Kỵ sĩ hành trình
Chương 23 : con gái hầu tước gặp nạn
Có lẽ là biết rõ nhiệm vụ ngày mai của trung đội bọn họ sẽ không quá gian nan, lần này Zoro thiếu gia thế mà cũng tới trung đội bọn họ chuẩn bị tham dự trận chiến ngày mai. Trung đội bọn họ vốn chính là vì Zoro thiếu gia mà thành lập, cho nên Locke cùng Wilson nhất định phải bảo vệ tốt vị thiếu gia này. Zoro thiếu gia tất nhiên là không phải tay mà tới, trang bị của hắn gồm một bộ giáp lưới tinh mỹ, một thanh đại kiếm hai tay sắc bén, riêng một bộ trang phục này chí ít cũng có thể gia tăng ba thành năng lực bảo mệnh cho Zoro. Trừ cái đó ra, Zoro thiếu gia còn mang theo hai tên hộ vệ, đều là người có khí tức nội liễm thể trạng mạnh mẽ, Locke cảm giác được thực lực của hai người kia đều không bằng hắn, nhưng nếu bọn họ phối hợp với nhau thì hắn cũng muốn bại lui.
Lúc này, bên cạnh đống lửa, Nam Tước Kedozzi cùng Nam Tước Kasher đều thu hồi vẻ mặt dối trá vừa rồi.
"Tòa thành này không đơn giản như vậy, chắc hẳn Nam Tước Kedozzi cũng đã có chuẩn bị rồi chứ." Nam Tước Kasher nói với ý riêng,
"Đương nhiên, mặc dù tình báo của ta không nhanh nhạy bằng Nam Tước Kasher ngươi, nhưng ta vẫn là biết được một chút tin tức phổ thông." Nam Tước Kedozzi nói.
" Thành chủ của tòa thành này là con trai của một trong ba người trụ cột Charles -Hầu Tước Philip, mặc dù hắn chỉ là đứa con không được quan tâm nhất, nhưng tài sản trong tòa thành này cũng đủ để chúng ta phát tài." Nam Tước Kasher nhìn chằm chằm Nam Tước Kedozzi.
"Ta nghe nói binh sĩ của Tử Tước West đang chạy về đằng này" Nam Tước Kasher tuôn ra một phần tình báo.
"Cho nên, chúng ta phải công phá tòa thành này trong vòng một ngày." Nam Tước Kedozzi hiển nhiên là cũng đã có chuẩn bị trong lòng, trả lời phụ họa theo.
"Không sai, một ngày đánh hạ một tòa thành của con trai Hầu Tước, đối với người khác có lẽ rất khó, nhưng đối với hai người chúng ta cũng không phải là việc khó khăn gì." Nam Tước Kasher vừa nói xong, một lão giả khoác áo xám đi ra đi từ phía sau lưng hắn.
Mà kỵ sĩ Will bên cạnh Nam Tước Kedozzi cũng đứng ra."Có Jackson đại sư là ma pháp sư học đồ sơ cấp tham gia thì lần công thành này sẽ đơn giản rất nhiều." Nam Tước Kedozzi cười đáp."Cạn ly!" Chẳng biết lúc nào hai người đã nâng một ly rượu trên tay.
"Chủ yếu vẫn phải trông cậy vào kỵ sĩ Will của ngươi a, kỵ sĩ thực tập cao cấp a, thực lực cùng cấp với binh đoàn trưởng, chậc chậc." Nam Tước Kasher cảm thán: "Cạn ly!"
Hai người nâng ly rượu trong tay uống một hơi cạn sạch.
"Nghe nói con trai ngươi cũng tham dự công thành?" Nam Tước Kasher giống như nghĩ đến điều gì, hỏi: "Lần này là thành trì của con trai Hầu Tước, chắc hẳn là cũng không phải dễ công phá như vậy."
" Chim ưng con chưa trải qua mưa gió, thì mãi mãi cũng chưa trưởng thành, lần này coi như là rèn luyện hắn." Nam Tước Kedozzi lạnh lùng hồi đáp.
Nam Tước Kasher nghe xong không nói thêm.
