Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 243 : Chinh chiến (2)

Cơ hồ khi vị Thiên Triệu Môn thánh kiếm sư kia dứt lời, Lâm Tuyết cũng hạ ra mệnh lệnh: - Phí dụng của các ngươi cũng là phí dụng, của chúng ta chẳng lẻ không phải sao? Các ngươi đã cưỡng từ đoạt lý như vậy, thậm chí cuối cùng còn có ý định động thủ đoạt lấy, Thượng Huyền Kiếm Tông chúng ta tự nhiên không thể ngồi chờ chết! Lên!!!!! Nói xong trên tay nàng đã hiện ra một kiện thánh giai đạo cụ, nhanh như thiểm điện ngưng tụ ra một đạo cực quang uẩn hàm năng lượng đáng sợ, trong nháy mắt bắn về phía một vị thánh kiếm sư đang trùng sát tới! Đang vội vã lao tới, vị thánh kiếm sư kia căn bản cũng không chú ý tới đạo cực quang có tốc độ cực nhanh này, cho dù là Lăng Vân nếu không nhân kiếm hợp nhất, mà chỉ mượn cảnh giới của kiếm hồn, cũng chỉ có nước bị đánh trúng thôi, huống chi hắn là một vị thánh kiếm sư phổ thông? Không có bất kỳ trì hoãn nào, đỉnh đầu của vị thánh kiếm sư kia lập tức bị cực quang xuyên thủng, lưu lại một lỗ máu thật lớn, hắn đã trở thành vị thánh kiếm sư tử trận đầu tiên! Mắt thấy vừa khai trận đã bị chém tướng, những thánh kiếm sư, đại kiếm sư kia nguyên bản ý chí chiến đấu dâng cao, hiện tại không khỏi có chút hạ xuống. Thấy trận chiến diễn ra thuận lợi, Giai Điệu dong binh đoàn, thậm chí trên trăm vị đại kiếm sư cường giả kia cũng toàn bộ phóng thích ra khí thế của mình! Mấy vị thánh kiếm sư của Giai Điệu dong binh đoàn thì thôi không nói, nhưng trên trăm vị đại kiếm sư kia thì thật đáng ngạc nhiên! Trăm vị đại kiếm sư này là do chính tay An Nhã đoàn trưởng chọn lựa, cùng với những đại kiếm sư sống tạm bợ kia thì bất đồng! Bọ họ mắt thấy sự tàn khốc của chiến tranh, tất cả đều biết, mình nếu như không thể tại chiến trường sống sót, hoặc không thể tu luyện tới Kiếm Thánh cảnh giới, cuối cùng thì chỉ sợ cả đời làm nô! Bởi vậy mỗi lần chiến đấu, tất nhiên là mang theo tâm lý nhất vãng vô hồi, tìm đường sống ở trong đường chết. Phá rồi lại lập, vấp ngã trong sinh tử chi chiến để rồi trở nên mạnh mẻ, trở nên mạnh mẻ, trở nên mạnh mẻ hơn nữa! Dưới tình huống như vậy, bọn họ bạo phát ra khí thế cực lớn, tuyệt không dưới hơn ba trăm vị đại kiếm sư cùng với hơn hai mươi vị thánh kiếm sư ở đây, bằng vào ý chí chiến đấu hữu tử vô sinh, thậm chí mơ hồ còn có có khuynh hướng áp chế đối phương! Thiên Triệu Môn thánh kiếm sư nhất thời rất đổi thất kinh, phóng thích ra kiếm thế của mình hướng trên trăm đại kiếm sư kia áp tới, mấy vị bát giai thánh kiếm sư thậm chí còn phóng thích ra kết giới của mình, điều động thiên địa lực lượng đối với trăm người đại kiếm sư này tiến hành đồ sát! Bất quá khi kết giới bọn họ còn chưa kéo tới bên Thượng Huyền Kiếm Tông, thì An Nhã cũng đã phóng thích ra lĩnh vực của cửu giai cường giả! Theo lĩnh vực vừa xuất ra, vô luận là kết giới hay là kiếm thế đều trở nên yếu ớt không chịu nổi. Dưới sự áp chế của lĩnh vực thì kiếm thế thậm chí đã mơ hồ có khuynh hướng tan vỡ! Bằng vào lực lượng lĩnh vực tập kích bất ngờ tạo thành sự ngưng trệ trong nháy mắt, An Nhã đã đem lực