Là Em, Vẫn Luôn Là Em
Chương 80 : Tiêu Dao phái
“Chào mừng người chơi trở lại.” Nhi vừa bước vào không gian ban đầu thì mắt gặp NPC Gaia đang nhìn mình. Hôm nay sau khi trở về từ ngày cuối cùng tập luyện bóng rổ và trước ngày đi Thái Nguyên, Nhi cảm thấy tinh thần mình sảng khoái, từ lần cuối cùng gặp anh Thiên vào tuần trước thì Nhi không bước vào GOW. Hôm nay, tranh thủ thời gian, Nhi quyết định sẽ chuyển đến lục địa Trung tâm.
“Xin chào Gaia” Nhi mỉm cười chào lại NPC, thực ra Nhi không rõ vì sao tạo NPC này lại có sự quen thuộc như vậy, hôm trước Sơn đã đưa tới trước mặt Nhi vài quyển truyện về tên nhân vật này, Nhi đặc biệt chú ý tới miêu tả một nhân vật cũng là NPC con mắt tên Gaia, chỉ khác duy nhất của chúng là màu mắt không giống nhau. Ừm,quyển truyện này cũng từ lâu lắm rồi, từ tận thế kỷ 21.
“Tôi muốn tới lục địa trung tâm.” Nhi hướng NPC nói ra mục đích xuất hiện của mình ở đây. Nhi bước tới vị trí chính giữa có đồ họa cánh chính đen trắng như hình ảnh âm dương thể hiện văn hóa trung quốc. GOW hiện đang được rất nhiều người yêu thích, nó có đầy đủ các nhân vật của cả phương đông, phương tây, hình thái thì đa dạng, cốt truyện thì hay, nghĩ tới đây, Nhi phát hiện ra bản thân còn chưa có đọc cốt truyện. Nhi chơi GOW hầu hết toàn được anh Thiên kéo theo hưởng thành quả nhiệm vụ, có lẽ chỉ có mình Nhi là người chơi ăn gian ở đây thôi. Nhi mỉm cười khi đã đứng giữa trung tâm đồ họa.
Ánh sáng nhu hòa vây quanh Nhi, chỉ trong giây lát Nhi được chuyển tới một không gian tối đen, xung quanh là những cánh cổng lớn nhỏ nằm lơ lửng ở rất nhiều hướng. Bước chân Nhi tiến lên phía trước, dường như không có trọng lực hấp dẫn cả người Nhi cũng lơ lửng giữa không trung, cảm giác lơ lửng khiến Nhi thích thú, cô vẫy vẫy tay như kiểu cá bơi lội, rồi chuyển sang dang hai tay như nhảy dù.
“Hì” Một tiếng cười khiến Nhi hơi giật mình, Nhi xoay đầu lại nhìn về tiếng cười thì nhìn thấy một thanh niên là hình thái nhân vật võ thánh vạm vỡ màu da đồng, đang ôm tay trước ngực chăm chú nhìn Nhi. Nhi hơi đỏ mặt vì hành động của mình thành trò cười cho người ta.
“Bạn đang đi tới lục địa trung tâm”. Người thanh niên lấy tay che lại miệng mình ba giây rồi mới nói.
“Đúng vậy.” Nhi gật đầu trả lời. Mắt Nhi dừng lại trên người thanh niên một chút rồi quay đầu đi nhìn những cánh cửa. “Tại sao lại có nhiều cánh cửa như vậy?”
“Mỗi một cánh cửa dẫn tới từng cửa ngõ của lục địa trung tâm tương ứng với các hướng Đông, Tây, Nam, Bắc.” Thanh niên chăm chú nhìn Nhi, “nhiều người dạo này hướng phía Nam để di chuyển tới, nếu bạn chú ý các cánh cửa có ký hiệu viết tắt lần lượt là E, W, S, N.” Nhi nghe người đó thì chú ý tới cánh cửa nhỏ gần mình nhất, bên trên quả thật có ký hiệu N. Nhi vươn bàn tay sờ vào chốt cửa.
“Bạn lựa chọn cánh cửa to thì tương ứng nơi tập trung đông dân cư, nơi càng vắng vẻ thì cánh cửa càng nhỏ.” Người thanh niên nọ tới gần Nhi và đặt tay lên tay Nhi kéo Nhi rời khỏi cánh cửa. “Chỉ nên nhìn, không nên đụng vào, cánh cửa sẽ mở ra đó.”
“Cảm ơn” Nhi hướng người thanh niên nhìn và cười nói. “Tôi là Hỗn Huyết, còn bạn là ai?”
“Tôi là Thất Lý, Thất nghĩa là bảy, lý là công lý”. Thanh niên cũng nở nụ cười trên khuôn mặt cứng ngắc của mình. “Bạn tính đi đâu”
“Tôi mới đến lục địa trung tâm lần đầu. Bạn là NPC giới thiệu cổng vào lục địa trung tâm.” Ngoài điều này thì Nhi không thể hình dung ra một người chơi có thú vui ở đây làm gì cả. Nhi thấy thanh niên lắc lắc đầu.
“Không phải NPC, tôi là người chơi giống bạn. Lý do vì sao tôi ở đây ấy à… không thể nói với bạn được” Thanh niên híp mắt tạo dáng như muốn nói bí mất đó, bạn muốn tôi nói thì hỏi tiếp đi.
“Ừ.” Nhi tỏ vẻ không sao cả và tiến bước lên tìm một cánh cửa để mở. Bất chợt bàn tay Nhi bị kéo lại. Nhi nhìn lại bàn tay đang bị nắm và người thanh niên đang cười híp mắt.
