Lạc vào thế giới thủy thủ mặt trăng

Chương 19 : kỉ niệm đầu năm

Từ giờ các phần chú thích, giải nghĩa mình sẽ để ở cuối chap truyện để không làm loãng mạch đọc truyện của mọi người nhé 😘 ---------------------------- Thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng chốc đã hết một năm. Đêm giao thừa đầy tuyết, gió thổi qua khe cửa mang theo không khí lạnh lẽo của tiết trời mùa đông dần chuyển sang xuân. Kami vừa được Mamoru tặng cho một bộ kimono màu anh đào hồng phấn xinh xắn, cài trên tóc là chiếc trâm họa tiết anh đào tinh xảo, rũ xuống một bên hai sợi ngọc đỏ lung linh. Đi kèm bộ đồ là chiếc túi tròn nhỏ họa tiết cùng màu, gắn móc khóa hình mèo cực kì đáng yêu. Kami thích thú lắm, nó cứ mong ngóng tới giao thừa - mùng một để được mặc đi chơi. Đây có thể xem như là lần đầu tiên Kami được đón giao thừa, lại còn là chung với rất nhiều bạn bè và người thân. Cảm giác thật sự rất tuyệt vời. 108 tiếng chuông từ các đền chùa rất nhanh phát trực tiếp từ đài truyền hình đã kết thúc, Kami húp nốt phần toshikoshi soba (*), vui vẻ nhìn Mamoru và 3 người anh khác là Kunzite, Nephrite, Zoisite cùng nói lời chúc mừng năm mới: - Akemashite omedeto gozaimasu (chúc mừng năm mới) Kami híp mí mắt, nhìn ra ban công ngoài trời, ở đó có những vì sao sáng lấp lánh tựa pha lê. - Thật tiếc quá, không có anh Jadeite ở đây. Jadeite không ở cùng nhà với Kami và nhóm Tứ Đại Thiên Vương, anh chàng xin một chân làm việc trong đền thờ nhà Rei Hino, mục đích đơn giản không gì khác chỉ có thể là để được ở gần với Rei hơn thôi. Vậy nên Jadeite sẽ không cùng đón Giao thừa với họ được. Mamoru xoa đầu Kami, đợi 3 người kia dọn dẹp xong bàn ăn thì nói: - Đến đền thờ thôi, một lời cầu may mắn đầu năm là không thể thiếu. - A. Chúng ta sẽ đến đền thờ nhà Hino chứ? Để gặp anh Jadeite đó. - Kami chớp mắt mong chờ. - Tất nhiên rồi, Tết là khoảng thời gian mọi người ở cùng nhau mà, Jadeite hẳn cũng đang chờ chúng ta đến đấy. Zoisite cười dịu dàng, cái tính hiền hòa dễ gần của anh làm người ta cảm thấy dễ chịu. Đền thờ nhà Hino cách chung cư nơi Kami ở không xa lắm nhưng cũng không quá gần, vì là mùng một đầu năm, không khí rộn ràng chuyển tiếp từ đêm giao thừa sang năm mới rất thú vị khiến nó không muốn đi xe. 5 người cùng nhau đi bộ chậm rãi, cảm nhận từng chút một niềm hân hoan từ tâm tình của mỗi người dân xung quanh. Ngoại hình nhóm 5 người họ có chút bắt mắt. 4 người đàn ông cao lớn, lịch lãm, điển trai trong các bộ vest khác màu hút mắt rất nhiều thiếu nữ trẻ tuổi, bên cạnh đó, một bầu trời sự đáng yêu của cô bé tóc bạch kim với bộ kimono anh đào thực sự rất dễ khiến các anh chàng ngẩn ngơ, say đắm, đi theo sau cô bé không rời là 1 chú mèo vàng đeo nơ hồng cực dễ thương. 