Kinh Phá Thiên Không

Chương 5 : Vậy Bắt Bôn Lôi Mã </font></font></b>

Trong Thiên Thú Sâm Lâm, hàng loạt tiếng nổ ầm ầm vang lên khắp nơi, từng cột khói đen nghịt bay lên ở mọi hướng, trong đó còn có những tiếng sấm đùng đùng vang trời, lâu lâu lại xen vào một vài tiếng hét thất thanh và đau đớn. - Có vẻ việc dẫn dụ con Bôn Lôi Mã này ra thôi đã quá khó khăn rồi, không biết lúc này đã chết bao nhiêu người nữa, con vật này thật quá là hung tàn, nếu đội một không phải vừa đánh vừa chạy thì lúc này chắc đã bị nó giết sạch trong chớp mắt. Thiên Văn thấy tình cảnh hiện tại nên cũng có chút lo lắng, đám người Tung Hoành, Thiết Hùng và Lục vương gia khuôn mặt cũng bắt đầu trậm trọng hơn. - Tất cả mọi người ở dưới nghe lệnh, đề cao cảnh giác, khi vừa nhìn thấy con Bôn Lôi Mã tới liền phát động cảm bẫy, kéo dài thời gian cho chúng ta thi triển ma pháp. Thiết Hùng liền ra lệnh, phía sau hắn thì Kinh Thiên cũng bắt đầu thấy không ổn, tại sao chưa quá ba ngày thời gian mà nó lại cường hãn tới thế. - A! Mau lên, mau phát động cạm bẫy đi, chúng ta dụ nó tới rồi, mau lên nếu không… Một tên lính đang hoảng sợ chạy tới, khi vừa đến nơi bố trí thì liền la lớn lên, hắn chưa kịp nói hết câu bỗng có một tia sét lam sắc phỏng thẳng tới. Đùng! Tia sét vừa đánh trúng, tên lính hóa thành tro bụi. Theo đó một con ngựa màu bạc, bờm ngựa màu lam tỏa sáng ra, toàn thân thì được bao bọc bởi lôi điện, trên trán của nó có bốn tia lam lôi tỏa ra khí tức bức người, mỗi một tia sét là một phẩm của nó, nhưng riêng tia sét thứ tư thì không sáng như ba tia sét còn lại, nhưng rất ổn định không chập chờn, cho thấy nó đã củng cố tiến vào tứ phẩm sơ kỳ cấp ba mươi mốt hoặc ba hai, con ngựa này cao ba mét và dài hơn bốn mét, ngạo nghễ bước ra từ khu rừng. Chợt mọi người đều trợn mắt tỏ ra vẻ hoảng sợ, thật không ngờ con ngựa này lại lớn và tỏa ra khí tức bá đạo như thế, nhìn vào mắt nó mà lông tóc dựng đứng lên hết. -Mọi người mau phát động cạm bẫy, bọn ta sẽ đối phó với con ngựa này, làm nhanh lên. Thiên Văn quát lên một tiếng, hai đội liền nhanh chóng phát động cảm bẫy, từng vòng sáng màu nâu đất ở phía dưới chợt lóe lên, hàng trăm tảng đá bay vù vù về phía Bôn Lôi Mã. Hí ! Bôn Lôi Mã ngửa mặt lên trời, hai chân trước giơ cao lên, hí dài một tiếng xong biến mất tại chỗ. Khi những tảng đá bay tới chỗ nó đứng thì lại không thấy nó đâu nữa. - Mọi người cẩn thận, hợp sức lại tạo thành thổ bích để ngăn cản công kích của nó, một đội khác thì chuẩn bị vừa thấy nó xuất hiện liền dùng thổ ma pháp trói chân nó lại, giữ nó trong một khoảng thời gian ngắn. Thiên Văn thấy có điều không ổn liền ra lệnh, Tung Hoành và hai tên