Kiều Kiều Sư Nương

Chương 38 : Tiêu dao song tu

Tạ Lâm Lan cùng Lăng Phong rơi xuống vách núi được một khắc, tất cả đệ tử của Hoa Sơn cũng đều đi xuống vực sâu vạn trượng để tìm kiếm "thi thể" của họ, nhưng khó có thể tìm ra một chút dấu vết nào. Tạ Lâm Lan không vội vã xuống núi báo tin bình an, nàng chỉ muốn nhân cơ hội này yên bình nằm trên mình nam nhân khiến nàng tự hào một phen, hưởng thụ khoảnh khắc ôn tình này. Hai người đều đã trải qua cửu tử nhất sinh, là đôi tình nhân chung vận mệnh, có chung hơi thở với nhau, bởi vậy giữa hai người hoàn toàn không còn khoảng cách, trong sơn động trên Tư quá nhai, thủy chung đều là ôm ấp, chỉ là lại không có động tác nào hơn nữa. Lăng Phong hỏi nàng tại sao lại lên núi, đến nỗi đễ Cửu Vĩ Hồ bắt được? Tạ Lâm Lan nói chính mình có lỗi với Lăng Phong, thật ra từ khi Lăng Phong bị phạt diện bích, lúc đầu Tạ Lâm Lan đã rất tức giận, bởi vì trong lòng nàng đã thầm yêu hắn. Nàng không thể dễ dàng chấp nhận sự thật Lăng Phong cùng ả nha hoàn kia ở dưới chân núi ước hội thâu tình (vụng trộm yêu đương). Bởi vậy tự mình hận thấu nam nhân, hận thấu nam nhân hoa tâm, vì thế mới xung phong theo Lục Thừa Thiên xuống núi truy sát Cửu Vĩ Hồ, nàng phải trút giận. Sau gần một tháng xuống núi , chẳng những bắt không được Cửu Vĩ Hồ, mà ngay cả cái bóng của Cửu Vĩ Hồ cũng không thấy, vì vậy liền trở về Hoa Sơn. Trong khoảng thời gian này, Tạ Lâm Lan bình tĩnh suy nghĩ rất nhiều, nhớ tới Lăng Phong là đệ tử xuất thân phú gia, hơn nữa lại là thiếu niên lắm tiền, huống hồ thiếu niên khí thịnh, có vài nha đầu cũng là chuyện bình thường . Ngày đó thật sự nhịn không được nỗi nhớ nhung trong lòng,vì vậy không nói lờ nào, tự mình cầm giỏ cơm lên núi. Thứ nhất là muốn nhìn Lăng Phong một chút, để giải nỗi khổ tương tư, thứ hai cũng là muốn hỏi xem rốt cuộc Lăng Phong và Tử Lăng tới cùng quan hệ như thế nào. Nhưng hết lần này tới lần khác cũng thật không may, gặp phải Cửu Vĩ Hồ, một thân trong sạch bởi vậy bị chôn vùi. mặc dù nói đây là cực đại sỉ nhục của đời người, nhưng nhờ đó mà chính mình thu hoạch được hạnh phúc lớn nhất. Tạ Lâm Lan có được tình yêu của Lăng Phong, xem như đã có được hạnh phúc lớn nhất đời này, điều này khiến cho nàng hết sức cảm động, trái tim hai người dường như cũng gần nhau hơn. Lăng Phong nhìn Tạ Lâm Lan , cảm giác từ cõi chết trở về sảng khoái khiến hắn lại nghĩ tới chuyện đó, bèn cười dâm nói: - Hảo nương tử, ta có thể hôn nàng không?" Tạ Lâm Lan một trận ngượng ngùng, sau đó lại khe khẽ gật đầu nói: - Phu quân, chàng muốn thế sao cũng được. dù sao thiếp cũng đã là người của chàng , đời này cũng chỉ có theo chàng mà