Kiếm Phệ Thiên Hạ
Chương 291 : Thần ngọc (1)
Sau trận chiến Đông Huyền Hải Vực, Hạo Thiên Kiếm Phái Tô Tiểu Tiên gặp phải trọng thương, sinh tử một đường, Kiếm Thánh thân vẫn đương tràng. Điều này đã chính thức tuyên cáo rằng Thượng Huyền Kiếm Tông cùng với Hạo Thiên Kiếm Phái đoạt tuyệt quan hệ!
Chẳng những đồng minh giữa Hạo Thiên Kiếm Phái và Thượng Huyền Kiếm Tông tan vỡ, Hạo Thiên Kiếm Phái cũng phải bỏ ra một cái đại giới thật lớn! Lấy thương thế của Tô Tiểu Tiên, việc tranh đoạt danh ngạch tiến nhập Chí Cao Thần Giới tuyệt đối là vô pháp can dự, nếu không có linh đan diệu dược gì để trị liệu, sợ rằng còn ảnh hưởng đến hành trình bên trong Chí Cao Thần Giới!
Nhận được kết quả này, Tuyết Vực Đảo và Trích Tinh Lâu tuy rằng không đến nổi vỗ tay ăn mừng, nhưng mọi người cũng lộ ra vẻ vui mừng, Hạo Thiên Kiếm Phái tính kế hai phái chúng ta, hôm nay cũng phải trả lại một cái đại giới tương xứng.
Mặc dù Tô Tiểu Tiên còn chưa chết, hai phái đều cảm thấy tiếc hận trong lòng, bất quá một vị Kiếm Thánh đã chết, ít nhiều gì cũng cân bằng thực lực giữa các môn phái một chút.
Khi biết Lăng Vân đã để lại hai mươi hai chữ to rồi ly khai Đông Huyền Hải Vực, Tuyết Vực Đảo và Trích Tinh Lâu cũng có thương nghị qua về việc can dự vào Đông Huyền Hải Vực, bất quá khi cân nhắc tới thực lực khủng bố của Thượng Huyền Kiếm Tông... Hoặc giả mà nói chính là thực lực khủng bố của Lăng Vân, tất cả mọi người đều thấy một trận không rét mà run!
Trừ bỏ năm vị Kiếm Thánh của Thượng Huyền Kiếm Tông không nhắc tới, chỉ riêng Lăng Vân đã có thể lấy lực lượng cường hãn đến biến thái của hắn, bức cho Tô Tiểu Tiên chạy trối chết khỏi Đông Huyền Hải Vực. Bọn họ nếu dám có chủ ý với Đông Huyền Hải Vực, thế thì không khác nào dẵm lên vết xe đổ của Hạo Thiên Kiếm Phái sao, là tự rước lấy nhục sao?
So sánh với ngoại giới không ngừng đồn đãi, ở trong nội bộ của Hạo Thiên Kiếm Phái cũng là rất yên ắng.
Giờ khắc này, chưởng môn nhân Tô Trấn Phương đang cau mày, nhìn thoáng qua đệ tử ở ngoài cửa đang có chuyện quan trọng muốn bẩm báo, rồi phất tay bảo hắn đợi một lát, lại nhìn về phía nữ nhi với sắc mặt tái nhợt...
- Cha, nếu có việc thì cứ xử lý đi. Trước mắt cách ngày Chí Cao Thần Giới mở ra bất quá chỉ còn mấy tháng, kỳ ngộ ngàn năm có một, Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta ngàn vạn lần không thể có chút sơ xuất.
Tô Tiểu Tiên tự nhiên thấy có người ngoài cửa, có chút hư nhược khuyên giải.
Tô Trấn Phương khẽ thở dài một hơi:
- Kỳ ngộ ngàn năm có một... Cha cũng không biết, đây tột cùng là kỳ ngộ ngàn năm có một, hay là tai nạn ngàn năm có một! Mỗi lần Chí Cao Thần Giới mở ra, các đại môn phái vì cái danh ngạch này mà tử thương vô số vô số gia đình thê ly tử tán...
Nói xong, hắn lại nhìn thoáng qua nữ nhi nói:
- Tiên nhi, con hãy nghỉ ngơi thật tốt, trong khoảng thời gian này bởi vì cha không tiện xuất thủ, chuyện trong môn phái đã quá cực khổ cho con rồi...
