Làm thế nào để cuộc sống trở nên khó khăn hơn
Chương 21 : Làm thế nào để cuộc sống trở nên khó khăn hơn
Cố Quyết yên lặng nhìn Cố Minh hoả tốc sửa tên nhóm chat, nhịn không được xoa mũi bật cười.
Tính cách của Cố Khải Trung chính là một thùng thuốc nổ danh xứng với thực, có đôi khi Cố Quyết cảm thấy Tiết Chiêu đến tám phần là con trai lưu lạc bên ngoài của ông, tính tình hai người quả thực như sao y bản chính, vừa chạm vào lâp tức nổ tan tành.
Thật ra tính cách của Cố Quyết và Cố Minh không giống ông chút nào.
Khi còn nhỏ Cố Quyết ít nói, về cơ bản những lời nói phát ra từ trong miệng anh không hề có một câu vô nghĩa. Đặc biệt là thời điểm đả kích người khác, không cần động thủ, chỉ cần dùng miệng đã có thể độc chết người ta.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tuy rằng Cố Quyết độc miệng, nhưng các hạng mục lại toàn năng khiến cho những người xung quanh hận đến ngứa răng cũng chỉ có thể chịu đựng. Vì thế trong số mấy người quen biết, danh hiệu Cố cẩu của anh được hình thành như vậy.
Cố Minh đại công tử Cố gia lại hoàn toàn tương phản với Cố Quyết. Khi còn nhỏ Cố Minh là một đứa trẻ hay lảm nhảm, biết nói chuyện sớm, từ khi biết nói thì cả ngày bi bô, nói nhiều tới mức đầu cả nhà muốn phình to. Nhưng nghe nói từ ngày Cố Minh có em trai liền buông tha cho ba mẹ cùng dì bảo mẫu, mỗi ngày chuyển sang liến thoắng với em trai, dù sao người em trai này cũng không hay khóc, rất an tĩnh, là một vị thính giả lắng nghe vô cùng thích hợp.
Chính vì nguyên nhân này, Cố phu nhân tổng kết lại, có lẽ Cố Quyết không thích nói chuyện khẳng định là bị ảnh hưởng từ cái miệng của Cố Minh.
Hai người chỉ chênh lệch nhau hai tuổi, nhưng một người là ánh mặt trời ngốc nghếch ngọt ngào, còn một người là thiếu niên phúc hắc.
Người ngoài nhìn vào thì cực kỳ hâm mộ, chỉ có ba mẹ Cố mới biết hai đứa trẻ này khiến người lớn trong nhà đau đầu như thế nào.
Cố Minh nhìn có vẻ là người trầm ổn có thể gánh vác chuyện gia đình, nhưng kỳ thật chính là một kẻ nghiện game online không có điểm dừng. Từ nhỏ đến lớn Cố Quyết đều gây chuyện, trong suốt những năm tháng học sơ cao trung cũng được coi như lão đại, mãi tới sau này lên đại học mới bắt đầu quay trở về chính đạo.
Sau khi gửi ảnh chụp vào nhóm chat, Cố Khải Trung nửa ngày không nói chuyện, ngược lại là Cố phu nhân mở miệng.
Cố phu nhân: 【 Tại sao không cho chúng ta xem mặt? Con nói xem, thật vất vả con mới có mối tình đầu, dù sao cũng nên cho mẹ xem mặt chứ. 】
Cố Quyết còn chưa nghĩ ra nên nói như thế nào.
