Kinh thiên
Chương 76 : Thần Khí ‘trống Đồng Đông Sơn’
Kinh Thiên lắng nghe câu chuyện của đường chủ trận pháp đường và suy ngẫm về cái thế giới mới này.
Thế giới của tu luyện giả, thế giới của võ thuật, thế giới lấy sức mạnh làm thước đo, thế giới lấy tu vi để phân định giai cấp.
Dừng lại một chút, đường chủ trận pháp đường mang theo cảm xúc lẫn lộn hoài niệm về một thời huy hoàng của Linh Nhạc Môn, vừa tự hào vừa bi ai.
Sau hơn một phút lấy lại cảm xúc, đường chủ Cao Tuấn lại tiếp tục dốc bầu tâm sự cùng với Kinh Thiên.
“Trong quá trình chiến đấu với liên minh ba môn phái đó, cuối cùng ta cũng biết mục đích thực sự của kẻ đứng sau lưng thúc đẩy cuộc chiến bi thảm này.
Cả bốn môn phái Linh Nhạc Môn, Tà Chi Vũ Cực Môn, Ngạc Lĩnh Hồng Môn và Địa Minh Cung, tất cả đều là con rối của hắn.
Tất cả nguyên nhân dẫn đến Linh Nhạc Môn đi vào con đường diệt vong là thần khí ‘Trống đồng Đông Sơn’ mà Linh Nhạc Môn vô tình sở hữu được”.
Đường chủ Cao Tuấn cảm thán.
Trong thế giới Lạc Hồng các loại vũ khí được chia làm mười hai cấp tùy thuộc vào nguyên liệu chế tạo ra chúng ở cấp độ nào, và phẩm vị của vũ khí thì tùy theo khả năng chế tạo của luyện khí sư.
Nhưng trong thế giới Lạc Hồng cũng còn tồn tại một loại vũ khí vượt lên trên cấp bậc cấp mười hai, những loại vũ khí trong truyền thuyết này được gọi là ‘Thần khí’.
Tương truyền thời cổ đại của Lạc Hồng thế giới vượt lên trên Thiên Cực Cảnh là Thần Cảnh.
Nhưng không rõ đã trải qua một biến cố như nào mà đến hiện tại thì không có một tu luyện giả nào có thể đạt được đến cấp độ tu vi đó.
Những thông tin về Thần cảnh dường như cũng biến mất khỏi thế giới này, câu đố về cấp bậc ‘Thần cảnh’ vẫn là một bí ẩn làm cho không biết bao nhiêu những tu luyện giả thông thái, những hiền nhân của thế giới Lạc Hồng đều không lý giải được.
Tại sao lại có thể khẳng định là có cấp bậc ‘Thần Cảnh’ bởi trong thế giới Lạc Hồng vẫn lác đác xuất hiện các loại ‘Thần khí’.
Tất nhiên các loại thần khí này đều là những thần khí không hoàn chỉnh, những loại thần khí này nằm ngoài khả năng chế tạo của các luyện khí sư đỉnh cấp của thế giới Lạc Hồng.
Nhưng những loại thần khí này mặc dù chỉ là ‘tàn khuyết’ nhưng uy lực của chúng thì không một loại vũ khí đỉnh cấp nào có thể sánh được.
Một môn phái nào đó nếu có thể sở hữu một loại thần khí nào đó thì sẽ làm cho môn phái đó vững chắc như thái sơn.
Không một môn phái nào dám phát động tấn công một môn phái có sở hữu thần khí, bởi nếu những lão quái vật với tu vi thông thiên mà sử dụng thần khí thì uy lực có thể hủy thiên diệt địa, uy lực vô cùng tận.
Còn nếu một tu luyện giả đỉnh cấp nào đó mà sở hữu một thần khí nào đó thì có thể nói là luôn đứng ở thế bất bại, không một ai hay một môn phái nào dám trêu trọc vào người nắm trong tay một món vũ khí uy lực như vậy.
Họa diệt môn của Linh Nhạc Môn lại xuất phát từ việc môn phái có thần khí trong tay nhưng lại chẳng có ai biết mà mang ra sử dụng.
Thậm chí có thể nói khi đối mặt với liên minh ba phái tấn công, cao tầng của Linh Nhạc Môn cũng không ngờ rằng lý do thực sự họ bị tấn công là trong môn phái của họ sở hữu một món thần khí.
