Lại đi theo anh liền ăn luôn em
Chương 19
Thời điểm Quý Vũ Khâm hung hăng mút vào một cái, đồng thời Diệp Thần cũng cắm một ngón tay vào trong, cậu phát ra tiếng thở dài thỏa mãn, phát hiện quả nhiên bên trong đã sớm ướt đẫm, mà bởi vì nhất thời kích động nên ngón tay liền sáp vào rất sâu, chỉ cảm thấy rốt cuộc hậu huyệt trống rỗng đã chiếm được thỏa mãn tạm thời, "A... Ưm... Quý ca ca... Thật thoải mái..."
"Chỉ mới liếm ở đây của em thôi liền nhịn không được rồi sao?" Thanh âm trầm thấp khàn khàn lộ ra vài phần gợi cảm của nam nhân đang đè trên thân, cặp mắt cũng bởi vì tình dục thâm thúy gần như có thể thiêu rụi cả người Diệp Thần, Quý Vũ Khâm nhìn người dưới thân hoàn toàn đã mang bộ dáng đang hưởng thụ, thật không ngờ em ấy sẽ thích ứng nhanh như vậy, giữa mừng rỡ càng thêm nhiều vài phần tự tin. Hạ xuống những vết ô môi nổi bật tại xương quai xanh mê người. Hai nụ hoa trước mặt đã trở nên vừa sưng lại vừa đỏ, chung quanh cũng đã biến đỏ một vòng, nhìn qua như là hai quả đào nhỏ tiên diễm ướt át, nụ hoa sau khi sưng lên lại càng thêm mẫn cảm, chỉ cần Quý Vũ Khâm chạm nhẹ vào, Diệp Thần liền phát ra một tiếng rên rỉ khó nhịn.
"Thật giống như đã cắn thứ đáng yêu này của Thần Thần xuống a."
"A... ha... A a..." Diệp Thần xấu hổ trừng y, thế nhưng cái tay đang động ở phía dưới vào lúc nghe Quý Vũ Khâm nói xong thì cũng đồng thời cắm vào càng sâu hơn, rất muốn... Được anh lấp đầy, sau đó chân chính xỏ xuyên qua... Thế nhưng Diệp Thần lại không dám nói ra, nên cậu chỉ có thể tự mình đùa bỡn, nhưng chỉ như vậy đã khiến cậu thấy không còn mặt mũi nào đi gặp người khác nữa rồi.
Quý Vũ Khâm nhìn thấy bộ dáng Diệp Thần đang khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn lên hô hấp, đầu lưỡi đáng yêu như ẩn như hiện, liền không nhịn được muốn liếm liếm cậu, sau đó hung hăng mút vào, nghĩ như vậy xong y liền trực tiếp hành động.
Hai người hôn đến thiên hôn địa ám, Quý Vũ Khâm một bên cởi bỏ quần áo ràng buộc của mình, rốt cục dương vật vốn bị trói buộc cũng lấy một tư thái ngạo nhân bắn ra ngoài, trực tiếp vỗ vào bụng dưới của Diệp Thần. Bị sức nóng của cái vật cứng rắn kia ảnh hưởng, gần như toàn bộ cả người Diệp Thần đều đã đỏ đến độ sắp bóc khói, nhưng phía dưới lại càng thêm kích động hơn. Bị vật cực nóng cứng rắn kia cọ vào, Diệp Thần liền cảm thấy bản thân càng thêm khó nhịn, tiểu huyệt phía sau không ngừng chảy ra dâm thủy, côn thịt trước mặt cũng càng ngày càng trướng lên.
Tuy rằng nam nhân không nói gì thêm, thế nhưng Diệp Thần vẫn lặng lẽ dùng cái tay còn lại tìm xuống bên dưới, sau đó cầm lấy cái thứ đang cọ vào bụng dưới của mình. Vào một khắc Diệp Thần cầm lấy nó, cả người Quý Vũ Khâm đều cứng đờ, sau đó hôn càng thêm kịch liệt hơn.
Lớn quá nóng quá... Diệp Thần đã không còn biết mình đang làm cái gì nữa, phảng phất như tất cả động tác đều được hoạt động theo một cách vô thức, chỉ là cậu muốn nắm lấy cái vật đó của Quý Vũ Khâm, mà cả người đều cảm thấy có chút chóng mặt.
