Kỳ Huyễn Dị Điển
Chương 171
Khai giảng, Thâm Bạch đã thoạt nhìn như người thường, hắn cố ý lúc Tuyền Thuỷ tới thì lôi kéo hắn đi ra bên ngoài mua vài thứ ← Lâm Uyên ở nhà, không mang huy chương, nhưng mà Tuyền Thuỷ lại không có phản ứng kỳ dị nào.
Nếu như nói là bởi vì Tuyền Thuỷ quá bình tĩnh, như vậy các ma vật và ma thú khác chung quanh cũng không có phản ứng gì liền có thể nói rõ vấn đề.
"Ám vật chất khí giá trị" hừng hực rõ ràng của hắn rốt cục dập tắt.
Không, không thể nói tắt, nó vẫn còn, chỉ là từ ngoài da chuyển dời đến dưới da, dần dần thẩm thấu đến huyết quản, theo huyết quản vận tải hoàn toàn biến mất vào mỗi một cái tế bào.
Ân... tế bào trên ý nghĩa của thân thể hiện tại đi?
Nhưng thật ra Tuyền Thuỷ có chút hơi vô cùng kinh ngạc ——
"Trước chúng ta đều cho rằng Ửu Kim thị rất... hẻo lánh, ám vật chất mật độ cùng chất lượng thấp, vốn cũng không dễ sản sinh ma vật ma thú mới không nói, ngay cả nhân loại đều rất khó xuất hiện người có dị năng cao cấp... Không nghĩ tới bây giờ ở đây thật náo nhiệt ma!"
Cũng khó trách Tuyền Thuỷ sẽ có cảm khái như vậy, Ửu Kim thị hôm nay quả thực náo nhiệt rất nhiều, còn hơn trước cả đường cái phóng nhãn nhìn lại chỉ có một chút hắc khí, mạn sanh hắc sắc thực vật, các loại hắc sắc tiểu trùng..., trên đường cái giờ như rừng rậm đã thêm rất nhiều "Cự thú".
Chúng nó có vóc dáng rất nhỏ, thoạt nhìn cùng tiểu động vật bình thường không có gì khác nhau, có con lại khá lớn, đại khái hình thể như cọp và sư tử vậy... Tưởng tượng một chút ngươi ở góc đường thấy cọp hay sư tử đang hành tẩu trên đường, cảnh tượng có đúng hay không có điểm dọa người?
Bất quá xin yên tâm, những "Cọp sư tử" đó đều là một duy độ khác của ma vật ma thú, người thường thậm chí phổ thông dị năng giả đều nhìn không thấy.
Có nữa chính là ma thú hình thể to lớn hơn, khi bọn họ đi mua thức ăn, vừa vặn có ma thú như vậy xuất hiện dưới cầu phía trước, phải biết rằng chỗ của Thâm Bạch thế nhưng ở tầng cực kì cao, nơi bọn họ gần đây mua thức ăn cũng là siêu thị cao tầng mắc trên đường không trung, mà đầu cao to kia cư nhiên có thể từ góc độ bọn họ nhìn thấy, còn có thể thấy đầu ——
Đó là ma thú to lớn vóc dáng chừng hơn một trăm tầng lầu.
Bất quá cùng ma thú có hình thái đã cố định bất đồng, nó càng giống như một đoàn bóng đen chỉ có đại khái đường nét.
"Có loại cao to ma thú này xuất hiện, ở đây cũng đã xem như rất nhiều ma thú." Mang theo giỏ thức ăn, Tuyền Thuỷ nhìn đầu cao to phía trước, cả mắt đều là cảm khái.
Mang theo giỏ thức ăn khác, Thâm Bạch khiêm tốn thỉnh giáo: "Tuyền Thuỷ gia gia vì sao nói như vậy?"