"Oanh!" Xe bắn đá phát động công kích mở màn,vang lên một tiếng vang thật lớn, công thành bắt đầu.
Chỉ có cấp bậc binh đoàn mới được phân phối các loại khí giới quân dụng cỡ lớn như xe bắn đá, xe công thành,… doanh đội bọn hắn chỉ có thang mây tự chế, Nam Tước Kasher là quý tộc có uy tín lâu năm nên mới có hai chiếc xe bắn đá, trong mấy lần công thành trước thứ này chính chủ lực công thành của bọn hắn.
Vô số binh sĩ mang theo thang mây tham dự công thành, Locke vừa mới nhận được tin tức, bọn hắn phải công phá được cửa thành trước lúc chạng vạng tối, xem ra Nam Tước dự định công phá thành Fareins trong vòng một ngày, loại công thành này phải trả giá rất lớn, cần để cho binh sĩ dùng tính mạng đi lấp, chỉ cần phá được một tòa cửa thành thì chính là thắng lợi. Phá được một cửa thành thì những cửa thành khác cũng sẽ lần lượt bị phá.
Nếu thật là dạng này, thì cũng chỉ có thể dùng xa luân chiến, tất cả trung đội thay phiên nhau đi lên lấp mạng, lấp đến lúc một trong các cửa của thành Fareins bị công phá. Locke có thể nghĩ đến điều này, thì bọn người Nam Tước nhất định cũng có thể nghĩ đến. Quả nhiên, không bao lâu, lính liên lạc đến trung đội bọn họ hạ lệnh, sau một giờ nữa bắt đầu chiến đấu.
Locke cùng Jerson thông báo mệnh lệnh của Nam Tước cho mọi người, các binh sĩ hiển nhiên là cũng phát hiện được điều gì, cho nên có chút náo động, nhưng rất nhanh hai người đã trấn an được binh sĩ."Jerson, đợi lát nữa ta lên trước, ngươi nhớ bảo vệ Zoro thiếu gia cẩn thận." Locke nói với Jerson. Lúc này chính là thời điểm xem can đảm, ai lên trước thì người đó sắp tử vong trước, nhưng theo Locke, ai trước ai sau cũng không đáng kể.
Jerson nhìn Locke một chút, muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng cũng chưa hề nói, chỉ là "Ừ" một tiếng.
Rất nhanh trung đội thứ ba đã kết thúc thăm dò, Locke nhìn chằm chằm vào cửa thành, hơn trăm người của trung đội thứ ba còn chưa đến được cửa thành cũng đã bị ép rút trở về, còn chết mấy người. Trong lòng Locke trầm xuống, lần công thành này chỉ sợ không đơn giản như vậy. Vừa rồi hắn quan sát được, chỉ riêng trên chỗ cửa thành này đã xuất hiện binh lực của một trung đội, mà lại đá tẩm dầu hỏa được lăn xuống dưới giống như không cần tiền, không phải vậy thì đồng dạng là một trung đội, vì sao trung đội thứ ba còn chưa đến được cửa thành đã bị ép rút trở về.
"Không thích hợp a." Jerson hiển nhiên là cũng phát hiện: "Bình thường, dưới tình huống không có quân chính quy hiệp trợ phòng ngự, loại thành nhỏ chỉ có dân cư hơn ngàn người này, nhiều nhất cũng chỉ có hai trung đội phòng vệ, tăng thêm dân phu được bổ sung tạm thời thì nhiều nhất cũng chỉ có binh lực bằng bốn trung đội, trên cửa thành này đoán chừng là có hai trung đội a, vậy các cửa thành khác đâu?"
"Hẳn là kéo nạn dân cho đủ số." Locke trả lời nói: " Những người kia đều là đám ô hợp không đáng để lo, chủ yếu là đá tẩm dầu hỏa và mũi tên quá nhiều, nhiều đến mức không bình thường."
Sau khi chỉnh hợp, trung đội thứ ba được hợp thành từ tinh nhuệ của trung đội thứ tư, nếu so sánh về năng lực tác chiến của binh sĩ, thì trung đội thứ ba cũng không kém hơn bao nhiêu so với trung đội thứ nhất và thứ hai, hai vị trung đội trưởng càng là cường giả giết ra từ trong tuyệt cảnh, thế mà lần này trung đội bọn họ lại bị đánh trở về đầy bụi đất.
