Kỷ nguyên huyền thoại
Chương 18 : hiệu ứng hồ điệp
Hơn nữa quan trọng nhất.....
Đôi mắt thiên minh lóe qua vệt ngưng trọng và ngoài ý muốn.
Vấn đề là tại sao vị này lại xuất hiện ở đây?
Với tư cách là vị thống lĩnh duy nhất xuất thân bình dân, sự tích của vị này được người ta tìm hiểu rất kĩ và theo thông tin mà hắn biết vị này hiện giờ đáng lẽ ra không nên ngồi đây.
Nếu như hắn không nhầm thì vị này sau một tháng khi mạt thế bắt đầu mới tham gia quân đội cơ mà.
Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra thế này?
Chẳng lẽ lại là hiệu ứng hồ điệp sao. nhưng có cần như vậy khuyếch đại hay không.
Xem ra hắn cần làm rõ chuyện xảy ra với trường hợp này nếu như không muốn những kí ức trong đầu mà hắn dựa vào trở thành một đống phế thải. ít nhất hắn cũng phải kiểm tra mức độ ảnh hưởng của sự thay đổi.
Hít một hơi thật sâu để cho mình bình tĩnh lại, thiên minh nhìn thoáng qua người thanh niên sau đó quay đầu về phía lão tướng đang ngồi đánh giá ba người, nói bằng giọng nghi hoặc:
"không biết ngài cho gọi ta đến đây có việc quan trọng gì không?”
Văn lão nhìn thiên minh một lúc, sau đó mở miệng hỏi một câu khiến thiên minh tương đối bất ngờ:
"dạo gần đây ngươi có nhận thấy điều gì bất thường không."
Thiên minh thầm suy nghĩ”trực tiếp hỏi thẳng luôn sao” sau đó không chút do dự nói:
"ta có thấy vài chuyện bất thường, ta thậm chí chuẩn bị đem báo những chuyện này với cảnh sát nữa.”
Nghe câu nói của hắn, văn lão bất chợt run bàn tay đang cầm tách trà sắp đưa lên miệng. uyển linh đứng sau lưng văn lão ngạc nhiên liếc hắn một cái, hai vị còn lại đưa mắt nhìn nhau.
Hai người mulan và iros đứng sau lưng hắn khóe miệng khẽ giật một cái sau đó quay về biểu tình nghiêm túc.
Lão iros nghiêm chỉnh đứng sau lưng thiên minh, khẽ liếc mắt nhìn thái độ của ba người khi nghe câu trả lời ở trong lòng thầm than:
"tiểu hồ ly a, không hổ là thần sứ đại nhân. một câu trả lời thành thật lúc này thật sự quá hợp lý, vừa thể hiện lập trường còn nắm quyền kiểm soát những thông tin mình đưa ra cho đối phương."
Không khí bất chợt cứng đờ bởi một câu trả lời có phần ngoài ý muốn.
Văn lão đưa tay đặt chung trà xuống bàn, khẽ trầm ngâm sau đó nhìn thiên minh cười hỏi:
"ngươi nhận thấy sự bất thường gì?”
Thiên minh nhớ lại về con oán linh thái độ sau đó vô cùng thành thật nói:
"ta thấy một sinh vật kì lạ, nó mang đến cho ta cảm giác không giống như con người, nếu muốn hình dung kĩ hơn thì nó như là ... một linh hồn trong lời kể vậy.”
Khuôn mặt văn lão chợt xuất hiện sự trầm trọng, vị tướng quân già thở dài một hơi sau đó nói:
"lại một loại quái vật mới sao, ta chẳng ngạc nhiên gì về sự xuất hiện của nó, dù sao đã gần 3 ngày liên tục các vụ như thế này diễn ra trên khắp việt quốc rồi. đủ loại quái vật được báo cáo khiến chúng ta trở nên vô cùng đau đầu"
Văn lão quay sang nhìn thiên minh với ánh mắt dần thâm thúy sau đó nói:
"ta muốn hỏi ngươi một câu nữa. ngươi đánh giá như thế nào về quốc gia này."
Thiên minh nhìn ánh mắt của văn lão, khẽ tha thở một tiếng "đến rồi" trong lòng , có phần trầm ngâm sau đó nói:
"rất tốt và ta luôn có thiện ý với đất nước này. nếu có bất kì sự giúp đỡ nào muốn có cứ việc nói, ta sẽ giúp đỡ hết sức."
Nghe thiên minh nói xong, văn lão đưa mắt ngắm nhìn hắn và mulan với iros đang đứng sau lưng hắn, cảm khái nói:
"thế thì thật sự rất tốt, dù gì ban đầu ta thật sự khá ngạc nhiên khi chỉ với ba ngày một người bình thường lại trở nên mạnh mẽ với những năng lực kì lạ như vậy đấy. có lẽ các người sẽ có ích hơn so với những đội đặc nhiệm mà chúng ta đã đi do thám."