5 người đi bộ một lúc thôi mà đã khiến rất nhiều, rất nhiều người phải trầm trồ, ghen tị với sự bất công về độ ưu ái của ông trời. Đền thờ vào những khoảng thời gian này rất đông đúc, người người đều rầm rộ tiến lên để cầu nguyện, xin quẻ... Người đông tất nhiên sẽ có sự chen chúc, xô đẩy lẫn nhau, tuy nhiên, Kami nhà ta hoàn hảo được 4 anh trai che chắn nên không bị chút ảnh hưởng nào, các cô nàng xung quanh thực vừa ganh tị mà cũng rất hâm mộ. Bỏ đồng 5 yên vào hòm, rung chuông và chắp tay cầu nguyện một năm mới an lành là những việc làm không thể thiếu. Sau đó, Mamoru dẫn Kami đến nơi xin quẻ. - A! Jadeite, anh ở đây à? Kami phấn khích nhìn người anh thân quen đứng trong khu xin quẻ. Jadeite thấy mọi người liền cười rất tươi: - Chúc mừng năm mới. Mọi người đến rút quẻ sao? Nào nào, đưa số của mọi người ra đây. - Đây ạ - Kami tít mắt cười. Jadeite nhận lấy thẻ số của Kami và những người khác, đi vào trong khu quẻ, một lúc sau cầm ra vài cuộn quẻ may mắn. - Của mọi người này. Một chốc nữa anh và Rei mới hết việc. Hay mọi người cứ đi đâu đó trước đi, lát nữa hẹn gặp nhau ở nơi ngắm bình minh vậy. - Vâng, em biết rồi. Cả bọn rất nhanh dời sang chỗ khác. Bên cạnh ngôi đền có một khu vườn nhỏ khá ít người, Kami kéo 5 người kia nhanh chóng đến đó. Kami hào hứng bóc quẻ, nhưng còn chưa nhìn thấy trong đó có gì thì quẻ đã bị ai đó giật lấy. - Uwaaa. Đại Cát nàyyyyyyy Usagi hét lớn phấn khích, trông cô còn hào hứng hơn cả Kami cơ. Minako ngay lập tức giật xem: - Ôi, đúng thật là Đại Cát này. Kami, cậu thật may mắn đó! - Thôi nào, trả lại cho cậu ấy đi. - Makoto cầm cuộn quẻ từ tay Minako, đưa cho Kami đang tròn xoe mắt nhìn bọn họ. Ami đứng cạnh Makoto, cô nắm lấy tay Kami nhẹ cười áy náy: - Xin lỗi cậu nhé, hai người họ thật bất lịch sự. - À ừm... Không sao đâu. Mà, sao các cậu ở đây thế? Các cậu không đi cùng gia đình à? Kami khá ngạc nhiên nhìn thấy 4 người bạn của nó ở đây. Theo như nó nhớ không lầm, mấy ngày lễ tết của truyền thống Nhật Bản là dịp dành cho gia đình quây quần bên nhau mà nhỉ? Hoặc có khi đây là một thế giới khác nên cũng có một số yếu tố khác biệt? - Bọn này đi cầu may đầu năm với gia đình lúc nãy rồi, xong hẹn nhau đến gặp Rei chúc mừng  năm mới rồi mới kéo qua nhà cậu, nhưng mà lại tình cờ bắt gặp các cậu ở đây luôn đấy chứ. Usagi trả lời. Hôm nay cô nàng bận một bộ kimono có họa tiết những chú thỏ trắng trên nền cỏ xanh cùng hoa vàng, búi tóc hai bên được trang trí bằng hai kẹp tai thỏ trắng, tổng thể nhìn trông thật đáng yêu, hồn nhiên và phù hợp ít nhiều với cá tính của cô nàng. Kami dùng đuôi mắt thoáng liếc qua nhìn Mamoru. Ài chà! Nhìn không chớp mắt luôn cơ! Minako cười cười, mái tóc vàng hôm nay được búi cao lên, đính trên đó đóa tường vi đỏ bằng ngọc, bộ kimono mang hai màu sắc đỏ của nền và vàng của hoa, tăng thêm cho Minako nét diễm lệ, xinh đẹp khiến ai kia cũng hít thở không thông. - Anh thấy thế