"Rất đơn giản, bởi vì thực vật." Tuyền Thuỷ nói, nâng lên rổ trong tay mình: "Giống như nhân loại muốn ăn rau dưa hoa quả mới có thể sinh tồn, ma thú và ma vật cũng phải ăn thức ăn của mình mới có thể sống, cậu nghĩ a, một... địa phương hẻo lánh, ở trong mắt nhóm ma vật đơn giản là một mảnh sa mạc cái gì cũng không có, chỉ có một chút thực vật, trùng, có bao nhiêu ma thú có thể thừa nhận địa phương thực vật thiếu thốn ni?"
"Ma thú càng lớn cần thực vật cũng càng nhiều, khi có loại ma thú hình thể thật lớn này xuất hiện, đã nói lên chung quanh đây thực vật đã có thể để cho nó miễn cưỡng duy trì sự sống, cho nên nó mới tới."
"Nga nga nga ~ thì ra là thế, thụ giáo." Thâm Bạch hiểu ngay.
"Nào có, thiếu gia thông minh như vậy, sớm muộn gì tự mình cũng sẽ nghĩ rõ ràng." Tuyền Thuỷ cười tủm tỉm nhìn về phía hắn, sau đó Thâm Bạch cũng trả về cho hắn một nụ cười thật to.
Thẳng đến phía sau bọn họ truyền đến một giọng nghị luận nho nhỏ——
"Hai người đó đứng ở chỗ kia nhìn biển quảng cáo đối diện đã hơn nữa ngày, một bên nhìn một bên bình luận, cảm giác thật hạ lưu!"
Là giọng của một nữ nhân còn trẻ tuổi.
Ai?
Thâm Bạch và Tuyền Thuỷ nhất tề dời đường nhìn từ trên người con ma thú kia một chút, quay sang biển quảng cáo trước người ma thú: Ách... là Video nữ tính nội y cắt nối biên tập...
Hai người lần thứ hai đối diện, trừng mắt nhìn.
Một lát Thâm Bạch quay đầu lại, hướng nữ nhân trẻ tuổi vừa nói lời nãy cười cười.
Vẫn nhìn bóng lưng Thâm Bạch, không thấy được ngay mặt hắn - nữ nhân lập tức mặt đỏ lên, cười xong Thâm Bạch liền lôi kéo Tuyền Thuỷ ly khai, lúc này người ở lại đối diện biển quảng cáo thật lớn, nhìn bóng lưng Thâm Bạch đờ ra... Biến thành nữ nhân trẻ tuổi kia.
Mà hai người càng chạy càng xa còn đang nhẹ giọng nói chuyện với nhau:
"Kỳ thực ta không thích loại hình này." Nói chính là Tuyền Thuỷ, ý hắn là nhóm người mẫu nữ trên biển quảng cáo.
"Ân, kỳ thực ta cũng không thích loại hình đó." Thâm Bạch phụ họa hắn.
"Ta thích cường hãn hơn một chút, cao thêm một chút, khoẻ thêm một chút, ngực to hơn một chút, nhưng không nên lớn như vậy, quá lớn không an toàn." Tuyền Thuỷ không cẩn thận tiết lộ một chút bí mật nho nhỏ của mình, sau đó, còn bát quái hỏi Thâm Bạch: "Thiếu gia còn cậu?"
"Ân, ta cũng thích cường hãn hơn một chút, cao hơn một chút, khoẻ hơn một chút, bất quá ngực không cần lớn, đủ là được..." Thâm Bạch đáp.
Trao đổi bí mật nho nhỏ, hai nam nhân nhìn nhau cười, sau đó tiếp tục mang theo giỏ thức ăn đi về phía trước.
***
Tuyền Thuỷ nói không sai, ma vật ma thú tại Ửu Kim thị quả thực càng ngày càng nhiều, bọn họ hoặc ẩn núp, hoặc sinh hoạt bình thường trong thành phố, rất nhanh liền thích ứng sinh hoạt trong bê tông cốt thép nhân loại kiến tạo, sau đó ở trên cơ sở đó tiếp tục cuộc sống trước kia của mình.
