Kiếp nạn người sói

Chương 22 : Chương 9.2

Nghĩ tới đây, Văn Kiện lại càng thêm tức giận, ông ta bất ngờ bước nhanh tới muốn đẩy Văn Kỳ sang một bên. Khiến Từ Giai Thần loạng choạng lùi về phía sau vài bước, như thể sắp sửa rơi xuống vực. Trong nháy mắt, anh biến thành người sói, nửa mặt trái là dung nhan của con người, nửa mặt phải là sói. Tứ chi mọc đầy những móng sói, thế nhưng ý thức vẫn cực kì tỉnh táo. Chỉ là, điều khiến anh kinh ngạc chính là Văn Kiện sao lại nhẫn tâm như vậy, anh trợn to đôi mắt đỏ máu, nhìn Văn Kiện chằm chằm, cơn phẫn nộ trong anh đã lên tới đỉnh điểm. Anh buông Văn Kỳ ra, ngược lại để lộ ra rất nhiều sơ hở, có lẽ, anh không nên buông, có lẽ, ngay từ đầu anh đã sai lầm. “ Tại sao anh lãi giết chết nhiều người như vậy?” Văn Kỳ buồn bã kêu lên. “ Tôi cần tiền! Chỉ cần có thật nhiều tiên mà thôi! Đến khi đó muốn gì mà chẳng được. Tôi không muốn cả đời bị người ta coi thường. Bao năm nay, tôi đã phải nhận không biết bao nhiêu ánh mắt coi thường và lạnh giá, đám người đó đều không có tư cách sống trên cõi đời này.” Từ Giai Thần nhớ lại những khoảnh khắc đau đớn của bản thân, tâm trạng bỗng trở nên kích động, lồng ngực phập phồng lên xuống, sắc mặt đỏ rực đầy máu, móng vuốt vung lên, phi tới trước mặt Văn Kiện với tốc độ cực nhanh. Anh bóp chặt lấy cổ ông ta, khoảnh khắc đó, Văn Kiện chỉ cảm thấy khí quản của mình sắp đứt đoạn, lồng nực như bị chiếc búa đè chặt lên. Đợi tới khi Từ Giai Thần bình tĩnh lại, anh mới thì thầm bên tai Văn Kiện “Bởi vì ông khiến gia đình tôi tan nát, bao năm nay, những đau khổ mà tôi phải gánh chịu, tôi sẽ bắt ông trả gấp mười lần.” “ Chuyện đó… không phải do một mình tôi gây ra…” Văn kiện đột nhiên cảm thấy mình chỉ cách cái chết có một bước chân. Quả thực lả vậy, năm đó, đều là chủ ý của giáo sư Vương, thế nên trách nhiệm chủ yếu thuộc về ông ta. Giáo sư Vương năm đó tìm tới Văn Kiện, Văn Kiện chỉ cần bán một sản phẩm giữ sức khỏe là ông ta sẽ giúp Văn Kiện kiếm được một khối vàng. Thế nhưng sau đó Giáo sư thấy sự nghiệp của Văn Kiện càng lúc càng phất, liền nghĩ ra một kế hoạch bắt tay nhau buôn bán nội tạng người phi pháp. Giáo sư Vương lợi dụng thân phận của mình, lấy sạch nội tạng của những người mắc chứng bệnh không chữa được, sau đó đem bán ra chợ đen với mức giá cao. Hơn nữa, ông ta còn hợp sức cùng Văn Kiện, bòn rút tiền của bệnh viện, tất cả mọi dược phẩm và thiết bị trị liệu đều được mua qua tay Văn Kiện. Rồi giáo sư Vương bắt đầu làm thí nghiệm trên người, nghiên cứu kết cáu xoắn ốc của DNA. Thế nhưng, Văn Kiện hoàn toàn không ngờ, ông ta mới là người phải chịu hoàn toản trách nhiệm trong cái chết của Từ Á long mười tám năm trước. Khi ông biết được cái chết của Từ Á Long không phải do bất cẩn trong phẫu thuật mà là thực hiện thí nghiệm sinh hóa trên người, dưới sự uy hiếp của giáo sư Vương, ông ta đành phải che giấy bí mật này suốt mười tám năm qua. Văn Kiện là một người biết thời thế, ông biết mình phải làm thế