Kim Cương Khế Ước

Chương 73 : Liền Nằm Xuống Ngày

Mặc Thiên Trần một lần nữa lại thương tâm ,cô không phải là không biết bổn phận của mình, cô biết hiện giờ anh rất tức giận, anh cũng không có ý nghĩ là muốn cô, cô cũng không muốn trở thành món đồ chơi của người đàn ông này! Cho nên, cô hi vọng trước hôn nhân , anh phải cam kết với cô ,lúc này cô hy vọng lương tri của anh thức tỉnh Nhưng là, đổi lấy câu nói đầy châm chọc lãnh khốc vô tình của Cúc Như Khanh: “ Tôi không phải cô ! Tôi chỉ cho cô hai lựa chọn, một là ngay lập tức cô chết ở trước mặt tôi, hai là phải cam tâm tình nguyện cởi hết ý phục rồi nằm dài trên giường” Anh từng nghĩ sẽ cấp cho cô sự vui vẻ, cho cô sự tôn trọng, nhưng chính cô là người không có quý trọng chỉ có thể như thế, còn nghĩ anh có thế bị cô dẫm lên chân anh, anh vốn có chút động lòng với cô, nhưng lần này chính cô đã hung hăng phá hết mọi việc Mặc Thiên Trần lúc này mới hiểu rõ, cơ quan thuế lại đi kiểm tra hàng không coi là gì ? Mất đi một khách hàng cũng không coi là gì ? Chu Tiểu Kiều hãm hại cô cũng không là gì ? Chọc giận Cúc Như Khanh , đó mới chính là vấn đề của cô cô nhìn anh liền lui về phía sau, cho tới khi thối lui vào vách tường, thối lui một chút nữa cũng không có đường để lui, mà người đàn ông này chỉ híp băng con mắt nhìn chăm chú vào cô, cô tựa như chú dê con đang đợi làm thịt, chỉ có thể để mặc anh xâm lược cô không muốn chết! Hơn nữa tội của cô cũng không đáng chết ! cô phải sống để đi tìm con gái ruột của cô, đó là người mà cả đời này cô nhớ thương nhất Nhưng là, cô không nghĩ như thế là có thể khuất phục được hoan ái đối với người đàn ông này, cô đã qua lần đầu tiên bị người ta bịt mắt, ở trong đêm bão táp đó không chút thương tiếc đã đoạt đi sự trong trắng thuần khiết của cô, cô không muốn lại dẫm lên vết xe lịch sử đó Hơn nữa người đàn ông này bất đồng, cô đối với anh một tia hảo cảm cũng không có ,chỉ có ý muốn xa rời, cô không muốn trở mặt thành bộ dạng tuyệt tình, cô không muốn làm anh tức giận thêm cô càng lui về phía sau, càng tránh né , anh càng tức giận, mà lúc này ngọn lửa trong bụng cùng với lửa giận trong ngực cùng nhau thiêu đốt anh, Cúc Như Khanh muốn một nữ nhân, chỉ cần một câu nói sẽ không khó,không giống như Mặc Thiên Trần cô năm lần bẩy lượt không được tự nhiên ? “Mặc Thiên Trần, tôi không muốn nhắc lại một lần nữa!” Thân thể của anh ngày càng nóng, nhưng giọng nói thì lại càng lạnh Cúc tiên sinh………” Mặc Thiên Trần bị anh làm sợ tới mức run lẩy bẩy, cô lắc đầu nước mắt rơi xuống ,nhưng anh cũng không chịu nhượng bộ bất kỳ một điều kiện nào Cúc Như Khanh từ trên giường đứng lên hướng cô sải bước mà bức tới: “ Nếu không muốn cởi quần áo, vậy tôi liền lựa chọn phương pháp thứ nhất” “không……không…..”. Mặc Thiên Trần bị anh tàn khốc vô tình đẩy vào hoàn cảnh khó khăn, cô không muốn mình phải chết, cô phải sống, cô phải khuất phục để sống, sau đó hy vọng một ngày nào đó có thể tìm được con gái cô…… “ Tôi cởi!” cô cắn răng nói Nhắm hai mắt lại, cô không muốn rơi lệ nữa, nhưng nước mắt lại mãnh liệt rơi xuống, cô run rẩy cởi đi bộ tây trang của mình, lại một lần nữa cởi bỏ cúc áo sơ mi trắng, sau đó là quần tây màu đen…….. cô biết mình đã không có đường lui, thay vì nói nhiều hơn, đổi lấy nhiều khuất nhục , cô lựa chọn khuất phục anh.Chỉ là co đối với anh, không hề ôm lấy bất kỳ ảo tưởng nào, lần này cô cùng anh vĩnh viễn như người lạ cô nghẹn ngào cởi bỏ cuối cùng áo ngực cùng quần lót, một thân hình nữ tính trơn bóng, tản ra ánh sáng rực rỡ, hoàn toàn xuất hiện trước mắt của Cúc Như Khanh, cô rất đẹp, thân thể lại trong suốt hoàn mỹ, giống như một viên thủy tinh xinh đẹp,làm cho đàn ông yêu thích không muốn buông tay Mặc Thiên Trần nhắm mắt, không nhìn anh nữa.Vào giờ khắc này tất cả những hạnh phúc chờ mong của cô đều trở thành bọt nước, tất cả quyến luyến đối với anh, vào giờ khắc này tất cả đều thành