Cố Khải Trung: 【 @Cố phu nhân bà tin sao? Chẳng lẽ bà đã quên mấy năm trước tiểu tử này liên hợp với anh trai nó lừa chúng ta xoay vòng như thế nào rồi sao?? Con trai bà giỏi máy tính như vậy, bức ảnh này không thể là photoshop sao??? 】
Cố phu nhân: 【…… Ông ngây ngốc ngồi dưới phòng khách nhắn tin WeChat thì có bản lĩnh gì? 】
Cố phu nhân: 【 Tôi đang ở phòng ngủ, ông có bản lĩnh thì lên đây tranh luận với tôi. 】
Hệ thống nhắc nhở: Thành viên trong nhóm Cố Minh nghiện game online đã sửa tên nhóm Mẹ kiếp, hôm nay chủ tịch Cố muốn mắng Cố Quyết!!! thành Mẹ kiếp, hôm nay chủ tịch Cố bị vợ đánh!!!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cố Quyết: “………” Không sợ chết như vậy, xem ra lúc này Cố Minh không ở nhà.
Cố Khải Trung: 【………】
Cố Khải Trung: 【 @ Cố Minh nghiện game online, anh đang ở chỗ nào lên mạng? A?? Anh cút về nhà cho tôi! Lập tức! Lập tức!!! 】
Cố Quyết nhìn thấy dòng tin nhắn này, thật sự không nhịn được cười.
Chiến hỏa đã di dời, anh thoát khỏi nhóm chat, nhìn lướt qua thời gian trên màn hình điện thoại, đang chuẩn bị khóa màn hình đưa Nguyễn An An đi xếp hàng tiến vào rạp.
Tuy nhiên anh còn chưa kịp hành động, bên tai liền truyền đến giọng nói của cô: “Cố Quyết, cậu đang cười gì vậy?”
Cố Quyết quay đầu lại.
Xem ra Nguyễn An An cũng nói chuyện xong rồi, cô mở to mắt không chớp nhìn anh, lông mi cong, làn da trắng nõn tinh tế, dưới ánh đèn có thể nhìn rõ những sợi lông tơ thật nhỏ trên gương mặt.
Cố Quyết khựng lại.
Thầm nghĩ thật không hổ là ngay cả cái gáy cũng đáng yêu như vậy.
Chính diện càng con mẹ nó đáng yêu hơn.
Cố Quyết khóa màn hình, giọng điệu nhẹ nhàng nói: “Ồ, là người nhà của đứa trẻ lúc trước tôi dạy thêm……”, mở miệng nói dối “Bọn họ nói với tôi, kết quả thi của nó có tiến bộ rất lớn, chuẩn bị tăng lương cho tôi.”
Cố Quyết mà đã nói dối thì ngoại trừ anh sẽ không có người thứ hai biết được sự thật. Trước kia lúc trở thành lão đại trong trường học, ngay cả việc rủ rê bạn học đi đánh nhau anh cũng có thể nói đen thành trắng. Phối hợp với gương mặt non nớt này, anh nói “Thưa thầy, em đến trường là để học bổ túc chứ không phải đi đánh nhau”, lời nói chân thật tới mức người què cũng phải đứng dậy vỗ tay khen ngợi.
Đương nhiên Nguyễn An An cũng không ngoại lệ.
Vừa rồi cô nhìn ra được, nụ cười của Cố Quyết rất thật lòng. Bình thường anh cười nhưng không đến mức vui sướng như vậy, cô còn cảm thấy đặc biệt hiếm lạ, cho rằng xảy ra chuyện lớn khắp chốn vui mừng gì đó cơ.
Thì ra là được tăng lương.
Từ ngày Nguyễn An An bắt đầu đến Harvard học tập, về cơ bản vào kỳ nghỉ đông và nghỉ hè hàng năm cô đều đi làm không công cho doanh nghiệp Lâm thị tại nước ngoài, vừa học vừa tích lũy kinh nghiệm. Mặc dù là đi làm không công, nhưng Lâm lão gia tử đã mở thẻ phụ cho cô, có tiêu cũng tiêu không hết tiền……
Cho nên từ trước đến nay Nguyễn An An chưa bao giờ nhận được tiền lương, đương nhiên cũng không thể cảm nhận được niềm vui sướng từ việc này.