nào. Sau khi nghiên cứu thất bại, hai người đem thi thể của Từ Á Long chôn ở một nghĩa trang trên núi tại thành phố Thiên Nhai. Nhưng điều không thể ngờ là, chính thí nghiệm đó đã khiến toàn thành bùng phát nguy cơ sinh hóa. Văn Kiện sợ để lộ sơ hở, mọi chuyện vỡ lỡ, nên quyết định giấu nhẹm chuyện này đi, không nhắc tới dù chỉ nửa lời. Ông ta thậm chí cho rằng cứ như vậy thì mọi chuyện sẽ thần không hay, quỷ không biết. “ Vậy ông nói xem, cái chết của cha tôi là do ai gây ra?” Từ Giai Thần dùng tay phải mọc đầy lông trắng bóp cổ Văn Kiện, vặn hỏi. “ Bởi vì… bởi vì năm đó chính tôi và giáo sư Vương đã tiến hành cuộc phẫu thuật, tuy tôi biết kế hoạch, thế nhưng chẳng dám để lộ ra ngoài. Chỉ là bây giờ chẳng còn gì đáng ngại, mọi người đều biết cả rồi, tôi chẳng cần phải che giấu thêm nữa.” Trong khoảnh khắc, Từ Giai Thần lại trở nên điền cuồng và hung tợn, bóp chặt lấy cổ họng Văn Kiện, trợn trừng đôi mắt nói “Lão già, mau nói, ông còn biết gì nữa?” “ Cậu muốn biết những gì?” Từ Giai Thần nghiến răng lên tiếng “Ông biết thân phận thực sự của giáo sư Vương? Theo những gì tôi âm thầm điều tra, ông ta mới là kẻ chủ mưu đằng sau toàn bộ sự việc.” “ Cái gì? Ông ta là chủ mưu?” Chu Thiên đứng ngoài không khỏi ngạc nhiên lên tiếng hỏi. “ Đúng vậy, ông ta mới là kẻ chủ mưu đứng sau mọi chuyện, ông ta thậm chí còn sắp xếp Vương Uy tiến hành giao dịch buôn bán nội tạng người với tôi.” Từ Giai Thần lạnh lùng lên tiếng. Văn Kiện đã biết từ rất lâu, buôn bán nội tạng người chỉ là một cái cớ, có điều, ông không thể ngờ số nội tạng được mua về từ chỗ của Từ Giai Thần. “ Văn Kiện , bây giờ ông đã hiểu hết rồi, để tôi tiễn ông lên đường!” Từ Giai Thần phán quyết án tử hình cho Văn Kiện. Đúng lúc định ra tay, chỉ nghe thấy hai tiếng súng vang lên. Văn Kiện nhân cơ hội này trốn ra phía sau lưng Chu Thiên và Triệu Liên Thành. “ Văn Kiện, ông mau lại đây! Mau lại đây!” Từ Giai Thần điên cuồng gào thét, không ngừng khua loạn móng vuốt trong không trung, khoảnh khắc quay người, anh liền nhìn thấy Văn Kỳ. Anh lập tức tóm lấy Văn Kỳ, hung tợn nói “Đừng lại gần, nếu không tôi sẽ giết chết cô ấy.” “ Giai Thần, xin anh hãy dừng tay lại, mục đích của anh đã đạt được rồi không phải sao?” Văn Kỳ đưa lời khuyên giải. “ Ha ha, Kỳ Kỳ, cô cho rằng tôi còn có đường quay đầu sao? Không! Tôi đã chẳng còn đường lui nữa rồi, dù chết tôi cũng phải lôi theo cô. Dù gì, chẳng mấy ngày nữa, đội ngũ tử thi của tôi sẽ hủy diệt toàn thành phố, tất cả mọi người rồi sẽ phải chết theo tôi thôi.” Từ Giai Thần phát hiện rất lâu trước đó, những người bị mình cắn, sau khi chết tuy trong người chẳng còn nội tạng, thế nhưng vẫn bị anh điều khiển. Thậm chí còn sắp xếp xong xuôi ngày để bọn chúng khôi phục, đó chính là đêm trăng tròn của tháng. “ Được, muốn chết, tôi sẽ chết cùng anh, cùng lắm thì kiếp sau gặp lại.” Văn Kỳ hạ quyết tâm, suy cho cùng cô cũng đã yêu anh sâu sắc. “ Đoàng.” Triệu Liên Thành bắn thêm phát nữa, lần nay viên đạn