lượng toàn thân ngưng tụ tại một điểm, quán chú vào trên thân thánh kiếm sắc bén đến cực điểm ở trong tay, theo sự điều chỉnh của lực lượng lĩnh vực, áp lực trên một vị thánh kiếm sư trước mặt nàng đột nhiên tăng lên, còn chưa kịp ngưng tụ ra lực lượng để tổ chức phòng ngự, thanh thánh kiếm kia đã đâm thẳng vào, lực lượng cửu giai uẩn hàm bên trong trong nháy mắt chấn tan đấu khí khải giáp trên người hắn, dư thế không giảm đâm sâu vào thể nội của hắn. Năng lượng bạo phát, cả người thánh kiếm sư bị năng lượng xâm nhập vào thể nội khiến cho tứ phân ngũ liệt, huyết nhục bay tứ tung! Đây hết thảy đều phát sinh cực nhanh, toàn bộ quá trình dẫn đến cái chết của vị thất giai thánh kiếm sư cũng không tới hai giây! Vừa giết xong một người, nàng cứ mặt cho huyết dịch bắn đầy trên khuôn mặt trắng nõn của mình, kiếm ý sung mãn sát khí đã khóa chặt lại mục tiêu kế tiếp. - Lĩnh vực, lĩnh vực của cửu giai thánh kiếm sư! An Nhã đoàn trưởng, ngươi, ngươi đã đột phá đến cửu giai... Thiên Triệu Môn bát giai thánh kiếm sư sắc mặt kịch biến, hiển nhiên là biến cố này đã đưa cho hắn đả kích không nhẹ: - Không nghĩ tới ngươi một mực ẩn tàng thực lực của mình! Hồi đáp hắn, chính là đạo cực quang bắn ra từ kiện thánh giai đạo cụ của Lâm Tuyết! Lực cảm ứng của vị bát giai thánh kiếm sư này cực kỳ mẫn tuệ, vừa phóng thích ra kết giới của mình, vừa nhanh chóng hướng một bên lướt đi, trong hung hiểm tránh thoát một đạo công kích trí mệnh này. Lúc này, thánh kiếm sư của Giai Điệu dong binh đoàn đã cùng với thánh kiếm sư của mấy đại môn phái tiếp xúc. Đừng so sánh với chủ tinh của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang, cơ hồ mỗi một vị thánh kiếm sư cường giả đều được trang bị một thanh thánh kiếm, một ít thánh kiếm sư có danh vọng, thánh khí cũng không chỉ có một kiện. Bất quá cái này cũng không đại biểu cho tình huống trong vũ trụ cũng là như thế. Thử nghĩ xem chủ tinh của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang có bao nhiêu diện tích, bao nhiêu vị thánh kiếm sư, còn ở Trung Ương Tinh có bao nhiêu thánh kiếm sư, dĩ nhiên là có thể suy đoán ra sự trân quý của thánh khí rồi, trừ bỏ những vị cửu giai hoặc bát giai thánh kiếm sư trấn thủ ở những vị trí trọng yếu ra, thất giai thánh kiếm sư phổ thông đại đa số đều sử dụng bảo kiếm Sử Thi cấp. So sánh với Giai Điệu dong binh đoàn, cùng với đám người Lâm Tuyết một người đều có một thanh thánh kiếm, phe của Thiên Triệu Môn nhất thời bị thua thiệt nhiều. Đám người Lâm Tuyết đến từ chủ tinh của Kiếm Chi Quân Chủ, chính là khởi nguyên của kiếm sư nhất mạch, tu luyện công pháp cũng sẽ chính quy không ít. Hơn nữa công pháp của các nàng nhận được sự chỉ điểm của Lăng Vân, sau khi được sửa đối và tích hợp thêm Thượng Huyền kiếm khí, lực công kích lại càng đại tăng! Mặt khác các nàng còn có khế ước với nguyên tố tinh linh, cảm ứng đối với thiên địa năng lượng cực kỳ mẫn cảm. Dưới loại tình huống chiếm ưu thế, dù các nàng mới vừa đột phá cảnh giới thánh kiếm sư không lâu, nhưng khi bạo phát ra lực chiến đấu, tuyệt đối không dưới những thánh