Kỷ nguyên huyền thoại

Chương 26 : (¯`•._) Chương 26:báo tử thi quạ

Tòa nhà 332, đường hoa hồng xanh, quận kiến thanh, thủ phủ hà nội. Tòa nhà này vốn là một công trình đã được cấp phép xây dựng từ vài năm trước nhưng không biết vì lí do gì nó chỉ được xây dựng một nửa sau đó bị đình chỉ tiếp tục thi công. Một số người dân xung quanh nơi này có nói về vị trí xây nhà, họ cho rằng nơi xây tòa nhà này trước kia vốn là một vùng đất chết chôn rất nhiều thi hài của chiến tranh xưa. Sau đó có cao tăng nghe đến vùng đất này, vị cao tăng đến đây lập thành một căn chùa để trấn áp hung địa này bảo vệ người dân khỏi điềm xấu, nhưng chỉ ba tháng sau căn chùa lại đột ngột bốc cháy, không ai trong căn chùa chạy ra được . Khiếp sợ về vụ án trên, căn chùa và phế tích ngôi chùa bị bỏ không mười năm cho đến mới đây do quá trình mở rộng hà nội thì khu đất này lại được đưa vào để thi công một tòa chung cư dành cho người nghèo. Quá trình thi công diễn ra vô cùng suôn sẻ vào thời điểm đầu, nhưng khi mới hoàn thành một nửa thì có chuyện bất ngờ diễn ra. tất cả những người trong đội thi công đều xảy ra những tai nạn vô cùng kì lạ dẫn đến những cái chết ghê rợn. Điều này khiến người ta trở nên ngần ngại về sự an toàn của dự án nên đành bỏ dở căn nhà. Trong tầng 3 của tòa nhà bị bỏ hoang này, tiếng nước chảy róc rách do sự rò rỉ nước đọng lại sau những cơn mưa phùn hà nội, nước mưa từ mái nhà loang lổ rơi xuống chạm vào sàn nhà tạo nên một sự yên tĩnh đến ghê rợn trong không gian nơi này. Cộng thêm tiếng kêu vo ve chói tai của những con côn trùng cùng ánh trăng lờ mờ chiếu qua những mảng tường sập của tòa lầu khiến nơi này trở nên vô cùng âm u và kì lạ. Trong khung cảnh âm u, đen tối đó bất chợt có tiếng bước chân nhẹ nhàng bước trên sàn nhà. Những tiếng "cộp , cộp " của bước chân vang lên trong không gian âm u cùng với những tiếng "tí tách" vô cùng nhỏ bé xen lẫn trong tiếng bước chân . Một thân hình hiện lên trong sự u ám này, một người đàn ông trung niên mặc bộ trang phục lính dặc chủng rách nát. Thân hình người đàn ông bước đi xiêu vẹo, cặp chân và tay hiện lên một tư thế vô cùng quái dị. Chúng vòng quanh thân hình người đàn ông, một sự mềm dẻo phi nhân loại. Khắp nơi cơ thể của ông ta loang lổ những vết thương đang chảy dòng máu đen sẫm thỉnh thoảng còn bốc lên dòng khói cuộn trào. Người đàn ông đưa cặp mắt với đồng tử đen xì đang chảy máu đỏ tươi của mình nhìn xung quanh, sau đó đưa tay phải hiện lên màu xám của mình nhẹ nhàng quẹt dòng máu chảy ra từ con mắt, sau đó đút vào miệng mình với vẻ say mê. Với cặp môi khô nứt khẽ toét đến mang tai, người đàn ông ung dung nói: "này lrid, nếu ngươi còn không ra thì ta không ngại tìm ngươi sau đó xé xác ngươi ra mà nhấm nuốt đâu," Tiêng thở khò khè chợt vang lên, sau lưng ngươi đàn ông chợt xuất hiện một cái đầu của một con quái vật như là con chó hoàn toàn làm bằng xương cốt trắng hếu cùng với cặp mắt màu u lục như hai đóa quỷ hỏa chợt sáng trong sự u ám của căn lầu - một con cough . Một tiếng nói hậm hực chói tai chợt vang lên: "ngươi đang đánh quấy rầy bữa ăn của ta đấy, nếu ngươi không thể nói chuyện gì có ích ta không ngần ngại mà đưa ngươi nhét vào mồm đâu, larzan." Mùi thối từ xác chết bắt đầu điên cuồng toát ra trong không gian này như báo hiệu sự bất an của kẻ sắp dến mang lại. Một thứ khổng lồ chợt xuất hiện sau bóng đen căn nhà, một con quái vật với tràn đầy những bộ thi thể chồng chất lên nhau cao tới hơn hai mét. Những phần cơ thể tàn dư ở khắp mọi nơi liên kết với nhau một cách thô bạo để tạo nên những cơ quan tối thiểu như tay chân cho cơ thể dị hợm này. Những