Lại lên hot search vì bị thần tượng thả thính
Chương 123 : Thông Báo Chính Thức
Chương 123: Thông báo chính thức
Sáng sớm ngày hôm sau, Dư Bắc lại lén chuồn ra khỏi nhà.
Sợ muộn một phút sẽ bị Dư Hương Liên bắt trở về dò hỏi tỉ mỉ kỹ càng về tình huống tối hôm qua.
Bắt viết ra một bản báo cáo quá trình 500 từ.
Tình huống lúc đó khó mà nói.
Dư Bắc đang trêи đường trở về, chợt nhớ tới liền xấu hổ đến ngón chân muốn vẽ Thanh Minh Thượng Hà Đồ (Dòng sông lễ Thanh Minh)* trêи mặt đất.
*Đây là tên bức tranh của hoạ sĩ Trương Trạch Đoan vẽ vào thời nhà Tống.
Dư Hương Liên gọi điện thoại tới.
"Hửm?"
Dư Bắc không có chút khí thế kiêu ngạo nào.
Làm hỏng giường của Dư Hương Liên rồi, hậu quả rất nghiêm trọng.
"Hai đứa nhỏ tụi con cũng thật là, chưa ăn cơm sáng đã đi rồi, đừng có bảo mẹ đuổi các con đi nhé!” Dư Hương Liên quở trách một hồi: “Có con như vậy đó? Nói một tiếng cũng không làm được.”
"Con sợ mẹ tìm con bồi thường tiền.”
Muốn bồi thường thì tìm Cố Diệc Minh mà bồi thường.
Anh ấy có tiền.
"Con không nói thì mẹ quên mất, cái này cho nợ trước, Dư Bắc, hòa thượng chạy trốn cũng không thoát khỏi miếu.”
Ngay sau đó Dư Hương Liên nói: "Mẹ tới là thông báo còn chuyện quan trọng, mẹ và bố con thương lượng cả một buổi tối.”
Thương lượng gì vậy?
Nghiêm trọng như thế sao?
Cố Diệc Minh tới gần: "Người nói đi, mẹ.”
Dư Bắc trừng mắt nhìn Cố Diệc Minh, chen mỏ vô làm cái gì vậy?
Có quan hệ gì với anh?
Anh tới gia nhập cái gia đình này chứ đâu phải tới chia rẽ gia đình này đâu?
“Là vầy, bọn mẹ đều cảm thấy bổ sung thêm hôn lễ hay không không quan trọng, bản thân các con quyết định là được, nhưng bố mẹ hai bên vẫn muốn gặp một lần, các con nói xem đúng không? Nếu không gặp phải trêи đường lại không nhận ra thông gia.”
Dư Bắc còn tưởng chuyện gì to tát lắm.
Thương lượng cả đêm là thương lượng cái này hả?
"Vậy đi, chờ ông Hai rảnh rỗi, con sẽ sắp xếp buổi gặp mặt.”
"Vậy thì được.” Dư Hương Liên lại bổ sung thêm hỏi một câu: "Vậy có đi Mỹ không?”
“Nếu người tiện thì cũng được ạ, thuận tiện thì con dẫn mọi người đi chơi, con rành nước Mỹ lắm.”
Con rể Cố Diệc Minh này thật sự sẽ khoe mẽ.
Dư Bắc nghe xong còn tưởng gả con trai cho anh.
"Được, vậy đi, quyết định vậy đi ha ha.”
Đầu dây điện thoại bên kia truyền đến tiếng cười như chuông bạc của Dư Hương Liên.
Dư Bắc có lý do có chứng cứ nghi ngờ bà ấy căn bản không phải đi gặp mặt bố mẹ Cố Diệc Minh.
Mà là muốn đi nước Mỹ chơi.
“Mẹ à, mẹ miễn bàn mấy yêu cầu vô lý quá mức đi nhé, chơi cũng không được chơi lâu quá đâu.”
Dư Bắc cho bà một cây kim dự phòng.
"Liên quan tới mày cái rắm, cũng chẳng phải tốn tiền của mày.”
Lời này chợt hoá thành không khí.
"Tiền của Cố Diệc Minh chính là tiền của con!”
Dư Bắc nói ra xong thì hối hận.
Không được để lộ dã tâm quá sớm chứ?
"Á à, chậc chậc, có năng lực đấy.”
Dư Hương Liên ở bên kia kỳ quái.