“nói thẳng ra là có tin tức về sức mạnh của chúng ta luôn à, xem ra trận đấu ở khải vũ bị tiết lộ rồi sao, không lẽ ngoài tên hùng quân vẫn còn người khác sao.”thiên minh thầm than.
Khuôn mặt thiên minh có sự nghi hoặc, hắn hỏi lại văn lão với giọng điệu nghi ngờ:
"đội đặc nhiệm?”
Văn lão im lặng không nói gì, ngồi ở một bên đại tá nguyễn trọng hùng mở miệng giải thích:
"hai ngày trước khi có thông tin về những vụ quỷ dị này, quân đội đã phái một đội đặc nhiệm đến nơi xảy ra vụ án gần nhất ở vĩnh thịnh để điều tra.”
Giọng nói của vị đại tá hung hãn này mang theo tí bi thương:
"mười hai chiến sĩ đặc nhiệm hạng a, trang bị hiện đại nhất, huấn luyện tốt nhất ,...tham gia nhiệm vụ này. sau khi đến nơi xảy ra vụ việc, trạm thông tin nhận được những âm thanh lạ thông qua máy truyền tin và cho đến khoảng 15 phút sau họ đã hoàn toàn mất thông tin. một nhóm khác được phái vào, chỉ còn lại mười một bộ thi thể tử trạng kì lạ cùng với một người mất tích đến nay vẫn chưa rõ ràng là còn sống hay chết."
Ánh mắt vị đại tá này chuyển sang hướng thiên minh mang theo tí cuồng nhiệt nói:
"thế nhưng nhờ vào một sự giúp đỡ từ vài người, chúng ta đã đang tiên hành truy sát con quái vật đó. khi xem đoạn video từ camera hành động thì ta rất ngạc nhiên, rốt cuộc các ngươi dùng cách nào mà có thể nắm giữ những năng lực vượt xa người thường như vậy."
Nhìn cái ánh mắt cuồng nhiệt như muốn chia mình ra thành từng miếng để nghiên cứu của vị đại tá thô bạo này, đôi mi thiên minh khẽ nhíu.
"uy hiếp và cảnh báo cho ta biết chính phủ cũng có những người như ta sao. mặc dù không có ích gì hết với hắn nhưng nếu là thức tỉnh giả bình thường có thể đã bị ép vào khuôn khổ rồi." thiên minh ở trong lòng nói nhỏ.
"đại tá hùng, xin chú ý thái độ của ngươi, ngươi là quân nhân đấy." văn lão ở một bên bất mãn khiển trách.
Khuôn mặt vị đại tá chợt cứng đờ, sau đó đứng người lên cúi đầu nói:
"thật xin lỗi, tướng quân”
Sau đó quay sang thiên minh nói:
"xin lỗi, là do ta quá kích động.”
Thiên minh nhẹ gật đầu ra hiệu vị đại ta này không cần bận tâm, sau đó đối với văn lão nói:
"ta không biết xảy ra chuyện gì nhưng ta cảm giác mình có một năng lực vô cùng kì lạ vào vài ngày trước, cả hai vị phía sau ta cũng vậy."
Hắn liếc nhìn sang lão iros mở miệng nói:
"cho họ thấy năng lực mà ngươi có thể làm được tốt nhất đi."
Nghe câu nói có thâm ý của thiên minh, lão iros khẽ gật đầu sau đó nhìn sang một bình hoa đang đặt ở một nơi xa, chỉ tay vào nó và ngâm khẽ:
"pháp sư chi thủ"
Iros sử dụng tinh thần lực câu thông nguyên tố xung quanh tạo thành một đồ án ma trận khắc trong đầu của lão với tốc độ nhanh chóng sau đó đồ án sáng lên.
Trước thân thể của lão ở hiện thực xuất hiện một đồ án kì lạ như trong đầu với những đường vẽ kì lạ.
Một cánh tay trắng hoàn toàn do khí áp tạo thành vươn ra từ ma trận sau đó cánh tay nhanh chóng kéo dài ra và nắm chặt vào bình hoa đặ cạnh cửa sổ. bàn tay trong suốt nắm lấy bình hoa đưa lên không trung sau đó siết chặt khiến bình hoa bể nát và lả tả rơi xuống sàn tạo thành những tiếng "loảng xoảng"
Lão iros kết thúc ma pháp của mình, cả ma trận và cánh tay dần hóa thành nhưng vệt sáng trắng sau đó tiêu tán trong không trung. nhìn những người xung quanh đang khiếp sợ và kinh ngạc nhìn mình, iros bình tĩnh đi đến sau lưng của thiên minh.