Nhưng khi nghe thấy Cố Quyết được tăng lương cô lại vô cùng vui vẻ, lập tức chúc mừng: “Thật tốt, chúc mừng cậu nha, thầy Cố!”
Cố Quyết nhìn trong ánh mắt cô gái nhỏ tràn đầy sự vui sướng, thời điểm gọi hai chữ “thầy Cố”, giọng nói cực kì ngọt ngào.
Bạn học Cố, Huấn luyện viên Cố, thầy giáo Cố …… biệt danh của anh càng ngày càng nhiều.
Khi nào mới có thể khiến cô gọi theo cách khác?
Cố Quyết tươi cười, đứng dậy nói: “Nếu đã được tăng lương, tôi mời cậu ăn gì đó nhé.”
Nguyễn An An không có ý định cự tuyệt, cô nói: “Vậy bắp rang đi…… Rốt cuộc mới vừa cơm nước xong, cũng ăn không vô những thứ khác.”
Trong không khí tràn ngập niềm vui khi được tăng lương, trên đường đi mua bắp rang, Nguyễn An An nhịn không được tò mò: “Nhưng mà, tôi có thể hỏi…… tiền lương của cậu được tăng bao nhiêu hay không?”
“Từ……”
Cố Quyết không rõ giá cả dạy thêm trên thị trường nên anh không dám nói quá nhiều, cẩn thận nói: “2000…… lên 3000.”
Nguyễn An An sửng sốt.
…… 2000 lên 3000!
Nhiều hơn một ngàn tệ đó!
Mỗi tháng nhiều hơn một ngàn, vậy không phải một năm sẽ tăng thành 1 vạn sao!
Số tiền này cũng đủ để mua mấy chiếc xe đạp rồi!!!
Đều là sinh viên, nghèo thì đã sao! Không thể thay màn hình điện thoại thì có sao!
Tự lực cánh sinh, Cố Thần của chúng ta quả thật quá ưu tú.
“Lợi hại lợi hại!” Nguyễn An An lặng lẽ dựng ngón cái khâm phục trong lòng, bên ngoài cũng đặc biệt xuất lực, thậm chí còn tặng anh tràng pháo tay nhỏ: “Thầy giáo Cố quá trâu bò!”
Đối với lời chúc mừng hơi chút phóng đại này, Cố Quyết tỏ vẻ như đó là chuyện bình thường, anh cong khóe môi quay đầu quét mã trả tiền, sau đó nhận hộp bắp rang nhân viên đưa cho nhét vào trong lòng Nguyễn An An “Đi, đi lấy vé trước.”
Địa điểm lấy vé ở ngay bên cạnh, khi Nguyễn An An đang nhìn chằm chằm vào cổng soát vé, đột nhiên nghe thấy một tiếng “A” của Cố Quyết ở phía sau.
“A” một cách rất cố ý —— giống hệt ngữ khí của mấy cậu thanh niên bỏ học lên mạng chơi game, đến khi trở về lại giải thích với thầy cô giáo rằng “A, tối hôm qua em làm bài tập đến 3 rưỡi sáng nên hôm nay mới ngủ quên”.
Nguyễn An An chậm rãi quay đầu lại.
Cố Quyết nhướng mày: “Đột nhiên nhớ ra, tôi quên không nói với cậu, bởi vì dạo gần đây bộ phim này đang rất hot, những chỗ ngồi đẹp đều bán hết vé rồi.”
Nguyễn An An: “Cho nên……?”
“Cho nên.” Cố Quyết chớp chớp mắt, dùng loại ánh mắt vô cùng trong sáng vô tội nhìn cô “Thời điểm tôi đặt vé, cũng chỉ còn dư lại ghế tình nhân ở hàng cuối cùng.”
“……”
Chủ nhật, rạp chiếu phim trung tâm thành phố, bộ phim dẫn đầu về doanh thu phòng bán vé.