thôi." Lúc nói chuyện, nước mắt hạnh phúc cuồn cuộn không ngừng tràn ra hai khóe mắt Tạ Lâm Lan. Nàng áp khuôn mặt nhỏ nhắn gắt gao ỷ ôi trong lồng ngực rộng rãi của Lăng Phong. Lăng Phong ánh mắt cũng tràn ngập nhiệt tình, gật đầu nói: - Hảo nương tử của ta." Nói xong hai tay liền nâng khuôn mặt tinh sảo xinh đẹp của Tạ Lâm Lan lên, đôi môi nóng bỏng từ từ hôn tới. Tạ Lâm Lan cũng không có cự tuyệt, hưởng thụ cái hôn yêu thương của Lăng Phong. Tình yêu nồng nàn , hết thảy đã như nước vỡ bờ. Tạ Lâm Lan lớn từng này, nhưng cũng là lần đầu tiên cùng người khác giới tiếp xúc thân mật như vậy, cũng là lần đầu tiên hôn nhau ( trong lúc hôn mê bị Lăng Phong cưỡng ép cũng không tính là chủ động phối hợp tiếp xúc), lúc Lăng Phong vừa chạm tới môi nàng, Tạ Lâm Lan cảm thấy toàn thân chấn động, một loại khí tức dương cương lợi hại từ miệng Lăng Phong truyền đến, khiến toàn thân nàng tê dại, thân thể nàng rất nhanh nóng bừng lên, hô hấp cũng trở nên dồn dập. Sau nụ hôn nóng bỏng của Lăng Phong, Tạ Lâm Lan đã rơi vào trạng thái không thực sự thanh tỉnh giống như lần đầu phá xử vậy, làm sao có thể chịu được, chỉ chốc lát toàn thân đã xụi lơ, chẳng biết trời trăng gì nữa. Tạ Lâm Lan không hề có phản kháng, chỉ mắc cỡ đỏ mặt để Lăng Phong tùy ý muốn làm gì thì làm. Lăng Phong một bên hôn nàng, ma thủ một bên không ngừng vuốt ve khắp thân thể thon dài của Tạ Lâm Lan. Theo động tác của Lăng Phong, Tạ Lâm Lan chỉ thấy trận trận cảm giác chưa từng có truyền khắp thân thể, không khỏi bắt đầu rên rỉ. Lăng Phong thấy sư tỷ xinh đẹp của mình bị mình trêu đùa đến mức rên rỉ phóng đãng, trong lòng vô cùng sướng khoái, lập tức chuyển thân, ôm lấy Tạ Lâm Lan, đặt lên giường đá bên cạnh. Nhìn thấy nụ cười xấu xa trên mặt Lăng Phong, Tạ Lâm Lan hơi thở gấp gáp, hung hăng véo Lăng Phong một cái, gắt giọng: - Chàng xấu xa ..." Lăng Phong làm bộ rất đau, "a" một tiếng, cả kinh kêu lên: - Đau quá, nàng muốn mưu sát thân phu sao?" Tạ Lâm Lan "a" một tiếng thất thanh, cả kinh nói: - Chàng thế nào? Thiếp không phải cố ý." Nói xong định vén y phục của Lăng Phong lên, xem xét thương thế. Quan tâm tắc loạn (quan tâm sẽ bị loạn), dù một người trí tuệ như Tạ Lâm Lan nhìn thấy cái bộ dáng kia của Lăng Phong, cũng luống cuống tay chân, ngay cả việc Lăng Phong làm bộ cũng nhìn không ra. Kỳ thật đây cũng là biểu hiện của một loại quan tâm hết mức, chỉ có toàn tâm yêu một người, mới có thể lo lắng nhất cử nhất động của đối phương. Nhìn thấy bộ dáng quan tâm như vậy của Tạ Lâm Lan, nhất thời Lăng Phong trong lòng rất cảm kích, Tạ Lâm Lan thuần chân (chân thật, trong sáng) là vậy, thiện lương là vậy, càng phải thêm