thận mọi chuyện. “Sau khi trở về, anh sẽ tra rõ ràng, sau đó sẽ cho em một công bằng!” Đây là anh muốn một mình giải quyết hết chuyện này, không muốn Bạch Tuyết nhúng tay! Anh là đàn ông, làm sao chuyện khó gì cũng đều phải để người phụ nữ của mình xuất đầu lộ diện giải quyết, đặc biệt mục tiêu lúc này đây là Ma Vương. Ma Vương rất đê tiện, Bạch Tuyết và anh ta đâu diedanlequydon với nhau chẳng phải là làm bẩn Bạch Tuyết sao. “Tuyết Nhi, một ngàn năm trước là em thu phục Ma Vương, một ngàn năm sau anh hy  vọng là anh sẽ thu phục Ma Vương, bởi vì là người đàn ông của em, nếu không đối phó được một Ma Vương, sao xứng là người đàn ông của em. Lang Vương nghĩ thầm chuyện lần trước đối phó Ma Vương, là Mẫu Đơn trợ giúp mới thu phục được Ma Vương, lúc này đây anh phải dùng thực lực của chính mình để phong ấn Ma Vương vĩnh viễn, mãi mãi không ra khỏi đóng băng được. Về chuyện này, anh tuyệt không sẽ nương tay, bởi vì, chuyện này có liên quan đến người phụ nữ của anh! Không cần phải uất ức nữa, anh không muốn cô chịu đựng dù là một chút! Bạch Tuyết thấp giọng đồng ý, sau đó muốn đi xem bọn nhỏ, lúc này đây bọn nhỏ tạo ra không gian thần bí thật quá thần kỳ, thật sự là rất đáng yêu. Chỉ cần có thể ở cùng với các con và chồng ngốc, cô đã thấy đủ rồi. Nếu Lang Vương đã nói như vậy, cô tin tưởng người đàn ông của mình sẽ xử lý tốt. diendanllqqd Anh duỗi tay, nhẹ nhàng vuốt mặt Tuyết Nhi. “Yên tâm, anh sẽ thay em dạy dỗ Ma Vương và người cao cao tại thượng kia.” Người cao cao tại thượng anh nói chính là Ngọc Đế. Bạch Tuyết nghe hiểu được, cho nên, cô ôm lấy Lang Vương, chui đầu vào ngực anh cọ loạn một trận. Anh ôm nhẹ eo cô, một tay để phía sau lưng cô, có tiết tấu, vỗ nhẹ nàng một chút một chút, như đang dỗ dành. Tuyết Nhi rầu rĩ mà nói thầm. “Những người đó nghĩ chia rẽ chúng ta, thực chán ghét, bọn họ khẳng định là ghen ghét chúng ta yêu nhau.” Lang Vương bật cười, phụ họa nói. “Ừ, nhất định là ghen ghét.” Cô nghe được lời này, khóe miệng nhịn không được liền nở nụ cười. Khó có được, Lang Vương cũng ha hả nở nụ cười. Bạch Tuyết ngẩng đầu, đôi tay cô trượt vào cổ anh, ôm anh. “Vậy chúng ta liền dốc sức yêu nhau, để những người xấu đó ghen ghét đến chết luôn, làm cho bọn họ lại không thể làm gì cả!” diedddnalequydon “Anh sẽ cố gắng yêu em, để những người đó ghen ghét.” “Ừ, rất tốt, Ngọc Đế càng muốn chia rẽ chúng ta, chúng ta liền càng yêu nhau, để cho ông ta nhìn thấy hết.” Anh chạm vào cái trán của cô một chút, khàn giọng ôn nhu mà nói. “Anh sẽ cố gắng để em trở thành người phụ nhữ hạnh phúc nhất trên thế giới, anh sẽ dùng toàn lực để yêu em, anh còn phải tiếp tục cố gắng.” Có lẽ là anh là người có