Khi ba yếu tố này kết hợp với nhau, không phải hàng ghế tình nhân là khó đặt nhất sao?
Chỗ ngồi đẹp đều bán hết rồi chỉ còn hàng ghế tình nhân, lời nói dối như vậy cũng chỉ có con kiến trong rừng rậm mới tin tưởng người làm vườn.
Bạn học Cố, đáng lẽ tên của cậu phải gọi là Cố nói dối mới đúng.
Nguyễn An An một bên cười nhạo lời nói dối vụng về của Cố Quyết, một bên lại nén không được sự vui vẻ mà đi cùng anh đến hàng ghế cuối cùng, ngồi xuống chiếc ghế tình nhân ở chính giữa.
Ghế tình nhân không hổ là ghế tình nhân, giữa hai người không có gì ngăn cách, hơn nữa trong hoàn cảnh tối lửa tắt đèn rất thuận tiện cho các cặp đôi làm chút chuyện gì đó.
Thanh âm quảng cáo rất lớn, sau khi ngồi xuống không ngừng có người đi qua đi lại nên hai người cũng không nói gì.
Cố Quyết không nghĩ tới Cố đổng vẫn mang tà tâm bất tử như cũ.
Có thể là nội chiến cùng vợ xong, thấy nhắn tin trên nhóm chat không ổn liền nhắn tin riêng cho Cố Quyết.
Cố Khải Trung: 【 Nói thật, ngày hôm qua ông nội con gọi điện thoại cho ba, nói Lâm gia bên kia có một cô cháu gái độ tuổi thích hợp …… Tuy rằng ba không biết cô gái này chui từ đâu ra, nhưng trong một hai năm mà muốn thúc đẩy việc phát triển trong nước, quan hệ tốt với Lâm gia cũng có chỗ lợi. 】
Cố Khải Trung: 【 Mặc dù thoạt nhìn mối quan hệ của ông nội con và Lâm lão gia tử không được tốt lắm, nhưng kỳ thật bọn họ chính là một đôi oan gia. Nghe ý tứ của ông nội con thì nên gặp cô cháu gái Lâm gia này, con thấy thế nào? 】
Hầy, lại dùng chiêu cũ.
Cố Quyết cười nhạo một tiếng, gõ chữ: 【 Con thấy thế nào ư? 】
Ngay sau đó, anh lập tức gửi tấm ảnh với cái gáy hoàn mĩ của người nào đó qua.
Bên kia tạm dừng hai giây.
Cố Khải Trung: 【 Tiểu tử! Nói chính sự với con! Đừng lấy ảnh photoshop ra lừa gạt ba!!! 】
Cố Quyết không giải thích nhiều, anh lập tức mở camera trên điện thoại bắt đầu quay video, ngay cả tiếng ồn ào trong quảng cáo cũng có thể nghe được, bối cảnh lúc sáng lúc tối này vừa nhìn liền biết đó là rạp chiếu phim, camera của anh dần nghiêng từ chân mình sang vạt váy dài của Nguyễn An An.
Trên đùi Nguyễn An An đặt hộp bắp rang, những ngón tay thon dài đang lấy bắp rang cũng lọt vào camera.
Cố Quyết kết thúc video, sau đó bấm gửi đi.
GJ: 【 Ba, nếu ba tiếp tục không tin con cũng không còn cách nào, không gạt ba, tháng này số lần con tới công ty bị tụt giảm, không vì điều gì khác mà chính là vì theo đuổi cô ấy. 】
GJ: 【 Đi xem phim cùng con dâu của ba. 】
Gửi xong hai tin nhắn này, anh dứt khoát tắt thông báo tin nhắn từ Cố Khải Trung, thoải mái dễ chịu khóa màn hình điện thoại.
Đúng lúc, Nguyễn An An đưa hộp bắp rang sang bên cạnh hỏi : “A, thầy Cố, ăn bắp rang không?”
