Là Nam Nhân Thì Quyết Đấu Đi

Chương 49 : Tình Yêu Ngốc Nghếch (Cặp đôi: Đại TrìxTiểu Quất) (6)

Đại Trì cùng ở với anh trai trong khu nhà nhỏ cách trường học hai trạm xe. Nhà nhỏ nhắn đơn, giản, có hai phòng và một phòng tắm. Tiểu Quất cùng Đại Trì ăn hết đồ ăn mang tới mới bắt đầu ôn tập bài khóa hôm nay. Đại Trì luyện đọc, Tiểu Quất nỗ lực chỉ dạy, quả thực là tiến bộ thần tốc, trừ bỏ một chút khẩu âm không sao sửa được, nếu không đặc biệt chú ý cũng sẽ không phát hiện. Bởi vì Đại Trì học rất tiến bộ, ôn tập quốc văn cần nhiều thời gian, không đến nửa giờ nữa là học xong bài khóa. “Đại Trì, hôm nay không phải có bài kiểm tra quốc văn sao? Cậu được mấy điểm?” Tiểu Quất không việc gì làm, đem sách giáo khoa thu lại, tiếp tục truy vấn thành tích quốc văn của Đại Trì> Trả bài kiểm tra, thầy giáo khích lệ Đại Trì tiến bộ rất nhiều, cho nên hẳn là thi được không sai nha, chính là Đại Trì cư nhiên không để cho cậu xem bài thi, cũng không nói cho cậu biết điểm, lại còn giả bộ thần thần bí bí. “Cậu đoán đi ~ đoán đúng có thưởng!” Đại Trì nói theo, một bên đem sách vào phòng, Tiểu Quất chu môi đi theo cậu. “Cậu thực nhàm chán nha. Cậu không nói cũng không sao. Chờ hôm tới đọc điểm, đến lúc đó tôi sẽ tự biết thôi.” (Nguyên văn là người giám hộ phải ký tên, thầy giáo sẽ gọi tôi đăng ký thành tích. Mình chuyển thành đọc điểm cho giống kiểu VN). Tiểu Quất giận dỗi nói, rồi mới ngồi lên giường Đại Trì, quay đầu không để ý tới Đại Trì. Thiệt là, mệt cậu luôn giúp Đại Trì ôn tập. Thành tích tiến bộ cậu là đại công thần nha. Cư nhiên như thế keo kiệt không cho cậu biết điểm. Cậu cũng không them, ghét trò giả vờ thần bí. Tiểu Quất không có phát hiện kỳ thật cậu tính toán chính là Đại Trì đối với cậu có bí mật, ngay cả điểm kiểm tra cũng không thể nói, cảm giác giống như tình hữu nghị bị đánh gãy, một chút cũng không có nghĩ đến chính mình nghĩ đến dạng thân mật kia. Mệt cậu như vậy thích hắn, còn tưởng Đại Trì cũng đem cậu làm bằng hữu. Nguyên lai là chính mình tưởng ai cũng yêu quý mình. “Tiểu Quất, cậu làm gì mà phát cáu a?” Đại Trì không nggờ rằng Tiểu Quất sẽ đột nhiên mất hứng, sao không giống dự định của cậu a? Dựa theo kịch bản gốc, Tiểu Quất hẳn là sẽ bắt đầu đoán rồi hai người liền sẽ rất vui vẻ chơi đùa, cuối cùng cậu có thể đem phần thưởng đã chuẩn bị tốt ra nữa. Không phải như thế sao? Sao Tiểu Quất không có dựa theo kịch bản đến a? Thật sự làm cho người ta rất ngoài ý muốn rồi… “Tôi nào có phát cáu. Hừ.” Người này trừ bỏ đang tức giận ra, căn bản cái gì cũng nhìn không ra, Tiểu Quất càng thêm tức giận. “Nếu không như vậy ~ đối với tớ cừoi một cái ~” Đại Trì kéo kéo tay Tiểu Quất. Mỗi lần Tiểu Quất mất hứng, cậu liền lúng túng, không biết lo liệu làm sao. “Cười cái đầu cậu! Tôi phải về nhà rồi.” Tiểu Quất đột nhiên cảm thấy thực ủy khuất, nghĩ Đại Trì một chút cũng không hiểu gì, chỉ có mình suy nghĩ, vào thời khắc này hoàn toàn tiêu tan cảm giác. Còn có một loại cảm giác chính mình cũng không hiểu tại sao bi thương, co rúm tuyến lệ, chính là cậu nhẫn nhịn bởi vì cậu cũng không biết tại sao lúc này lại bỗng dưng muốn khóc, chỉ là cảm thấy thực không thoải mái thực không vui mà thôi. Nhưng chỉ như vậy mà thôi, tại sao lại không gọi được tên cảm xúc đó ra? Ngay cả mình cũng đều hiểu không rõ. “Nếu không như vậy! Tớ kiểm tra được 98 điểm ~ lễ vật này là muốn đưa cho cậu, cảm ơn cậu luôn giúp tớ học thêm.” Đại Trì giữ chặt Tiểu Quất không cho cậu đi, bận rộn lôi bài kiểm tra ra khoe, lại lấy lễ vật ra. “Đây là cái gì?”Tiểu Quất thấy vật Đại Trì cầm trên tay rất hấp dẫn, một cái gì đó nhỏ nhỏ thực đáng yêu trông như cây quýt bằng nhựa dẻo. “Son dưỡng môi Hàn Quốc nhập khẩu vị quýt. Cậu không phải là nói muốn đi mua son dưỡng môi sao? Tớ giúp cậu thoa.” Đại Trì nói theo thực hưng phấn, đem son dưỡng môi hình cây quýt mở thành hai nửa, dùng ngón út dính một chút son dưỡng môi, nhẹ nhàng đồ lên môi Tiểu Quất. “Lành lạnh…có vị đạo của quýt ~” Tiểu Quất sau khi Đại Trì bôi xong, nhịn không đường chìa đầu lưỡi, liếm liếm môi, có một chút chua chua ngọt ngọt, rất thơm mùi quýt. Đại Trì ngơ ngác nhìn Tiểu Quất liếm môi, hầu kết bỗng nhúc nhích, tâm niệm vừa động, không chịu nổi lấn trên người trước, như mê như say chìa đầu lưỡi, liếm liếm đôi môi vừa xoa son dưỡng của Tiểu Quất.