cận vệ đang chuẩn bị tạo hộ tráo thổ hệ, bốn tên còn lại cùng Lục vương gia, Thiết Hùng, Lệ Băng thì đợi sẵn tùy thời có thể gia nhập vào trận chiến. Ầm ! Thiên Văn nhìn lại thì thấy đội hai tất cả đều nằm ở trên đất, sống chết không rõ, đội ba thì cố gắng mọi cách bắt kịp tốc độ Bôn Lôi Mã để dùng thổ ma pháp trói chân nó lại, nhưng thật sự làm mọi cách không thể nào theo kịp tốc độ khủng khiếp đó, hiện giờ đội ba đã chết gần khoảng hai mươi người và bị trọng thương hết mười lăm người, những người còn lại thì khổ không nói hết. Thấy tình hình không ổn, Thiết Hùng, Lục vương gia, Lệ Băng, ba người nhảy ra phát động công kích, để dụ con Bôn Lôi Mã vào nơi bố trí hộ tráo. Thiết Hùng Khai Sơn! Huyết Lãng Thương! Thiên Hàn Xích! Ba chiêu thức được sử ra cùng một lúc, một bàn tay khổng lồ như gấu ập tới chỗ Bôn Lôi Mã, thấy vậy trong mắt nó liền phát ra một tia lam lôi làm biến mất cánh tay gấu đó. Phía sau thì một mũi thương mang đầy mùi máu tanh cũng tức tốc bay tới, nhưng bị Bôn Lôi Mã né được, chợt Thiên Hàn Xích bay tới quấn chặt lấy thân cây thương, rồi làm nó bay ngược lại chỗ Bôn Lôi Mã. "Thật tuyệt diệu, ta và nó chưa bao giờ liên thủ với nhau, vậy mà có thể phối hợp được tới mức này, đầu óc phán đoán và vận dụng băng hệ ma pháp thật nhuần nhuyễn". Lục vương gia nghĩ thầm. Ầm! Ầm! Hai tiếng sấm đồng thời vang lên, chỉ thấy mũi thương cách người bôn lôi mã hai mét thì đã bị bốc hơi. - Thật sự không ngờ được, cây thương làm từ huyết hệ ma pháp của ta lại bị nó nung chảy trong chớp mắt như thế, thật là thất sách khi bỏ Huyết Lang Thương ở nhà. Cứ nghĩ chỉ là một con tứ phẩm thiên thú bình thường, ai ngờ lại bá đạo như thế. Lục vương gia sắc mặt khẻ biến, từ trước tới này ông chỉ dùng huyết hệ ma pháp tạo ra thương để tấn công, rất ít khi sử dụng Huyết Lang Thương, vì khi sử dụng nó như con dao hai lưỡi, tuy đem lại lực lượng rất lớn, nhưng phải lấy máu bản thân để dẫn động. - Lục hoàng thúc yên tâm, Thiên Hàn Xích của con đã tiếp cận được và trói toàn thân nó lại rồi. Lệ Băng vung tay lên, sợi xích bỗng nhiên lớn hơn, trói chặt Bôn Lôi Mã, kéo nó vào vị trí thiết kế hộ tráo, lúc này thì tốc độ của Bôn Lôi Mã cũng chậm lại đôi chút vì dính phải hàn khí lạnh thấu xương. - Hộ tráo đã hình thành, mọi người mau vào trong, chúng ta sẽ áp nó xuống nhốt con Bôn Lôi Mã này lại, mọi chuyện nhờ vào mọi người vậy Tùng Hoành thấy Bôn Lôi Mã đã vào vị trí của hộ tráo liền quát lên, kêu hai tên cận vệ cũng mình phát động, hộ tráo hạ xuống, nhốt đám người Lục vương gia, Lệ Băng, Thiết Hùng và bốn tên hộ vệ cùng Bôn Lôi Mã vào trong. Vừa vào trong hộ tráo thì Lục vương gia liền ra lệnh bốn