Ký ức nửa đêm

Chương 36 : + 31

Chương 30 Atanas Stavich có cảm giác phấn khích ghê rợn. Một hợp đồng nào thực hiện cũng làm nó như vậy. Như một thông lệ nó quan hệ giới tính với các nạn nhân của nó, cho dù là đàn ông hay đàn bà, trước khi nó giết họ và nó luôn luôn cảm thấy thích thú. Bây giờ, nó vẫn bứt rứt vì nó không có đủ thời gian để hành hạ Catherine hay làm tình với nàng. Atanas nhìn vào đồng hồ trên tay. Còn sớm chán. Máy bay đến mười một giờ tối nay vẫn chưa cất cánh đâu. Nó đáp taxi đến Shephend Market. Trả tiền taxi và lang thang vào những ngõ hẻm của phố xá. Có đến nửa tá gái đang đứng ở góc phố gọi các khách đàn ông đi qua. - Hello, anh yêu, anh có thích một bài học tiếng Pháp tối nay không? - Thế nào vui tý nhé? - Anh có quan tâm đến Hy Lạp không? Chẳng có đứa nào đến gần Atanas cả. Nó đi đến gần một con bé tóc hung cao, mặc một cái váy da ngắn và một áo khoác, đi giầy cao gót kiểu bút máy. - Xin chào, - Atanas nói rất lịch sự. Cô gái điếm nhìn xuống người hắn, nói vui. - Hello, em bé. Mẹ em có biết em đi chơi không đấy? Atanas cười ngượng ngập. - Vâng, madam. Tôi nghĩ nếu bà không có việc bận… Cô gái điếm cười. - Làm bây giờ hả? Và cậu sẽ làm được gì nếu tôi không bận? Cậu đã bao giờ làm tình với con gái chưa đấy? - Có một lần, - Atanas nói nhẹ nhàng. - Tôi thích lắm đấy. - Cậu cỡ mini thôi! - cô gái cười. - Tôi thường đẩy các cậu khách bé nhỏ ra không tiếp, nhưng tối nay ế quá. Cậu có mười tờ chứ? - Vâng, madam! - Được người yêu. Đi lên cầu thang đi! Cô ta dẫn Atanas đi qua một hành lang và leo lên hai đoạn cầu thang tới một căn hộ có buồng nhỏ. Atanas đưa cô ta tiền. - Được, hãy nhìn đây xem anh có biết làm sao với nó thì làm, người yêu. Cô cởi hết tất cả quần. Mọi việc đã trôi chảy hoàn hảo. Nó sẽ lấy được năm mươi nghìn đô la và sẽ gửi vào một trong các tài khoản của nó ở ngân hàng Thuỵ Sĩ. Và rồi phải đi nghỉ một chút. Có thể là Riveva, hay Rio. Nó thích các đĩ đực ở Rio. Atanas đi vào phòng, dừng lại, nhìn mọi vật xung quanh. Mặt nó tự nhiên tái nhợt. - Mày chết rồi! Mày đã chết? "Tao đã giết mi?" - Đó là một tiếng kêu. Atanas còn kêu khi họ dẫn nó ra khỏi buồng và vào xe cảnh sát. Họ nhìn theo hắn đi, và Alan Hamiìton lúc đó đang cúi xuống Catherine. - Thế là hết rồi, em ơi. Thôi thế là hết. Chương 31 Trong tầng hầm, mấy giờ trước, Catherine đã cố gắng một cách tuyệt vọng để tự cởi trói. Nhưng nàng càng cố bao nhiêu, thì sợi dây càng xiết chặt vào bấy nhiêu. Những ngón tay nàng đã bị sưng vù lên. Nàng vẫn còn nhìn lên được cái đồng hồ gắn trên nồi hơi. Kim đã chỉ 250 độ. Khi kim chỉ đến 400 độ, nồi hơi sẽ nổ. Phải có cách thoát khỏi cảnh này, Catherine nghĩ. Phải có cách? Mắt nàng chợt nhìn thấy chai Brandy mà thằng Atanas đã vứt trên nền nhà. Nàng nhìn cái chai và tim nàng bắt đầu đập dữ dội. Có một cơ may? Chỉ có điều liệu nàng có làm được không… Catherine Alexander trượt xuống dọc theo cột và duỗi thẳng hai chân ra