miệng lưỡi ngọt nhất trên đời này, hơn nữa, là thuộc loại chân nhân bất lộ tướng, lộ bộ mặt thật đó là cái loại người sói này! Cô cười ha hả, bị lời nói của anh làm cho cả người đều có chút lâng lâng lên. Anh nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, nhịn không được cúi đầu, “Bọn họ ghen ghét còn ở phía sau, em là của một mình anh, hãy chờ bọn họ nên trừng lớn đôi mắt thật tốt lên xem.” “Rất đúng, bọn họ càng muốn chia rẽ chúng ta, chúng ta liền càng yêu nhau, càng ngọt ngào, tức chết bọn họ!” Giọng nói giòn ta, hai mắt cô sáng lấp lánh mà nhìn anh, sáng lấp lánh biểu tình có một loại kiêu ngạo không nói nên lời. Vẻ mặt tự tin kia, giống như pháo hoa nở rộ đến sáng lạn, mê người mà làm trái tim người khác rung động. diendnalequydon Anh thấp giọng cười khẽ. Đây là người phụ nữ của anh. Cô đi theo cười duyên không ngừng, ôm cổ anh. Được cô vở nhỏ chủ động, bỗng nhiên anh lại…… Vừa rồi, anh vẫn mạnh mẽ như vậy, thâm trầm như vậy, uy nghiêm như vậy, lại trí tuệ như vậy, tất cả mọi người đều phục tùng anh, bao gồm cả cô, mà hiện tại, cái người luôn làm người ta run rợ, người đàn ông trung tâm, lại phục tùng cô! Còn có cái gì có thể so sánh với cái này, càng làm cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng, càng làm cho người cảm thấy hạnh phúc mà muốn lên trời?! Anh khẽ hừ một tiếng, hầu kết thô to, kịch liệt hoạt động lên xuống một chút. Cô nhìn thấy, thấp giọng mà cười. Cô biết, anh thích như vậy! Vô cùng thích! Anh lại kích động lần nữa, cái mông gần như là nhảy lên một chút. “Chồng, bây giờ em một loại cảm giác chúng ta đang kết hôn, giống như đây là đêm tân hôn của chúng ta!” ddlequydonnn Cho nên, khiêu khích anh, là cô cố ý. Giảo hoạt mà chớp mắt với anh một chút, tay cô lại nặng nề mà xoa nắn một phen. Lúc đi vào Yêu giới, chân cô mềm nhũn như cũ. Nếu không có váy che lấp, phỏng chừng ai cũng có thể nhìn ra cô mới vừa trải qua cái gì. Anh lấy tay vịn eo cô, mạnh mẽ đỡ lấy cô, tuy rằng không cười ra tiếng, chỉ là hơi hơi nhếch khóe miệng, còn có mặt mày biểu lộ vẻ thoả mãn, thật là làm người khác cảm thấy chướng mắt! Người đàn oogn đáng ghét này còn không biết xấu hổ mà cười! Không hề ngoài ý muốn, bị ba đứa bé oán giận. “Ba, mẹ, hai người đã ra ngoài rồi, tụi con đợi đến sốt ruột rồi!” Thế nhưng cái người đàn ông đáng ghét này lại lừa gạt nói. “Cơ thể mẹ con có chút không thoải mái, say xe rất nặng, thiếu chút nữa là không ra được.” “A, mẹ còn chưa thoải mái sao, thì ra say xe nặng như vậy!” Ba đứa bé lập tức cọ cọ bên người cô, đồng thời lo lắng mà nhìn cô, trong miệng liên tục nói. dienddanlqd “Chả trách dáng vẻ lúc mẹ đi cứ lạ lạ, thì ra là không thoải mái nha!” Cô