để ý tới nàng. Giờ phút này, Lăng Phong đối với Tạ Lâm Lan cũng tràn ngập yêu thương, chân tâm chân ý (chân ý thiệt tình). Lăng Phong ôm chặt Tạ Lâm Lan vào trong ngực, cười ấm áp nói: - Ngốc à, là ta lừa nàng đó, da ta rất dày, sao có thể dễ dàng bị thương như vậy?" Trong lồng ngực của Lăng Phong, Tạ Lâm Lan ngửa đầu tiếu ý nhìn hắn, sẵng giọng: - Chàng thật xấu ... còn nhỏ tuổi mà đã tinh quái như thế." - Phải không? Ta cũng không có nhỏ đâu, nàng có muốn thử xem ko?" Lăng Phong nâng cằm Tạ Lâm Lan lên, kiên định nói ra dục vọng của mình. Trên mặt Tạ Lâm Lan hiện lên mấy tầng hồng nhuận, khóe miệng mỉm cười cho thấy nàng lúc này đang rất hạnh phúc, Tạ Lâm Lan nhu tình nói: - Mặc kệ chàng nói gì, người ta cũng đều tin tưởng. bởi vì chàng là duy nhất của thiếp." Nhân tình cùng tính dục, loại dục vọng này là cường đại vô song. Nghe thấy Tạ Lâm Lan nói thế , Lăng Phong trong lòng chấn động, dục vọng lâu ngày tràn lan như nước Hoàng Hà, càng là không thể thu thập, hạ thân đỏ như liệt hỏa, cứng tựa kim cương. (câu quá vần hehe). Nằm ở dưới người Lăng Phong, Tạ Lâm Lan cũng cảm nhận được biến hóa của hắn, tựa hồ biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì, mặt đã trở nên khẩn trương, bên tai cũng đã đỏ bừng, trong mắt tràn đầy xấu hổ, quay đầu đi chỗ khác, không dám nhìn Lăng Phong nữa. Thấy vậy, Lăng Phong trong lòng cảm thán, Tạ Lâm Lan với cô gái trong trắng cũng có dạng tình hoài giống nhau. Bất quá, Lăng Phong không có theo tâm nguyện của nàng, nằm bên người Tạ Lâm Lan, vòng qua mặt nàng, thâm tình hôn lên trán nàng một cái, nói: - Nương tử, nếu chúng ta bây giờ động phòng, nàng có nguyện ý không?" Tạ Lâm Lan đỏ mặt gật đầu, nói: - Phu quân, thiếp nguyện ý." Bởi vì kích động, bộ ngực của Tạ Lâm Lan cũng phập phồng lên xuống, trông rất là đẹp mắt. Thấy vậy, Lăng Phong kéo Tạ Lâm Lan lại, hôn môi nàng, trong chốc lát, Lăng Phong đã cảm thấy người hình như nóng hơn bình thường, cũng nhịn không được, tay đã kéo đai lưng quấn quanh chiếc eo nhỏ nhắn mỹ diễm của sư tỷ, vén y phục của nàng sang hai bên, sau đó nhanh chóng toàn bộ lột ra. Rất nhanh, sư tỷ xinh đẹp trên người chỉ còn lại một cái tiết khố rất nhỏ, tiểu phúc mềm mại sáng bóng, mềm mượt như chiếc eo thon, chân ngọc thon dài trắng không tỳ vết, hợp lại làm cho người ta tinh thần rúng động, không thể kiềm chế được trước những đường con tuyệt mỹ kia. Lăng Phong ngơ ngác nhìn đùi ngọc trắng như truyết, phơi ra trước mắt hắn là đôi chân ngọc trắng nõn không tỳ vết, phong mãn cao ngất, trắng nõn tựa hồ có thể nặn ra nước vậy (chỉ sữa đó), quả nhiên như dương chi bạch ngọc ngưng tụ lại mà thành, thật