bắn thẳng vào đầu Từ Giai Thần, máu nóng phun thẳng lên mặt Văn Kỳ. Cô bàng hoàng, giơ tay đặt lên vết thương của Từ Giai Thần, dịu dàng nói “Có đau không? Hãy để chúng ta cùng xuống địa ngục làm đôi vợ chồng quỷ, những người có tội kia, ông trời sẽ trừng phạt thay chúng ta.” Chu Thiên nhìn sang Triệu Liên Thành bằng ánh mắt nghi hoặc, anh không hiểu sao Triệu Liên Thành lại muốn giết chết Từ Giai Thần, rốt cuộc vì mục đích gì? “ Kỳ Kỳ, anh biết bản thân không sống được lâu nữa, cảm ơn em, để cho anh cảm nhận được thế nào là tình yêu đích thực. Cuộc đời này có thể quen được em, anh đã rất vui, anh để lại cho em một thứ, sau khi đọc xong, em sẽ nhớ ra tất cả mọi chuyện của hai năm về trước. Nhớ kĩ, hãy cùng anh lật tẩy bí mật bị chôn giấu, hóa giải một nguy cơ không cần thiết phải diễn ra.” Nói xong, Từ Giai Thần đẩy Văn Kỳ sang một bên, quay người nhảy xuống vực thẳm vạn trượng. “ Không! Không! Tại sao anh lại ngốc nghếch như vậy? Tại sao chứ?” Văn Kỳ nhìn vực thẳm không đáy, cô biết người cô yêu thương nhất trên đời đã biến mất mãi mãi. Tất cả mọi thứ đều do Văn Kiện một tay gây ra. Ông hại chết mẹ cô, lại hại chết người mà cô yêu thương nhất! Chu Thiên thấy mọi chuyện đã kết thúc, nhanh chóng bắt giữ Văn Kiện, rồi cùng Triệu Liên Thành áp giải ông ta về cục cảnh sát. Văn Kỳ vẫn đứng lặng tại chỗ, hiển nhiên cô vẫn chưa thể tiếp nhận được sự thật đang bày ra trước mắt. Kể từ giây phút Vương Thành nhảy xuống vực, cô biết bản thân còn sống mà tim như đã chết. Trên đường về cục cảnh sát, Văn Kiện nhớ lại sáu lần từng gặp Từ Giai Thần, có điều, sao bản thân lại không phát hiện ra thân phận thực sự của Từ Giai Thần sớm. Hiện nay, thứ chờ đợi ông ta phía trước chỉ có phòng giam lạnh giá, có điều, trên mặt ông ta chẳng có chút bi thương, dường như mọi thứ vẫn đang nằm trong tầm kiểm soát. Lúc chiếc xe màu đen rẽ vào một con đường nhỏ, liền có một đám côn đồ xông ra, trong tay cầm theo súng ống. Tên cầm đầu thét lớn “Mau thả người trong x era. Nếu không, các ngươi đừng hòng sống mà rời khỏi đây.” Chu Thiên cùng Triệu Liên Thành nhanh chóng bước xuống xe. “ Mau hạ vũ khí, quỳ xuống, rồi đặt hai tay lên đầu.” Một người đàn ông có chiều cao bất thường bước ra, hắn chính là tên lùn ở lò giết mổ tư nhân. “ Là ông?” Chu Thiên vừa nhìn đã nhận ra ngay. “ Được rồi, ông chú Văn, ngài có thể ra ngoài rồi.” Hắn rút ra hai khẩu súng lục, từ từ bước lại gần, chĩa súng vào đầu Chu Thiên và Triệu Liên Thành, một tên mặc áo đen khác liền lục lấy chìa khóa trên người Chu Thiên. Văn Kiện nhanh chóng được người mặc áo đen này lấy chìa khóa mở còng tay, sau đó nhìn Chu Thiên đầy khinh miệt. Ông ta biết dù có chuyện gì xảy ra, giáo sư Vương nhất định sẽ cứu mình, bởi giáo sư Vương đã sắp xếp Triệu Liên Thành ở cạnh Chu Thiên. “ Lại để hắn chạy thoát rồi.” Chu Thiên đưa lời oán thán. Điều khiến anh nghi hoặc chính là, tại sao bọn côn đồ này lại xuất hiện giữa đường? Bọn chúng đã nghe ngóng được tin tức