Thực ra trước khi Hình Mỹ Kỳ đăng bài, quản lý đã khuyên cô ta đừng làm vậy rồi, nhưng đối phương không hề nghe lời. Hình Mỹ Kỳ đa3u đớn thất vọng: “Nhưng em thấy lần này thì khác. Vân Tiêu là người làm kinh doanh, hơn nữa còn là người đề cao lợi ích nhất. Nếu không p1hải vì những cô gái đó có thể đem lại lợi ích cho anh ấy, anh ấy tuyệt đối không thèm cho bọn họ lấy một nụ cười đâu.” “Chẳng lẽ 9Cảnh Thiên lại khác à?” “Khác chứ! Cảnh Thiên không có điều kiện gì tốt cả.” Susan lắc đầu: “Chị lại thấy khác. Tuy Cả3nh Thiên không có điều kiện gì những đại gia của cô ta lại có. Chứ không có nói xem, một diễn viên nhỏ chưa nghe danh bao giờ lại được đó8ng chung với diễn viên hạng A và lưu lượng, dựa vào cái gì? Chị thấy Cảnh Thiên này không những có thể đem lại lợi ích cho chủ tịch, có khi còn đem lại được lợi ích rất lớn ấy.” “Vậy ạ?” Hình Mỹ Kỳ hơi ngơ ngác. “Đương nhiên rồi.” Susan vỗ lưng Hình Mỹ Kỳ: “Cô nghĩ xem suốt bao nhiêu năm nay, có bao nhiêu cô gái muốn bò lên giường của chủ tịch, nhưng bọn họ có thành công không? Cuối cùng không phải vẫn chỉ có mình cô ở lại bên cạnh chủ tịch à?” “Nhưng mà…” Hình Mỹ Kỳ nheo mắt, nhớ lại sắc mặt của Vân Tiêu khi nhìn Cảnh Thiên: “Lần nào anh ấy nhìn Cảnh Thiên, ánh mắt đều vô cùng thân thiết. Nếu ba ngày duyệt kịch bản trước đó chỉ có vẻ tò mò thôi, thì ánh mắt anh ấy nhìn Cảnh Thiên hôm nay có cảm giác như nhất quyết phải giành được Cảnh Thiên ấy.” “Ôi, không phải cô không biết tính của chủ tịch mà. Rõ ràng là vừa đẹp trai vừa giàu có, xuất thân cao quý nhưng lại chỉ chăm chăm mỗi tiền. Có cảm giác như trong cuộc đời anh ta, kiếm tiền đứng hạng nhất, gái gú gì đều là hạng hai thôi, chẳng có đặc trưng của phái nam đang tuổi trai tráng gì cả. Hồi trước duyệt kịch bản, e là anh ta chỉ tò mò về bối cảnh của Cảnh Thiên, sau điều tra hôm qua, biết được thân phận của Cảnh Thiên rồi, chắc chắn ánh mắt nhìn Cảnh Thiên hôm nay sẽ thân thiết hơn.” “Là vậy à?” Hình Mỹ Kỳ vẫn cảm thấy không giống. Nhưng nếu là tình yêu thì cô ta cũng thấy không giống. Cuối cùng, cô ta quyết định tin tưởng những gì Susan nói. “Vậy thì tôi qua em đăng bài như vậy có khác gì làm hỏng việc của Vân Tiêu đâu? Ban nãy anh ấy còn chẳng thèm ngó ngàng gì đến em nữa.” Chuyện này thì Susan cũng cạn lời, bởi vì tối qua chị ta đã cố gắng khuyên Hình Mỹ Kỳ đừng đăng rồi. Dương Duyệt mà lợi hại thật thì không cần cô ta ra tay, Cảnh Thiên cũng đã bị hành cho chết rồi. Nhưng nếu đại gia của Cảnh Thiên lợi hại hơn, kết quả bây giờ chính là một ví dụ rất rõ ràng. Susan thở dài rồi an ủi: “Ai mà chẳng phạm sai lầm chứ? Hồi trước cô đã làm tốt lắm rồi, chỉ phạm sai lầm một lần, cho dù bây giờ anh ta thấy khó chịu với cô, nhưng mấy hôm nữa là bình thường lại thôi.” Cuối cùng thì Hình Mỹ Kỳ đã được thuyết phục một cách hoàn mỹ. Cảnh Thiên là nữ chính, có một phòng hóa trang riêng. Nhưng khi cô bước vào phòng hóa trang của mình, cô lại thấy Cảnh Lạc đã bắt đầu trang điểm rồi. Thấy Cảnh Thiên đi vào, Cảnh Lạc đang vui vẻ hưởng thụ phòng hóa trang riêng lại như một con thỏ bị giật mình, sắc mặt nhanh chóng trở nên nghiêm túc. “Chị đến rồi ạ? Em còn tưởng là hôm nay chị sẽ đến muộn một chút vì chuyện lúc rạng sáng chứ. Mọi người bảo bị có phòng hóa trang chuyên dụng, chị cũng biết em không quen dùng chung đồ với người khác mà, thế nên em mới sang phòng của chị. Em còn tưởng là em trang điểm xong thì chị vẫn chưa đến cơ, thế nên mới nhờ chị Vi Vi trang điểm cho em trước.” Vi Vi là nhân viên trang điểm cao cấp của đoàn làm phim, đương nhiên là cũng biết chuyện của Cảnh Thiên. Lúc này thấy sắc mặt Cảnh Thiên không ổn, Vi Vi nhận ra ngay rằng có lẽ mình đã phạm sai lầm rồi.