mềm mại tinh tế. Tạ Lâm Lan nhắm chặt hai mắt, hai tai đỏ bừng, bộ ngực sữa phập phồng thích thú. Giữa hàm răng nàng phát ra tiếng rên rỉ tựa thống khổ lại như sung sướng, Lăng Phong cởi dây thắt tiết y xuống, tiết y màu đỏ tươi gắt gao ôm chặt lấy song nhũ tuyết bạch, hắn không khỏi kinh hỉ vạn phần, thầm khen diễm phúc của mình không nhỏ. Thoát khỏi trói buộc, hai viên bạch ngọc như ma thuật nảy ra , hai điểm đỏ hồng trước ngực rung động không thôi. Lăng Phong trong lòng hoan hỉ vô hạn, loại cảm giác lúc Tạ Lâm Lan hôn mê với cảm giác lúc này hoàn toàn bất đồng, lúc đó là nàng tựa như tượng gỗ, còn hiện tại, nàng hiển hiện như tiên nữ hạ phàm. Lăng Phong cúi đầu xuống ngậm vào một viên ngọc châu của Tạ Lâm Lan, dùng đầu lưỡi kích thích rất nhanh, một bên vuốt ve ngọc phong mềm mại mà sung mãn đàn tính. Tiếng rên rỉ như có như không của Tạ Lâm Lan vang lên, Lăng Phong vòng qua eo nhỏ của nàng, dùng lực kéo nàng lại. Tạ Lâm Lan mở mắt ra, nhìn thấy tình nhân cười dài với mình, thẹn thùng vùi đầu vào trong ngực Lăng Phong. Lăng Phong ôm vai của nàng, lấy bộ ngực cường tráng đè lên song nhũ mềm mại của nàng, chỉ cảm thấy hai hạt anh đào ôn nhu từ từ căng lên, khiến người ta phải run rẩy. Tạ Lâm Lan vừa khẩn trương, lại vừa kích động, trên da thịt nóng rực chảy ra từng giọt từng giọt mồ hôi trong suốt. Lăng Phong chậm rãi đặt Tạ Lâm Lan lên trên giường đá, ôn nhu liếm lên bộ ngực sữa và cánh tay ngọc của nàng, tay đã len lén xâm nhập vào tiết khố, đầu ngón tay khẽ tiến vào nơi thần bí giữa hai chân ngọc. Cảm giác một vùng nóng hổi, ướt át, Lăng Phong chỉ thấy lưỡi khô miệng ráo, trong lòng không khỏi thình thịch đập loạn. Tạ Lâm Lan toàn thân run lên, rên rỉ một tiếng, đùi ngọc gắt gao kẹp chặt lại. Lăng phong nhẹ nhàng nâng chiếc eo nhỏ nhắn của nàng lên, đỡ lấy ngọc đồn cởi ra tiết khố. Tạ Lâm Lan hai má đỏ bừng, hàm răng trắng nhỏ cắn chặt môi dưới, nhất quyết không chịu mở mắt ra. Có lẽ vừa mới trải qua "tưới tắm" (xxx) thô bạo của mình, cho nên Tạ Lâm Lan lúc này tràn ngập vẻ lộng lẫy mê người, thân thể cũng trở nên càng mẫn cảm, mượt mà. Cảm giác được Lăng Phong đang nhìn mình, Tạ Lâm Lan gấp gáp thở hổn hển, bộ ngực cao vút phập phồng lên xuống kịch liệt, ngọc thể trắng như tuyết đã đỏ như ráng chiều, vô cùng kiều diễm. Có lẽ bởi Tạ Lâm Lan cực kỳ mê người, khiến Lăng Phong nhìn đến ngây dại. Một lúc lâu, Tạ Lâm Lan không cảm nhận được hành động gì của hắn, liền mở mắt ra nhìn, vừa mới nhìn thấy nàng càng thêm ngượng ngùng, chỉ thấy Lăng Phong mắt mở lớn như chuông đồng đang căng ra nhìn thân thể của nàng, thần tình như thể muốn ăn ngay nàng vào bụng vậy, Tạ Lâm