“Tuyết nhi, anh đã hơn một ngàn tuổi, về duyên phận của chúng ta, về sau em sẽ rõ! Còn có một canh giờ là trời sáng rồi, anh dẫn em đi xem bọn nhỏ. trời vừa sáng, anh sẽ liền nghĩ cách để linh hồn em trở về.” Mặc dù một Bạch Tuyết, hai linh hồn đều là một người. Nhưng Lang Vương vẫn không cam lòng để cho Bạch Tuyết rời đi.
Giống như lần này cô đi, thì sẽ không trở về được!
“Được rồi, dẫn em đi gặp gặp bọn nhỏ.” Bạch Tuyết kéo tay Lang Vương rời đi.
Bọn họ ra khỏi đình viện, đi vào một lầu ba tầng.
Nơi này, lầu một là chỗ học tập của bọn nhỏ, lầu hai là chỗ chơi đùa, lầu ba là nơi nghỉ ngơi.
“Dạ, em không muốn đi vào nhìn bọn nhỏ, một số chuyện, vẫn là để nó thuận theo tự nhiên! Này đã là tương lai, đương nhiên về sau có cơ hội nhìn, hiện tại thế là được rồi! Em cần phải trở về!” Ngay lúc sắp vào trong, Bạch Tuyết bỗng nhiên hối hận, cô yêu con của mình. Nhưng mà bây giờ cô lại không thuộc về nơi này, các con còn ở nhân gian chờ cô, cô hẳn là nên trở về bên kia.
“Cũng được, em chờ một chút, anh qua đóng kỹ cửa lại.”
“Dạ, anh đi vào giúp em hôn bọn chúng một chút được chứ? Em ở đây chờ anh!” Bạch Tuyết nói nhỏ.
Kỳ thật, ở tỏng lòng cô rất muốn đi gặp bọn nhỏ, thế nhưng đi tới cửa bỗng nhiên lại thấy khẩn trương, nơi này là tương lai, không biết bọn nhỏ thế nào? Cô còn chưa có cuẩn bị nghênh đón bộ dáng bọn nhỏ bây giờ, ba đứa từ khi ở trong bụng cô, vẫn cho cô nhiều kinh ngạc, chắc hẳn hiện tại cũng sẽ không thể bình thường!
Bạch Tuyết lo lắng đương nhiên là Lang Vương hiểu: “Cũng được, chờ anh, anh lập tức quay lại.” Lang Vương hôn một cái lên môi của Bạch Tuyết, sau đó tiến vào.
Bạch Tuyết bất an nhìn toà lầu này, không nghĩ tới kiến trúc Yêu Giới cũng sẽ kinh người như vậy, phong cách thiết kế đều rất thời thượng, nhìn qua vô cùng ấm áp.
Chẳng biết rắng!
“Đây không phải là Lang Hậu sao?” Một giọng nói ngọt ngào truyền đến, Bạch Tuyết quay đầu nhìn lại, là một cô gái rất đẹp, dáng người cũng rất tuyệt.
Bạch Tuyết mới tới đây, không biết cô ta, khẽ cười, không nói gì!
Nơi này không phải nhân loại, cẩn thận là hơn! Nhất là Lãnh Dạ ở đây còn là Lang Vương, rất nhiều chuyện phải khiêm tốn thật tốt, hiện tại thân phận của cô còn là Lang Hậu, mỗi tiếng nói cử động đều đại biểu cho Lang Vương.
“Làm sao vậy? Mỗi ngày Lang Hậu đều cùng bọn nhỏ chơi đùa một chỗ, chỉ là tách ra một lúc mà đã nhớ chúng vậy sao?” Cô ta còn nói thêm. Vừa rồi cô ta nhìn thấy Lang Hậu luôn nhìn vào bên trong, thế nhưng vì sao lại không đi vào? Không khỏi có chút hiếu kỳ.
“Không ngủ được, tôi chỉ tùy tiện nhìn xem!” Bạch Tuyết cẩn thận trả lời
“Nhìn xem? Nơi này có gì đáng xem, mỗi ngày ngài đều tới không kể xiết, chẳng lẽ còn không nhìn đủ?” Cô gái chanh chua hỏi, Bạch Tuyết bỗng nhiên ý thức được cô gái này không phải hạ nhân, cô ta nói chuyện không chút khách khí, chắc là không sợ cô.
“Nếu như nhìn đủ thì đã không tới!” Bạch Tuyết không nhịn được mà trả lời một câu! Cô ta thật khiến mất hứng!
“Thân ở trong phúc mà không biết phúc, mỗi ngày Đại Vương đều thị tẩm ngươi, ngươi không đi bồi Đại Vương, mà còn chạy đến nơi này làm gì! Nếu như không có ngươi, Đại Vương vẫn là thuộc về chúng ta! Chẳng qua, sớm muộn cũng có một ngày, Đại Vương thấy ngươi phiền toái, chúng ta chính là ví dụ tốt nhất, Mỗi một tỷ muội chúng ta, Đại Vương đều xem như hòn ngọc quý trên tay. Ngươi? Ngươi mới bồi Đại Vương bao lâu! Phi tử hậu cung của Đại Vương, người nào cũng bồi Đại Vương mấy trăm năm rồi. Ngươi sao thể tưởng tượng được!”