- Cha, cha ngàn vạn lần không nên nói như vậy. Là một phần tử của Hạo Thiên Kiếm Phái, con tất nhiên phải cố gắng làm hết phận sự của mình thôi! Mỗi khi kỳ ngộ ngàn năm diễn ra, cũng tương đương với các đại thế lực của Trung Ương Tinh sẽ phải trải qua một lần thanh tẩy lớn, nếu Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta không thể nắm chặc cơ hội, thì chúng ta cũng sẽ giống như những đại thế lực cực thịnh một thời trong lịch sử kia, hoàn toàn bị xóa bỏ khỏi Trung Ương Tinh.
Nói xong, Nàng có chút nghịch ngợm nhìn ra ngoài cửa sổ:
- Bên ngoài kia, chính là ba gốc cây diên nhi nữ nhi tự tay trồng. Nghe nói hoa duyên nhi là một trong những loại hoa xinh đẹp nhất Trung Ương Tinh. Người ta còn muốn nhìn một chút xem truyền thuyết này đến tột cùng là có phải hay không.
- Yên tâm đi, Hạo Thiên Kiếm Phái đã trải qua nhiều năm nỗ lực như vậy. Việc tranh đoạt danh ngạch lần này cũng đã chiếm được nhiều hơn hai cái danh ngạch so với những thế lực khác. Do đó khi đi vào, chúng ta cũng có tỷ lệ sống sót lớn hơn những thế lực khác nhiều lắm.
Tô Tiểu Tiên lại nở một nụ cười ngọt ngào pha lẫn với nụ cười tái nhợt bệnh hoạn. Có chút trìu mến nói:
- Không cần cầu chi cao xa, nữ nhi chỉ hi vọng sau khi Chí Cao Thần Giới mở ra, Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta vẫn có thể giống như trước. Tất cả sư huynh đệ trong muôn phái có thể cùng sinh hoạt thật vui vẻ ở một chỗ là đủ rồi.
Tô Trấn Phương gật gật đầu, có chút áy náy nói:
- Lúc trước chuyện của Tầm Chân đúng là để cho con ủy khuất một phen. Đây là khuyết điểm của cha...
- Đây cũng không có gì đâu. Tầm Chân kia sao có thể là đối thủ của nữ nhi được.
- Ha ha. Cha biết sự lợi hại của nữ nhi bảo bối mà. Được rồi.
Tô Trấn Phương lộ ra một nụ cười yêu thương, bất quá rất nhanh đã ảm đạm xuống, đổi thành bộ dáng tiếc hận:
- Nữ nhi a, con cũng đừng trách cha. Thần Thánh là một cường giả đạt tới Thần giai, lại có bí pháp tiến nhập Chí Cao Thần Giới. Nếu có được sự trợ giúp của hắn thì chúng ta so với Lăng Vân kia mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Bởi vậy...
- Phụ thân, người đang nói cái gì nha, ý kiến của phụ thân, nữ nhi tự nhiên là đồng ý tuyệt đối.
Tô Trấn Phương há mồm, vốn muốn nói cái gì, bất quá nhìn thấy ánh mắt hơi ngờ hoặc của nữ nhi mình, chung quy cũng chuyển thành một tiếng than nhẹ bất đắc dĩ:
- Nữ nhi... Các con sai là ở chỗ, không nên quen biết lúc Chí Cao Thần Giới sắp mở ra!
Nói xong, hắn thương yêu vuốt ve mái tóc của nữ nhi một chút, nhỏ giọng nói:
- Nghỉ ngơi thật tốt, chuyện kế tiếp liền giao cho vi phụ đi.
Nói xong hắn đứng dậy, đẩy cửa đi ra ngoài.
"A a...
"Tô Tiểu Tiên cười khẽ một tiếng hư nhược, lại nghĩ tới những lần Chí Cao Thần Giới mở ra lúc trước, trong nội tâm bỗng nhiên cảm thấy có một sự mệt mỏi dâng thẳng lên, một lát sau thì nàng đã ngủ thiếp đi....