“Không có việc gì nữa không? Không có việc gì thì cúp máy đi, đang trêи cao tốc mà gọi điện thoại làm phân tâm.”
"Không chuyện gì khác nữa.” Dư Hương Liên hạ giọng hỏi: "Giường của phòng cho khách cách vách chắc không? Mới vừa mua đó, có phải rung lắc cũng không phát ra tiếng gì không?”
Con không có lắc!
Được rồi, là con lắc.
Giường có chắc hay không thì không biết.
Nhưng mà thật ra Cố Diệc Minh vô cùng rắn chắc đó.
Xuống giường với Cố Diệc Minh.
Đi cũng phải đỡ tường.
Dư Bắc cúp máy.
Dư Hương Liên cũng thật là.
Xe rởm bé xíu mà cũng mở.
Dư Bắc chĩa mũi nhọn nhắm ngay Cố Diệc Minh.
“Cố Diệc Minh anh có thể giảm giảm béo hay không vậy? Béo đến nỗi ngã như con heo, anh xem tối hôm qua giường bị anh đè đến sụp luôn rồi.”
“Mỡ anh là 10%.” Cố Diệc Minh còn rất tích cực mà nói: "Một người 18% mỡ như em hẳn là nên tự kiểm điểm lại, có phải nên vận động nhiều hơn một chút không?"
“Sao em lại không vận động?”
Lời này Dư Bắc không thích nghe.
“Em vận động cái gì?”
"Em, em buổi tối một nằm ngửa một cái, buổi sáng dậy là ngồi một cái đó.”
Vô lý.
Khí thần mạnh con mẹ nó khoẻ thật.
“Ha ha.” Cố Diệc Minh cười nhìn cậu một cái rồi nói: "Bé cưng, em thật đúng là kẻ dở hơi, bị em lừa tiền đến lừa đến cam tâm tình nguyện.”
Sao Cố Diệc Minh có thể nói như vậy nhỉ?
"Em thật sự không có lừa tiền.”
Em là lừa sắc.
Tài sản chỉ là giá trị phụ thôi.
Nhân tiện.
Cũng không biết cụ thể giá trị tài sản của Cố Diệc Minh có bao nhiêu nhỉ?
Dư Bắc bắt đầu tò mò.
Càng nghĩ càng tò mò.
Cào tâm mò gan cũng tò mò.
Bởi vì tài sản cụ thể Cố Diệc Minh, Dư Bắc đúng thật là chưa từng nhìn thấy qua.
OMG!
Chắc không thiếu một đống nợ rồi bắt ông đây trả đâu ha?
Dư Bắc nghĩ không ra, dứt khoát tiến hành lướt mạng.
Nếu đã kết hôn.
Vậy thì phải quán triệt tài sản CP đến cùng.
Vào Weibo một chút, đầu tiên chúc mừng Dư Bắc có 3000 vạn fans.
Tiểu thịt tươi nào vinh quang đến đỉnh cao như Khang Khang tôi đâu? A, hoá ra là mình.
Ngược lại Cố Diệc Minh không thay đổi gì nhiều.
Chỉ là hơn một trăm triệu bình thường.
Dư Bắc thấy con số này vẫn có hơi sai.
Bên trong chắc chắn có mua công ty Zombies fans.
Còn có bán quảng cáo.
Còn có bán cổ phiếu.
Vừa thấy đã không phải minh tinh đứng đắn.
Tin mới nhất trêи Weibo của Cố Diệc Minh là 12 giờ tối hôm qua.
Lúc ấy Dư Bắc mới vừa sức cùng lực kiệt nên ngủ rồi.
Thằng chó này, tự nhiên đăng hình mình lên Weibo của fans.
Nội dung Weibo:
【Chúng ta không hề là bạn tốt.
@ Dư Bắc】
Ảnh chụp có hai tấm.
Ảnh thứ nhất là chứng minh kết hôn.
Ảnh thứ hai là một tấm giường chiếu.
Hai người nằm trong ổ chăn trêи giường.
Dư Bắc ngủ rồi, Cố Diệc Minh sau lưng đặt tay ở trêи người cậu, đan tay vào mười ngón tay của Dư Bắc.
Đương nhiên là không lộ mặt.
Dư Bắc lập tức cảm thấy vô cùng khϊế͙p͙ sợ.
Sao Cố Diệc Minh lại chụp ảnh?
Dùng chân kẹp sao?
Ước chừng cũng hơn trăm vạn bình luận.