Locke chú ý tới, vừa rồi trung đội trưởng trung đội thứ ba chém bay hai thùng dầu được ném xuống liên tiếp, lúc sắp đếncửa thành thì hắn lại bị vô số mũi tên phong bế đường tiến lên, chỉ có thể bất đắc dĩ rút về. Khi trở về, áo giáp trên người hắn đã bị bắn thành con nhím. Mặc dù hắn nhìn xem dọa người, nhưng kỳ thật là có áo giáp cùng đấu khí phòng hộ, những mũi tên kia cũng chưa vào thịt, hắn còn có năng lực chiến đấu.
Trung đội thứ ba mới vừa rút về không lâu, trung đội thứ nhất và thứ hai đã cùng nhau xông lên, đây là chủ lực của doanh đội bọn hắn, không riêng Locke đang nhìn, ngay cả Nam Tước cũng đang đứng ở nơi xa quan sát. Vừa rồi, Nam Tước Kedozzi cũng nhìn thấy biểu hiện của trung đội thứ ba, không thể trách bọn hắn, đối mặt với loại tiến công thăm dò này, bên thủ thành thế mà móc ra át chủ bài để đánh trả, thì cho dù ai cũng đều sẽ kinh ngạc.
Đội trưởng Mundt của trung đội thứ nhất cữa ngựa đi đầu, cầm tấm khiên lớn trong tay xông về phía trước. Vừa rồi hắn cũng trông thấy mưa tên, áo giáp kiên cố nữa cũng ngăn không được, chỉ có thể dùng khiên lớn ngăn cản lực trùng kích của mũi tên. Tấm khiên màu đen này hiển nhiên là không phải vật phàm, không biết trung đội trưởng Mundt lấy từ đâu ra, chỉ thấy toàn thân hắn hiện ra ánh sáng xanh nhạt, hắn nhẹ nhàng giơ lên tấm khiên trong tay, mở đường cho binh sĩ phía sau. Đây là năng lực của kỵ sĩ thực tập sơ cấp, có thể đem đấu khí kích phát ra toàn thân, tăng lên cường độ thân thể trong thời gian ngắn.
Hiển nhiên là quân coi giữ trên tường thành cũng phát hiện hắn, sau một trận nhốn nháo, một mũi tên có đường kính khoảng nửa mét xuất hiện trên tường thành, trung đội trưởng Mundt vừa nhìn thấy thì lập tức hoảng sợ. Đó là cự nỏ- thứ vũ khí dùng để săn giết những cường giả như hắn, chỉ cần mấy người bình thường tháo tác là nó có thể bắn chết bất cứ cường giả nào có thực lực từ kỵ sĩ thực tập trung cấp trở xuống.
Vào lúc này, trung đội trưởng Mundt đang bị các loại công kích như mũi tên, dầu hỏa,… bức cho không thể tùy ý tránh né, cự nỏ chính là vũ khí đoạt mệnh hắn. Trên thực tế, nếu như trên chiến trường không có cao thủ cùng cấp bậc kiềm chế thì cũng chỉ có thể dùng lượng lớn mũi tên cuốn lấy, sau đó dùng các loại vũ khí có sức sát thương lớn như cự nỏ để giết chết cường giả.
Quả nhiên, dưới sức uy hiếp của cự nỏ trên tường thành, trung đội trưởng Mundt cũng không làm được thành thạo điêu luyện như lúc ban đầu, hắn bắt đầu không ngừng trốn tránh. Trong tình huống kỵ sĩ thực tập sơ cấp cố tình trốn tránh, thì việc dùng cự nỏ bắn chết hắn là rất khó.
Cũng may, sau thời gian dài như vậy, trung đội trưởng Mundt đã tiếp cận được tường thành, dưới sự che trở của hắn, hơn mười binh sĩ phía sau hắn cũng đã an toàn đến nơi, ba vị trung đội trưởng còn lại cũng cũng đều dẫn theo binh lính cấp tốc tiếp cận cửa thành, đây không phải lần đầu tiên bọn hắn công thành, mặc dù lần này cường độ phản kháng của bên phòng ngự hơi lớn, nhưng tất cả mọi người cũng đều có chuẩn bị trong lòng.