Nếu như họ biết được họ có thần khí trong tay thì Linh Nhạc Môn cũng không lâm vào hoàn cảnh thảm liệt như vậy.
Trở lại câu chuyện về thần khí ‘Trống đồng Đông Sơn’.
Món thần khí này là một thần khí không hoàn chỉnh ‘tàn khuyết’, được thiếu chủ của Linh Nhạc Môn vô tình đoạt được trong một lần ra ngoài thám hiểm tìm kiếm cơ duyên.
Chính thiếu môn chủ của Linh Nhạc Môn cũng không biết rằng mình đã đoạt được một món thần khí tàn khuyết.
Khi đoạt được chiếc trống đồng sứt mẻ, thiếu môn chủ của Linh Nhạc Môn chỉ cảm thấy đây là một vật vô cùng đặc biệt nên muốn mang về môn phái để nghiên cứu, hoặc hỏi những thái thượng bô lão ở môn phái xem có ai biết nó là cái gì hay không và công dụng của nó là như thế nào.
Bởi với một món thần khí để có thể điều động được nó thì tu vi của người sử dụng phải cực cao mới có thể thôi động được nó.
Lúc đoạt được chiếc trống đồng này thì tu vi của thiếu môn chủ Linh Nhạc Môn mới chỉ ở Địa Cực Cảnh nên vẫn không hoàn toàn sử dụng được nó và không phát huy được một phần nghìn uy lực của món thần khí này.
Thiếu môn chủ Linh Nhạc Môn chỉ coi đó như một chiếc trống đem ra ngõ, tạo ra âm thanh để giải trí mà thôi.
Nhưng chưa kịp mang trở lại môn phái để tham khảo ý kiến của các bậc tiền bối trong môn phái thì việc thiếu môn chủ Linh Nhạc Môn sở hữu chiếc trống đồng này đã bị lộ ra ngoài.
Thực tế những người biết thiếu môn chủ Linh Nhạc Môn sở hữu một cái trống đồng sứt mẻ đều đa số không biết được nó một món thần khí.
Mọi người cũng đều cho rằng đó chỉ là một nhạc cụ của thời cổ đại, chẳng có mấy ai quan tâm đến việc thiếu môn chủ Linh Nhạc Môn sở hữu một món thần khí cổ đại cả.
Đa phần mọi người không biết không có nghĩa là tất cả mọi người đều không biết.
Trong số những người biết thiếu môn chủ Linh Nhạc Môn sở hữu một cái trống đồng có một lão giả là bô lão của Địa Minh Cung, lão giả này tên Lưu Hán.
Lão giả đó đã nhận ra đó là một món thần khí tàn khuyết có tên là ‘Trống đồng Đông Sơn.
Chính vì thế lão mới nổi lòng tham muốn chiếm đoạt món thần khí này.
Chính lão giả đó cũng là người thúc đấy liên minh ba phái tấn công Linh Nhạc Môn.
Giết người đoạt bảo một cách công khai thì lão ta không dám làm, bởi lẽ tu vi lúc đó của lão tuy được xếp vào hàng bô lão nhưng cũng mới đạt đến Thiên Địa Cảnh.
Nếu lúc đó công khai giết thiếu môn chủ của Linh Nhạc Môn và sở hữu thần khí trong tay thì lão cũng không thể chống lại những lão quái vật của Linh Nhạc Môn.
Thậm chí nếu để cho những lão giả của Linh Nhạc Môn đoạt được món thần khí này và đem ra sử dụng thì lão cũng sẽ đem đến họa diệt môn cho Địa Minh Cung.
Đặc biệt là khi tất cả mọi người đều biết đó là một món thần khí thì lão cũng sẽ không có cơ hội sở hữu được món thần khí này.
Do vậy lão trăm phương ngàn kế muốn đoạt được món thần khí này trước khi mọi người biết được đó là cái gì.
Sau đó đợi một thời gian khi tu vi của lão tăng tiến lên một cấp độ nữa là Thiên Vũ Cảnh và có thể sử dụng được thần khí tàn khuyết này thì lão không còn e sợ bất kỳ một ai ở cái thế giới Lạc Hồng này nữa.
Trong quá trình bày mưu đoạt bảo, lão phát hiện ra thiếu chủ của Linh Nhạc Môn và thiếu chủ của Tà Chi Vũ Cực Môn có xích mích với nhau và cả hai đã từng đấu pháp với nhau vài lần.
Do vậy hắn liền bày mưu lợi dụng mối xích mích này để đạt được mục tiêu của hắn.
