Kim Ngọc Lương Duyên, Tuyệt Thế Hàn Vương Phi
Chương 15 : Xuất giá (mười lăm) diễn trò
Coverter: tieuquyen28
Editor: Tiểu Y
" Thị vệ Triêu Dương, trong lòng bản tướng có một chuyện không rõ, muốn hỏi rõ ràng." Lam Trí Thân nhìn nụ cười sáng lạn trên mặt Triêu Dương cảm thấy thật chói mắt, lửa giận bị áp chế ở trong lòng lại bắt đầu từ từ tuôn ra.
"Tướng gia mời nói, thuộc hạ nhất định nếu biết thì sẽ nói, nếu đã nói thì sẽ nói hết." Triêu Dương lại ôm quyền, tựa hồ cũng không nghe được trong giọng Lam Trí Thân không vui như bình thường nói, vẫn như xưa cười đến không hề có lòng dạ.
" Hôn sự của tiểu nữ cùng Hàn vương gia là đương kim hoàng thượng ngự tứ, bản tướng muốn hỏi Triêu Dương thị vệ, Hàn vương gia có phải bị chuyện gì trì hoãn hay không?" mặc dù Lam Trí Thân đem chuyện hôn sự này được Hoàng thượng ngự tứ mang ra, nhưng hắn cũng biết đắn đo độ nặng nhẹ, hàm súc hỏi nguyên nhân Yến Kinh Hàn không tới đón dâu.
Trong nội tâm Triêu Dương cười một tiếng, trên mặt lập tức lộ ra một bộ giật mình, "Tướng gia, ngài còn không biết nha? Một tháng trước Hoàng Hổ vượt ngục chạy, vào tối hôm qua đã lộ ra tung tích, Hoàng Hổ này, tướng gia ngài cũng biết, làm người hung tàn, võ nghệ cao cường, người bình thường tất không phải là đối thủ của hắn, tối hôm qua vương gia đã nhận được tin tức, suốt đêm dẫn người đi đuổi bắt hắn."
"Vương gia đương nhiên cũng biết hôm nay là ngày đại hôn hắn cùng vương phi, cho nên trước khi đi, vương gia có dặn dò thuộc hạ, nếu như hắn giờ Mẹo còn chưa hồi phủ, liền cho thuộc hạ đến đón dâu, hắn nhất định sẽ nhanh chóng trở về gấp cùng vương phi bái đường thành hôn."
"Tướng gia, vương gia từ trước đến nay là người trong lòng dân chúng, Hoàng Hổ kia một ngày không tróc nã quy án*, lòng dạ dân chúng một ngày cũng sẽ bàng hoàng, cho nên, lúc này vương gia mới đích thân đi đuổi bắt hắn, thuộc hạ cảm thấy, chỉ cần vương gia ra tay, Hoàng Hổ kia dù có chắp cánh cũng không thể bay, bất quá, cái này lại ủy khuất vương phi."
[*Tróc nã quy án: tương đương với nghĩa đầu hàng nhận tội]
Triêu Dương miệng lưỡi lưu loát một hơi đem lý do Yến Kinh Hàn vì sao không có tới đón đâu nói một lần, điều này làm cho dân chúng nhân dân đang dựng thẳng lỗ tai nghe trong nội tâm đối với Yến Kinh Hàn lại tràn đầy ý kính, Hàn vương gia không có tới đón dâu là vì bọn họ nha, Hàn vương gia vì giúp bọn họ loại trừ một cái gieo họa, lại ủy khuất vương phi của mình, hắn thực là thần giữ nhà của bọn họ a!
Trong nội tâm dân chúng nhân dân cảm động không thôi, nhưng trong lòng Lam Trí Thân hận nghiến răng nghiến lợi, như hắn đoán được đúng lời nói này, hoàn toàn chính là lấy cớ Yến Kinh Hàn không tới đón đâu! Hoàng Hổ kia sớm không xuất hiện, muộn không xuất hiện, hết lần này tới lần khác vào ban đêm trước một ngày đám cưới lại xuất hiện, cái này chắc chắn chính là Yến Kinh Hàn giở trò quỷ!
Trong nội tâm Lam Trí Thân tức giận không thôi, nhưng Lam Trí Thân biết rõ Yến Kinh Hàn dám làm cho thị vệ của mình ra mặt ngay trước toàn thành dân chúng nói, tất nhiên là hắn (YKH) đã chuẩn bị tốt mười phần, hắn (YKH) sẽ không lưu lại một tia sơ hở cho hắn (LTT) tìm ra, cơn tức này, hắn chỉ có thể nhịn!
"Hàn vương gia trong lòng dân chúng, làm cho bản tướng hổ thẹn không thôi." Trên mặt Lam Trí Thân lộ ra vẻ xấu hổ, diễn trò? Đối với hắn dễ như trở bàn tay!
Đứng ở một bên Lam Linh tự nhiên cũng đem lời nói của Triêu Dương cùng Lam Trí Thân nghe thật cẩn thận, trong lòng có chút buồn cười, Yến Kinh Hàn rõ ràng cho thấy không nghĩ tới sẽ cưới nàng, còn tìm một cái lý do đường hoàng không lộ diện như vậy, mà phụ thân của nàng biết rõ Yến Kinh Hàn diễn, còn hận không thể không phối hợp diễn trò cùng hắn thôi, có ý tứ.
"Vương phi, canh giờ không còn sớm, ngài vội vàng lên kiệu hoa đi." Triêu Dương nhìn về phía Lam Linh đang đắp khăn voan đỏ, mỉm cười trong mắt chợt lóe một đạo ánh sáng chết chóc, này là một thân đồ cưới lửa đỏ, nữ tử eo nhỏ nhắn ngọc lập là Lam nhị tiểu thư sao? Như thế nào lại làm cho hắn cảm giác có điểm gì là lạ đâu?
"Linh nhi, đi thôi." Lam Trí Thân nhìn Lam Linh một cái, lập tức nhìn về phía Triêu Dương nói: "Triêu Dương thị vệ, nữ nhi bản tướng có thể giao cho ngươi." Một câu nói kia của Lam Trí Thân chứa đựng thâm ý khác.
Truyện khác cùng thể loại
117 chương
21 chương
20 chương
54 chương