nào, Kunzite? Mianko đỏ mặt nhìn về phía Kunzite trong bộ vest bạc đặc trưng cho phong cách của anh. Kunzite chỉ lẳng lặng tiến lên hôn nhẹ lên trán của Minako một cái, dịu dàng thì thầm nói: - Trong mắt anh, em lúc nào cũng là tuyệt nhất. Bên cạnh đó, Nephrite nhìn thấy Makoto liền huýt sáo tán thưởng, nắm tay Makoto ánh mắt trìu mến: - Trông em đẹp lắm, Makoto. - Cảm ơn anh. Anh trông cũng rất tuyệt đấy. Makoto cười hiền vỗ vỗ lên tay Nephrite. Hôm nay cô cũng mặc kimono, với màu chủ đạo là sắc xanh của rừng cùng một vài sắc hồng tinh khiết của hoa, mái tóc nâu búi cao được cố định bởi trâm cài hoa hồng, cùng màu với đôi bông tai hoa hồng mà cô hay đeo. Trông Makoto vừa mạnh mẽ, vừa quyến rũ và cũng không kém phần dịu dàng. Nephrite cứ phải là trầm trồ thán phục. Zoisite im lặng ngắm nhìn Ami, trong mắt chứa chan ngập tràn yêu thương. Ami cụp mắt đứng đó, cô muốn bắt chuyện với Kami một chủ đề nào đó để tránh ngột ngạt. Tim cô đập thình thịch liên hồi lúc trông thấy Zoisite, phải nói rằng trông anh hôm nay đẹp trai dã man. Sự kết hợp giữa bộ vest lam và mái tóc vàng nhàn nhạt của anh quả thật quá hoàn hảo. Thật trùng hợp, hôm nay Ami cũng mặc kimono màu lam. Họa tiết trang trí đính kèm là những viên ngọc trai lấp lánh, trắng tinh thuần khiết. Chiếc kẹp trên tóc cũng đính lên mấy hạt ngọc trai tròn tròn xinh đẹp, có thêm vài sợi dây tua rua vàng nhạt trang trí tinh xảo. Trông Ami với Zoisite cứ như đang mặc đồ đôi. Cả hai cứ ngại ngùng nhìn nhau suốt cả buổi trời không nói câu nào. Còn Usagi trông thấy Mamoru thì khỏi phải nói, dẹp luôn liêm sỉ qua một bên, bám dính luôn vào Mamoru cười vui vẻ, hạnh phúc. Mamoru cũng rất vui, nắm tay Usagi không rời. Chỉ tội cho Kami nhà chúng ta, từ tâm điểm của sự chú ý nay đứng giữa 4 couple thì hoàn toàn hóa bóng đèn vô dụng. Kami ôm tim. Mếu. Mèo King chẳng đếm xỉa, liếc nhìn Kami khinh bỉ. Kami liếc lại mèo King, gầm gừ... - Ừm, em nghĩ chúng ta nên rời khỏi chỗ này trước đã. Cứ đứng ở đây mãi thì không hay lắm. Kami đưa mắt nhìn xung quanh, người cũng dần đông hơn lúc nãy rồi, nếu không rời đi thì sẽ bị kẹt cứng một chỗ mất. Kami nhanh chóng ôm mèo King rời đi. Mamoru gật đầu, vẫn nắm tay Usagi đi theo Kami, mấy người kia sau đó cũng lục tục đi theo. ... ... Địa điểm mà cả bọn chọn để ngắm bình minh chính là trên một ngọn đồi nhỏ. Đây chính là vị trí đắc địa, được yêu thích nhất của con dân Tokyo. Muốn có được một chỗ đứng ở đây, rất nhiều người đã phải đặt chỗ trước 1 tháng. Mamoru cũng vậy, vì muốn tạo chút vui vẻ cho em gái trong dịp đầu năm, anh chàng đã hào phóng chi ra một số tiền cực lớn, bao trọn một khu vực có bán kính rộng hơn 50m là vị trí tuyệt vời nhất. Kunzite và Nephrite cùng chọn việc làm người mẫu nam, bên cạnh đó, Zoisite đã trở thành một giáo sư tiến sĩ khoa học trẻ tuổi nhất bấy