kiếm sư thành danh đã lâu này, thậm chí còn mạnh hơn một phần, nhất là bọn họ còn bị lĩnh vực của An Nhã suy yếu, loại ưu thế này lại càng thêm rõ ràng. Mười hai người cùng với hơn hai mươi vị thánh kiếm sư một đường chiến đấu, cư nhiên làm cho những thánh kiếm sư ấy một trận luống cuống tay chân, phải bận rộn ứng phó. Mặc dù dưới tình huống này muốn chiến thắng thì cũng thập phần khó khăn, những nếu muốn dây dưa với bọn họ ở đây thì không thành vấn đề. Chỉ cần bọn họ có thể dây dưa với những thánh kiếm sư này, để cho An Nhã bằng vào thực lực cửu giai thánh kiếm sư, lần lượt loại bỏ từng vị từng vị một, thì một phương kia căn bản khó có thể chống đỡ bao lâu. Cửu giai, cách thất giai đến tận hai giai vị! Cái cự ly này, cứ thử ngẫm lại cuộc chiến đấu ở trên Phong Tinh, giữa Huyền Ẩn cùng sáu vị thánh kiếm sư khác thì biết. Mắt thấy ba vị đại kiếm sư bên mình cư nhiên bị một trăm người đối phương lấy phương pháp liều mạng chiến đấu giết đi, mà hai mươi bảy vị thánh kiếm sư mang đến lại chỉ trong một lát bị hao tổn đến bốn người, vị bát giai thánh kiếm sư kia rốt cục cũng có chút nhịn không được, trốn khỏi công kích của một vị bát giai thánh kiếm sư, rồi vội vàng thối lui, hướng phía hư không hô to: - Các hạ ngài mau xuất thủ chế trụ cửu giai thánh kiếm sư của Giai Điệu dong binh đoàn đi. Ngài nếu thật sự không đi ra hỗ trợ, sợ là tất cả mọi người chúng ta đều phải toàn quân bị diệt. "Còn có người!? " Nghe xong lời này, An Nhã sắc mặt không khỏi hơi đổi, lực lượng lĩnh vực lập tức hướng bốn phương tám hướng khuếch tán đi. Bất quá không đợi nàng chủ động tìm kiếm, liền nghe được một tiếng hừ nhẹ tựa hồ từ cuối chân trời truyền đến ngay lúc đó, một cổ lĩnh vực so với nàng vẫn muốn mạnh hơn một chút kéo tới, trực tiếp khiến cho lĩnh vực của nàng cảm nhận được áp lực cực lớn. Bất chấp việc hiệp trợ cho nhân mã bên mình áp chế những thánh kiếm sư khác, An Nhã lập tức điều động lực lượng lĩnh vực cùng với lĩnh vực từ xa xa truyền tới đối kháng, hai cổ lĩnh vực tại trong hư không va chạm, một trận khí lãng vô hình vô chất nhất thời bạo phát ra, khiến cho thiên địa năng lượng hỗn loạn kịch liệt, hướng bốn phương tám hướng khuếch tán đi. - Cửu giai đỉnh phong! An Nhã kêu lên một tiếng đau đớn, lập tức từ khí tức để lộ ra ở trong lĩnh vực cảm ứng được thân phận người tới: - Hàn Trần các hạ, nếu đã tới, cần gì phải sợ đầu sợ đuôi! An Nhã nói vừa xong, Hàn Trần (người phụ trách thu thuế ở khu vực này của Vọng Hải Phái) nhất thời từ trong hư không xa xa bay tới, nhân ảnh còn chưa thấy, uy thế cường đại của cửu giai thánh kiếm sư đã phô thiên cái địa áp xuống, so với An Nhã vị cửu giai cấp bậc cường giả này, hẳn là chiếm được thượng phong nhất định. Hàn Trần mắt thấy sự tình đã bại lộ, hiển nhiên là có ý tứ "hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng", nói thẳng: - Ta mới nhận được tin tức, Thượng Huyền Kiếm Tông nhất mạch trộm lấy đại lượng tài bảo của minh hữu Tề Huyền Phái của Vọng Hải Phái ta. Ta hôm nay đặc biệt tới đây, chính là đòi lại công đạo cho minh hữu, thay bọn họ bắt