Thiếu chủ của Tà Chi Vũ Cực Môn và thiếu chủ của Linh Nhạc Môn đều là những thiên tài của hai môn phái lớn, cả hai đều có địa vị cực cao trong môn phái của mình và trong giới tu luyện giả Nam vực.
Cả hai vị thiếu chủ này đều là hai món bảo bối của hai môn phái lớn, đều là trọng điểm bồi dưỡng trở thành người kế thừa của hai trong số những môn phái đỉnh cấp của Nam Vực.
Cả hai môn phái đều đặt rất nhiều kỳ vọng vào hai vị thiếu chủ trẻ tuổi này.
Nhưng tuổi trẻ tu luyện cả hai vị thiếu chủ này vừa ganh đua với nhau, lại vừa có những tranh chấp với nhau.
Trong quá trình này cũng xảy ra vài lần cả hai vị thiếu chủ này tranh tài phân cao thấp với nhau.
Đặc biệt trong mối tranh chấp của hai vị thiếu chủ này có chuyện tranh chấp khiến cả hai đều coi nhau không chỉ là đối thủ mà còn là kẻ mà người này phải dẫm lên trên người kia.
Cả hai vị thiếu chủ này đều đem lòng ái mộ nữ đệ tử của Ngạc Lĩnh Hồng Môn, và luôn tranh chấp với nhau để lọt được vào mắt xanh của nữ đệ tử này.
Tuy rằng nữ đệ tử này không phải ái nữ của môn chủ Ngạc Lĩnh Hồng Môn, nhưng cô không chỉ có vẻ bề ngoài xinh đẹp như một tiên nữ mà tiềm năng tu vi cũng vô hạn lượng.
Trong Ngạc Lĩnh Hồng Môn nữ đệ tử này cũng là một trong những tinh anh được môn phái trọng điểm bồi dưỡng, và rất được cao tầng của Ngạc Lĩnh Hồng Môn coi trọng.
Không chỉ hai vị thiếu chủ của hai môn phái lớn, mà rất nhiều những tu luyện giả trẻ tuổi của Nam vực đều ái mộ và mơ ước được lọt vào mắt xanh của nữ đệ tử này.
Nắm được những thông tin như vậy lão giả Lưu Hán của Địa Minh Cung đã bày ra và thúc đẩy một âm mưu vô cùng thâm độc và tàn nhẫn.
Lão cố tình sắp xếp một cuộc gặp gỡ của ba tu luyện giả trẻ tuổi thiên tài này.
Tất nhiên lão thừa biết khi hai vị thiếu chủ đã có xích mích với nhau lại đứng trước mặt nữ thần của mình thì chẳng ai chịu nhường ai, và lúc đó tranh chấp chắc chắn sẽ xảy ra.
Đây là điều mà hắn muốn.
Quả đúng như hắn dự đoán, hai vị thiếu chủ với địa vị cực cao cùng với tính sĩ diện trước mặt nữ nhân, lại thêm tuổi trẻ kinh cuồng thì việc động tay chân với nhau là chuyện hết sức bình thường.
Lẽ dĩ nhiên cao tầng của cả hai môn phái đều biết, những tranh chấp của tuổi trẻ chắc chắn sẽ xảy ra.
Chỉ cần không liên quan đến mạng người thì mọi chuyện đều có thể giàn xếp được.
Và tu luyện giả trẻ tuổi cũng cần phải trải qua rèn luyện mới trưởng thành được.
Nên những sự việc như vậy nếu không vượt quá giới hạn thì đều được cao tầng của các môn phái một mắt nhắm một mắt mở.
Đây cũng là cách mà cao tầng của các môn phái mài giũa các thiên tài trẻ tuổi.
Khi không thể nói chuyện với nhau bằng lời nói hai vị thiếu chủ liền nói chuyện với nhau bằng tay chân.
Các loại vũ khí, vũ kỹ cao cấp mà môn phái trang bị cho hai vị thiếu chủ đều được mang ra để phân cao thấp.
Cả hai vị thiếu chủ đã đánh nhau một trận trời long đất nở trước mặt rất nhiều tu luyện giả của rất nhiều các môn phái khác nhau.
Thiếu chủ của Linh Nhạc Môn có tu vi cao hơn một chút nên thắng nửa chiêu một thức, đã đánh bị thương thiếu chủ của Tà Chi Vũ Cực Môn trong trận chiến này.
Sự việc chỉ diễn ra như vậy thì cũng chẳng có chuyện gì.
