Lam Sắc Vi

Chương 21

Dù là tốc độ con rùa thì cũng là tốc độ, Kimura Kiyoshi mắt thấy khoảng cách mình và Nhất Lão càng ngày càng gần. Mà ở chỗ Nhất Lão, đang chuyện trò vui vẻ với một người đàn ông trung niên mặc màu trắng tây trang đối diện. Ichijou hưng phấn kéo Kimura Kiyoshi, liếc mắt ý bảo nhìn người đàn ông mặc Tây phục kia. “Kiyoshi, cậu xem, lão gia Kimura đến rồi, đang nói chuyện với ông nội, chúng ta mau đến đấy đi, để ông nội cậu chờ lâu là thất lễ.” (Toji: về Kimura Heiji, trong bản convert rõ ràng từ chương 1 – chương 20 nói là bố của Kiyoshi, nhưng từ chỗ này lại nói là ông nội, chắc là tác giả nhầm lẫn, thôi thì ta cứ để là ông nội nhé, vì đoạn sau có nói là Kiyoshi không có bố) Kimura Kiyoshi mân mê miệng bất đắc dĩ bị Ichijou kéo đi, ánh mắt vẫn dừng lại trên người mặc Tây phục trắng. Ông ta chính là lão gia của gia tộc Kimura? Nhân vật này chưa từng xuất hiện trong manga, sẽ là người như thế nào? Đúng rồi, cô phải gió à, hiện tại vấn đề nên quan tâm là làm thế nào để giải quyết nguy cơ này. Kimura Kiyoshi lại một lần nữa khiển trách mình đã phân tâm. Làm sao bây giờ? Nếu bị chọc thủng tại chỗ, chết chắc chết chắc, tối thiểu cái tên Nhất Lão sẽ đó không tha mình, còn cả Shirabuki Sara đang nhìn chằm chằm mình nữa, càng thêm một đống phụ nữ lòng dạ hiểm độc ở đây. “Lão gia Kimura, ngài đã tới? Có thể nhìn thấy ngài, quả thật là vinh hạnh của Sara.” (⊙o⊙) A!???????? Cái gì? Kimura Kiyoshi nhìn qua, một mỹ nữ tóc vàng dài mặc váy tơ màu trắng đang vịn tay Kuran Kaname ưu nhã đi về phía Kimura Heiji. Tim Kimura Kiyoshi đập mãnh liệt, tựa hồ đã cảm thụ được hơi thở tử vong đang từ từ đến gần mình. Kimura Kiyoshi thật sâu thở ra một hơi, hỏng bét, không nên tới đã tới… Ichijou thấy Kuran Kaname và Shirabuki Sara cũng ở đây, càng thêm hưng phấn đi nhanh hơn, kéo tay Kimura Kiyoshi rất nhanh đi tới chỗ bốn người chuyện trò vui vẻ.”Sama, lão gia Kimura!” Ichijou hành lễ đơn giản với hai người, sau đó nói với Nhất Lão: “Ông nội, cháu đã mang Kiyoshi tới.” “A, tốt, ha ha…” con mắt như ưng của Nhất Lão chăm chú nhìn nhất cử nhất động của Kimura Kiyoshi đang núp sau lưng Ichijou. Kimura Kiyoshi nhìn xuyên qua khe hở giữa cánh tay và sườn Ichijou, cẩn thận quan sát người đàn ông mặc Tây phục, trời đất!!! Sao mà trẻ tuổi vậy! Thoạt nhìn chỉ có hai mươi tám, hai mươi chín tuổi, làm sao có thể gọi là ‘ông nội’ đây? Bết bát nhất chính là tôi lại không hỏi quản gia Fukuda rõ ràng, giờ thì Kimura Kiyoshi rốt cuộc nên đi chết hay là trốn về trang viên dưỡng bệnh? Bất kể bên nào thì tôi cũng chết chắc! Hu hu hu… ~~~~(>_