【Tình! Huống! Gì! Đây!?】
【 Thông báo chính thức?!?!】
【Hội chị em còn chưa hiểu tình huống này lắm, đang tìm tòi tin tức giải trí.】
【Mị còn tưởng rằng tổng giám đốc Cố và Dư Bắc tuyệt giao rồi, làm mị sợ muốn chết.】
【Thật sự ở bên nhau kìa!】
【 Chính xác 100% rồi chị em ơi, tình hình đã được tìm thấy vào ngày hôm qua trêи video phát sóng trực tiếp được biên tập lại trêи "Trung tâm giải trí" đó!】
【 Chết con chó lừa gạt này đi!】
【 Nói fans bán hủ Cố Bắc chú ý Hắc Tử nhé, ra ngoài là bị đánh đó.】
【Chúc mừng nha nha nha!】
【Ngọt đến đầu tôi ngã vào hủ mật ngọt đây!】
【Đây là thần tiên tình yêu gì vậy trời, tôi khóc đây!】
【Bây giờ tôi lại nghi ngờ Cố tổng bị trộm tài khoản!】
【Được rồi, tôi lại mất đi một anh chồng rồi.】
【Tôi đồng thời mất đi cả hai.】
【Ha ha ha chị em nén bi thương.】
【Đây là một buổi tối thất tình.】
【Tao khóc lóc thảm con mẹ nó thiết đây!】
【Chúng ta không giống nhau, Cố Diệc Minh là tình địch của tôi.】
【Rút dao ra đi Cố Diệc Minh, trả Tiểu Bắc cho tôi.】
【Không biết vì sao, khóe miệng mị kéo rách ra luôn rồi.】
【Mị nằm mơ cũng chưa nghĩ đến, mị cắn nhầm một CP!】
【Cố Diệc Minh cũng quá can đảm rồi!】
【Làm sao mà một bác chủ lạnh lùng biến Weibo thành vòng bạn bè thế? Toàn là yêu đương vớ vẩn.】
【Nhất định phải hạnh phúc đó!!】
【Khóa chết cho tôi! Sinh không ra con cũng không cho ly hôn!】
【Vì sao thần tượng khác thông báo chính thức, một số lượng lớn unfans Cố Bắc thông báo chính thức thì ngược lại tăng fans?】
【Tự nhiên tôi thấy một hiện tượng lạ.】
【 Nếu mị không chiếm được người con trai đó, mấy đứa con gái khác cũng đừng hòng nghĩ đến.】
【 Vốn tôi còn áy náy vì đồng thời yêu cả hai người, hiện giờ bọn họ đã ở bên nhau, không phải tôi có thể vui sướиɠ mà yêu cả hai sao?】
【Logic của chị em thiên tài phải gọi bằng cụ.】
Dư Bắc lướt trang bình luận hơn nửa tiếng.
“Kỳ quái, cũng chưa thấy Hắc Tử bình luận.” Dư Bắc vui vẻ nói: “Thế giới bỗng nhiên tốt đẹp biết bao.”
“Em còn chưa đăng lên hả?”
Cố Diệc Minh liếc mắt nhìn một cái, thúc giục cậu.
“Sao phải đăng? Anh viết cũng không có gì đặc sắc lắm.”
"Đi, em viết rồi đăng một cái đi.”
“Em không.”
Loại chuyện này, còn sợ thấy mắc cỡ.
Ân ái trước mặt nhiều người như vậy.
Cũng không sợ mình bị cướp đi.
"Đăng đi đăng đi, nhanh lên cưng ơi, sao thông báo chính thức mà chỉ một người thông báo thế, em mau thông báo một cái, nói cho fans em biết, bé hoa nhỏ đã có chủ, ai cũng không được xới đất.”
Cố Diệc Minh lải nhải, dùng sức thúc giục.
"Mới tiến triển một chút thôi, anh có thể có lề lối chút được không?”
"Đăng cho Uông Gia Thụy bọn họ xem, tức chết anh ta luôn.”
Đậu má.
Con quỷ ấu trĩ này là ai?
Tôi không quen.
Dư Bắc đành đăng lên Weibo, nhân tiện bình luận thêm một câu.
【 Trích dẫn bài đăng lên Weibo: Không phải bị trộm tài khoản.】
Tức chết Lâm Bối Nhi.
Còn có chưa từng gặp mặt Triệu Bối Nhi, Vương Bối Nhi, Lý Bối Nhi.
Học Cố Diệc Minh.