từ đâu? Phải chăng lại từ tên nội gián trong cục cảnh sát? “ Được rồi, huynh đệ, quay về làm một lệnh truy nã thôi, tróc nã Văn Kiện toàn thành phố.” Triệu Liên Thành đứng cạnh bên lên tiếng. “ Ừm, cũng chĩ còn cách đó mà thôi.” Lúc này, tại cục cảnh sát, sắc mặt Trịnh Thiên biến đổi không ngừng. “ Chu Thiên, cậu làm sao thế? Có chút chuyện thôi mà cũng không làm xong.” Nếu để Văn Kiện chạy trốn khỏi thành phố Thiên Nhai, nguy cơ sinh hóa sẽ lại bùng phát. “ Cháu… cháu…” Chu Thiên không biết phải đối mặt với Trịnh Thiên thế nào, anh đã nghĩ hết một lượt những người có liên quan, Thiên Lượng không thể nào bán đứng anh, Trịnh Tiểu Quân càng không thể, anh liếc sang Triệu Liên Thành ở cạnh bên. Đột nhiên nghĩ tới việc, Triệu Liên Thành đã mất tích năm năm, bây giờ đột nhiên lại xuất hiện, hơn nữa còn hiểu rất rõ về thứ chất lỏng màu xanh kì quái. Điều này khiến anh cảm thấy không khỏi nghi hoặc, phải chăng, Triệu Liên Thành chính là nội gián? “ Tiểu Chu, bước tiếp theo, cậu định thế nào?” Cục trưởng Trịnh xem ra vẫn còn tức giận, hỏi. Chu Thiên chính là trở thủ đắc lực nhất, cũng là con rể tương lai của ông, thật chẳng ngờ anh lại phạm phải lỗi lầm ngớ ngẩn như vậy. “ Lập tức bắt giữ giáo sư Vương, tróc nã Văn Kiện toàn thành phố. Có điều, phải bảo vệ nhân chứng quan trọng là Văn Kỳ.” Qua hành động tại núi Thiên Lâu, Chu Thiên đã nắm rõ toàn bộ sự tình những vụ án gần đây, thì ra Nhất Thổ là Vương Thành, cũng là người sói hút máu đứng sau mọi chuyện, dưới sự mê hoặc của đồng tiên, Vương Thành đã trở thành nô lệ cũa nó. Có điều, anh cũng nhận ra, Vương Thành thực sự rất yêu Văn Kỳ. Còn về việc Văn Kiện giết hại Lý Bích Hoa, cùng với việc ông ta và giáo sư Vương buôn lậu nội tạng người, tất cả cũng hoàn toàn được chứng thực. “ Được rồi, cậu hãy chuẩn bị đi, tôi sẽ thông báo cho lãnh đạo cấp cao của thành phố tăng cường phòng bị, tổ chức cho các giáo sư hàng đầu cùng nghiên cứu thứ dịch màu xanh thần bí đó.” “ Được, Liên Thành, chúng ta kề vai sát cánh nhé!” Chu Thiên lại trang bị vũ khí đầy đủ, dẫn theo vài cấp dưới cùng Triệu Liên Thành lên đường phá án. Cục trưởng Trịnh trong lúc đàm thoại với Chu Thiên, vẫn luôn chú ý tới Triệu Liên Thành, ông giao thiệp rộng, vừa nhìn đã biết Triệu Liên Thành có âm mưu riêng. Sở dĩ ông nói những lời này trước mặt Chu Thiên chính là vì muốn gây hỗn loạn tư duy của Triệu Liên Thành, bởi mục đích sau cùng chính là bắt được Văn Kiện và giáo sư Vương. Nghĩ vậy, ông liền lệnh đi tới lò giết mổ tư nhân bắt tên lùn, và nhân chứng quan trọng Văn Kỳ được ông sắp xếp cho Trịnh Tiểu Quân đưa đến một nơi an toàn. Trên đường đi tới lò giết mổ tư nhân, Chu Thiên vừa lái xe vừa hỏi “Liên Thành, sao trông cậu có vẻ thẫn thờ vậy? Không phải là vì sợ hãi quá đấy chứ?” “ Ha ha, cậu quá coi thường tôi rồi đấy, lúc xưa thì tôi cùng cậu luyện tập sinh tồn nơi hoang dã, tuy rằng cậu đã cứu mạng tôi, có điều, tôi lại là người đại giài quán quân sinh tồn năm đó đấy.” “ Đúng thế, nhớ lại lúc đó thực là khoảng thời gian tươi đẹp.” “ Ừm, đáng tiếc nó đã trôi qua rất lâu rồi.” Chu Thiên đột nhiên dừng xe, mấy đồng nghiệp phía sau đều xuống xe cả, trong xe chỉ còn lại Chu Thiên và Triệu Liên Thành. “ Cậu…cậu làm vậy là có ý gì?” Triệu Liên Thành thấy Chu Thiên khóa chặt xe lại liền hỏi. “ Cậu còn định giấu giếm tôi đến bao giờ?” Chu Thiên dí súng vào đầu Triệu Liên Thành nói. “ Cậu nói cái gì? Tôi thực sự không hiểu.” Triệu Liên Thành hỏi vặn. Chu Thiên lắc đầu, từ từ mở khóa an toàn súng “ Cậu biết được điều gì? Mau nói ra.” Lần đầu tiên Chu Thiên nghi ngờ Triệu Liên Thành chính là ở trung tâm tẩm quất Kim Ngọc, bởi Chu Thiên nghĩ mãi không ra, với tiêu chuẩn chọn phụ nữ của Triệu Liên Thành, không thể nào để mắt tới người phụ nữ phong trần tên Tần Phụng đó được. Lần thứ thai chính là lúc anh nói với Thiên Lượng về thứ chất lỏng màu xanh lục thần bí, Triệu Liên Thành tỏ ra vô cùng hiểu biết về thứ chất lỏng đó. Còn nữa, các thi thể trong phòng giữ xác mất tích một cách ly kì, xem ra cùng có liên hệ lớn với Liên Thành. Hơn nữa, hành động tại núi Thiên Lâu cẩn mật như vậy, tại sao Văn Kiện lại có thể dễ dàng trốn thoát? Xem ra là họ đã có âm mưu từ trước. “ Đúng, tôi chính là nội gián của giáo sư Vương. Cậu biết không, năm năm trước tôi đã bắt đầu bán mạng cho ông ta, cũng chính là sau khi tôi gặp tai nạn, ông ta đã cứu mạng tôi. Từ đó tôi bắt đầu đi khắp nơi giết người cho ông ta, ám sát rất nhiều người. Sau đó, ông ta cho người điều tra, biết được quan hệ mật thiết giữa tôi và cậu, liền bắt tôi đến nằm vùng bên cậu, làm nội gián cho ông ta. Đúng là những lời liên quan tới thứ chất lỏng màu xanh lục là ông ta dạy tôi nói, đương nhiên những thi thể biến dị trong phòng giữ xác cũng là do tôi lén lút tiêm thêm chất dịch mà ông ta đưa cho. Sau cùng, ông ta muốn thông qua cuộc hẹn tại núi Thiên Lâu, trừ khử Văn Kiện. Chỉ là không thể ngờ đột nhiên lại xuất hiện Văn Kỳ và Vương Thành. Giữa lúc không còn đối sách nào khác, tôi bắt buộc phải thực hiện kế hoạch hai, lén lút thông báo tin tức cho tên lùn, bảo hắn cứu Văn Kiện trên đường áp giải về cục cảnh sát.” Chu Thiên giận dữ đặt tay lên cò súng, Triệu Liên Thành nhắm chặt mắt lại. Thế nhưng chờ rất lâu mà không thấy tiếng súng nổ. Chu thiên nhìn Triệu Liên Thành cười nói “Cậu mau đi đi, coi như tôi không nhìn thấy gì hết.” Nói cho cùng anh vẫn chẳng thể xuống tay được với Triệu Liên Thành, họ vốn là đồng đội. “ Tôi nghĩ, sau này cậu không thể nào gặp lại tôi được nữa, trước khi ra đi, tôi tặng cậu một thứ, đó là thứ mà tôi đã mạo hiểm cả tính mạng để trộm về.” Triệu Liên Thành nhét một tờ giấy vào tay Chu Thiên rồi mở cửa xe, thần tốc rời khỏi. Chu Thiên mở tờ giấy ra xem, trên đó có viết một loạt các dãy phản ứng hóa học khó hiểu. Có điều, việc quan trọng trước mắt chính là đến lục soát lò giết mổ tư nhân kia. Chu Thiên thấy các huynh đệ đã xông vào trong, cũng nhanh chóng tiến vào lò giết mổ tư nhân.