"Ưm a... A a..." Một tay vuốt ve tính khí to lớn của nam nhân, cái tay còn lại len lén tự an ủi mình, Diệp Thần cảm thấy cho tới bây giờ bản thân mình còn chưa làm qua chuyện gì kích thích đến thế, khoái cảm về cả tâm lý lẫn sinh lý gần như đã nuốt chửng lấy cậu. Bất chấp đến chuyện nếu bị nam nhân phát hiện thì sẽ thế nào, bây giờ cậu chỉ thầm nghĩ muốn Quý Vũ Khâm hung hăng thỏa mãn mình mà thôi.
"Quý... Quý ca ca... Thật là khó chịu... Em muốn... A... ha..."
"Muốn cái gì."
"Không biết..."
Quý Vũ Khâm cười cưng chiều. Biết vừa nãy mình đã cố ý bỏ qua vật nhỏ của cậu, hiện tại nhất định là Thần Thần đã rất bất mãn rồi, thế là y ôn nhu đưa tay xuống phía dưới, xoa lên tính khí đã bị mình vắng vẻ kia.
"Chỗ này khó chịu sao?"
"A a... A... Ưm..." Vào một khắc tính khí bị Quý Vũ Khâm chạm đến kia, Diệp Thần liền cảm thấy đại não của mình trở nên trống rỗng, không biết từ lúc nào cái tay phía dưới đã tăng thành 2 ngón, vội vã trừu sáp vào hậu huyệt của mình, thanh âm tràn đầy tình dục, "Ưm... Muốn sờ chỗ đó..."
Quý Vũ Khâm phi thường có kỹ xảo âu yếm vật nhỏ đáng yêu kia, thấy bộ dáng Diệp Thần chậm rãi lún sâu vào, trong lòng cảm thấy so với sự thoải mái của chính mình còn muốn thoải mái hơn.
"A... ha... Thật thoải mái... Đừng ngừng... Ưm a..."
"Thần Thần, còn chỗ nào muốn nữa không?"
"Không biết... Em không biết... A a..."
Quý Vũ Khâm thấy dường như Diệp Thần đã thích ứng đến không sai biệt lắm, sau đó từ từ dời tay của mình xuống dưới, lần lượt chạm đến cái tiểu huyệt đã từng khiến cho mình điên cuồng rơi vào huyễn tưởng. Thế nhưng vào thời điểm chính mình chạm tới nơi đó, lại đụng phải một vật.
Quý Vũ Khâm kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn người dưới thân, trong ánh mắt khó nén được vẻ khiếp sợ, "Thần Thần... Em..."
Sau đó thân thể cũng bởi vì bị y chạm vào mà nháy mắt kéo lý trí trở về, nghe thấy thanh âm của Quý Vũ Khâm, cậu mới ý thức được đến tột cùng là mình đã làm ra chuyện tốt gì rồi.
"Em... Em..." Xong, bị anh phát hiện rồi... Mặt Diệp Thần đỏ bừng lên, hoàn toàn không dám nhìn thẳng vào mắt của Quý Vũ Khâm, có cảm giác bản thân giống như một đứa nhỏ làm sai chuyện bị người lớn phát hiện. Cậu chỉ hận bản thân không có khả năng trực tiếp ẩn thân ngay trước mặt Quý Vũ Khâm.
"Xin lỗi... Em... Em không..." Trải qua khá lâu cũng không nghe Quý Vũ Khâm nói gì, Diệp Thần đã vội đến mức sắp bật khóc, chẳng lẽ Quý Vũ Khâm đã chán ghét mình rồi sao, anh sẽ không cảm thấy bản thân mình quá dâm đãng đó chứ... Anh còn chưa có chạm vào, mà chính mình đã tự ngoạn trước rồi... Nếu như bị anh chán ghét, mình phải làm thế nào đây. Mới chỉ nghĩ như vậy, đôi mắt của Diệp Thần đã bắt đầu chuyển sang màu đỏ rồi.
"Đứa ngốc, nói xin lỗi cái gì chứ." Quý Vũ Khâm thấy đôi mắt của người dưới thân đã đỏ lên, biết biểu tình vừa nãy của mình đã xúc phạm tới em ấy, thật ra thì y chỉ là hơi kinh ngạc một chút mà thôi, cũng không phải là thực sự ghét bỏ gì em ấy, thế là y nhanh chóng ôn nhu hôn cậu nói, "Chỉ là anh không nghĩ tới, Thần Thần sẽ như vậy..." Đã vậy còn cực kỳ dễ thương nữa chứ, len lén làm loại chuyện đó sau lưng mình, chỉ cần vừa nghĩ đến thôi, Quý Vũ Khâm đã cảm thấy hưng phấn muốn chết rồi. Thoáng cái côn thịt phía dưới cũng vểnh lên càng cao.
Truyện khác cùng thể loại
52 chương
100 chương
151 chương
119 chương