Nhóm Tiểu Nha dẫn theo thịt ma thú tươi mới cùng trái cây Lâm Uyên bọn họ chưa thấy qua trở về, còn nói cho hai người biết: "Những thứ này là ở phụ cận mua".
Được rồi, Tiểu Nha ba người mấy ngày hôm trước vẫn không về nhà, bọn họ đi giúp Khố Nhĩ thu "Hoa màu", lúc trở lại vấn đề của Thâm Bạch vừa giải quyết, Yếm cũng đã mở tiệm, tất cả vừa vặn.
"Mua? Khố Nhĩ phát tiền lương cho các em?" Thâm Bạch suy nghĩ vấn đề rất thực tế, nghĩ tới vấn đề thứ nhất dùng cái gì để mua ------ ba tiểu đồng bọn của hắn thế nhưng một nghèo hai trắng cùng hắn từ bệnh viện đi ra ngoài, hắn vẫn nghĩ cho bọn họ tiền xài vặt nhưng ba người kiên quyết không chịu.
"Bạch Bạch anh là hảo bằng hữu của chúng ta chứ không phải gia trưởng, không cần phải cho bọn em tiền nga, anh để cho chúng ta ở trong nhà đã rất chí cốt a!" Tiểu Nha nghiêm nghị nói.
Thâm Bạch biểu thị thụ giáo, từ nay về sau liền không hề đề cập tới chuyện này.
"Dĩ nhiên không phải, giúp Khố Nhĩ thu hoa màu là không cần tiền, dù sao chúng ta lúc trước vẫn trích trái cây trái cây đỏ của hắn, thực sự là thập phần áy náy." Tiểu Nha lại nói, hai nam hài bên cạnh liền theo như giã tỏi gật đầu.
Lâm Uyên gật đầu, biểu thị rất tán đồng.
Thâm Bạch:...
Phát hiện bên người đều là người tốt đạo đức giác ngộ đặc biệt cao! Chuyện gì xảy ra? Bởi vì ta cũng là cái dạng người tốt này sao?!
"Vậy các em thế nào mua?" Nhặt lên một viên trái cây cắn một miếng: Ngô... ngọt ngọt, ăn ngon!
Ăn, Thâm Bạch còn hướng trong miệng Lâm Uyên lấp một viên. Cùng lúc đó, Tiểu Nha cũng dào dạt đắc ý không thừa nước đục thả câu:
"Chúng ta tìm được công tác a!"
"Hắc?" Thâm Bạch sửng sốt một chút.
"Tiểu Mỹ sát vách có gia điếm treo thông báo chiêu công, thật nhiều ma vật đều đi nhận lời, bất quá bọn hắn chưa từng bị chọn trúng, trúng tuyển cuối cùng chỉ có ba người chúng ta!" Tiểu Nha kiêu ngạo nói.
"Ba người các em? Là dạng công tác gì a?" Nhìn ba thân thể nhỏ bé... Được rồi, kỳ thực Đầu to thân thể còn là rất khả quan, bất quá so với bọn hắn ma vật khả quan cũng không ít a! Ửu Kim thị mặc dù là ở nông thôn, bất quá cũng là có mấy đầu ma vật rất là cao to!
Thâm Bạch ngực hồ nghi, bất quá ngữ khí của hắn cũng tốt, biểu tình cũng tốt, chưa từng đem hồ nghi biểu hiện ra ngoài, nghe nhiều nhất là hiếu kỳ còn có bát quái.
"Là quét dọn chỉnh lý tiệm tạp hoá a! Tục xưng làm việc vặt!" Tiểu Nha công bố đáp án.
