Lâm Vũ Thiên Hạ
Chương 79
Hắn bình tâm tĩnh khí ngồi xuống đợi đan dược mà Cơ Nguyệt mới cho hắn, dược lực phát huy thì bắt đầu dựa theo lộ tuyến của Hỗn Độn Thiên Kinh thực hiện vòng Đại Chu thiên tuần hoàn mới.
Hai canh giờ sau mới Trần Vũ mở mắt ra, trước kia thực hiện một vòng Đại Chu thiên chỉ cần hơn nửa canh giờ mà bây giờ thời gian thực hiện dài hơn ba lần.
Tuy vậy kinh mạch được rèn luyện rất tốt đồng thời hiệu suất chuyển hóa linh khí cũng được đề cao. Hỗn Độn Thiên Kinh này quả nhiên là bất phàm song cũng tiêu hao tinh lực gấp năm sáu lần trước kia.
Ngày lại qua ngày, đảo mắt đã qua hơn một tuần trăng. Kỳ thật thời khắc này hắn đang trùng kích bình cảnh vào giai đoạn khẩn yếu.
Có Hỗn Độn Thiên Kinh và lượng lớn đan dược hỗ trợ, hiện tu vị của hắn chỉ cách nữa bước nữa là vào cảnh giới Luyện Khí trung kỳ.
Sau khi phục dụng đồng thời hai viên trung phẩm Tẩy Tủy đan Trần Vũ bắt đầu trùng quan.
Linh lực trong cơ thể không ngừng tụ lại thành một khối cầu tại đan điền, linh khí bên ngoài hấp thu được và dược lực của Tẩy Tủy đan dung hợp không ngừng bổ sung cho viên cầu.
Khối cầu linh lực dưới sự bồi dưỡng của dược lực, màu sắc càng ngày càng xanh đậm sau đó tự xoay tròn cực nhanh và một phân giải ra một tia linh lực khiến nó nhỏ đi một chút.
Đồng thời linh lực trong kinh mạch tiếp tục bổ sung vào, cứ như vậy một sợi linh lực tiến vào viên cầu sau khi được tế luyện được phân giải đi ra.
Nói thì đơn giản nhưng để hoàn thành việc này rất gian nan, chỉ cần một chút bất cẩn khối cầu linh lực sẽ bị vỡ khiến cho việc trùng quan thất bại song nếu có thể đem linh lực toàn thân tế luyện một lần thay đổi về chất thì sẽ tiến vào Luyện Khí trung kỳ.
Nói thì đơn giản nhưng để hoàn thành việc này rất gian nan, chỉ cần một chút bất cẩn khối cầu linh lực sẽ bị vỡ khiến cho việc trùng quan thất bại song nếu có thể đem linh lực toàn thân tế luyện một lần thay đổi về chất thì sẽ tiến vào Luyện Khí trung kỳ.
Lúc này trên trán Trần Vũ rịn ra lấm tấm mồ hôi như hạt đậu song hắn vẫn vô cùng cẩn thận dùng thần thức điều khiển viên cầu linh lực. Từng khắc trôi qua trang phục đã thấm đẫm mồ hôi nhưng hắn vẫn không nhúc nhích, cắn răng kiên trì.
Lại một canh giờ trôi qua đột nhiên Trần Vũ ngã xuống đất, có điều không phải là hắn trùng quan thất bại mà là sau khi thành công thì sức cùng lực kiệt không thể tri trì nổi.
- Hiểm thật!
Lúc này ngay cả một ngón tay cũng không nhích động được nhưng khóe miệng hắn lại tràn đầy vẻ tươi cười, rốt cuộc hắn tiến vào Luyện Khí trung kỳ.
Vẫn còn hơn một trăm viên hạ phẩm Tẩy Tủy đan tu luyện được hơn mười ngày nữa để củng cố cảnh giới. Hắn thật tâm cảm kích thê tử của mình, không ngờ nàng lại cho hắn nhiều đan dược như thế, mà những đan dược này hắn thấy hiệu quả rất tốt.
Trần Vũ không vì có một chút thành tựu mà tự mãn, ngược lại sau mỗi một lần thành công thì mục tiêu tiếp theo càng cao hơn.
Lúc này việc vận dụng Hỗn Độn Thiên Kinh ngày càng thuần thục, cảm giác linh lực không ngừng gia tăng từng ngày.
Trần Vũ không ngừng tập luyện lại những pháp thuật lúc trước mà hắn tập luyện chưa nhừng nhuyễn lúc trước.
Mười ngày nữa lại trôi qua, hắn chuyên cần tập luyện pháp thuật, hiện tại Băng Chầm Quyết của hắn đã điều khiển được hơn hai trăm cây, có thể đánh nát một tảng đá ngàn cân như chuyện nhỏ.
Luyện tập xong xuôi hắn tiến đến cung điện của Cơ Nguyệt, hắn vừa đến thì cũng vừa thấy nàng đi ra, Cơ Nguyệt nhìn thấy hắn hỏi.
- Chàng đã đến Luyện Khí trung kỳ rồi!
- Phải nhờ có nàng mà ta đã tiến đến trung kỳ rồi, cũng học được một số pháp thuật rồi, ta muốn ra ngoài một thời gian, nàng có muốn ra ngoài một chút không?
Trần Vũ ngõ ý hỏi nàng, hắn muốn cùng thê tử mình gần nhau thêm một chút nữa, nhưng Cơ Nguyệt nhanh chóng từ chối, nói:
- Không được, ta muốn ở trong này học một số Tiên Thuật cao đẳng khác, chàng ra ngoài nhớ cẩn thận một chút.
Trần Vũ gật đầu, hắn cũng không thích ràng buộc người khác, đặc biệt là thê tử của mình, người sống chăn gối với mình cả đời chứ!
Trần Vũ tiến ra khỏi Khai Thiên Tháp, xuất hiện tại hang động lúc trước, hắn cũng triệu hồi luôn Tiểu Bạch ra ngoài.
- Chúng ta đi săn bắt một số yêu thú một chút!
Trần Vũ cưỡi lên Tiểu Bạch đi ra khỏi hang động, bắt đầu đi vào trong sơn mạch tìm kiếm những thứ cần thiết cho phù lục của mình, nào là máu của Ngưu Linh Dương, da của Bạo Sương Báo,...
Trần Vũ đi săn lùng những thứ mình cần thiết, hắn đi một ngày cuối cùng cũng gặp một con Ngưu Linh Dương nhất cấp yêu thú, tương đương với võ giả Tụ Khí tầng sáu.
- Ngươi không cần phải giúp ta chỉ cần đừng để nó chạy là được!
Trần Vũ nói với Tiểu Bạch xong hắn nhảy xuống, cầm thanh đao từ trong túi trữ vật ra, tiến lại gần Ngưu Linh Dương.
Truyện khác cùng thể loại
59 chương
517 chương
52 chương
72 chương
8 chương
7 chương
154 chương
106 chương