Chiến đấu tiến hành hừng hực khí thế, nếu như nói lần thứ nhất trung đội thứ ba thăm dò tiến công, khiến hai phe giật mình về thực lực của lẫn nhau, thì lúc này hai bên đã thực sự chiến đấu.
Từng đội binh sĩ Charles xuất hiện trên tường thành, hướng phía quân đội vương quốc Faustin lăn đá hoặc bắn tên, quân đội Faustin cũng không cam chịu yếu thế, hai chiếc xe bắn đá điên cuồng bắn phá, tường thành không thể di động chính là bia ngắm tốt nhất.
Hiện tại chính là lúc so hao tổn, xem ai trước nhịn không được. Chiến đấu ở các cửa thành còn lại cũng khai hỏa, mặc dù binh sĩ của Nam Tước Kasher không đồng đều, nhưng lại có số lượng rất đông. Một đám người ô ép xông lên, thì ai nhìn thấy cũng đều sẽ sợ hãi. Quả nhiên, chiến đấu ở hai cửa thành khác kịch liệt hơn rất nhiều, tiếng la giết không ngừng vang lên.
Lúc này trời đã sáng rõ, một góc trong phủ thành chủ.
"Thả ta ra, ngươi là tên súc sinh!" Sau khi bị mấy tên binh sĩ chế phục, Grace điên cuồng giãy dụa.
"Chị gái yêu quý của ta, đem bản đồ giao cho ta đi." Thanh niên gầy gò hung ác nham hiểm đứng trước mặt Grace không hề bị lay động.
"Ngươi nằm mơ! Ngươi đem Christine đưa đến nơi nào? Đem Christine trả lại cho ta!" Grace bỗng nhiên nhào về phía trước, nắm lấy cổ áo Willis, nhưng ngay sau đó nàng lại bị binh sĩ bắt về.
Thanh niên hung ác nham hiểm bình tĩnh sửa sang lại cổ áo bị Grace làm loạn: "Không đem bản đồ giao cho ta, thì ngươi đừng hòng gặp lại nàng."
"Nàng thế nhưng là cháu gái ruột của ngươi a." Grace không dám tin nhìn thanh niên.
"Cháu gái ruột? Ha ha, từ nhỏ, các ngươi cùng lão già kia có từng coi ta là người nhà sao? Lúc các quý tộc khác còn đang ăn chơi đàng điếm ở thủ đô, ta đã bị phái đến nơi chim không thèm ị này, mẹ ta đâu? Nàng ở đâu? Ta chưa từng thấy nàng, nàng có phải hay không là đã bị lão già kia cùng đám nữ nhân của hắn hại chết rồi, ngươi nói đi a!" Willis giống như bị kích thích to lớn, vừa la hét vừa nắm lấy cánh tay Grace điên cuồng đong đưa.
Grace nghe xong thì lòng như tro nguội, nhắm mắt lại. Nàng xác thực là biết chuyện của mẹ Willis, lúc cha nàng nhận mệnh đi ra ngoài, mấy người dì * của nàng đã hùn vốn hại chết mẹ Willis. Nguyên nhân chỉ là vì các nàng không thể chịu đựng được việc một người hầu gái dùng chung chồng với các nàng. Tại trong tầng lớp quý tộc, quan niệm về giai cấp đã thâm căn cố đế. Sau khi trở về, cha nàng- Hầu Tước Philip cũng không thể làm gì được, chỉ có thể sớm đem Willis đưa ra ngoài, dùng cách này để bảo hộ hắn. Nhưng lúc này,nhìn khuôn mặt dữ tợn điên cuồng của Willis, thì nàng biết chắc hắn sẽ không nghe lọt điều gì.
*dì: là xưng hô mấy người vợ của cha (ngoại trừ mẹ) do ông hầu tước hơi nhiều vợ, chứ không phải xưng hô em gái của cha đâu
Truyện khác cùng thể loại
57 chương
23 chương
40 chương
116 chương
46 chương
1341 chương