Kỷ Linh Thần Quân

Chương 86 : Dọa chạy đội Thanh Hoa

Mà tốc độ phi hành của Ma Đao Lang vô cùng nhanh, trong thoáng chốc, chúng tránh né được đạo hỏa diệm từ con cẩu đó. Đao phong liên tục được chúng phát ra, chém lên đám người kia vô cùng bất ngờ khiến bọn hắn không kịp phản ứng liền xuất hiện vài vết thương máu trên thân. Kỷ Linh thấy vậy cũng vô cùng vui mừng, tiếp tục điều khiển chúng vừa bay quanh vừa chém. - Mau chóng tiêu diệt chúng, nếu kh… Một tên đội viên trong đám đông chưa nói xong, trên cổ hắn lập tức xuất hiện một đường chỉ máu. Mắt hắn trợ trừng, miệng vẫn còn đang mở thì im bặt, đầu lăn lông lốc trên đất, thân ngã xuống. Một đội Ma Đao Lang dưới chỉ thị của Kỷ Linh xông qua người đó, đem thân thể của hắn ăn không còn một miếng thịt nào. Đám Ma Đao Lang này lập tức no bụng rồi lao vào chiến đấu, tốc độ của chúng nhanh vô cùng, chỉ trong vài phút ăn chẳng xót lại gì, máu huyết trên đất cũng cạn khô. Quên! Vẫn còn quần áo cùng xương cốt và một số đồ vật là chúng không thể ăn theo lệnh Kỷ Linh. Chiến đấu lập tức để chúng vận động cao, tiêu hao được đống lực lượng từ tên tu sĩ đó, để chúng sẽ ngày càng mạnh hơn, mà đôi mắt của đám này ăn xong biến thành màu đỏ, đao phong đánh ra cũng lớn gấp đôi những đội khác. Đám Tà tộc phản ứng lại, trong tay xuất hiện một tấm thuẫn màu đen từ Tà khí ngưng tụ thành, đồng thời cũng cầm theo một thanh vũ khí đánh về phía Ma Đao Lang. Tu vi của chúng chỉ ở cấp bậc Tà Đồ, có thể lâm thời ngưng tụ ra được một tấm thuẫn đã là cực hạn, tu vi càng cao, càng có nhiều tà lực để phát động công kích hơn. Chúng cũng không thể cứ kè kè tấm thuẫn vừa to vừa nặng trên lưng mà di chuyển được. Huống hồ chúng đều là muốn ăn cướp của những kẻ cùi bắp thế cô lực bạc nên không cần mang theo đồ phòng ngự. Ai ngờ đâu lại đụng phải Kỷ Linh, hắn có thể thu phục Tà thú, sợ là sẽ thành đại quân vô cùng mạnh mẽ. Kỷ Linh cũng muốn tu luyện xem Tà lực này so với Chiến khí có mạnh hơn hay không. Kỷ Linh thấy chúng phòng ngự, cũng điều ba đội bay lên đầu chúng tấn công, vì phòng hộ bên cạnh sẽ thiếu khuyết trên đầu, không kích trên đó quả thực là chí tử. Từng đạo đao phong từ trên đánh xuống, chết còn nhanh hơn vừa rồi vì đánh vỡ cả đầu lâu, tạo thành tổn thương chí mạng, rất nhiều người ngã xuống, tạo thành lỗ hổng cho những đội Ma Đao Lang đối diện địch nhân có cơ hội tấn công. - Đội trưởng, chúng ta mau rời đi, tên kia chắc chắn đã chết rồi. - Đúng đấy! Không cần phải đuổi theo nữa! - Chúng ta nếu còn níu lại đây chắc chắn sẽ chết mất! Đám đội viên gào thét về phía Trường Sơn. Đội trưởng Trường Sơn cũng không phải kẻ ngu, một tay cầm cương điều khiển Song Đầu Khuyển phun lửa, một tay ngưng tụ ra trảo thủ đánh về phía đám Ma Đao Lang. Kỷ Linh núp bụi thấy được có một đội nhân mã khác tương đương đội này đang tới từ thần thức của mình, bản thân hắn sử dụng sáu đội Ma Đao Lang công kích tán loạn không thể mau chóng hạ địch cũng rút ra được kinh nghiệm. Lực lượng của con tinh anh kia là mạnh nhất, lấy ra bốn con đầu lĩnh, âm thầm đi chém đầu vài tên đội kia, cản trở cước bộ của chúng đôi