Cố Quyết nghiêng đầu, nhìn thấy cô cười hì hì nói: “Nó được mua bởi tiền mồ hôi và nước mắt của cậu, cậu không ăn sao?”
Cô gái nhỏ tươi cười khiến đôi mắt cong cong, đôi mắt vốn dĩ to tròn hiện tại lại giống như trăng non, cũng không biết chuyện gì khiến cô buồn cười như vậy.
“Bởi vì là tiền mồ hôi nước mắt……” Cố Quyết thong thả ung dung kề sát vào cô, nói: “Cho nên mới dùng để mua cho đồ cho cậu ăn nha.”
“……”
Được rồi, cô sẽ không nói gì nữa.
Nguyễn An An lùi đầu trở lại, thành thật tự mình ăn.
Mười phút sau, bộ phim chính thức bắt đầu công chiếu.
Nói về tổng thể thì bộ phim hoàn toàn xứng đáng với doanh thu phòng vé và giá vé. Bất kể là hiệu ứng đặc biệt hay là chi tiết, phải nói rằng nam nữ chính đều là những diễn viên gạo cội, những tượng đài nhan sắc. Hai người cùng đóng chung trong một bộ phim quả thực đã đạt được hiệu quả cao trào từ cộng đồng fans tập thể.
Ngay cả người ngẫu nhiên lộ mặt như chú của nữ chính cùng người nhà nam chính cũng đều là diễn viên nổi tiếng.
Toàn bộ bộ phim mang phong cách khôi hài ấm áp, trung gian có chút hiểu lầm nhỏ nhưng vẫn được giải quyết nhanh chóng. Trong rạp chiếu phim thỉnh thoảng lại tuôn ra một trận cười to, hoặc khi hai nhân vật chính hơi chút thân mật thì những cô cậu thanh niên mới lớn sẽ “woo~” một tiếng thể hiện sự hâm mộ.
Thật ra Nguyễn An An không có phản ứng gì quá lớn, bởi vì kỳ thật cô không thể nào hòa cảm xúc vào những bộ phim tình cảm lãng mạn như thế này.
Nguyễn An An thích thể loại mạo hiểm kích thích, hoặc huyền huyễn ma quỷ cũng được, tốt nhất là thể loại khiến cô có cảm giác da đầu tê dại sống lưng lạnh toát.
Hôm nay bởi vì đi cùng Cố Quyết, nếu cô nói ra sở thích kỳ quái của mình hình như không quá thích hợp, vẫn nên chọn một bộ phim các cô gái nhỏ yêu thích sẽ tốt hơn.
Trước kia thời điểm còn học cấp 3, gia quy nhà Khương Di tướng đối lỏng lẻo, Khương Di thường xuyên gọi Nguyễn An An và Ân Viện đến chơi, vì thế ba người thường xem phim tại rạp chiếu phim nhỏ của Khương gia.
Nguyễn An An không có quyền lựa chọn.
Nếu để cô chọn, những bộ phim mà cô cảm thấy hứng thú thì gan của Khương Di cộng thêm lá gan của Ân Viện đóng ngoặc lại nhân với mười cũng không đủ để bọn họ chống đỡ tới cuối phim.
Trước kia cô luôn bị cười nhạo vì không có một chút tâm tư thiếu nữ, Nguyễn An An chưa từng phản bác.
Cho dù là phim điện ảnh hay phim truyền hình, mặc kệ phát triển như thế nào nhưng cuối cùng tình yêu của nam nữ chính đều có thể đánh bại hết tất cả mọi chướng ngại vật trong kịch bản, cô cảm thấy rất không chân thật.
Rốt cuộc những chuyện xưa mà chính mắt cô nhìn thấy, trên cơ bản mỗi một phân đoạn đều tương phản với các bộ phim tình cảm lãng mạn.