Lan bất giác nói: - Phu quân chàng ..." Lăng Phong si ngốc tay đang vuốt ve thân thể Tạ Lâm Lan nói: - Nương tử, nàng thật đẹp!!" Tuy trong lòng Tạ Lâm Lan với còn chút ám ảnh cùng tiếc nuối, nhưng được tình lang tán dương thì càng mừng rỡ, e thẹn nói: - Phu quân, hiện tại Lâm Lan đã là của chàng, hết thảy toàn bộ đều là của chàng. Chàng, chàng có thích không?" Nói xong lại quay đầu đi, không dám nhìn Lăng Phong nữa. Lăng Phong vui vẻ nói: - Thích, ta đương nhiên thích." Vừa nói, Lăng Phong vừa nhanh chóng cởi hết y phục trên người mình. Biết Tạ Lâm Lan chính là lần đầu, Lăng Phong tịnh không nóng lòng, chỉ nằm bên người nàng, tay phải ôn nhu vuốt ve trên thân thể nàng, chuyển môi đến trước đôi môi anh đào của nàng hôn tới. Hôn một hồi, Lăng Phong đột nhiên hứng thú, môi chậm rãi hướng xuống địa phương kỳ bí của nàng. A, đột nhiên Tạ Lâm Lan sợ hãi kêu lên một tiếng, xấu hổ nhìn Lăng Phong, khép chặt hai chân vào, nói: - Phu quân, không được, chỗ này chàng không được." Thì ra vừa rồi tay của Lăng Phong mò tới dưới đùi Tạ Lâm Lan . Đó là nơi tối trọng yếu trên cơ thể nữ nhân, cũng là nơi thẹn thùng nhất, sao có thể làm như vậy? Lăng Phong vươn đầu lưỡi tại trước ngực sư tỷ Tạ Lâm Lan hôn liếm một chút, nói: - Nương tử, sao lại không thể? Đó là nơi xinh đẹp nhất trên người nàng." Nói xong, liền gỡ bàn tay đang ngăn cản của nàng, dùng lực tách hai chân nàng ra, tại địa phương mê người mân mê, sờ mó. - Ngượng chết ..." Tạ Lâm Lan thốt lên một tiếng, quay đầu đi tránh mặt hắn. Giờ phút này hai chân nàng bị Lăng phong mở ra thật rộng, tay hắn không ngừng hoạt động trên nơi đó của nàng. Điều này làm cho Tạ Lâm Lan mắc cỡ sắc mặt như lửa thiêu, nhịn không được kẹp chặt hai chân. Bất quá, theo sự vuốt ve của Lăng Phong, một loại khoái cảm chưa từng có truyền khắp toàn thân, tiếng nàng rên rỉ thở dốc càng lúc càng lớn. Thân thể như rắn vặn vẹo trên người Lăng Phong. Địa phương này nàng ngay cả lúc tắm rửa cũng không dám dùng lực mạnh, vậy mà lúc này, lại để cho tình lang ở đó làm những động tác có phần thô bạo, cũng không kiêng kỵ gì, mặc dù trong lòng đã nguyện ý đem thân trao cho hắn, nhưng tình cảnh này này, thật là xấu hổ muốn chết. Tạ Lâm Lan vừa thẹn vừa giận. Bất quá, nàng cũng mơ hồ thấy rất thoải mái. Lăng Phong bị hấp dẫn bởi đôi chân thon dài tuyết bạch, tinh xảo của Tạ Lâm Lan. Nàng vóc người vốn cao , lại thêm một đôi chân ngọc trắng hơn tuyết, thon dài như liễu, mỹ lệ tột cùng. Thấy Lăng Phong vẫn muốn hôn chân mình, Tạ Lâm Lan trong lòng run rẩy , nói: - Phu quân, chàng, chàng đừng như vậy … dơ lắm …" Một cặp chân dài này ngày thường làm cho nàng có vẻ rất