tiếng nhóp nhép vang lên bên trong cơ thể của con quái vật , một cái đầu lâu chợt thò ra từ vùng bụng con quái vật khổng lồ . Khẽ nhếch hàm răng bén nhọn của mình, cái đầu trắng bệch dùng cặp mắt đỏ chót tham lam đánh giá người đàn ông. "ta chỉ ăn thịt của báo tử quỷ vài lần, ta cảm giác ngươi có vẻ ngon hơn những tên trước kia đấy." Người đàn ông nở nụ cười lạnh, mở miệng cười nhạo: "hahaha...., chỉ biết ăn, đó là lí do mà các ngươi mãi cũng chỉ là hạ đẳng sinh vật tại địa ngục, sự ngu xuẩn và thô lỗ của các ngươi chẳng bao giờ thay đổi được cả." Đôi mắt đỏ của đầu lâu hiện lên một vệt giận dữ, tay con quái vật vươn thẳng về hướng người đàn ông như muốn bóp nát ông ta. Con cough ở sau lưng người đàn ông bất chợt nhào lên trước mặt ngươi đàn ông, mở miệng thật to cắn vào cánh tay của con quái vật thi thể được đầu lâu điều khiển. Hàm răng của con khuyển xiết chặt, cắn đứt những phần thi thể tạo thành bàn tay của con quái vật thi thể sau đó nuốt vào trong bụng mình. Cái bụng được tạo nên từ những khung xương thừa cùng với miếng thịt khoác bên ngoài miễn cưỡng xem lớp da. Máu màu lục từ những phần thi thể văng khắp nơi, toát ra những âm thanh xì xì với những thứ mà nó va chạm. cả sàn nhà xi măng lẫn trong miệng được tạo ra từ xương cốt của con khuyển đều đang bốc nên những dòng khói trắng do sự ăn mòn. Nhìn hàm răng cứng chắc của con thú cưng của mình giờ đang toát ra những tiếng "xì, xì" , cặp mắt của người đàn ông khẽ híp lại, sau đó cười đối với con quái vật nói : "không cần phải nóng nảy vậy đâu anh bạn, ta đến để hợp tác." Những tảng cơ quan dần nhúc nhích trên người con quái vật thi thể, bàn tay của con quái vật dần dần bị lấp trở lại bơi những thi thể khác. Khuôn mặt trắng bệch của đầu lâu có phần khó coi nói: "hừ, rốt cuộc ngươi tìm ta có chuyện gì." Người đàn ông phẩy tay ra hiệu cho con cough ra sau lưng mình sau đó nhìn hướng con khiển thi quỷ này, larzan cảm thán nói: "có vẻ ngươi sống rất sung sướng ở nơi này, chẳng bù với ta, thật khổ sở...." Khuôn mặt trắng bệch của con khiển thi quỷ hiện lên sự đắc ý cùng với say mê nói: "ta không biết bao nhiêu năm từng trải mới nếm lại huyết thực của nhân loại, hằng ngày phải nhét vào mồm những thứ ghê tởm như liệt quỷ, hay lũ ăn thi trùng khiến ta buồn nôn, ta cảm giác nơi này quả thật là thiên đường với ta." Larzan nở nụ cười sau đó dùng giọng mê hoặc nói: "vậy ngươi có muốn thêm nhiều đồ ăn hay không, đồ ăn chỉ của một mình ngươi , không phải chia cho bất kì ai hay vị đại nhân nào.hãy tưởng tượng sự tươi ngon của chúng, nếu ngươi muốn tiếp tục thưởng thúc loại mỹ vị này thì ngươi cần hợp tác với ta." Khuôn mặt của lrid chìm trong say mê bất chợt tỉnh táo, hắn hừ lạnh nói: "ta có dư sức để tự kiếm đồ ăn, những phần thi thể này là thứ ta kiếm được trong vài ngày, vậy ta cần gì phải hợp tác với kẻ xảo trá như ngươi." Khuôn mặt của con báo tử quỷ tên larzan này bất chợt hiện lên vẻ coi thường, hắn nở nụ cười chế nhạo: "vậy ngươi nghĩ chỉ ngươi may mắn có thể đến nơi này sớm sao lrid, thú cưng của ta ngửi được mùi của đồng bạn ở vài nơi trên thành phố này và chúng đang tăng lên dần đấy." Lrid có phần buồn bực hỏi lại: "vậy ta chẳng trêu chọc gì đến bọn chúng, bọn chúng chắc cũng chẳng có lí do gì gây sự với ta cả." Larzan nở nụ cười bí ẩn được che khuất bởi ánh trăng, cặp mắt hắn trở nên cuồng nhiệt sau đó nói: "ngươi sai rồi, vùng đất này ẩn chứa cơ duyên cùng với số lương thực có thể khiến cho bất kì vị đại nhân nào tại nguyên tội địa ngục đều điên cuồng, thậm chí những tầng địa ngục khác cũng phải tham lam mà chực chờ ..." Hắn nở nụ cười