tức giận mà trừng mắt nhìn anh, anh lại đáng giận mà cười với cô, lộ ra một hàng răng trắng chọc người, rêu rao mà cười càn rỡ với cô. Cạc cạc cạc cạc cạc!!! Nháy mắt cảm giác đỉnh đầu có vô số con quạ đen bay qua. Người đàn ông đáng ghét, anh lại có thể nói nói tự nhiên đến như vậy! Đối với mẹ chồng đã đợi ở cửa xe rất lâu, cô đầy mặt ngượng ngùng, vội vàng xin lỗi. Ba đứa bé lanh mồm lanh miệng, giải thích mẹ say xe rất nặng, cho nên mới chậm rì rì, vậy mà cũng lấy cơ thể cô không thoải mái làm một nguyên nhân. “Tuyết Nhi, nhanh lên đi vào nghỉ đi, nơi này là bí mật căn cứ của Yêu giới, không có người khác biết nơi này, các con ở chỗ này rất an toàn, bên ngoài cũng có binh lính canh gác! Ô ô…… Đứa bé đáng thương…… Vì sao ông trời lại không buông tha cho các con chứ ……” Mẹ Lang Vương thương tâm khóc lên. “Mẹ, chúng con không có việc gì, đừng lo lắng, nhất định là qua cơn mưa trời lại sáng.” Bạch Tuyết an ủi bà, nhưng mà bởi vì Lang Vương “tra tấn” cô, trước sau cô cũng có chút mệt, nói chuyện cũng là không có khí lực! lqdlqdlqd Mẹ Lang Vương túm lấy cô, nhìn cả người cô, đau lòng muốn chết, liên tục trách cứ con trai không chăm sóc tốt cho Mẫu Đơn. “Con trai à, con phải chăm sóc tốt cho Tuyết Nhi, biết không?! Con bé không thoải mái, con không để cho con bé nghỉ ngơi sao, làm gì còn để con bé đứng ở chỗ này, chạy nhanh vào nghỉ ngơi đi, con nhìn đi, con bé đã gầy rồi, mẹ đã nói với con rồi, muốn bắt lấy phụ nữ thì phải “yêu”, con phải “yêu” con bé thật tốt! Nhưng mẹ không cho phép con ăn hiếp con bé đâu!” Những chứ mẫn cảm đó, làm toàn thân cô phát mao (sợ hãi). Mà Lang Vương hơi hơi mỉm cười, tay lớn khoanh lại eo cô, nhìn mẹ, lại cúi đầu dán vào lỗ tai cô nói. “Mẹ, nếu con không ăn hiếp cô ấy, làm sao mẹ có cháu trai với cháu gái đây!” Lang Vương cười cười, sau đó đưa Bạch Tuyết đi vào, ba đứa bé đã sớm chạy vào. “Hả?” Mẹ Lang Vương giật mình nhìn bóng dáng Bạch Tuyết và con trai, thì ra là như thế này a! lqdlqd Mẹ Lang Vương lập tức tươi cười rạng rỡ, đuổi theo, cười ha hả nói. “Có thể ăn hiếp, nhưng mà phải cẩn thận một chút nha, mẹ thấy Tuyết Nhi rất yêu ớt đó!” Nghĩ đến lời con trai nói, đương nhiên bà sẽ không ngăn cản con trai ăn hiếp Tuyết Nhi, bà còn muốn để Tuyết Nhi sinh cho bà thêm mấy đứa cháu nữa. Cho nên nghe được lời con trai nói, ở trong lòng vui vẻ không được “Buổi tối mẹ làm đồ ăn ngon cho các con đi, đại bổ cho Tuyết Nhi!” Bạch Tuyết xấu hổ hận không thể tìm cái động chui vào, xấu hổ chết đi được! Anh nói bổ sung thêm, đồng thời bàn tay hơi hơi bấm eo cô một chút, mang theo ám chỉ chỉ có cô mới có thể nghe hiểu được. “Ha hả, được được, Tuyết Nhi còn rất gầy, cũng đã vất