Weibo mới vừa tuyên bố, một đống bình luận ùa vào tới, Dư Bắc respawn, con số bình luận tăng lên vụt vụt.
Xe ngừng ở tầng hầm công ty cao ốc, Cố Diệc Minh đưa Dư Bắc đi thang máy bí mật vòng ra ngoài công ty để không bị chặn đường bởi phóng viên truyền thông, đi thẳng đến văn phòng tổng giám đốc.
“Đừng hỏi tôi! Tôi không biết! Hỏi nữa tôi tự sát đấy!”
Dư Bắc nghe được Lão Lư đang gọi điện thoại ở trêи hành lang một khóc hai nháo ba thắt cổ.
Vọt vào văn phòng tổng giám đốc giống như cá ướp muối nằm liệt trêи sô pha.
“Em là người đại diện đứng đầu trong vòng bạn của anh, tên tuổi anh hùng cả đời bị hủy trong một giây, em muốn từ chức! Em muốn rời khỏi đây!”
“Bình tĩnh bình tĩnh.”
Cố Diệc Minh đè tay cậu lại.
Dư Bắc thương cho Lão Lư.
“Làm người đại diện cũng thật khó.” Dư Bắc an ủi anh: “Anh mệt đến gầy đi rồi.”
“Đúng không?” Lão Lư thu bụng lại, sau đó nghiêm mặt nói: “Cố Diệc Minh, tôi hỏi cậu, sự nghiệp của cậu còn muốn làm nữa hay không?”
“Muốn chứ.”
Cố Diệc Minh ngồi trước bàn làm việc.
“Muốn cái rắm cậu ấy, cậu biết hành động của cậu đây là gì không? Minh tinh công khai giới tính! Từ đầu cậu đã… Không đúng, từ đầu các cậu đã là một đôi! Tôi đã sớm phát hiện hai cậu không bình thường, sớm biết cậu xúc động như vậy, tôi có nói cái gì cũng đến bổng đánh uyên ương!”
"Giờ nói mấy lời này thì có ích gì?” Cố Diệc Minh ghét bỏ nói: "Tình huống lúc đó không phải ông không thấy, sao tôi có thể mặc kệ bọn họ bắt nạt Dư Bắc chứ? Tôi hỏi ông, Khâu Ba cũng chịu được không?”
Lão Lư miễn cưỡng gật đầu nói: “Bởi vì vô tình vi phạm bản gốc tiết mục kịch, tạo thành sự cố phát sóng trực tiếp, nên bị đài truyền hình Hải Thành khai trừ rồi,《 Trung Tâm Giải Trí 》 cũng đến dừng hoạt động một thời gian ngắn.
Anh ta cẩn trọng nhiều năm như vậy, bởi vì lúc này mà hoàn toàn chặt đứt sự nghiệp mình.”
“Tự làm tự chịu thôi.” Cố Diệc Minh nói.
“Ngươi hảo đi nơi nào sao? Tôi nói cho cậu biết, bộ phim sáu tháng cuối năm của cậu đang do dự đòi ngừng, phim trước kia đăng trêи mạng đều phải gỡ xuống, còn không biết nhà làm phim có truy cứu trách nhiệm chúng ta không nữa! Cậu đây là giết địch 80, tự tổn hại một ngàn!”
Lão Lư tức giận lao thẳng sô pha.
"Tôi tổn hại đến nơi rồi này.”
Dư Bắc nghe run bần bật.
Mẹ nó sẽ không mới vừa kết hôn đã lâm vào cảnh nợ nần tranh cãi.
Bây giờ ly hôn đến lúc nào không hay.
Điện thoại Lão Lư vang lên một chút, ông ta nhìn thoáng qua, mặt tối sầm lại.
“Chuyện gì nữa?”
"Cấp trêи gửi tin.
Nghệ sĩ Cố Diệc Minh và Dư Bắc đã gây ảnh hưởng bất lợi với công chúng nên bị cấm xuất hiện trong tầm nhìn công chúng, bao gồm không giới hạn trong điện ảnh, phim truyền hình hay quảng cáo các thứ.
Chúc mừng tổng giám đốc Cố, chẳng khác nào phong giết.”
Lão Lư đọc xong muốn tan thành từng mảnh, trợn trắng mắt, suýt nữa ngất xỉu trêи sô pha..
Truyện khác cùng thể loại
66 chương
53 chương
14 chương
28 chương
81 chương
62 chương