Lạc Thần
Chương 6 : Dạo Phố
Trang Thiên Vũ đang ở trong căn phòng chờ lão quản gia đến, tay cầm chiếc điện thoại quay vòng rồi lúc tháo thứ này lúc lắp thử kia.
Chiếc điện thoại được Lăng Thiên tháo ra, cải tiến, thay thế, lắp lại. Lúc chiếc điện thoại được lắp ráp hoàn hảo cũng là lúc tiếng gõ cửa vang lên. Cộc cộc... "Tiểu thiếu gia, ta đến rồi "
"Vào đi lão quản gia"
Trang Thiên Vũ đặt chiếc điện thoại lên bàn bên cạnh rồi nói:
"Lão quản gia, ta muốn đi dạo, nhờ lão quản gia sắp xếp dùm, chúng ta đi dạo phố một chút rồi đi vào nhà sách Vọng Thiên được chứ."
Trang Thiên Vũ nói như vậy cũng không có gì không ổn, mà chỉ là đi nhà sách, chắc không có gì quá đưa thêm vài người đi theo là ổn lên lão quản gia nói:
"Tiểu thiếu gia chờ chút ta đi chuẩn bị, ta sẽ cho vài người theo cùng phụ giúp thiếu gia. " Rồi đi ra ngoài sắp xếp.
"Cậu chủ, chúng ta đi đọc sách à, vậy cần thay đổi đồ một chút nhé!"
Nói xong quay về phía tủ quần áo đi tới, mở ra và chọn lấy một bộ đồ thể thao đặt may, chất liệu rất tốt, đi ra đặt lên giường, rồi đỡ Trang Thiên Vũ đang phía bên kia giường đi về nơi cạnh giường có giá ngồi thay đồ, vốn chuẩn bị cho Trang Thiên Vũ nhưng không ngờ rằng Lăng Thiên giúp thân thể này đã vốn khỏi chín phần mười, có thể đi lại,nhưng Lý Tiểu Y lại không biết nên việc Trang Thiên Vũ dựa vào trên đùi mình giúp cậu chủ của mình thay đồ.
Lăng Thiên Vũ thân thể vẫn là phàm thể vẫn còn thất tình lục dục, nên việc sống trong cơ thể bé con có thể đem lại những suy nghĩ không cần thiết...
Xong quá trình đổi đồ với cảm giác vui thích, Trang Thiên Vũ chuẩn bị ra cửa thì cửa được mở ra, một vệ sĩ mặc vest đen đẩy chiếc xe điện tử hai chỗ ngồi đi đa dạng địa hình được đặt làm riêng theo yêu cầu là quà sinh nhật của Trang Thiên Vũ, chiếc xe đã được sửa lại, hạn chế tốc độ và tăng thêm chế độ an toàn, bảo hiểm.
Nhìn thấy chiếc xe Trang Thiên Vũ cũng không có hứng ngồi nên vòng qua để đi, nhưng vừa ra đến cửa thì người vệ sĩ lại chạy đến trước mặt của Trang Thiên Vũ chắp hai tay nói với giọng điệu năn nỉ:
"Tiểu thiếu gia của tôi ơi! xin cậu đừng làm khó tôi, tôi cũng chỉ là phụng mệnh hành sự, nếu không làm được thì sẽ bị trừ lương, mà tôi ở nhà trên có mẹ già, dưới có con nhỏ, bên cạnh còn có cô vợ cần nuôi tội nghiệp lắm thiếu gia"Nói xong bày ra vẻ mặt đáng thương.
"Được rồi! Không cần phải chưng bộ mặt đó ra trước mặt bổn thiếu gia, đi thôi"
Nói rồi đi vòng tới ghế lái chiếc xe, ngồi lên rồi khởi động lái về phía thang máy. Hắn cảm thấy cái này hình như chậm quá mức rồi thì phải, sự thật chứng minh sau khi hắn vào đền thang máy thì Lý Tiểu Y cũng đi tới, tiến vào rồi bấm nút xuống tầng...Ting,cửa thang máy mở ra Trang Thiên Vũ lái thẳng xe ra cửa, vòng qua con đường lát đá đi tới cổng rồi ra đường dành cho người đi bộ rồi lái đi một cách chầm chậm, đi theo có Lý Tiểu Y cùng với tên vệ sĩ lúc nãy đẩy xe lên...
Hiện tại đã tầm bốn giờ chiều, trời vào thu nên mặt trời giờ này đã hết gắt,chiếu xiên qua để lại những vệt sáng không có quy tắc trên con đường....
Trên đường đến nhà sách Vọng Thiên cần đi qua một con phố buôn bán đồ cổ, những món đồ cổ được bày bán la liệt, có hàng thật, cũng có hàng nhái, đi mua ở đây coi như chỉ có thể dựa vào vận may của bản thân. Lúc đi qua, Trang Thiên Vũ ngoảnh mặt nhìn vào bên trong rồi im lặng cảm nhận
"Đi vào bên trong xem xem có gì hay có thể mua được không, đi thôi "
Rồi lái xe cua vào con đường tầm vừa, không có quá nhiều người. Hai người đi theo cùng vào bởi vì lão quản gia đã dặn dò là thiếu gia đi đâu thì đi theo đến đó, chỉ cần thiếu gia vui vẻ là được, nên Trang Thiên Vũ rẽ vào con đường đó thì hai người cũng đành đi theo.
Đi đến trước một gian hàng không quá bắt mắt phía trên chỉ ghi hai chữ "đồ cổ" gian hàng chỉ dựng lên từ mái nhà phía trước, bên trong để vài gian hàng đồ cổ cùng với một bàn trà, ở đó ngồi một người con gái tầm tuổi 17, 18 khuôn mặt thanh tú, dáng người thanh thoát nhẹ nhàng, trên người tỏa ra khi tức thanh xuân,đối diện ngồi một người thanh niên mặc một bộ comple chân đi giày tây,tay đeo đồng hồ mạ vàng, mặt ngửa lên tận trời tỏ ra ta đây là người có tiền,luyên thuyên, lải nhải, mồm nói phun mưa,nhưng khi thấy cô gái đứng lên chào hỏi nhóm ba người Trang Thiên Vũ thì người thanh niên đó vẫn đứng lên tại chỗ đó mồm lải nhải:
"Lại một lũ đần đi tin vào vận may, ngu ngốc, thời nào rồi còn đi tìm mua đồ cổ ở những nơi như thế này nữa chứ "
Tên thanh niên nói rất nhỏ, hai người sau Thiên Vũ không nghe được nhưng không có nghĩa là Trang Thiên Vũ không nghe được, vốn định dạy dỗ tên kia một trận bằng vũ lực. Lòng muốn nhưng không thể nên mặc kệ tên đó quay qua nói:
"Để xem coi có món đồ nào hay không quý giá đẹp mắt... "Trang Thiên Vũ cùng hai người vào trong sạp hàng ngoảnh đi ngoảnh lại nhìn xem.Trang Thiên Vũ vừa xem vừa cảm ứng, tiện tay lấy lên một khối đã cỡ xoong con ở trong xó kệ hàng mục nát phía sau cùng.
Truyện khác cùng thể loại
59 chương
90 chương
20 chương
198 chương
5 chương