chút thời gian cũng được. Trảo thủ của Trường Sơn có thể viễn công, đập lên thân vài con Ma Đao Lang khiến chúng nổ tung, máu huyết chưa rơi xuống đất liền bị một con Ma Đao Lang khác hút vào người. Những con thông thường ở bốn đội kia, hắn cũng không thể để Song Đầu Khuyển hoành hành thiêu đốt. Tuy có thể né tránh trên không, nhưng bọn chúng cũng vô cùng khó chơi, chỉ trong chốc lát đã làm hơn ba trăm con Ma Đao Lang chết cháy. Bốn ngàn con Ma Đao Lang khác lập tức được Kỷ Linh chỉ đạo, âm thầm tới bên cạnh Song Đầu Khuyển đánh ra đao phong về phần cổ, phần bụng cùng mắt của nó. - Tên kia? Là chỉ ta sao? – Kỷ Linh suy nghĩ một hồi, lục lại những tin tức ghi trong tấm lệnh bài thì hắn phát hiện ra. Nhân loại chưa gia nhập tộc hệ có năng lượng thuần túy, có thể đề thăng cảnh giới vô cùng nhanh. - Vậy mà lại không phát hiện ra… Mấy tên kia… - Hắn bỗng nghĩ tới hai tên thủ vệ ở cổng thành, đám người này tới, hẳn là do hai tên kia thông tri tin tức của hắn. Kỷ Linh thấy được hiệu quả rất nhanh, trên cổ cùng phần bụng đều sở hữu vài vết thương, hai địch nhân thì bận đánh đuổi đám Ma Đao Lang kia cũng không biết còn có đội khác tới đánh lén. Chúng biết cũng không có tâm đi quản vì nó quá đông. - Rút lui! Trường Sơn hoảng sợ, bản thân bước vào đây tìm kiếm là một sai lầm. Tên kia dù có bước vào thì chắc chắn đã chết, mình không còn khả năng hấp thu lực lượng thuần túy của tên này được nữa. Không hề dám ở lại đây lâu hơn nữa, Trường Sơn vừa nói ra, gót chân vỗ vào thân Song Đầu Khuyển, thân thể nó lắc lư một hồi rồi ngã xuống, kéo theo cả Trường Sơn bị thân thể nặng nề của nó đè lên, chỉ có thể chói tay chói chân chờ chết. Ma Đao Lang hạ được xong Song Đầu Khuyển, thể nội của Trường Sơn cũng đã cạn kiệt tà lực, khó có thể phát ra được thêm một đợt công kích nào nữa, thể lực tuy còn nhưng con cẩu thí này nặng ba trăm cân, hắn làm sao có thể thoát được. Ma Đao Lang xử lý xong con Song Đầu Khuyển liền chuyển hướng chém lên người tên này, máu của hắn chảy ra lập tức bị đám Ma Đao Lang hấp thu, cuối cùng thì hắn chết vì cạn máu. Đám đội viên theo sau hắn thấy đội trưởng chết, bản thân sớm chẳng còn chút chiến ý, đặt tấm thuẫn che chắn sau lưng mà chạy. Phía bốn con Ma Đao Lang tinh anh kia cũng đã giải quyết xong bốn người bên kia, Kỷ Linh thấy được ba người còn lại của đội cưỡi chó kia quay lưng bỏ chạy, Ma Đao Lang điên cuồng đuổi theo sau. Đội Thanh Hoa thấy được ba người đội Trường Sơn toàn thân đầy thương tích, hoảng sợ chạy ra cũng kinh hãi, quay người bỏ chạy. Đội của nàng vì chết bốn tên đội viên mà phải cẩn thận tránh bị đám Ma Đao Lang này tấn công mới ở lại đây. Đồng thời cũng muốn xem xem tên kia làm được trò trống gì. Thấy ba người này chạy ra, không thấy Trường Sơn, nàng liền biết được kết cục của hắn. - Toàn đội rút lui! Bọn hắn đều đã chết ở bên trong, đi vào cũng vô dụng. Nghe lời đội trưởng, cả đám sử dụng tà lực gia cố lên thân mình rồi mau chóng chạy khỏi phạm vi lãnh thổ Ma Đao Lang. - Để lại mạng ba tên kia, các ngươi có thể rời đi! Kỷ Linh truyền âm vào trong đầu đám người đội thú một sừng, khiến