tên cận vệ dùng hỏa hệ công kích vào chỗ Bôn Lôi Mã đang đứng, còn Thiết Hùng thì dùng phong hệ của mình tạo thành một lốc xoáy, để ngăn trở sự di chuyển của nó. Lệ Băng thì để tự nàng xử lý, vì có ra lệnh hay không cũng thế. Hỏa Xà ! Phong Quyển ! Hỏa xà và phong quyển liền lập tức bay thẳng tới chỗ Bôn Lôi Mã, trong khi đó thì Lục vương gia đã phóng ra sáu cây huyết thương, còn Lệ Băng thì vẫn tập trung điều khiển sợi xích làm cho Bôn Lôi Mã không thể tự do di chuyển. Nhưng không như mọi người dự tính, đôi mắt Bôn Lôi Mã đột ngột chuyển sang màu lam, dưới chân nó từng luồng lam lôi cuốn quanh. Xoẹt! Chỉ thấy chỗ lúc trước đã không có bóng dáng của nó nữa, sắc mặt mọi người hoảng sợ, tốc độ này thật là không tưởng, hiện giờ không ai có thể thấy được Bôn Lôi Mã đang ở đâu. Một luồng kình phong bay tới trước mặt Lục vương gia, làm cho ông có cảm giác bất an, khi trấn tĩnh lại thì thấy trước mắt mình xuất hiện thân hình một con ngựa đang lao tới, ông định nhảy ra để tránh nhưng lại không kịp. Đúng lúc đó, Lệ Băng làm ra thủ pháp kỳ lạ, sợi hàn xích đang gắn trên người Bôn Lôi Mã xuất hiện dị tượng, nó mọc ra vô số sợi xích cắm sâu xuống đất, rồi cuộn chặt thân hình của Bôn Lôi Mã lại, làm nó dừng lại cách lục vương gia khoảng vài mét. Sau khi thoát khỏi lưỡi hái tử thần thì toàn thân Lục vương gia cảm thấy lạnh buốt, mồ hôi ào ào tuôn ra. - Được rồi, mọi người công kích Bôn Lôi Mã như trong kế hoạch đi, ta đã dùng hàn xích trói chặt di chuyển của nó lại rồi, ta không thể phát động được trong thời gian dài, các người phát ra hết sức mạnh đi. Lệ Băng sắc mặt khó coi, khi sử dụng hàn xích tới mức độ dày đặc như thế làm cho thiên lực trong cơ thể tổn thất rất lớn. Những người khác không chậm trễ nữa, hỏa cầu, hỏa xà và phong quyển quấn quanh lấy Bôn Lôi Mã, phối hợp với hàn khí của những sợi dây xích, làm cho Bôn Lôi Mã khó chịu và hí lên những tiếng thảm thiết. Lúc này ở bên ngoài, Thiên Văn, Tung Hoành, Tuyết Tuyết cùng hắc điểu trên cao và Kinh Thiên, ai nấy đều mang vẻ mặt lo lắng, không biết bên trong chiến đấu như thế nào rồi, chỉ nghe tiếng sấm cùng những tiếng nổ vang lên mà thôi. Một lúc sau khi nghe Bôn Lôi Mã hí lên một cách thảm thiết thì mọi người mở thả lỏng được một chút. - Theo tiếng hí này của Bôn Lôi Mã, chắc mọi chuyện đang đúng theo kế hoạch rồi, chắc con ngựa này đang chịu sự dày vò của những người bên trong. Kinh Thiên suy đoán như thế những người còn lại cũng gật đầu. Nhưng không đợi mọi người vui mừng, chỉ nghe thấy một tiếng nổ kinh thiên vang lên, thổ hộ tráo ầm ầm sụt xuống, chỉ thấy ba thân ảnh bay ra tạo thành một vệt dài trên mặt đất rồi mới dừng lại.