Nhưng lão giả Lưu Hán này lợi dụng việc này hắn đã âm thầm lợi dụng nơi vắng vẻ chặn đường giết chết thiếu chủ của Tà Chi Vũ Cực Môn.
Không chỉ vậy hắn cũng âm thầm quỷ không biết, thần không hay giết chết luôn cả vị nữ đệ tử tài năng của Ngạc Lĩnh Hồng Môn.
Sau đó hắn đã vu oan cho thiếu chủ Linh Nhạc Môn đã giết cả hai người này.
Hắn dựng ra câu chuyện là vị nữ đệ tử xinh đẹp của Ngạc Lĩnh Hồng Môn đã đồng ý trở thành bạn đời, bạn tu luyện của thiếu chủ Tà Chi Vũ Cực Môn.
Vì không chịu được sự đả kích này mà thiếu chủ của Linh Nhạc Môn đã ra tay sát hai cả hai người.
Xích mích của hai vị thiếu chủ và mối quan hệ nam, nữ loằng ngoằng của ba người được rất nhiều tu luyện giả khác chứng kiến.
Do vậy hắn dễ dàng thúc đẩy, thêu dệt một câu chuyện hoang đường để đánh lừa, kích động Tà Chi Vũ Cực Môn và Ngạc Lĩnh Hồng Môn.
Tà Chi Vũ Cực Môn đột nhiên đứt gãy người kế nghiệp đầy tài năng, điều này khiến cho cao tầng của môn phái lửa giận xung thiên.
Ngạc Lĩnh Hồng Môn cũng mất đi một nữ đệ tử tiềm năng vô hạn cũng lửa giận ngút trời.
Lại thêm lão giả Lưu Hán thêu dệt, đổ thêm dầu vào lửa khiến cho cao tầng cả hai môn phái hạ quyết tâm báo thù cho đệ tử của mình.
Cả hai môn phái này nếu yêu cầu Linh Nhạc Môn giao ra thiếu môn chủ của mình thì chắc chắn cao tầng của Linh Nhạc Môn sẽ không bao giờ chấp nhận điều đó.
Còn chỉ đàm phán giải quyết vấn đề thì cùng lắm Linh Nhạc Môn sẽ nhường ra một số lợi ích này kia.
Đây là điều mà Tà Chi Vũ Cực Môn và Ngạc Lĩnh Hồng Môn không muốn.
Bởi vì cả hai môn phái đều mất đi đệ tử thiên tài của mình, đặc biệt Tà Chi Vũ Cực Môn còn mất đi một người kế nghiệp đầy tài năng.
Trong khi thiếu chủ của Linh Nhạc Môn lại là một tu luyện giả có tiềm năng tu luyện vô hạn.
Để cho vị thiên tài trẻ tuổi này lớn lên thì sau này những lợi ích mà Linh Nhạc Môn nhả ra cũng sẽ được Linh Nhạc Môn lấy lại.
Còn nếu chỉ hai môn phái liên kết tấn công Linh Nhạc Môn có thể giành được chiến thắng chứ diệt được Linh Nhạc Môn thì vẫn chưa đủ thực lực.
Bởi nếu cả hai môn phái dốc toàn lực diệt Linh Nhạc Môn thì nguyên khí căn cơ cũng sẽ trọng thương.
Lúc đó những môn phái khác sẽ rất vui vẻ nuốt trọn cả Tà Chi Vũ Cực, Ngạc Lĩnh Hồng Môn và Linh Nhạc Môn.
Đây là điều mà cao tầng của hai môn phái Tà Chi Vũ Cực Môn và Ngạc Lĩnh Hồng Môn còn đắn đo.
Để đảm bảo Tà Chi Vũ Cực Môn và Ngạc Lĩnh Hồng Môn quyết tâm tấn công tiêu diệt Linh Nhạc Môn.
Lão già Lưu Hán cũng kéo luôn cả môn phái của lão là Địa Minh Cung vào cuộc.
Trong quá trình thực hiện âm mưu của lão, một số đệ tử bản môn được lão lợi dụng bố trí sắp xếp cuộc gặp cho ba vị thiên tài trẻ tuổi của ba môn phái cũng bị lão xuống tay hạ sát.
Tất nhiên khi lão hạ sát những đệ tử này vừa bịt miệng xóa dấu vết kẻ chủ mưu của lão, đồng thời vu oan cho thiếu chủ Linh Nhạc Môn là giết người diệt khẩu.
