Từ sau lần "đánh lén" đó, trên người Sơ Đông liền xảy ra một chuyện cực kỳ bi kịch. Nàng, nàng phát hiện hình như mình "đánh lén" riết nghiện. Hơn nữa tuy rằng bản thân cực lực khắc chế, nhưng cơn nghiện càng lúc càng lớn, hiện tại đã nghiêm trọng đến mức, muốn mỗi tối đều phải thử một lần! Nàng theo thói quen sẽ đợi Mục Thu ngủ mê, sau đó thì khống kiềm chế được mà tiến hành loại hành vi đánh lén ác liệt kia. Tuy rằng không phải mỗi ngày đều có thể thành công, nhưng xác suất thành công dưới tình huống nàng càng ngày càng ngủ trễ thì lại dần dần tăng cao. "Chụt!" Thêm một lần "đánh lén" thành công, tảng đá trong lòng lại một lần nữa rơi xuống. Sơ Đông ôm đầu, quỳ gối trên giường thống khổ vạn phần. Sự tình, sự tình tại sao lại biến thành như vậy nha nha nha! Sơ Đông sâu sắc cảm nhận được giờ phút này bản thân đang bồi hồi bên cạnh vòng nguy hiểm, ở trong lòng đau khổ kêu to. Cứ như vậy, nếu cứ như vậy mình nhất định sẽ bị phát hiện, nhất định sẽ bị Mục Thu phát hiện! ~~~~(>___