châm chọc, tất cả hi vọng đối với tương lai hai ngườivào giờ khắc này cũng tan thành mây khói……… cô thẩn thờ hướng giường lớn đi tới, liền nằm xuống, coi như đã chết ,giờ phúc này như thế nào cũng không có cảm giác đi! Nhưng là cô chưa đi đến gần giường lớn, mới vừa đi qua bên cạnh anh thì bị anh duỗi bàn tay lôi cô vào trong lòng, sau đó ôm cô lăn lộn trên giường Anh nhanh chóng cởi bỏ quần áo của mình, lửa nóng mà nóng bỏng, thân hình nam nhân đè lên cô, lòng của cô càng lạnh, thân thể càng thêm lạnh như băng, cùng với thân thể lửa nóng của anh,thành hai cực đối nhau. Anh buông thả thân thể gấp gáp, để thân thể hạ nhiệt, hơn nữa hận ý đối với cô cũng không có giảm, anh tàn khốc tách ra cặp chân của cô, hung hăng mãnh liệt đi vào………. Đau………….. Cảm giác đêm đầu tiên hiện lên trong đầu ! Toàn thân Mặc Thiên Trần đau đớn , mọi gân cốt đều đau ,cô cảm tưởng thân thể mình như có hàng vạn ngọn núi đè lên người cảm giác đau đớn , cùng với lần đầu tiên không có bất cứ điểm khác biệt gì, một lần kia toàn thân cao thấp chỉ có cảm giác đau đớn, còn lần này cô còn nhìn thấy người đàn ông ở trên người cô, lại tăng thêm kích thích thị giác, cô để cho gió mưa phiêu diêu, tùy thời cũng sẽ bị song lớn lật đổ…. cô cắn chặt môi, không kêu tiếng nào, cho dù có bị thương, vẫn là trong lòng cô bị thương, cô cũng phải cố nén cũng không kêu ra, ngay cả căn bản khẽ rên cũng không . Cúc Như Khanh chưa từng có nghĩ tới sẽ như vậy đối với một nữ nhân, anh muốn nữ nhân, nữ nhân đó sẽ cảm thấy thật là may mắn, không như Mặc Thiên Trần cô nhu nhược nhưng nội tâm lại bền bỉ Anh biết lúc này cô vô cùng đau đớn, nhưng lại kiên cường chịu đựng, trong lòng của anh càng thêm tức giận,anh nghĩ nếu như cô hướng tới anh cầu xin anh nhẹ nhàng hơn ,anh sẽ dịu dàng lại và chậm hơn một chút .Nhưng là, cô lựa chọn cùng anh cậy mạnh, anh cũng là gặp mạnh càng mạnh Khi anh vọt vào nơi mềm mại của cô, anh biết anh không phải là người đàn ông đầu tiên của cô ( là anh chứ còn ai) anh không thích cùng Chu Tiểu Kiều làm, dù cô ta hiểu được thế nào là cách lấy lòng đàn ông.Nhưng đối với Mặc Thiên Trần, không biết tại sao, trong lòng anh vẫn có một chút mất mát ( Anh là anh đang ghen với mình đây).Như vậy chứng minh, cô chịu gả cho anh,nhưng vẫn không để cho anh đụng vào cô, vì trong lòng cô chứa một người đàn ông khác Đối với nhận thức này, Cúc Như Khanh lửa giận càng tăng ,anh đâm thật mạnh vào rồi lại mạnh mẽ rút ra, chọc cho Mặc Thiên Trần đau đớn cắn bể đôi môi, anh còn cười lạnh châm chọc cô: “ Đây cũng không phải lần đầu tiên cô cùng với đàn ông, cô nên hiểu ở trên giường nữ nhân phải yêu mị phóng đãng , gọi ra cho tôi!” Mặc Thiên Trần lệ chảy đã khô, thế nhưng cô không biết Cúc Như Khanh cũng có một loại chấp nhất với người đàn ông kia, thật ra anh và người đàn ông kia không có những điểm bất đồng gì khác nhau, anh cùng với người đàn ông giao dịch đứa bé kia đều cùng một dạng lãnh khốc vô tình cô làm thế nào đối với người đàn ông này có cảm giác? Bởi vì anh không có bất kỳ điểm nào dịu dàng cả ? Dịu dàng của anh giống như một cây đao,muốn giết chết mình còn không biết là thế nào chết, cô không nói lời nào, cũng không chịu gọi, chỉ biết trợn to đôi mắt nhìn anh, mà bờ môi máu cũng càng nhiều………….. Thấy cô càng thêm quật cường, Cúc Như Khanh ngừng lại, ảo não mắng một tiếng, anh lúc nào lại mất khống chế thành ra như vậy rồi hả? Chỉ vì một nữ nhân ? Anh tổng tài phong độ của Cúc Thị đã đi nơi nào rồi? Tất cả đều bị Mặc Thiên Trần cô phá hủy! trên mặt cùng hòa một vẻ.Anh nghĩ mình sẽ thối lưu trong thân thể của cô, mới phát hiện được dược liệu đáng chết siêu cường lại nổi lên, anh và cô tựa như một dạng cường lực dính chặt vào cùng nhau, căn bản không có khả năng tách rời Rốt cuộc, anh vươn tay, khẽ vuốt ve hông cô, nhưng khóe môi lại nở nụ cười lạnh băng:” Tôi thế nào lại quên, cô đã nói cô có tính lãnh đạm !”