Văn lão nhìn hướng iros, cặp mắt già nua híp lại giống như đang suy nghĩ chuyện gì sau đó ánh mắt bí mật nhìn cháu gái của mình đang nhìn hướng iros với ánh mắt sáng rực tràn đầy hiếu kì.
Văn lão bình tĩnh nhận xét:
"đây là năng lực thật sự rất kinh khủng, với năng lực này ta nghĩ vị lão quản gia này dư sức trở thành một vị sĩ quan. ngài thấy sao."
Lão iros vừa định mở miệng từ chối nhưng ánh mắt vô thức nhìn thấy thiên minh ở phía trước gật đầu, iros trầm ngâm một lúc sau đó nói với giọng điệu lịch sự:
"vậy rất cảm ơn ngài."
Văn lão nhìn sang hai người thiên minh sau đó có phần hiếu kì hỏi:
"vậy còn hai người."
Thiên minh nhìn khuôn mặt hiếu kì của văn lão cùng với ánh mắt của những người khác, không chút do dự nói:
"ta hoàn toàn là người bình thường còn vị này có một tí kĩ xảo chiến đấu nên không thể hiện được. xin thứ lỗi.
Nghe giọng điệu của hắn, vị thiếu tướng này khong nói gì thêm chir là nhìn sang dương thế uy mở miệng hỏi:
"thiếu tá, ngài có cần hỏi gì hắn không."
Người sau bình tĩnh nói:
"trùng hợp rằng ta vừa mới có câu hỏi đối với ba người."
Hắn nhìn ba người thiên minh sau đó cười nói:
"vậy không biết con oán linh đó bây giờ đang ở đâu nhỉ."
Thiên minh nhìn nụ cười trên mặt vị này, thầm than một tiếng. bình thường khi nghe về con quái vật người bình thường sẽ chỉ hỏi"vậy con oán linh đó như thế nào" đâèng này vị này lại hỏi thẳng con oán linh đó đang ở đâu tức là khẳng định luôn nó còn sống.
Xem ra có một số chuyện mà bản thân hắn không biết bị vị này nắm thóp thì phải.
Thiên minh bình tĩnh nhìn sang thiếu tá này, ánh mắt có phần bất đắc dĩ nói:
"con quái vật đó quá mạnh nên chúng tôi chỉ có thể bỏ chạy, thật sự không biết tung tích của nó được.”
Thiếu tá uy nhìn thiên minh với ánh mắt kì dị khiến người sau vô cùng khó chịu, sau đó cười nói:
"à vậy không có gì, ta chỉ là hiếu kì về con quái vật đấy mà."
Nhìn thật sâu hai người, văn lão nở nụ cười sau đó nói:
"vậy nếu thiếu tá đã nói xong, vậy chúng ta đến trọng điểm vấn đề bây giờ. ba người có hứng thú gia nhập quân đội hay không."
Khẽ thở dài một hơi, cuối cùng cũng đến vấn đề, thiên minh nói:
"ta và hai người họ rất muốn gia nhập quân đội để cùng bảo vệ đất nước."
Vị đại tá hùng ở một bên nghe quyết định của văn lão, vội vàng lên tiếng hỏi:
"ngài quyết định như thế này có quá sơ sài hay không, dù sao thì...."
Văn lão hơi phất tay ngăn hắn nói tiếp, cũng không đưa ra giả thích chỉ nhàn nhạt nói:
"ta biết ngươi muốn nói gì."
Nói xong văn lão quay sang thiếu tá uy mở miệng hỏi:
"thiếu tá uy, ngươi nghĩ sao về quyết định này?"
Vị thiếu tá này khẽ nhìn qua vị đại tá hùng đang bất mãn cùng cực độ khó chịu nhìn mình, sau đó nhìn về hướng thiên minh nở nụ cười nói:
"hẳn là ngài cũng đã quyết tâm trong việc này rồi, hơn nữa với tình thế bây giờ thêm một quân nhân sẽ tốt hơn thêm một tội phạm, có đúng không thiên minh.”
Thiên minh trầm mặc không nói.
Văn lão nghe giọng nói của vị thiếu tá sau đó nhẹ nhàng ho một tiếng rồi quay đầu qua đối với thiên minh nói:
"ngươi thật sự muốn không có ý kiến về quyết định này sao.”
Thiên minh nhẹ nhàng gật đầu.
Nhìn thấy hắn gật đầu, văn lão nói:
"chúc mừng ngươi thượng sĩ quan trần thiên minh! ta hi vọng ngươi sẽ tỏ ra hữu ích trong chiến dịch lần này , còn về giấy phép ta sẽ lo xong cho ngươi trong ba ngày."
Nở nụ cười, giọng nói thiên minh mang theo sự kích động nói với văn lão:
"quá tốt rồi, ta nhất định sẽ thực hiện đúng nghĩa vụ của mình."
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
71 chương
1 chương
746 chương
16 chương