“Tôi nói, tôi được lệnh của sư môn tìm người chơi là tu chân đồng đạo để đưa về môn phái.” Thanh niên uể oải nói. “Mọi người đều vào Tiêu Dao Phái, Bàn Long Phái, Thương Thiên Phái, Địa Hương phái…” Nhi nghe người thanh niên nói mà đầu mình ong ong cả lên, sao có nhiều môn phái thế, hồi trước nhìn thấy chữ Tiêu Dao ở xuất hiện đầu tiên nên Nhi kích chọn chứ cũng không để ý đến môn phái này là môn phái nào. Giờ Nhi mới phát hiện có nhiều môn phái quá trời.
“Dừng, bạn nói nhiều quá, mình đau hết cả đầu rồi.” Nhi cắt đứt lời nói của người thanh niên. “Môn phái của bạn là gì? sao lại phải đi thu thập đồ đệ?” Đây chính là thắc mắc của Nhi.
Người thanh niên nghe Nhi nói thì ảo não, “Là môn phái kém nhất trong các môn phái, nói kém thì không đúng, môn phái của tôi vì theo khuynh hướng trung lập nên mới bị các môn phái tu chân khác thảy chay, hừ, nếu không phải họ đánh lén thì Yêu Nhân phái cũng không đến mức bị tổn thất nặng nề.”
“Yêu Nhân phái”, sao lại có cái tên kỳ cục như vậy, Nhi vô cùng thắc mắc, không hiểu sao trong đầu Nhi là hình ảnh Dụ Thụ của Sơn. Thanh niên nhìn thấy miệng Nhi giật giật thì vội che miệng mình lại.
“Tôi là đệ tử phái Tiêu Dao”. Nhi không hề che giấu nói tới môn phái tu chân của mình.
“Á” Thanh niên ảo não nhìn Nhi. “Hóa ra bạn là đệ tử đệ nhất môn phái sao?”
“Đệ nhất môn phái?” Nhìn thanh niên chằm chằm, Nhi không ngờ mình lựa chọn môn phái lại có một môn phái đứng đầu trong các môn phái chính đạo như vậy.”Vậy tôi làm sao đến được đó?”
Tuy thanh niên ảo não nhưng vẫn rất tỉ mỉ nói cho Nhi nghe cách thức đến Tiêu Dao phái. “Tiêu Dao phái nằm ở hướng Nam lục địa Trung tâm, trên Cửu Thiên Sơn. Nếu bạn muốn tới đó thì tìm cảnh cửa có ký tự S là cái to nhất ở kia kìa.” Thanh niên chỉ tay về một cánh cửa to gấp 3 lần các cánh cửa khác. “Cánh cửa đó sẽ dẫn bạn tới chân núi Cửu Thiên Sơn, nơi đó sẽ có những người đệ tử hướng dẫn tân đệ tử các bước, bạn phải chuẩn bị hồng bao để những đệ tử đó giúp đỡ.” Nhi nhận ra trong giọng nói của thanh niên đậm đặc sự khinh bỉ khi nói tới chữ hồng bao.
“Cảm ơn sự giúp đỡ của bạn.” Nhi gật gù cảm ơn. Lúc này Nhi lại nghe thấy người đó nói.
“Nếu bạn ở đó bị bắt nạt hoặc bị đuổi khỏi môn phái thì hãy tới Yêu Nhân phái ở phía Đông lục địa Trung tâm, nhưng tôi không hy vọng thấy cái ngày bạn bị đuổi đâu.” Thanh niên nháy mắt với Nhi. “A, có một người mới tới, tôi đi trước đây.” Thanh niên vừa nói xong thì biến mất trước mặt Nhi.
Nhi nhìn theo bóng thanh niên biến mất rồi mới đi tiếp tới cánh cửa lớn nhất kia. Khi cánh cửa két một tiếng mở ra, ánh nắng chói chang chiếu vào người Nhi. Nhi bước chân ra khỏi cánh cửa trung chuyển không gian. Chưa kịp ngắm nhìn bầu trời xanh bình thường như ở bên ngoài, một bóng đen to lớn che khuất cả bầu trời, Nhi nhíu mày nhìn bóng đen đang dần to hơn và to hơn. Đến khi bóng đen đó như muốn đè Nhi xuống thì nó mới lại thu nhỏ lại. Một người có đôi cánh trắng hiện ra trước mặt Nhi, Nhi nhận ra đó là một người thuộc tộc Phi Vũ. Người nọ cao ngạo ở trên không trung nhìn Nhi trong hình thái Hỗn huyết nhân tộc.
“Ngươi là ai? Tới Tiêu Dao phái làm gì?”
“Tôi nhận được thiệp triệu tập đệ tử của môn phái.” Nhi lấy từ trong không gian vật phẩm một tấm thiệp đưa cho Phi Vũ nhân tộc kia. Người nọ hững hờ nhận tấm thiệp và chăm chú nhìn. “Tấm thiệp này được gửi từ 550 năm trước, bây giờ ngươi mới tới báo danh là sao?”
“Tôi mới chơi lại” Nhi nhỏ giọng nói.
“Hừ. Người có biết quy củ khi mới lên Cửu Thiên Sơn chứ”
************
Giải thích thêm về ký tự viết tắt của các hướng trong lục địa trung tâm:
Hướng Đông: East – viết tắt là E
Hướng Tây: West – Viết tắt là W
Hướng Nam: South – Viết tắt là S
Hướng Bắc: North – Viết tắt là N
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
140 chương
189 chương
30 chương
19 chương