phía cái chai. Vẫn không tới được. Nàng lại cố trượt xuống thấp hơn, những dằm gỗ của thân cột cắm vào lưng nàng, cái chai chỉ còn cách độ một inch thôi. Đôi mắt nàng ứa đầy nước mắt. Thử cố tý nữa xem, nàng nghĩ. Một lần nữa. Nàng lại trượt xuống thấp hơn nữa, lưng nàng bị xước thêm vì những cái dằm, và nàng lại cố nhoài người nữa ra, gắng hết sức lực. Một chân đã đụng vào chai. Cẩn thận. Không được đẩy nó ra xa. Từ từ, từ từ, nàng đã vớt được cái cổ chai và phía trong cái dây buộc qua mắt cá. Cuối cùng cái chai đã ở bên người nàng. Nàng nhìn lên mặt đồng hồ. Kim đã leo lên 280 độ. Nàng đang chiến đấu với sự sợ hãi. Chầm chậm, nàng đã đưa cái chai sát gần sau nàng bằng hai chân. Các ngón tay nàng đã đụng cái chai nhưng vì sưng quá to nên không nắm được chai, và những ngón tay đã ứ máu ở cổ tay chảy ra, chỗ bị sợi dây cứa vào. Tầng hầm càng nóng hơn. Nàng lại cố. Cái chai lại trượt đi, Catherine liếc nhìn mặt đồng hồ. Bây giờ đã 300 độ, và mặt số như là chạy thi với nhiệt độ Hơi nước đã bắt đầu phụt ra khỏi nồi hơi. Nàng lại cố nắm cái chai. Đây rồi? Nàng đã nắm được cái chai trong hai bàn tay vẫn bị trói giữ chai thật chặt, nàng cố giơ tay lên và dọc theo cột, trượt xuống cho chai đạp vào nền xi măng, không có gì xảy ra cả. Nàng kêu to lên vẻ bối rối. Nàng lại cố lần nữa. Không vỡ. Mặt đồng hồ không còn được quan tâm, đã leo lên 350 độ. Catherine thở thật sâu và đập cái chai xuống hết sức lực của mình. Nàng nghe thấy tiếng chai vỡ. Lạy Chúa! - Làm càng nhanh chừng nào càng tốt chừng đó, Catherine tóm chặt cổ chai vào một bên tay và bắt đầu cứa cái dây trói bằng tay kia. Thuỷ tinh cứa cả vào cổ tay nàng nhưng nàng không thấy đau. Nàng đã làm đứt được một vòng rồi vòng dây thứ hai. Và đột nhiên một tay tự do. Nàng cố cởi sợi dây ở tay bên kia và cởi luôn cả sợi dây buộc nơi những mắt các chân. Mặt số đồng hồ đã chỉ 350. Một tia hơi rất mạnh đã xì ra khỏi lò, Catherine cố cựa đôi chân, Atanas đã chốt cửa tầng hầm. Sẽ không đủ thời gian để trốn khỏi ngôi nhà trước khi nổ. Catherine nhìn khắp xung quanh và thấy một khúc gỗ chèn vào van an toàn. Đã nhảy lên 400. Nàng chỉ còn một phân giây để quyết định. Nàng chạy ra phía cửa bên kia dẫn sang hầm tránh bom đẩy cửa ra và vội chui vào. Nàng lại đẩy cánh cửa nặng nề đó đóng lại. Nàng nằm lăn ra nền xi măng của cái lô cốt vĩ đại này, thở gấp và khoảng 5 phút sau, một tiếng nổ vang trời và toàn bộ lô cốt như vỡ tan ra. Nàng nằm trong bóng tối, gắng sức mới thở được, lắng nghe ngoài cửa ngọn lửa đang phùn phụt bốc lên. Nàng đã an toàn. Thế là xong. Không, không xong, Catherine nghĩ. Còn có nhiều việc phải làm. Khi lính cứu hoả tìm thấy nàng một giờ sau đó, và đưa nàng ra ngoài, Alan Hamilton đã ở đó. Catherine chạy sà vào vòng tay ông và ôm chặt ông. - Catherine, em yêu quý. Anh sợ quá! Sao em lại… - Để sau hãy, - Catherine nói - Chúng ta phải bắt ngay Atanas Stavich. hết: Chương 31, xem tiếp: Chương 32