cao, hạc lập kê quần (hạc giữa đàn gà), hôm nay Lăng Phong dĩ nhiên muốn hôn lên nó, Tạ Lâm Lan trong lòng khẩn trương, lại có chút hưng phấn. Lăng phong a a cười, nói: - Bảo bối của ta, đây là chỗ kiêu ngạo nhất của nàng, ta nếu không ngắm một chút, vậy không phải đáng tiếc lắm sao." Nói rồi nhoài người tới, hôn lên đùi ngọc của nàng.. Lúc Lăng Phong chạm môi tới, Tạ Lâm Lan đột nhiên trở nên vô cùng mẫn cảm, chưa đến một hồi, dục vọng đã bành trướng, thân thể không ngừng vặn vẹo kịch liệt nhằm tiết xuất dục vọng trong cơ thể. Hơi thở nóng bỏng từ mũi nàng không ngửng phả ra, tiếng rên rỉ cũng bắt đầu lớn hơn. Dục vọng càng lúc càng tăng, Tạ Lâm Lan rốt cục chịu không được, trong miệng động tình nói: - Phu quân, thiếp không được, chàng nhanh lên ... thiếp nhịn không được rồi." Lăng Phong dừng lại, vuốt ve lưng ngọc của mỹ nữ trong lòng, thủ thỉ: - Hảo nương tử, không cần gấp, chúng ta cứ từ từ hưởng thụ ..." - Chàng, chàng thật xấu xa!" Tạ Lâm Lan khuôn mặt e thẹn, nở cười ngọt ngào, tự động đưa môi đến, nói: - Chờ chàng học nghệ thành tài xuống núi, thiếp nhất định cùng chàng sống vui vẻ mỗi ngày." - Hắc hắc, hay là không xuống núi nữa, chúng ta cũng có thể mỗi ngày vui vẻ ở đây!!" Lăng phong mỉm cười nói, đem thân thể mềm mại của Tạ Lâm Lan xoay lại, kéo vào thật sâu trong ngực, ôm chặt lấy thân thể ấm áp kia. Tay Lăng Phong đỡ trên lưng Tạ Lâm Lan, cảm giác được một cỗ hương khí nữ tính ấm áp truyền đến, còn có làn da vô cùng đàn tính, mịn màng tinh tế, vừa trơn nhẵn vừa mềm mại, mùi hương lài thơm ngát len vào mũi hắn, cảm giác thanh thoát tự nhiên quen thuộc mà cũng vô cùng kích thích. Tạ Lâm Lan tựa hồ không chịu nổi, "Ư" một tiếng ngả vào người Lăng Phong. Lăng Phong nhẹ nhàng dùng thân thể cọ xát vào người nàng, cảm thụ được song nhũ đầy đặn đàn tính, tại toàn diện kích thích, Tạ Lâm Lan nhịp tim cũng đập nhanh hơn, tự đáy lòng bất giác bừng lên một cỗ dục hỏa hừng hực. Hơi thở Tạ Lâm Lan dần dần trở nên dồn dập, Lăng Phong hai tay ôm chiếc eo nhỏ của nàng, đem nàng áp xuống thạch sàng bóng loáng không hề có chiếu, gương mặt áp vào má nàng, chiếc miệng nhỏ nhắn của Tạ Lâm Lan phát ra một tiếng rên rỉ thoải mái, Lăng Phong tìm được đôi môi đỏ mọng, hôn xuống một cái, nhất thời hai đôi môi dính chặt vào nhau không một khe hở. Lăng Phong hít vào hương vị ngọt ngào, đầu lưỡi khẽ tách ra hàm răng khiết bạch của Tạ Lâm Lan, thuận lợi tiến vào bên trong, trêu đùa chiếc lưỡi thơm tho của nàng . Đầu lưỡi hai người không ngừng quấn lấy nhau, hấp thụ ngọc dịch của đối phương không biết chán, một lát sau, Lăng Phong rút lưỡi ra khỏi miệng nàng, Tạ Lâm Lan chiếc lưỡi như