giờ, làm việc ở trung tâm nghiên cứu khoa học quốc gia. Số tiền ba người này mang về cũng thuộc hàng không thể đếm hết được. Cả 3 người họ, cùng với Jadeite làm công việc phụ là cài đặt phần mềm an ninh quốc gia (tất nhiên số tiền kiếm được không hề nhỏ), đã sắp xếp sẵn một dàn vệ sĩ bao vây xung quanh để đảm bảo an toàn cũng như đảm bảo không gian ngắm bình minh được hoàn hảo. Bên cạnh đó còn có thêm một bàn buffeet bánh kẹo, nước uống hay những món ăn lót dạ đủ loại trong lúc ngắm bình minh được làm bởi hơn 20 đầu bếp chuyên nghiệp. Tất cả chỉ để dành cho Kami cùng với những cô bạn của nó. Chà, cách chi tiền của người giàu đúng là không thể xem thường được! Cả nhóm toàn những trai xinh gái đẹp, ngồi trong một không gian thu hút như thế, chiếm hết không biết bao nhiêu ánh nhìn ngưỡng mộ, trầm trồ và sự ghen tị tột cùng của người đời. Chỉ một buổi ngắm bình minh đầu năm thôi mà rầm rộ thế này đấy. Kami cũng có hỏi vì sao mấy ông anh này chơi sang thế, đáp án nhận được đơn giản chỉ là "đây là năm đầu tiên được đón năm mới với em gái, tất nhiên phải chuẩn bị mọi thứ thật hoàn hảo rồi" Kami chỉ biết cười trừ, thản nhiên tiếp nhận sự đãi ngộ không giống người thường này. Uhuhu! Tác giả cũng muốn có mấy ông anh như vậyyyyyy!!!! Ngoài phía chân trời xa xa, những tia sáng đầu tiên đã từ từ ló dạng. Ánh sáng ấm áp của bình minh buổi sớm đã xuất hiện, xua tan đi màn sương đêm lạnh lẽo. Kami thoải mái ngồi trên thảm cỏ ngắm bình minh. Bên phải nó là Kunzite đang nắm tay Minako ấm áp cười. Nephrite ngồi ôm Makoto từ phía sau, cằm tựa lên vai cô nàng vui vẻ. Mamoru ôm hẳn Usagi vào lòng, cánh tay vòng lại tạo một cảm giác che chở an toàn hạnh phúc. Bên trái nó, Jadeite ngồi cạnh Rei, mỉm cười nhìn Rei tựa đầu vào vai mình. Zoisite nắm tay Ami, ánh mắt ấm áp tràn đầy yêu thương. Kami ngồi ở giữa, ôm King trong lòng, không đếm xỉa tới việc trở thành bóng đèn trang trí cô đơn nữa, nó có King, không phải sao? Được ở cùng gia đình và bạn bè vào thời khắc cực kì quan trọng thế này, như vậy là đủ rồi. Khóe môi Kami treo lên nụ cười hạnh phúc, ngước nhìn trời xanh, lòng thầm hy vọng những ngày yên bình này có thể diễn ra mãi mãi... --------------------------------------------------- By NekoMikuMiu - Tuyết Miêu. ._._._. (*) toshikoshi soba: món mì nước truyền thống không thể thiếu trong ngày lễ tết của Nhật Bản. ._._._. Well, hay là giờ chúng ta chơi một trò chơi nho nhỏ nhé. Tui sẽ chờ đến khi nào trong số các bạn có người đoán ra được đúng nam chính thì sẽ đăng tiếp chương mới. Và người đoán đúng đó sẽ được tặng riêng một chương ngoại truyện do bạn đó nghĩ nội dung. Thế nào, phần quà hấp dẫn quá chứ nhỉ? :")) tui mong chờ đáp án của các bạn lắm đó. Gợi ý siêu bự: nam chính chưa hề xuất hiện ở phần 1 nhá :")) Nào nào, quá dễ luôn. Suy nghĩ chút tẹo là ra mà~