Nguyễn An An nhìn nam nữ chính cãi nhau, nam chính không thể cãi lại nữ chính, cuối cùng tức giận trực tiếp dùng môi lấp kín miệng nữ chính. Toàn bộ người xem trong rạp chiếu phim đều cười, cô cũng đi theo mà cười hai tiếng, vừa cười vừa ném bắp rang vào miệng bằng tần suất phi thường đều đặn.
Cuộc cãi vã nhỏ qua đi, nữ chính hỏi nam chính một vấn đề đoán chừng tất cả các cô gái đang yêu trên thế giới đều muốn biết.
——Trước khi yêu em, mẫu bạn gái lý tưởng của anh là gì.
Hàng ghế tình nhân được làm tinh vi ở chỗ, giữa hai người không có đồ vật ngăn cách, nhưng giữa các cặp với nhau lại có một tấm chắn khá cao, khiến cho các đôi tình nhân làm chuyện gì cũng vô cùng có cảm giác an toàn. Nhưng tấm chắn này ngăn cách được tầm mắt, nhưng lại không ngăn được thanh âm.
Trên phim vấn đề của nữ chính vừa được hỏi ra miệng, Nguyễn An An dựa lại gần tấm chắn bên cạnh một chút, cô nghe được đoạn đối thoại của cặp đôi ngồi bên trái.
Cô gái nói: “Anh yêu, trước khi chúng ta yêu nhau, mẫu bạn gái lý tưởng của anh là gì?”
Nguyễn An An lập tức vểnh tai lắng nghe.
Giọng nói của người con trai mang theo vài phần không chút để ý, vừa nghe liền biết cậu ta thuận miệng nói lời thật lòng : “Anh hả, lúc ấy anh thích các cô gái thanh thuần, tóc dài, thẳng, không thể nhuộm màu, đôi mắt lớn, miệng nhỏ…… dáng người cao 1m60, không thể cao hơn.”
Giữa hai người bỗng nhiên xuất hiện bầu không khí trầm mặc kéo dài.
Sau một lúc lâu, cô gái thay đổi ngữ điệu, lời nói ra khiến người xem như Nguyễn An An không khỏi rét run.
“Ồ…… Vậy sao anh có thể yêu người tóc ngắn, uốn xoăn, nhuộm màu, đôi mắt nhỏ, thân cao 1m7 NHƯ TÔI.” Cô gái dừng một chút, ngữ khí quả thực có thể dùng từ âm trầm để hình dung, nghiến răng nói: “Đúng, là, đã, khiến, anh, phải, ấm, ức, rồi.”
Nguyễn An An: “……”
Cho dù mắt không thấy nhưng cô vẫn có thể tưởng tượng được kế tiếp người con trai kia sẽ phải đối diện với kết quả như thế nào.
Không nghĩ tới mình lại nghe được quá trình lật xe ngay tại hiện trường, tuy nhiên đoạn đối thoại của hai người đã dẫn dắt được cảm xúc của Nguyễn An An, cô nuốt bắp rang trong miệng xuống, cả người xê dịch sang bên cạnh, tới gần Cố Quyết.
Sau đó cô duỗi tay chọc chọc, nhỏ giọng nói: “Thầy Cố?”
Từ lúc cô xê dịch sang bên này Cố Quyết đã nhận ra, nhưng anh không biểu hiện ra ngoài, lúc này bị gọi tên anh lập tức quay đầu lại, cũng nhẹ giọng trả lời: “Làm sao vậy?”
Tưởng tượng đến loại vấn đề muốn hỏi, Nguyễn An An có chút ngượng ngùng “Cậu có mẫu bạn gái lý tưởng không?” Sợ anh không hiểu ý tứ của mình, cô vô cùng tri kỷ mà thay đổi phương pháp đặt câu hỏi “Chính là, cậu thích kiểu con gái nào?”
Kỳ thật Nguyễn An An cảm thấy anh sẽ không lật xe giống người con trai vừa rồi.