sắc mặt bọn chúng biến hóa. - Không ngờ có người điều khiển đằng sau! – Thanh Hoa trong lòng nghĩ. Không nói hai lời, đoàn đội một chưởng đánh về phía sau lưng. Ba tên kia đã như nỏ mạnh hết đà, tốc độ kém xa đội Thanh Hoa, tụt lại phía sau nên sớm muộn cũng bị đuổi kịp. Mà vì để tiết kiệm thời gian, không bằng mượn lực đám người này giết luôn. Trong nội bộ Tà tộc này, giết đồng tộc cũng là nhân chi thường tình. Chúng lại chẳng có chút liên hệ máu mủ với nhau, giết cũng không có gì đáng e ngại. - Con mẹ nhà các ngươi!! Ba người còn lại của đội Trường Sơn thấy được đội Thanh Hoa đối với đám người mình ra tay, trong lòng vô cùng phẫn nộ gào thét. Chỉ được một câu, những chưởng lực đó với tốc độ cực nhanh đánh bọn chúng bay về phía sau, lấy mạng một tên, hai tên còn lại bị bốn con Ma Đao Lang tinh anh chờ sẵn ở đó chém chết. - Thật có người điều khiển phía sau. Thấy bốn con Ma Đao Lang lớn hơn kích cỡ thông thường, đám Thanh Hoa trong lòng thầm sợ hãi. Nếu người này điều thêm nhiều Ma Đao Lang hơn, bọn hắn chắc chắn phải bỏ mạng lại đây. Mà mỗi con đó tương đương với Tà Lực cửu trọng. Dưới tình huống tập kích, đánh cho không kịp trở tay thì Tà Đồ ngũ trọng cũng phải chết. Kỷ Linh cũng nhanh chóng lục lọi đồ của đám người này. Cũng may là đám người này đều bị Kỷ Linh chia cho mỗi đội một người để ăn. Năm người còn lại thì thưởng cho mỗi hai con tinh anh một người. Bốn con bên đội thú một sừng kia cũng thịt hai tên, hai con Ma Đao Lang cũng lập tức chạy ra bên đó thịt nốt. Sau khi thịt xong, Kỷ Linh cảm giác được bọn chúng tăng cường lên không ít, thực lực mạnh hơn trước gấp hai. Tên đội trưởng cưỡi Song Đầu Khuyển kia thì Kỷ Linh cũng không quan tâm, dù gì cũng chỉ là pháo hôi. Một nhân vật phụ chẳng đáng nhắc tới. Song Đầu Thú thì bị Kỷ Linh thu vào, nhét vào đống rễ cây chằng chịt kia. Mà quang cầu kia cũng biến hóa vô cùng kinh người, theo Kỷ Linh thấy thì nó được bao bọc trong một lớp đá cứng rắn, đen kịt. Thân làm chủ nhân của cái thế giới này, Kỷ Linh tự nhiên có thể nhìn thấu được bên trong, đây chắc chắn là lõi trong. Còn có một lớp lõi ngoài tại dạng lỏng đều bị hạch tâm là quang cầu kia thu hút lại để bảo vệ vì nó là Tinh Hồn, duy trì toàn bộ sự sống cho tinh cầu. Có Tinh Hồn mới có nước, có được sinh vật sống. Theo hắn thấy thì nó lớn gấp ba lần Địa Cầu, nó cũng dần bị dịch chuyển ra xa. Những quả còn lại ở trên cây không có trưởng thành, chiều cao của cây cũng vậy. Bỗng hắn nhận được tin tức từ một cái phân thân nào đó của hắn trong thức hải rộng lớn này. Kỷ Linh di chuyển đến bên cạnh hắn. Hắn thấy cái phân thân này đang đặt tay về phía trước như có gì đó ngăn cản. - Rộng như vậy? Kỷ Linh sợ hãi, hoặc cũng là nói thứ này là bức tường giới hạn cuối cùng của thức hải. Thần thức của hắn thấy được vị trí cái cây xanh mởn duy nhất báo hiệu sự sống, còn tinh cầu kia thì không thấy để hắn lấy làm lạ. Thân là chủ nhân của thức hải lại không thấy được toàn cảnh. - Bản thân mình vẫn chưa đủ mạnh. Thần thức hắn có thể bao trùm toàn bộ Lôi Hoan tinh thì hẳn là do thần thức hẳn có thể bao chùm nửa cái vũ trụ.