Kiếp Trạng Nguyên
Chương 40
Edit: Yuuki Titan
Hạ thể của Đường Tự liên tục bên trong Tiểu Hà trừu sáp, trên tay xoay tròn cán bút đem bút lông xuyên sâu vào bên trong. Đường Tự tiện tay cầm lấy thuốc màu trên bàn, chấm một điểm họa tại nơi hạ thể bọn hắn tương liên, nhìn qua tựa như nhụy hoa mẫu đơn trên mông Tiểu Hà, rất mê người.
Đường Tự đem bút lông rút ra, hai tay bóp chặt eo Tiểu Hà lập tức đính tới căn bộ, tại trong cơ thể của Tiểu Hà mà phóng ra. Rồi sau đó lại đem bút lông cắm vào đem huyết thanh màu trắng dẫn ra.
Đường Tự nhìn nhìn chất lỏng trên cán bút, bạch dịch cộng thêm thuốc nhuộm, hoàn mãn tiên diễm, hắn đem thể dịch chiếm được một mặt đem đến trước mặt Tiểu Hà.
“Đem tất cả những gì có trên mặt liếm sạch sẽ, sau đó đi bưng chậu nước đem bút lông rửa sạch rồi cầm đem về đây cho ta, đúng rồi, còn có mông của ngươi, mặt trên ta đã tăng thêm chút nhan sắc, nghe có hiểu rõ không?”
“Đã hiểu a .”
Tiểu Hà thực nhận mệnh ở dưới bàn bắt đầu liếm bút lông, Đường Tự cúi đầu bắt đầu thắt lại lưng quần, lúc này lại có người gõ cửa .
“Đại nhân, trong kinh đến thánh chỉ , thỉnh ngài đi tiếp chỉ.”
“Chuẩn bị hương án, ta sẽ qua.”
Đường Tự đứng dậy đi đổi quan phục, trước khi ra cửa còn căn dặn Tiểu Hà không được lười biếng, phải hoàn thành tất cả công việc hắn giao.
Tiểu Hà nhìn nhìn chủ tử ném lại trước mặt mình là hơn mười cây bút lông, y đem bút lông nhặt lên dùng quần áo bao quanh bên ngoài cầm đi ra cửa, nhanh chóng rửa mới tốt, miễn cho chủ tử trở về nhìn ra y không có liếm vật gì trên đó mà đã đem đi rửa, khó tránh được xui xẻo . Không biết như vậy có tính là lười biếng quá không a?
Tiểu Hà thấp thỏm đi làm chuyện, y ngồi chồm hổm trên mặt đất giặt chiếc quần dính đầy phẩm màu, ngay lúc này chủ tử nhà y đã nhận xong thánh chỉ trở lại.
Đường Tự nhìn qua thực không vui, xem xem bốn phía không người, hắn đi lên phía trước một cước đá vào mông Tiểu Hà, Tiểu Hà thiếu chút nữa ngã vào trong chậu nước.
Tiểu tôm bùm một cái ngồi xuống đất.
“Chủ tử ngài đã trở về, mấy vật kia ta đã rửa sạch rồi đặt lại vào vị trí cũ rồi.”
“Ngươi như thế nào biết là ta?”
“Trừ bỏ chủ tử, sẽ không có người đạp mông nô tài.”
“Đã từng nghe qua Phượng Nghi công chúa chưa?”
“Ân, nghe qua, nàng là nhi nữ nhỏ nhất của Hoàng đế, năm nay hẳn là khoảng 17 tuổi đi.”
“Hoàng đế đem nàng tứ hôn cho ta.”
“Chúc mừng chủ tử.”
Tiểu Hà cúi đầu, không muốn để chủ tử thấy y sa sút.
“Chúc mừng? Lời thật lòng sao? Nghe nói vị công chúa này tính tình không được tốt, ngược đãi đến chết đã vài cái nô tài, ngươi không sợ thời điểm nàng thấy ngươi liền chỉnh chết ngươi?”
“Thật là như vậy, cũng chỉ có thể trách nô tài bạc mệnh, đến lúc đó nô tài không thể hầu hạ chủ tử .”
“Tiểu Hà ngươi đang khóc sao? Vì chính mình hay là cho ta?”
“Bản thân nô tài không có gì, từ ngày tiến cung liền không nghĩ nghĩ mình có thể còn sống mà đi ra, nhưng nghĩ đến về sau không thể hầu hạ chủ tử, nô tài không biết vì sao trong lòng lại cảm thấy chua chua .”
“Đối với ngươi, ta không tính một chủ tử tốt, ta muốn chết ngươi sẽ khóc sao?”
“Ngài là một quan tốt, là chủ tử tốt, trừ bỏ thích trêu đùa nô tài ngài đối với nô tài, đối với cả nhà nô tài đều rất tốt a.”
“Có lời này của ngươi đã đủ rồi, nếu ta chết ngươi nhớ phải đến trước một phần ta đốt giấy, phải nhớ là đi một mình và cũng không được nói ai biết, ta có biến thành quỷ cũng muốn ở trước phần mộ mà trêu đùa ngươi. Ngươi có bận không, đi với ta ra ngoài một lát.
Lời Đường Tự nói khi đó, Tiểu Hà vốn không nghĩ là thật, nhưng ai ngờ, thời điểm cạnh ngày hôn lễ còn có ba ngày, Đường Tự thế nhưng thật sự đình chỉ hô hấp.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
108 chương
140 chương