Nghe được "Tạp hoá", trong lòng Thâm Bạch nhất thời có dự cảm bất tường, quả nhiên, một giây kế tiếp ——
"Cửa hàng chúng ta đi làm tên là Tương phòng, lão bản gọi Yếm, người vừa tốt vừa hào phóng vừa nhã nhặn a!" Tiểu Nha vô cùng cao hứng nói!
Thâm Bạch: Ta nhận thức hai câu hình dung trước, không biết cái cuối cùng a!
Lâm Uyên:...
Hoàn toàn không chú ý tới Thâm Bạch biểu tình vi diệu, Tiểu Nha hãy còn cao hứng nói: "Nhà Yếm lão bản rất bẩn a! So nhà Bạch Bạch trước đây còn bẩn hơn, không có trùng như nhà Bạch Bạch, bất quá có chuột lớn, có rắn! Còn có thật nhiều trùng càng khó nhìn khác!"
"A ~ a ~ hắn thật là không giữ vệ sinh ~" Cho rằng không nhận biết dáng dấp, Thâm Bạch nói mát.
"Bạch Bạch trước đây cũng thế mà." Tiểu Nha nghiêm túc nói, bất quá rất nhanh vui rạo rực lên: "May là Bạch Bạch không giữ vệ sinh, nhất định là chúng ta trước đây mỗi ngày tại nhà trảo trùng quét tước đến thành thạo, lúc này mới được nhận thành công đát!"
"..." Lớn như vậy cho tới bây giờ chưa từng bị phê bình không giữ vệ sinh qua - Thâm Bạch.
Bất quá...
"Sau này em và Đông Bảo, Đầu to đều có tiền lương a! Tiền lương của em phụ trách giao cho học phí nhà trẻ Tiểu Mỹ, tiền lương Đông Bảo giao cho tiền thuê nhà Bạch Bạch, Đầu to thì dùng mua đồ ăn ngon cho Bạch Bạch và A Uyên nha!" Như một bà quản gia, Tiểu Nha đem tiền lương ba người ngay ngắn rõ ràng sắp xếp xong xuôi.
Giờ khắc này, Thâm Bạch bỗng nhiên bị cảm động.
Không giống với cảm động Lâm Uyên mang cho hắn, là một loại cảm động khác.
"Anh, anh làm sao có thể ăn uống chùa ni... Anh và A Uyên cũng giao chút tiền, mua một lần ăn uống đi." Thâm Bạch cảm động nói.
Tiểu Nha lại cự tuyệt hắn: "Không cần, anh và A Uyên còn là học sinh ni ~ em và Đông Bảo bọn họ cũng đã đi làm, hơn nữa, anh có tiền ma vật chưa? Ổn định thu nhập sao?"
Thâm Bạch: Ta có tiền của ma vật ← Yếm cho, thế nhưng... Thật đúng là không phải ổn định thu nhập.
Thâm Bạch trong lòng ngũ vị tạp trần, Tiểu Nha đã tiếp tục cùng Lâm Uyên nói chuyện công tác ——
"... Lại nói tiếp lão bản chúng ta và Bạch Bạch thích nhiều thứ như nhau ni ~ tỷ như TV, tỷ như ống nghe điện thoại... đều giống với Bạch Bạch mua ấy, ngay cả đồ thích ăn đều không sai biệt lắm, em xem thức ăn hắn cầm về, thực giống như A Uyên làm ni!"
Thâm Bạch: Đó chính là TV của ta, chính là ống nghe điện thoại của ta... Đồ ăn hắn lấy về, chính là A Uyên làm. Chết tiệt —— hắn lúc nào đã lấy đồ A Uyên làm mang trở về?!
Hoàn toàn không bắt bẻ Thâm Bạch nội tâm hoạt động, Tiểu Nha tiếp tục hưng cao thải liệt tát muối:
"Được rồi, TV nhà Bạch Bạch lúc nào đổi thành mới a? Ống nghe điện thoại cũng thay đổi ni..."
Thâm Bạch:...
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
148 chương
12 chương
43 chương
45 chương