Lão thêu dệt rằng những đệ tử bản môn đã vô tình chứng kiến thiếu môn chủ của Linh Nhạc Môn ra tay sát hại thiếu môn chủ Tà Chi Vũ Cực Môn, nên cũng bị sát hại.
Có thể nói chiêu này của lão già Lưu Hán là một mũi tên bắn liên ba đích, vừa xóa dấu vết của hắn vừa kích động bản môn của lão là Địa Minh Cung tham gia vào cuộc thảo phạt Linh Nhạc Cung, đồng thời cũng kích động được quyết tâm của Ngạc Lĩnh Hồng Môn và Tà Chi Vũ Cực Môn quyết tâm diệt sát Linh Nhạc Môn.
Với địa vị là một bô lão của Địa Minh Cung nên việc thúc đẩy một liên minh ba môn phái tiến hành thảo phạt Linh Nhạc Môn không phải là một chuyện quá khó khăn.
Để cao tầng của ba môn phái hạ quyết tâm tiêu diệt Linh Nhạc Môn và phái ra lực lượng đủ lớn đủ mạnh, hắn đã mua chuộc được tên phản phúc Kiều Phi Hoa làm tay trong phá hoại hộ trận đại pháp của Linh Nhạc Môn.
Điều này khiến cho cao tầng của liên minh ba môn phái quyết tâm tiêu diệt Linh Nhạc Môn.
Vì ngoài trả thù cho thiếu chủ và đệ tử của bản môn thì khi tiêu diệt được Linh Nhạc Môn thì địa bàn và tài nguyên của Linh Nhạc Môn cũng là một món lợi kếch xù mà cao tầng của ba môn phái này thèm nhỏ dãi.
Qua đó cao tầng của cả ba môn phái đồng ý theo kế hoạch của Lưu Hán, xuất quân tiêu diệt Linh Nhạc Môn.
Lại nói về tên phản phúc Kiều Phi Hoa.
Bản thân hắn là một bô lão của trận pháp đường, nhưng tu vi và thành tựu về trận pháp hạn chế.
Tu vi của hắn bị kẹt lại đã rất lâu rồi không tiến triển, do vậy mà trận pháp của hắn cũng bị hạn chế theo.
Nhưng hắn lại là một kẻ tiểu nhân đầy tham vọng, và không cam tâm mãi chỉ là một nhân vật nhỏ bé.
Trong thời trai trẻ hắn cũng ra ngoài rèn luyện và có mối quan hệ khá tốt với Lưu Hán.
Người ta nói vật đi theo bầy, cả hai tên Lưu Hán và Kiều Phi Hoa đều là những kẻ tiểu nhân và tham lam, nên chúng thường tụ lại với nhau.
Lưu Hán biết rõ những hạn chế và tham vọng của Kiều Phi Hoa, nhưng không có lợi ích thì hắn chẳng bao giờ bỏ công đi giúp người khác.
Đến lúc này hắn lợi dụng điều đó, đưa ra những lợi ích khổng về thiên tài địa bảo để giúp Kiều Phi Hoa phát triển tu vi.
Ngoài ra nếu Linh Nhạc Môn bị tiêu diệt thì không chỉ tài nguyên mà toàn bộ tài nguyên của trận pháp đường cũng sẽ về tay hắn… Dưới lợi ích to lớn mà Lưu Hán hứa hẹn cho hắn khiến hắn không thể từ chối được, hắn đã quyết định bán đứng Linh Nhạc Môn.
Sự việc tiến triển quá nhanh ngoài dự liệu của cao tầng Linh Nhạc Môn.
Thiếu chủ của Linh Nhạc Môn khi trở về môn phái còn chưa kịp mang thần khí ‘Trống đồng Đông Sơn’ ra thì đã vướng vào những sự việc rắc rối mà bản thân anh cũng không hiểu đó là chuyện gì.
Cao tầng của Linh Nhạc Môn cũng mới chỉ biết chuyện cũng chưa kịp điều tra thực hư, thật giải như thế nào thì liên minh ba môn phái đã đánh đến tận cửa.
Bị ép vào đường cùng và không có cơ hội để trì hoãn tìm sự thật, giải thích, hay thương lượng.
Cao tầng của Linh Nhạc Môn cũng chỉ còn một lựa chọn duy nhất là tử chiến để bảo vệ môn phái.
Truyện khác cùng thể loại
419 chương
32 chương
157 chương