vả rồi, là phải bồi bổ thật tốt, ha hả……” dienndnnlequydon Mẹ Lang Vương đến bên cạnh Lang Vương nói nhỏ: “Con trai à, con và Tuyết Nhi muốn chơi như thế nào thì chơi, nhưng không được dạy hư các cháu nha, nhớ rõ nên trốn đi chơi nha.” “A?” Mặt Bạch Tuyết lập tức đỏ bừng, chỗ nào của cô là đang chạy trốn, rõ ràng là đang tạo đứa bé! Dọc theo đường đi Lang Vương “đáng ghét” cũng không có nhàn rỗi, làm sao cô có thể không mệt! Hiện giờ còn bị mẹ chồng nói như vậy, xấu hổ quá đi mất. Nhưng mà, trong mắt Lang Vương rõ ràng để lộ ra một loại nóng rực, nhưng lại ngậm chạt miệng lại, không nói chuyện giúp cô! llqqddlequydon “Mẹ, về sau chúng con sẽ chú ý, lúc này đây bọn nhỏ cũng…… Không có ở bên người, chúng con rất cẩn thận.” Bạch Tuyết xấu hổ nói. “Chỉ là, các con ra ngoài từ trong xe nhỏ như vậy, làm sao tránh được bọn nhỏ?” Mẹ Lang Vương tò mò hỏi. “Mẹ, nhìn bên ngoài xe nhỏ, nhưng mà bên trong lại rất lớn, lại còn có nhiều không gian thần bí, con và Lang Vương ở một gian, bọn nhỏ mỗi đứa một gian phòng ngủ, hơn nữa hiệu quả cách âm các phòng đó đều rất tốt.” Bạch Tuyết cuống quít giải thích, cô nhưng không nghĩ mình bị mẹ chồng hiểu lầm mà con là không dạy bảo các con! “Vậy thì tốt, mẹ liền an tâm rồi.” “Mẹ, chuyện mấy hôm nay mẹ có nghe nói sao?” Bạch Tuyết tò mò hỏi. “Nghe nói, toàn bộ Yêu giới đều truyền nhau ồn ào huyên náo, nếu không nhờ ba các con còn đứng đầu ở Yêu giới, bằng không khó giữ được vị trí Lang Vương!” Mẹ Lang Vương khổ sở nói. “Ồn ào càng lớn càng tốt, như vậy Ma Vương mới có thể buông lỏng, đến lúc đó cho rằng chúng ta và Ngọc Đế trở mặt, anh ta sẽ sơ xuất, chỉ cần lúc anh ta sơ xuất làm cho anh ta trở tay không kịp, sẽ tiêu diệt được Ma Vương.” Bạch Tuyết thấp giọng nói, mẹ Lang Vương gần như hiểu rõ được chút ít. Chẳng lẽ Lang nhi và Ngọc Đế không trở mặt, Ngọc Đế ra quân ồ ạt như chỉ là vì muốn  ddlequydonlqdlqd Ma Vương tin tưởng ông ta, như vậy Ma Vương và Ngọc Đế luyện tập đối phó với Lang Vương, một khi Ma Vương thực hiện được, người đầu tiên an ta đối phó chính là Ngọc Đế. “Tuyết Nhi, ý của con là lúc này đây các con trở về là không điều tra Ma Vương.” Bạch Tuyết gật gật đầu, Ma Vương bị trụ băng đóng băng, bọn họ không thể tùy ý đối phó với anh ta, bởi vì một khi không cẩn thận thì có khả năng sẽ phá hư trụ băng, đến lúc đó lại không diệt được Ma Vương, mà sẽ cứu Ma Vương ra ngoài. Cho nên nơi Ma Vương bị đóng băng là cấm địa của Yêu giới, mà Lang Vương chính là chủ nhân trông coi Ma Vương. “Đúng vậy, chúng con muốn tìm được cách hủy diệt Ma Vương, còn muốn điều tra Ma Vương có liên hệ với người ngoài hay không, ví dụ như luyện chế một ít đan dược đồ vật linh tinh.”