lấy những người này về xử trí. Giai Điệu dong binh đoàn các ngươi cũng không biết chuyện này, có thể đi Dong Binh Công Hội để bỏ qua nhiệm vụ, cũng sẽ có bất kỳ trừng phạt gì. Bởi vậy, mau mau thối lui, chớ quấy rầy Vọng Hải Phái ta làm việc, nếu không thì hãy lo tự gánh lấy hậu quả. Tề Huyền Phái? Tề Huyền Phái có thể tùy tiện xuất ra Thần nguyên chi tinh!? Chuyện cười! Nếu như Giai Điệu dong binh đoàn đúng là dong binh đoàn phổ thông, tuyệt đối sẽ không vì Thượng Huyền Kiếm Tông mà đắc tội với Vọng Hải Phái Hàn Trần, nhưng bọn hắn bây giờ đã gia nhập Thượng Huyền Kiếm Tông, trở thành một thành viên của nó, như thế nào có thể ly khai vào lúc này. - Vọng Hải Phái? Tề Huyền Phái? Hừ! Chuyện này chỉ sợ là chuyện riêng của Hàn Trần các hạ, cùng với Vọng Hải Phái không có quan hệ. Thấy chi nhánh của mình có chút tài lực, liền cổ động môn phái xung quanh, mưu toan giết người đoạt bảo! Chuyện này nếu truyền ra ngoài, đối với danh vọng của Vọng Hải Phái, nhất định sẽ có ảnh hưởng rất lớn đây. Hàn Trần sắc mặt run lên, lạnh lùng nói: - Cư nhiên lại dám ngậm máu phun người, xem ra Giai Điệu dong binh đoàn các ngươi tự cho là cửu giai thánh kiếm sư ra khỏi cửa liền có thể vung tay lật trời. Cũng được, để Hàn Trần ta tự mình xuất thủ, lĩnh giáo xem đoàn trưởng của Giai Điệu dong binh đoàn các ngươi đến tột cùng có năng lực gì/Hàn Trần nói vừa xong, một thanh thánh kiếm trong nháy mắt đã xuất hiện ở trong tay, phẩm chất so với thanh của An Nhã cũng không kém chút nào, đồng thời uy thế của cửu giai đỉnh phong không chút úy kỵ lan ra, đối với An Nhã ở không xa hình thành nên một cổ lực áp chế lĩnh vực khủng bố. Dưới cổ lực áp chế này, An Nhã chỉ cảm thấy trước mắt phảng phất như có một tòa đại sơn vạn trượng, oanh long đè xuống, dù cho nàng đã ngưng tụ ra tất cả lực lượng toàn thân tiến hành ngăn cản, vẫn là cảm thấy áp lực thật lớn. Hơn nữa làm nàng hít thở không thông chính là, trong cổ lĩnh vực khủng bố này, đúng là tồn tại một tia không gian lực như có như không! Không gian lực! Đây chính là lực lượng đặc hữu của Kiếm Thánh cường giả! Thực lực của Hàn Trần, cư nhiên đã muốn chạm đến ngưỡng cửa của Kiếm Thánh cảnh giới! - Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, tốc tốc thối lui, nếu không, tất phải vong mạng đương tràng! - Hừ, ngươi mặc dù đã đạt tới cửu giai đỉnh phong, nhưng chung quy cũng chưa đột phá, cũng không có tư cách ở đây mạnh miệnh! - Tốt! Rất tốt! Ngươi đã chấp mê bất ngộ, ta đây liền thành toàn cho ngươi! Hàn Trần nói vừa xong, khí thế toàn thân đột nhiên bạo trướng, đồng thời, uy áp khủng bố truyền đến từ trên lĩnh vực trong nháy mắt cũng đã tăng lên đến cực hạn, hung hăng hướng An Nhã nên tới, trực tiếp khiến cho nàng nguyên bản đã chống đỡ có chút miễn cưỡng, sắc mặt lập tức đại biến, cả người thối lui vài bước liên tiếp! - Không muốn đi, vậy thì vĩnh viễn lưu lại đi. Truyện được copy tại TruyệnFULL. vnSau khi áp chế An Nhã kẻ đại địch này xuống, Hàn Trần nhất thời hướng về phía những thất, bát giai thánh kiếm sư kia vung tay lên: - Một tên cũng không để lại!