Rốt cuộc anh là người có EQ cao như vậy, sao có thể nghe không hiểu.
Cố Quyết không suy nghĩ nhiều, anh giương cằm về phía màn hình nói “Tôi cảm thấy người như nữ chính này không tồi.”
Nguyễn An An sửng sốt.
Nữ chính trong phim nổi danh là mỹ nhân quyến rũ, mang phong phạm của một nữ vương, tóm lại một chút cũng không dính dáng gì tới cô.
“Tóc dài, cuộn sóng lớn, dáng chuẩn, xinh đẹp, gợi cảm……” Cố Quyết nói 1 lèo năm tính từ, khi không còn gì để nói anh mới “Ừm, cũng gần như thế.”
Nguyễn An An: ?
Tháng trước không phải cậu nói muốn theo đuổi tôi sao?
Chớp mắt một cái mẫu bạn gái lý tưởng đã biến thành cái dạng này?
Con mẹ nó! Chỉ có mỗi xinh đẹp là trùng khớp với cô!
Nguyễn An An bị kinh ngạc không nhỏ, đầu óc không quá tỉnh táo, trong lúc nhất thời không nghĩ tới khả năng Cố Quyết đang nói bừa. Cô bắt đầu thật sự suy xét xem có nên biến mái tóc vừa đen vừa thẳng trong suốt 20 năm thành mái tóc xoăn quyến rũ một chút hay không.
Đương nhiên ý tưởng này cũng chỉ chợt lóe qua mà thôi.
Cố Quyết vừa nói xong liền phát hiện người bên cạnh trầm mặc.
Bởi vì trong rạp quá tối, thị lực 5.0 của anh cũng không nhìn rõ mặt cô, nhưng lúc này nương theo ánh sáng trên màn ảnh, anh lập tức nhìn ra biểu cảm không thích hợp trên gương mặt người con gái.
Cô đối diện với màn ảnh lớn, nhưng vừa nhìn liền biết không phải đang chuyên tâm xem phim, đôi mắt mở to nhưng lại giống như đang thất thần, khóe miệng như có như không rũ xuống một độ cong khó phát hiện.
Trông có vẻ vô cùng ủy khuất.
Cố Quyết sửng sốt, sau đó trong nháy mắt đáy lòng mềm nhũn, còn có chút nóng nóng.
Thật ra anh chỉ nói những lời này theo thói quen, trêu chọc cô cũng trở thành quen, nhưng lại quên mất cô sẽ tin đó là sự thật.
Hiện tại Nguyễn An An vừa mất mặt vừa nghẹn khuất muốn chết, cô đang chuẩn bị từ giờ cho đến lúc hết phim sẽ không nói chuyện với Cố Quyết nữa thì trên mặt chợt lạnh.
Là xúc cảm từ …… ngón tay.
Cô quay đầu lại, nhìn thấy người bên cạnh đột nhiên kề sát vào mình, có chút sững sờ.
Ngón tay Cố Quyết đặt trên mặt cô, dường như cũng không tính toán làm thêm động tác gì, lành lạnh khá thoải mái.
Anh rất nghiêm túc mà nhìn cô, nhẹ giọng nói: “Cậu đừng nóng giận, mấy câu tóc cuộn sóng, quyến rũ gì đó…… Đều là giả.”
Nguyễn An An đang chuẩn bị “Hừ” một tiếng.
“Tôi thích cậu.” Giây tiếp theo Cố Quyết đột ngột nói ra ba chữ.
Nguyễn An An lập tức trợn to mắt, trái tim gần như muốn ngừng đập.
Đáy mắt của Cố Quyết bị màn ảnh phản chiếu lúc sáng lúc tối, có vẻ rực rỡ lung linh. Anh cười một tiếng, lại nói tiếp:
“…… Câu này là sự thật.”
Truyện khác cùng thể loại
54 chương
47 chương
1019 chương
112 chương
57 chương
38 chương