linh xà đột nhiên lách vào miệng Lăng Phong, bắt chước hành động của hắn không ngừng giảo động, rất nhanh hai chiếc lưỡi lại quấn chặt một chỗ. Lăng Phong dùng thân thể đỡ lấy Tạ Lâm Lan, tránh cho nàng ngã xuống đất, hai tay chậm rãi di chuyển lên, áp ngay tại song phong ngạo nhân của nàng, thủ chưởng qua lại ** đồng thời một tay bao kín **, Tạ Lâm Lan hơi thở càng gấp gáp, thân thể mềm mại kịch liệt giãy dụa, vặn vẹo cọ xát vào Lăng Phong, chiếc lưỡi thơm tho trong miệng Lăng Phong càng triền miên điên dại. Lăng Phong miễn cưỡng khống chế mình, tạm thời buông Tạ Lâm Lan ra , nhìn ánh mắt tràn ngập tính dục đỏ hồng như táo chín của Tạ Lâm Lan, nhin không được trìu mến vạn phần hỏi: - Nương tử, thích không?" - Thích ..." Thanh âm của Tạ Lâm Lan nhỏ như tiếng muỗi kêu, trên mặt dĩ nhiên hiện ra vẻ thẹn thùng chỉ thiếu nữ mới có, nàng e thẹn rúc đầu vào nhực Lăng Phong, hai tay bám chặt lấy lưng hắn. Khuôn mặt của Lăng Phong dán sát vào mái tóc mềm mại của nàng, ngửi thấy hương lài thơm dịu đặc trưng. cảm giác được hơi thở dồn dập cùng tiếng tim đập kịch liệt của nàng, khiến cho thân nhiệt hắn tựa hồ không ngừng tăng lên, cả người như bị cả một biển lửa vây quanh. - Thiếp yêu chàng, phu quân! Hảo phu quân của thiếp!! Yêu thiếp đi!" Tạ Lâm Lan thì thào trong lòng Lăng Phong. Lăng Phong lúc này khó có thể áp chế nội tâm, cũng khắc chế không được dục vọng của mình nữa. Tạ Lâm Lan nói như vậy, Lăng Phong biết nàng cũng không còn chịu nổi, liền quỳ xuống trước người Tạ Lâm Lan, đem đôi chân thon dài của nàng gác lên trên vai, hỏa nhiệt dưới khố hướng về Tạ Lâm Lan, nói: - Tiểu bảo bối của ta, ta muốn tiến vào." Tạ Lâm Lan liếc mắt một cái, thấy vật to lớn của Lăng Phong hướng thẳng về mình... chàng thật sự muốn tiến vào thân thể mình, mình thật sự có thể cho chàng, giờ phút này Tạ Lâm Lan rất khẩn trương, lại có một tia chờ mong, lập tức nói: - n, phu quân, chàng tới đi" Khổng tử viết: - Thực sắc, tính dã." (thức ăn và tình dục, chính là bản tính của con người vậy). Đây là một nhu cầu sinh lý rất bình thường. Lăng Phong ôm xốc lấy Tạ Lâm Lan, cả thân hình đè lên người nàng, một tay áp lên ngực của nàng. Tạ Lâm Lan nhịn không được một trận khẽ run, tựa hồ phi thường khẩn trương, nàng nhắm chặt hai mắt, hai tay cũng vô ý thức che mặt đi, thân thể mềm mại khe khẽ run rẩy, dưới ánh mặt trời nhu hòa chiếu xuống, xuân quang mỹ diệu không ngừng đánh sâu vào cảm quan của Lăng Phong. Cuối cùng, bọn họ tố ái phong cuồng, quên mình cùng nhau giao hợp. Bọn họ sống trong thế giới của riêng hai người, mà bọn họ đều thể hiện cho nhau hết mình, chính là chân thành nhất, nguyên sơ nhất.