Trong lòng Đổng Duyệt Đồng đã đánh giá về sự hồi phục của Chiến Lê Xuyên từ góc độ của Thượng đế rồi. Xét thấy thái độ của anh kém3 như vậy, cộng thêm việc cô ta cũng đã đứng về phía Chiến Vũ Hằng, cho nên dù nhận tiền thì cũng chỉ khiến vùng eo trở lên khôi phục 50% 1thôi. Cũng tức là cho dù phần eo trở lên có thể cử động thì cô ta cũng sẽ không để anh hoạt động bình thường được. Đến lúc đó cổ 9phần cũng lấy rồi, người cũng trừng trị rồi. Vì vậy Đổng Duyệt Đồng nở nụ cười chuyên nghiệp: “Cậu ba, tôi nói rồi, tuy rằng tôi 3không hài lòng về thái độ của của anh và vợ anh, nhưng đã nhận tiền rồi thì tôi sẽ chữa trị cho anh. Có điều trước khi chữa trị, yêu cầu 8vợ anh xin lỗi tôi cũng không coi là quá đáng đúng không?” Tuy nhiên Chiến Lê Xuyên lại như thể chưa nghe thấy câu nói cuối cùng vậy, anh hỏi: “Viện nghiên cứu Lawrence có đồng ý chuyện hợp tác với cô không?” Chiến Thư Du giải thích giúp: “Cô Đổng vừa mới đưa ra vấn đề này, vừa hay hợp ý chị, chỉ cần chị bàn bạc với giáo sư Hồng Lục, chờ bên kia đồng ý thì đó chính là đội ngũ y bác sỹ hoàn hảo nhất rồi.” “Ai phụ trách mổ chính?” Chiến Lê Xuyên hỏi. “Cô Đổng đề nghị cô ấy và giáo sư Hồng Lục cùng nhau mổ chính, cô ấy giữ vị trí quan trọng nhất.” Hai bác sĩ phẫu thuật chính đều rất thường gặp trong việc chữa bệnh nên Chiến Thư Du không thấy có vấn đề gì. Cô ta thậm chí còn cho rằng như vậy rất hoàn hảo. “Tai nạn y khoa thì tính cho ai?” Lời nói của Chiến Lê Xuyên đã khiến sắc mặt Đổng Duyệt Đồng khó coi một lần nữa. Đừng nói đến Đổng Duyệt Đồng, ngay cả sắc mặt của ông cụ Chiến, Chiến Vũ Hằng và Chiến Thư Du cũng trở nên khó coi. “Cậu ba có ý gì? Ý của anh là sợ sau khi xảy ra tai nạn y khoa tôi sẽ đẩy hết trách nhiệm cho Viện nghiên cứu y học Lawrence à?” Đổng Duyệt Đồng đúng là bị Chiến Lê Xuyên chọc tức đến bật cười. Đồng thời trong lòng cô ta cũng thầm căm hận. Mặc dù đúng là cô ta định đẩy trách nhiệm của việc để xảy ra tai nạn y khoa cho Hồng Lục, như vậy vừa có thể nâng cao sức ảnh hưởng của mình, cũng có thể chèn ép Hồng Lục. Nhưng sau khi Chiến Lê Xuyên nhắc đến, cho dù cô ta muốn đổ vũ cho Hồng Lục thì cũng phải suy xét. Chiến Lê Xuyên này thật là… Đổng Duyệt Đồng tức giận nhìn ông cụ Chiến và Chiến Thư Du nhưng hai người đồng thời nhìn về hướng khác. Về phần Chiến Vũ Hằng… Đổng Duyệt Đồng thầm mắng anh ta là đồ vô dụng. Tức là… Trong nhà họ Chiến này, tên bại liệt Chiến Lê Xuyên vẫn có quyền quyết định? Thấy Đổng Duyệt Đồng tức giận, mặc dù ông cụ Chiến và Chiến Thư Du rất lo lắng, nhưng họ biết tính cách của Chiến Lê Xuyên, lúc này hoàn toàn không dám nói một lời nào, họ rất sợ chữa lợn lành thành lợn que. Chiến Lê Xuyên nói nhẹ nhàng: “Hình như cô Đổng rát dễ tức giận nhỉ? Tôi cho rằng câu hỏi của tôi chỉ là sự tìm hiểu cần thiết của mỗi một người làm ăn trước khi giao dịch với đối phương thôi. Tôi không hiểu về y học, tất cả đều dựa vào cô Đổng và giáo sư Hồng Lục của viện nghiên cứu Lawrence điều trị. Nhưng tôi nghe nói là cô Đồng và Viện nghiên cứu Lawrence có một chút ân oán không ai biết, một khi cả hai bên trở thành bác sĩ điều trị chính của tôi thì tính mạng của tôi đều giao vào tay mấy người rồi. Sao hả, tôi hỏi một chút cũng không được sao?” Đổng Duyệt Đồng bị lời nói của Chiến Lê Xuyên chặn cứng lại, mặt đỏ bừng. Có thể thấy lúc này cô ta đang rất tức giận. Cảnh Thiên thấy vậy thì bật cười. “Chuyện này anh có thể yên tâm. Sau khi Saka chết, đây là lần đầu tiên tôi ra tay, cho dù là vì biển hiệu của mình thì tôi cũng sẽ không làm xằng làm bậy đâu.