Tô Trấn Phương vừa ra cửa, lập tức đi thẳng tới phòng hội nghị, nơi đây còn có Thần Thánh - người có Thần cấp tu vi, vẫn đối với trận linh trên người Lăng Vân nhớ mãi không quên.
Nhìn thấy Tô Trấn Phương đến, Thần Thánh làm bộ lộ ra vẻ ân cần thân thiết:
- Tô chưởng môn, ta nghe nói đệ tử bảo bối Tiểu Tiên bị trọng thương, không biết thương thế như thế nào, có gì vướng bận hay không? Nói xong, hắn lập tức xuất ra một bình sứ cực kỳ tinh xảo:
- Ở chỗ này ta có một ít đan dược, đối với đả thương do kiếm khí có hiệu quả rất lớn, hi vọng đối với thương thế của Tiểu Tiên có sự trợ giúp.
Tô Trấn Phương cũng không khách khí, trực tiếp tiếp nhận bình sứ, nói: truyện được lấy tại TruyenFull. vn- Vậy xin đa tạ Thần Thánh các hạ!
Ha ha, Tô chưởng môn khách khí rồi, Tiểu Tiên là đệ tử của ta, ta trợ giúp nàng cũng là việc nên làm, hà tất nói lời cảm ơn.
Nói xong, Thần Thánh đình chỉ chốt lát, lại lần nữa hỏi:
- Không biết ngươi từ đâu có thể hiểu rõ cặn kẽ về trận đấu với Lăng Vân, là Tiểu Tiên nói ra sao, vì sao Lăng Vân bỗng nhiên lại phá được một kiếm kia!?
Trên mặt Tô Trấn Phương dần dần có một tia ngưng trọng:
- Thần Thánh các hạ từng nói, trận pháp của người uy lực cực lớn, cho dù là Bán Thần của Trung Ương Tinh cũng không thể lập tức đem nó bài trừ! Nhưng trước mắt Lăng Vân lại có thể chính diện phá trận, như vậy, giải thích chỉ có một, Lăng Vân kia, chỉ sợ đã...
Thần Thánh nhướng mày, hắn đã sớm đoán được Lăng Vân sẽ đột phá tới cảnh giới Bán Thần, chẳng qua là không nghĩ tới, cư nhiên lại nhanh như vậy. Một khi Lăng Vân đạt tới Bán Thần, hắn muốn từ trên tay hắn cướp lấy trận linh thì cực kỳ phiền toái.
Nghĩ tới đây, trong lòng hắn không khỏi thở dài:
"Sớm biết thế, ta đã lấy tốc độ nhanh nhất đem tiểu tử này diệt sát, mà không phải là đi đánh với lão gia hỏa có chủ ý với trấn phái Thần kiếm kia! Không nghĩ tới Hoàng Giả Chi Thành lại ẩn tàng một lão già thường này không hề để lộ phong sương, dĩ nhiên là sớm có... Ai, bây giờ diệt sát tiểu tử kia thì cũng đã lỡ thời cơ tốt nhất!
Vừa nghĩ, miệng hắn cũng không có dừng lại, lập tức nói:
- Trước mắt Lăng Vân đã có tu vi Bán Thần, nhưng hiển nhiên là chưa bị Chí Cao Thần Điện hạn chế, nếu hắn có chủ ý với những địa phương khác của quý phái, thì đúng là đại họa. Theo ý ta, vẫn là mời Tô chưởng môn sớm đem thượng cổ thần văn kia dịch ra, mọi người cùng nhau tìm hiểu phương pháp phá giải mới phải.
Mặc dù biết Thần Thánh rõ ràng chính là chủ ý tới thượng cổ thần văn trong môn phái, nhưng nếu Lăng Vân thật sự tấn công Hạo Thiên Kiếm Phái, bọn họ cũng không thể không dựa vào thần văn được.
Hơn nữa, Thần Thánh đã cấp cho mình nhiều thứ như thế, nếu mình không thỏa mãn một chút khẩu vị của hắn, chỉ sợ hắn cũng sẽ không tiếp tục xuất lực.
Nghĩ tới đây, Tô Trấn Phương muốn mở miệng nói cho hắn một chút huyền diệu của Thần văn!
Truyện khác cùng thể loại
74 chương
253 chương
84 chương
56 chương
3 chương
3 chương