“Cô cứ xin lỗi như vậy làm người ta tưởng cô bị ức hiếp thật nên giúp đỡ cô, cuối cùng lại khó xử cả hai bên. Là một diễn viên mới, tôi nghĩ cô nên 3tập trung vào kịch bản thì hơn, cô nghĩ sao?” Ý tứ của Hình Mỹ Kỳ rất rõ ràng, cô ta đang nói Cảnh Lạc chiêu trò quá. Nhìn đám ngườ1i tỏ ra cao quý, Cảnh Lạc cắn môi, trong bụng hừng hực ngọn lửa đố kỵ, muốn giẫm hết đám người kia xuống dưới chân mình, nhưng bề ngoài cô ta vẫn t9ỏ ra dịu dàng yếu ớt: “Xin lỗi chị Aggie, lời xin lỗi của em khiến mọi người hiểu nhầm rồi. Em xin lỗi chị gái em là vì hồi trước giữa em và chị ấy3 có hiểu nhầm, chị ấy vẫn luôn giận em. Em mong chị ấy không để bụng nữa nhưng không ngờ lại khiến chị Dương Duyệt hiểu nhầm. Chị Dương Duyệt, cảm 8ơn chị đã giúp đỡ em, làm chị thêm phiền phức rồi, em xin lỗi!” Nói xong, cô ta lại cúi gập mình 90 độ với Dương Duyệt một cách thành khẩn. Dương Duyệt rất hài lòng với tư thế cúi mình như vậy, ban đầu cô ta còn thấy hơi không vui, thấy Cảnh Lạc thành khẩn, cô ta cũng cảm thấy thực ra không phải chuyện to tát gì. Hình Mỹ Kỳ lại đi đến bên cạnh Cảnh Thiên, mỉm cười giới thiệu với cô như người hòa giải: “Đây là Dương Duyệt, đóng vai nữ thứ phụ trong bộ phim này. Dương Duyệt là mợ chủ tương lai của nhà họ Lục trong thành phố H, cô ấy hơi nóng tính, hay là chuyện này cứ cho qua như vậy nhé.” “Cô ta là mợ chủ tương lai của nhà họ Lục nên chuyện này tôi phải cho qua? Thế khi cô ta là mợ chủ nhà họ Lục rồi, tôi có thể có được cái gì?” Cảnh Thiên không hiểu suy nghĩ của loại người như Hình Mỹ Kỳ. Hình Mỹ Kỳ ra mắt sớm, tuy mới 27 tuổi nhưng đã là Thị hậu từng giành được giải Kim Ưng rồi. Trong đoàn làm phim, đa phần mọi người đều gọi cô ta là tiền bối, lời ăn tiếng nói rất có trọng lượng. Vậy mà hôm nay cô ta lại bị một người mới không có tên tuổi làm mất mặt. Người mới này cướp vai nữ chính của cô ta, bây giờ còn chế giễu cô ta, Hình Mỹ Kỳ không nhịn được nữa. Đạo diễn Phan đau đầu, vội vàng hòa giải: “Được rồi, chuyện này là Cảnh Lạc không giải quyết tốt, mọi người đều là người bị hại. Sau này cho dù xảy ra chuyện gì, tôi hi vọng mọi người có thể phản ánh lại với tôi trước đã. Bởi vì mọi người sẽ phải làm việc với nhau thêm bốn tháng nữa, tôi mong mọi người có thể sống trong hòa bình.” Cảnh Lạc: …!!! Cô ta không có chỗ dựa nên là lỗi của cô ta à? Phan Duy là đạo diễn lớn, hầu như bộ nào do ông ta làm đạo diễn cũng đều rất nổi tiếng, vì vậy lời đạo diễn Phan nói khá có sức nặng. Mọi người đang nghĩ sự việc này sẽ trôi qua như vậy, Cảnh Thiên lại khơi mào lần nữa. “Tức là chuyện cô ta dạy dỗ tôi cứ bỏ qua như vậy à?” Cô biết làm vậy thì tất cả mọi người đều sẽ không thích cô. Nhưng thể thì sao? Không thích thì thôi, cô sống cũng chẳng phải để mọi người thích. Bản thân cô vui là được, Vì sao phải chịu ấm ức để người khác được vui? Nhìn bộ dạng “hôm nay mà không xin lỗi thì chuyện này không xong đầu” của Cảnh Thiên, đạo diễn Phan chỉ có thể ép người yêu hơn. “Dương Duyệt, chuyện này là cô không đúng trước, cô làm khó dễ Cảnh Thiên trước, cô nên xin lỗi Cảnh Thiên.” Dương Duyệt trợn to mắt đến mức con ngươi muốn lồi cả ra, cô ta không thể ngờ được rằng đạo diễn Phan lại bắt cô ta xin lỗi. Hình Mỹ Kỳ đứng bên cạnh, mắt lấp lóe. Cô ta biết Cảnh Thiên có đại gia chống lưng, những đại gia là ai thì không nghe ngóng được. Bây giờ đạo diễn cũng ngả về Cảnh Thiên, đủ để thấy đại gia sau lưng người phụ nữ này không hề tầm thường. Trước ánh mắt ép buộc của đạo diễn Phan, Dương Duyệt hết cách, đành phải xin lỗi. Bởi vì nếu muốn kết hôn với Lục Hiên, cô ta bắt buộc phải nổi tiếng!