Bạch Tuyết khiếp sợ, cũng rất bất ngờ!
Đây là phụ nữ của Lang Vương, mà phụ nữ của Lang Vương còn không chỉ một, mà những người này đều đã bồi anh những mấy trăm năm!
Bỗng nhiên, cô rất không thích tương lai của mình, thì ra tương lai của mình lại cùng phải cùng người khác chia sẻ Lãnh Dạ!
Ở thế giới của cô, Lãnh Dạ thuộc về cô, chỉ thuộc về cô!
Nhưng mà, nơi này, Yêu Giới, anh có nhiều phụ nữ như vậy! Anh lại chưa bao giờ nói với cô, khó trách có lần lúc anh tức giận, đã nói một câu: “Vì em, anh đã đoạt tuyệt với những người phụ nữ khác! Vì anh, anh vi phạm tổ huấn từ bỏ những người phụ nữ kia! Vì em, anh thành đàn ông vô dụng!”
Lúc này, Bạch Tuyết giống như hiểu ra ý lời lúc đó mà Lãnh Dạ nói, anh vì cô, từ bỏ những phi tử kia!
Nhưng mà sẽ có một ngày, giống như người phụ nữ đó nói, cô cũng sẽ bị anh vô tình vứt bỏ?
“Trước kia, chúng tôi đều giống như cô bây giờ, rất được Đại Vương sủng ái! Ai! Đây chính là phụ nữ, bị đàn ông chơi chán thì thay người thôi! Lang Hậu vẫn nên cực kỳ trân quý thời gian hiện tại đi! Nói không chừng những ngày an nhàn của cô cũng không còn nhiều!” Cô ta nói xong rời đi.
Nhưng vào lúc này, Lang Vương trở về, nhìn thấy Bạch Tuyết ngơ ngác đứng đó.
Anh không thích cảm giác như vậy, anh không chạm tới được tâm của cô, không biết cô đang xuất thần, hoặc là khổ sở cái gì.
“Tuyết nhi? Sao thế?” Lang Vương cho là Tuyết nhi đã rời đi, chẳng lẽ hiện tại Tuyết nhi chỉ là Tuyết nhi tương lai?
Bạch Tuyết quay đầu, kinh ngạc nhìn anh, nhìn thật lâu, lâu đến Lang Vương cho là cô không có muốn mở miệng nói chuyện. Nhưng cô lại bình tĩnh hỏi: “Anh sẽ yêu em bao lâu?”
Thật bất ngờ?
Lang Vương thấy bất ngờ?
Tại sao bỗng nhiên Tuyết Nhi hỏi vậy?
Có đôi khi cô sẽ nũng nịu, có đôi khi cô sẽ giả tức giận, cũng có đôi khi cô sẽ nịnh làm anh vui lòng. Nhưng cô cũng rất ít dùng tâm tính này nói chuyện với anh!
Ánh mắt kia, giọng nói kia, đều rất kỳ lạ
Bộ dạng cô nhìn yên tĩnh, giống như tất cả cảm xúc đều bỏ dưới cùng, chỉ còn lại có lắng đọng, chân thật nhất.
Kỳ thật, Lang Vương cảm giác được, hiện tại tâm tình cô không tốt, thậm chí là rất khó chịu! Vì sao cô lại khổ sở? Chẳng lẽ cô không thích cuộc sống ở nơi này!
Hay là cô vẫn khúc mắc thân phận Lang Vương của anh!
Lang Vương nhíu mày, nghiêm túc đánh giá Bạch Tuyết, sau đó nói rất chân thành: “Em yêu anh bao lâu, anh liền yêu em bây lâu, đây chính là đáp án của anh.”
Bạch Tuyết không chớp mắt nhìn Lang Vương, mặc dù bây giờ thân thể hơi nghiêng, cho dù là một bên mặt, cũng vô cùng tuấn mỹ, đẹp như vậy, sẽ còn có bao thiếu nữ yêu anh?
Còn có bao nhiêu thiếu nữ đem tâm, đem thân thể cho anh?
Tuy anh trả lời nghiêm túc, rất nghiêm túc, nhưng giọng của anh giống như quá nhạt, nhạt đến cô cảm giác không có an toàn! Cô càng ưa thích cái người Lãnh Dạ, sẽ phát cáu, sẽ ăn dấm. Thậm chí tính khí nóng nảy làm cho không người ta không thể chịu được, chí ít, như thế anh để cho cô cảm thấy chân thực.
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
118 chương
40 chương
91 chương
30 chương
97 chương