Kiêu Ngạo Thiên Hạ
Chương 9 : Dụ quái
Sở Thiên Biến bình tĩnh đi về phía Tây rừng cây, sắc mặt hắn vẫn như thường không biết suy nghĩ gì, mà Lan Ngũ và Lan Lục thì đi theo phía sau cách hắn 30 m, tổ hợp như vậy nhìn vào quả thật có chút quái dị
"Lão Ngũ, chắc tên tiểu tử này đang tức tới bể phổi, vậy mà còn làm ra dạng không thèm để ý. Ha ha... , ta nhìn hắn làm sao hoàn thành nhiệm vụ, lão tử hôm nay đi theo bồi hắn tới cùng. Vừa rồi thức thời một chút, mọi người cùng làm nhiệm vụ, hiện tại không phải đang cùng nhau vui mừng sao? Thật sự nghĩ mình rất có năng lực?" Lan Lục đắc ý nói, âm thanh cũng không nhỏ, ngay cả Sở Thiên Biến cũng nghe được.
Lan Ngũ đùa cợt nhìn chăm chú vào Sở Thiên Biến, sau đó mật ngữ với Lang Lục: "Đúng là phải hảo hảo bồi hắn, chờ tiểu tử này kiềm chế không được, trước tiên công kích chúng ta, chúng ta cũng có cớ để phản kích."
Lan Lục hiểu ý cười rộ lên rồi lạnh lùng nhìn Sở Thiên Biến, hắn đang ảo tưởng một hồi tiểu tử này lửa giận công tâm, ra tay công kích, bị bọn họ ngược đến chỉ còn một tia máu, sau đó bắt đầu suy nghĩ nên nói gì để đã kích hắn, nghĩ đến đây, trong lòng Lan Lục liền nhịn không được hiện lên sự vui vẻ.
Rồi đột nhiên, hai người thấy Sở Thiên Biến di động, một con Hỏa Anh từ phía xa bay lại, bên kia vang lên âm thanh đọc chú ngữ của Sở Thiên Biến.
Hai Chiến Sĩ nhìn nhau một chút rồi lên tiếng nói: "Đi mau!"
Sau đó 2 người nhanh chóng chạy tới, dựa theo dự tính của 2 tên này, vị trí của bọn họ đang đến sẽ gặp được Hỏa Anh bay tới.
Một quả cầu ánh sáng màu xanh bay ra, chuẩn xác đánh trúng Hỏa Anh, Lan Ngũ và Lan Lục nhanh chân hơn, hai người hiện lên nụ cười đắc ý, hai tay cầm kiếm liền chuẩn bị chém Hỏa Anh.
Ai ngờ hai người vừa mới chạy đến vị trí dự tính, chuẩn bị ra tay, Hỏa Anh lạy đột nhiên kêu lên, sau đó tạo thành một đường cong trên không trung, lóe qua trước mặt hai Chiến Sĩ, vừa lúc tránh được công kích của 2 tên này.
"Sao lại thế này?" Lan Ngũ thấy vậy không khỏi ngẩn ngơ, đột nhiên phục hồi tinh thần lại, quay đầu lại nhìn, sau đó tức giận mắng: "Mẹ nó! Tên tiểu tử giảo hoạt."
Cách đó khoảng 40m, Sở Thiên Biến đang đứng dó đọc chú ngữ, chuẩn bị phát ra phẫn nộ. Nguyên lai ngay tại vừa rồi đánh trúng xong, Sở Thiên Biến cũng không đứng tại chỗ chờ Hỏa Anh mà lập tức chạy về hướng Tây làm cho Hỏa Anh đuổi theo vừa kịp tránh thoát công kích của 2 Chiến Sĩ, hướng tới chỗ Sở Thiên Biến bay qua. Mà bên này, Sở Thiên Biến cũng bắt đầu đọc chú ngữ, lúc đó, hắn dùng ánh mắt khinh miệt nhìn sang 2 tên Chiến Sĩ.
"Mẹ nó! Mau đuổi theo, không thể để cho tên tiểu tử này đánh túng đòn Phẫn Nộ thứ 3!"
Lan Lục thấy vậy liền lộ vẻ dữ tợn, không chút nghĩ ngợi liền kéo cự kiếm đánh tới chỗ Sở Thiên Biến, hắn biết rõ Hỏa Anh chỉ có khoảng 180 HP, nếu lúc này 2 người không chặn được Hỏa Anh, để cho tên Đức Lỗ Y trước mặt này thực hiện xong đòn Phẫn Nộ thứ 3, vậy thì sẽ không cướp quái được, ai biết một hồi tên này sẽ dùng lời lẽ kiêu ngạo gì để nói 2 người bọn họ.