mang theo tí quỷ dị nói: "ngươi nghĩ nếu như bọn họ biết được nơi này, họ sẽ để những cấp thấp ma quỷ như ta và ngươi chấm mút à, ngươi đừng quên ích kỷ cũng là một trong những bản tính được sùng bái của ma quỷ," "lrid, ta biết ngươi không phải chỉ là một tên thô lỗ, ngươi hãy suy nghĩ thật kĩ quyết định của mình. đây là cơ hội để cho hạ đẳng ma quỷ như chúng ta chạm vào cái cảnh giới cao cao tại thượng kia." Sự cuồng nhiệt và tham lam chợt lóe qua trong đôi mắt của lrid, giọng nói chói tai của hắn giờ giống như tiếng thét do sự kích động: "hahaha ...larzan, ngươi nói đúng, trở thành thần mới là mục tiêu của ta. nói đi, ngươi muốn hợp tác như thế nào." Larzan dùng ngón tay trắng bệch chỉ vào đầu mình sau đó nở nụ cười quỷ dị nói: "vùng đất này có một loại vũ khí rất thú vị, thậm chí những công cụ vô cùng kì lạ. và món cao nhất là thứ vũ khí mang tên - bom hạt nhân. một thứ vũ khí có thể ảnh hưởng đến thần linh cơ đấy" "chúng ta có thể bắt những tên nhân loại để giam giữ sau đó tạo nên một tổ chức núp phía sau, hưởng thụ những sinh vật này sùng kính sau đó chậm rãi thưởng thức chúng, điều khiển chúng sáng tạo vũ khí cho chúng ta. giống như những vị thần cao cao tại thượng." Larzan kích động nhìn sang lrid, cặp mắt đen tuyền dần trở nên nhảy nhót . hắn nói : "tín ngưỡng! lrid, thứ mà chỉ có vĩ đại thần minh hay mạnh mẽ truyền kì điện hạ mới được hưởng thụ giờ chúng ta cũng có thể có phần của mình." Khuôn mặt của con quỷ lrid dần trở nên cuồng nhiệt, những phần thi thể điên cuồng nhúc nhích trên thân hình dị hợm. hắn nói: "vậy ngươi rốt cuộc đã có kế hoạch gì cho chuyện này chưa, ta không kịp chờ đợi khi nghĩ đến quang cảnh tốt đẹp đó rồi." Larzan nở nụ cười, sự tính trước hiện lên trên khuôn mặt trắng bệch được chiếu sáng bởi ánh trăng. "có chứ, trong kí ức của ta có một địa điểm với tràn đầy những món vũ khí và những trên nhân loại am hiểu về những món vũ khí kì lạ này. nó gọi với cái tên - căn cứ nghiên cứu quân sự 35." Lrid tràn đầy bất mãn nhìn về hướng của larzan sau đó nói: "vậy còn chờ gì nữa, đi thôi. lũ sinh vật yếu ớt này không thể nào ngăn được chúng ta đâu." Larzan nghe sự bất mãn của lrid, hắn chỉ nở nụ cười nhạt nhòa sau đó nói: "nếu ngươi muốn chết thì cứ đâm đầu vào, ta nghĩ ngươi sẽ thành tro bụi dưới ngọn lửa đấy." Cặp mắt lrid bất ngờ co lại, hắn ngiêm túc nhìn toàn thân của larzan.sau đó nói: "ngươi bị thương, rốt cuộc chuyện gì xảy ra." Larzan nở nụ cười nhẹ: "chỉ là một tí bất cẩn và tự đại khiến cho ta bị thiệt hại mà thôi. nhưng chẳng có gì nghiêm trọng cả." Khuôn mặt của lrid trở nên quỷ dị, hắn nở nụ cười châm chọc: "bị thương bởi những sinh vật yếu đuối như vậy, thật đáng thất vọng cho ngươi larzan. thế nhưng rốt cuộc ngươi và ta vào đó bằng cách nào." Larzan từ trong cơ thể lấy ra một chiếc điện thoại sau đó cười nói: "một món quà từ người dân bản xứ, những kẻ tham lam luôn muốn thứ vượt qua khả năng của mình. nhưng chúng giúp ích rất lớn cho chúng ta đấy, hahaha,..." Hắn cầm chiếc điện thoại sau đó bước chậm khuất dần trong ánh đen của tòa lầu đổ nát, với giọng nói thì thầm âm vang: "ta thích âm sát khí nơi này, có vẻ nơi này rất thích hợp làm trụ sở cho chúng ta." Con cough nhe răng với lrid sau đó đi theo chủ nhân của mình. Lrid nhìn bóng lưng của larzan bằng ánh mắt quỷ dị sau đó nhanh chóng điều khiển thân thể dị hợm đuổi theo vừa mở miệng nói: "đừng có mà tự tiện sử dụng nhà của ta, vậy rốt cuộc tên tổ chức ngươi muốn đặt là gì." Một giọng nói vang lên trong bóng đen sâu thẳm. "nó có tên là - báo tử thi quạ." Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào