Lâm thúc, thu lưu ta đi
Chương 12
Lâm Nghiên hỗn loạn tỉnh lại, dưới thân là một trận băng lãnh thấu xương, quần áo cả người đều ướt nhẹp. Lâm Nghiên khó khăn đứng dậy đi thay bộ đồ khác, lúc này mới vào kiểm tra phòng tắm thì thấy nước chảy ra từ phía dưới bồn tắm, Lâm Nghiên cúi xuống muốn nhìn xem, sau lưng đột ngột đau nhức, trước mắt bỗng trở nên đen kịt, thân thể không tự chủ trượt xuống sàn nhà.
“Phanh rầm —— “
Lâm Nghiên nằm hơn nửa ngày mới phản ứng lại được, đầu càng đau hơn, cơ thể nóng bỏng, chẳng lẽ bị sốt sao? Vết thương trên lưng hai ngày trước vừa lành cũng phát ra đau đớn. Miễn cưỡng đứng lên sau, Lâm Nghiên rất bình tĩnh gọi xe đi bệnh viện, không biết có phải đúng lúc hay không, Lâm Nghiên nói tài xế lái đến bệnh viện gần nhất, tài xế lại mang y đến bệnh viện Lâm Dương đang ở kia, nói thật, Lâm Nghiên không muốn tới đây, bởi vì y sợ sẽ thấy người kia.
Lâm Nghiên lê bước chân mỏi mệt đi tìm bác sĩ.
“Trời ạ, anh điên rồi sao, hôm qua giờ sao lại sốt nghiêm trọng như vậy? thật không biết làm sao anh qua được, người nhà đâu?” Cô y tá tiêm thuốc cho Lâm Nghiên bất mãn nói.
Thân thể rơi vào chiếc đệm mềm mại sau, Lâm Nghiên cảm giác đầu càng trầm hơn, hơn nữa còn có chút buồn ngủ.
“Chỉ là sốt mà thôi, cần gì phải gọi người nhà tới nhìn, tôi ngủ một giấc là tốt rồi.”
“Này mà còn chỉ là?” Cô y tá mắng vài câu, nhưng Lâm Nghiên đã mơ hồ ngủ rồi, lúc này cô mới nhẹ nhàng đi ra ngoài.
Lâm Nghiên bị mắc tiểu nghẹn tỉnh, trong phòng bệnh tuyết trắng phá lệ trống trải, không có một chút ấm áp, Lâm Nghiên chống đỡ định đứng dậy, nhưng thân thể lại như bị hút hết sức lực, không làm gì được, lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng cửa mở.
“Aiz, anh tỉnh rồi à?” Cô y tá đi tới, trong tay còn cầm một lọ nước thuốc.
“Cái kia, xin hỏi có thể làm phiền cô dìu tôi đứng lên được không? Tôi muốn đi WC một chút.” Giọng Lâm Nghiên có chút khô khốc, hơi ngứa.
Cô y tá dừng lại động tác trong tay, đỡ Lâm Nghiên đến cửa WC, giữa đường không khỏi than thở: “Người nhà anh cũng quá vô trách nhiệm đi, sốt cao đến như vậy mà thậm chí ngay cả một người chăm cũng không có.”
Lâm Nghiên lắc đầu, “Bọn họ chỉ bận quá mà thôi.” Thấy đã đến WC, Lâm Nghiên nói cám ơn sau liền đi vào.
Vì mới bệnh xong, bước chân xuống đất liền cảm giác không ổn, thật vất vả Lâm Nghiên mới giải quyết xong, tuy đầu vẫn còn trầm trầm, thân thể cũng có chút đau nhức, nhưng đã tốt hơn trước rồi, kéo cửa ra Lâm Nghiên vừa tính đi ra ngoài, đã nhìn thấy một màn trước mắt.
Lý Thành Hạo cùng Lâm Dương ngọt ngào ôm nhau đi ngang qua…
Lâm Nghiên liền vội vàng trốn ở sau cửa, thân hình không khống chế được khẽ run, chỉ cách một khe hở nhìn bọn họ.
Biểu tình của hai người dịu dàng như vậy, hạnh phúc như vậy, bọn họ ở chung với nhau sẽ không để cho người khác cảm thấy khó chịu về giới tính, một đôi trời đất tạo nên, bọn họ như vậy, ngươi không xứng xen vào a Lâm Nghiên. (đúng rồi, 2 tên súc sinh kia ms xứng vs nhao thúc ạ, ko cần tiếc nuối >’’
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
35 chương
32 chương
116 chương
49 chương