Hai Chiến Sĩ không kịp nghĩ ngợi liền đuổi theo đánh Hỏa Anh, ngay tại hai người sắp tiếp cận phạm vi 20 m, đòn Phẫn Nộ thứ 2 của Sở Thiên Biến cũng đã xong một nữa, trên mặt hắn bỗng nhiên lộ ra vẽ đùa cợt, hắn đột nhiên ngừng việc đọc chú ngữ, sau đó chạy sâu vào bên trong.
Lần này, Lan Ngũ Lan Lục vốn chuẩn bị xong một lần nữa thất bại, hai người nhịn không được tức giận mắng, hai mắt phun hỏa chạy theo phía sau Hỏa Anh.
"Con bà nó! Thật muốn một kiếm chém chết tiểu tử này." Lan Lục vừa đuổi theo vừa mắng
Lan Ngũ trừng mắt nhìn đồng bạn rồi nói: "Chú mày công kích hắn trước, nếu để cho đội trưởng biết thì chắc chắn sẽ bị đuổi? Khai Sơn hội trưởng đã nghiêm khắc ra lệnh, ai dám lúc này sinh sự, cho dù là thành viên trụ cột cũng sẽ bị đuổi."
Nghe vậy, Lan Lục sợ hãi co rụt đầu lại, vẻ mặt càng thêm dữ tợn, hắn tức giận đuổi theo Hỏa Anh, hận không thể một kiếm miễu sát con chim này.
Khói đen tràn ngập trong rừng cây, chỉ thấy một Đức Lỗ Y đẹp trai chạy như điên, phía sau là một con Hỏa Oanh, mà phía sau cùng là 2 tên Chiến Sĩ đang nghiến răng nghiến lợi đuổi theo, tình huống như vậy làm cho những người chơi khác không cách nào hiểu nổi.
Khói đen trong rừng cây từ từ nhạt đi, một người, một chim, hai Chiến Sĩ cứ như vậy truy đuổi tối phía Tây khu rừng.
Ánh sáng mờ ảo chiều xuyên xuống tán rừng giúp cho mọi người miễn cưỡng có thể thấy được đường đi, Sở Thiên Biến nhanh chóng chạy tới phía trước, yên lặng tính toán thời gian, hai mắt hắn đột nhiên sáng ngời, khóe miệng nổi lên nụ cười kỳ lạ, thân hình đột nhiên tăng tốc, cả người chạy ra phía sau một gốc cây.
Hỏa Anh theo phía sau cũng chạy vào gốc cây, Lan Ngũ và Lan Lục chạy theo phía sau cùng, sau khi rẽ, hai tên này thấy được ngọn lửa, đó là ngọn lửa trên người Hỏa Anh.
"Mẹ! Rốt cục cũng đuổi tối."
Lan Lục nổi giận gầm một tiếng, hắn không hề nghĩ ngợi mà chạy như điên qua, sau khi rẽ qua hắn liền thấy Sở Thiên Biến, hắn thấy được tên Đức Lỗ Y đáng giận kia đang giơ pháp trượng lên sau đó kết thúc chú ngữ, một đòn Phẫn Nộ từ đỉnh pháp trượng bắn ra.
"Tiểu tử! Mày cho là như vậy, gia gia liền cướp không được sao? Ban đầu mổi trò chơi, Viễn trình và cận chiến cướp quái, viễn trình luôn luôn chịu thiệt."
Lan Lục cười nhạo nhìn Sở Thiên Biến một cái, đại kiếm đột nhiên chém ra, "Anh dũng đả kích" tuy phóng ra chậm, nhưng tuyệt đối là nhanh hơn thời gian đọc chú ngữ thuật Phẫn Nộ, hai cái chiến sĩ có tin tưởng tuyệt đối sẽ đánh chết Hỏa Anh trước khi đòn Phẫn Nộ thứ 3 của Sở Thiên Biến được bắn ra.
Hai thanh đại kiếm chém ra hai luồng sáng, hai chiêu 【 anh dũng đả kích 】 phát ra, Lan Ngũ Lan Lục liền dùng chiêu bình thường, làm Lan Lục đắc ý là hắn còn đánh ra Bạo Kích làm cho Hỏa Oanh ngay lập tức ngã xuống mặt đất.
Lan Lục đắc ý cười rộ lên rồi nói: "Tiểu tử, xem như mày không hay ho, gia gia ta hai lần đều ra Bạo Kích. Còn muốn đánh quái, thật không biết xấu hổ! Tiểu tử, nói cho mày... , di! Người đâu!"
Lan Lục quay đầu lại muốn khoe mẽ một phen lại phát giác phía sau gốc cây không có hình bóng của Đức Lỗ Y.
"Tìm ta sao?"
Hai Chiến Sĩ nghe vậy liền vội vàng xoay người, phát hiện Sở Thiên Biến không biết khi nào đã đứng phía sau chăm chú nhìn 2 người.
"Tiểu tử..."
Còn chưa chờ Lan Lục nói xong, Sở Thiên Biến phất tay đánh gảy lời hắn nói rồi mĩm cười chỉ chỉ phía sau hai người, nói: "Trước khi hai vị muốn giáo huấn tôi, trước hết hãy tự chiếu cố chính mình đi."
Lan Ngũ và Lan Lục nghe vậy, theo bản năng quay đầu lại nhìn, nhất thời sắc mặt tái nhợt, thiếu chút nữa phải nhảy dựng lên.
Phía sau hai người là 2 thú nhân có làn da màu xanh đen, hai ánh mắt lóên sự khát máu, nó như sói đói nhìn chằm chằm vào 2 chiến sĩ.
Tà Thú Nhân thám báo: cấp bậc: 7 cấp, loại hình: quái vật hình người ( chủ động ), kỹ năng: Xung Phong, Đoạn Cân, Anh Dũng Đã Kích.
"Tà Thú Nhân thám báo!"
Hai Chiến Sĩ không còn chút máu trên mặt, đến hiện tại bọn họ làm sao mà không hiểu ý đồ của Sở Thiên Biến chứ, Sở Thiên Biến rọ ràng là lợi dụng lúc bọn họ mất đi lí trí điên cuồng đuổi theo liền dụ bọn họ tới phạm vi hoạt động của Tà Thú Nhân.
"Tên tiểu tử chết tiệt..."
Còn chưa chờ Lan Lục nói xong, hai Tà Thú Nhân đã xông tới, hai quái vật 7 cấp nổi giận xông lên, khởi động "Xung phong" mạnh mẽ dụng Lan Ngũ Lan Lục một cái làm cho hai tên này rơi vào 1 giây choáng váng.
Sở Thiên Biến đứng cách nơi này không xa không ngừng lắc đầu, thậm chí ngay cả dục vọng hắn cũng không có, hắn xoay người lại đi vào rừng cây, hắn còn cần đánh chết hai Hỏa Anh nữa thì mới có thể hoàn thành nhiệm vụ.
"Thiếu kiên nhẫn như vậy, so với tên gà con như ta còn không bằng."
... ...
"Tên Đức Lỗ Y chết tiệt, lần sau nếu gặp phải, lão tử nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn."
Phía Tây khu rừng, Lan Lục một bên liều mặng ngăn cản Thú Nhân tấn công một bên không ngừng mắng.
Lan Ngũ không nói gì mà chỉ giơ kiếm lên chống đỡ, lượng HP của hắn chỉ còn một nữa, hắn thầm than trong lòng là 7 cấp chủ động quái vật quả thật không phải là 3 cấp chiến sĩ như hắn có thể chống đở.
"Lão Lục, hãy nghe ta nói. Chết một là chết mà chết 2 vẫn là chết. Ta giữ chân 2 thú nhân, chú mày đi mau." Nói đến kỹ xảo của Chiến Sĩ, Lan Ngũ rõ ràng là cao minh hơn Lan Lục, trong khi miễn cưỡng chống đỡ, hắn còn có thể dùng bình thường công kích kéo cừu hận của tên Thú Nhân còn lại tới bên mình.
"Lão Ngũ! Tôi không đi, không phải chết một lần, giảm kinh nghiệm, rớt trang bị sao? Đây là lần đầu tiên hồi sinh trong Dạ Tước, huynh đệ chúng ta thế nào cũng phải đi cùng nhau." Lan Lục mặc dù tránh thoát công kích của Tà Thú Nhân nhưng thế nào cũng không chịu đi.
Lan Ngũ nìn đồng đội một cái rồi bất đắc dĩ cười khổ, lúc này hắn đang hối hận vì vừa rồi mình đã lỗ mãng.
"Sưu", "Sưu" ...
Ngay khi Lan Ngũ và Lan Lục bị đánh chỉ còn 20% HP, có 2 luồng sáng trắng xẹt qua, chuẩn xác trúng ngay đầu 2 Tà Thú Nhân, nó không phải là thứ khác mà là 2 mũi tên.
"-50", "-50" ...
"Rống" !"Rống" !
7 cấp tà thú nhân có khoảng 400 HP, hai mũi tên này ngay lập tức lấy đi hơn 10% HP của chúng khiến cho mục tiêu cừu hận của Tà Thú Nhân ngay lập tức dời đi, sau đó quay người chạy về phía mũi tên được bắn ra.
Lan Ngũ Lan Lục thấy thế liền mừng rỡ quay đầu nhìn, 2 người chỉ thấy cách đó không xa có một bóng dáng yểu điệu như ẩn như hiện...
"Đội trưởng!"
"Đội trưởng tỷ tỷ!"
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
30 chương
1629 chương
27 chương
52 chương