Kiếm Nghịch Thương Khung
Chương 540
Huyền Thiên nghe xong hai câu này thì vô cùng khó chịu, theo ngụ ý của bọn hắn thì Huyền Thiên hắn cũng chỉ là một mảnh lá xanh như Tàng Thiên Ca nói, mà Trọng Thủy Lưu thì lại càng cuồng vọng hơn, Huyền Thiên hắn lại trở thành oan hồn dưới đao của hắn.
Thần sắc của Tàng Thiên Ca vẫn lạnh nhạt như trước, kiếm thuật như loại nước chảy mây trôi đè xuống, thực lực lại đề cao thêm vài phần, vững vàng chiếm thế thượng phong nói:
- Hải ngoại yêu tà mà cũng dám có khẩu khí cao nhất trời như thế, từ xưa đến nay đều là Thần Châu đại địa xuất anh kiệt, vương giả vô thượng đều từ anh kiệt của Thần Châu đại địa mà ra. Ma Vực hải ngoại, yêu tà đầy đất, từ xưa đến nay đều vong hồn dưới tay vương giả vô thương. Ta chính là đệ nhất Thần Châu, Trọng Thủy Lưu, ta nói ngươi là phiến lá xanh thì ngươi chính là phiến là xanh, mặc kệ là ngươi có phục hay không thì ta đều một kiếm chém chết. Trọng Thủy Lưu Quá lên một tiếng, bảo đao trong tay liên tục chém ra, từng luồng đao cương phá toái hư không, chém xé trời, quát:
- Tàng Thiên Ca, ngươi chính là ếch ngồi đáy giếng, nói ngươi đần mà ngươi còn không chịu thừa nhận. Âm Minh Vương tung hoành ở Thần Châu gần hai trăm năm chính là xuất xứ từ thánh vực hải ngoại. Âm Minh Đại Pháp vừa xuất ra thì đã vô địch tung hoàng khắp Thần Châu, cái gì mà Thần Châu xuất anh kiệt chứ, anh kiệt trong miệng ngươi đều bị Âm Minh Vương hút hết nội lực, toàn bộ đều biến thành phế vật của Thần Châu, ha ha ha ha….. lão giả chính là vương giả vô thượng hải ngoại đứng thứ hai, một bước một đao, một đao một chém hết tất cả cái gọi là anh kiệt Thần Châu, quét ngang thiên hạ, chặt đầu biết bao nhiêu người, vương giả đạp trên thi thể mà đi, ha ha ha ha….!
Trong lòng Huyền Thiên khẽ động, thì ra đời thứ hai của vương giả Âm Minh Vương lại không phải là võ giả Thần Châu mà là đến từ Ma Vực hai ngoại, Âm Minh Đại Pháp rõ ràng có thể hấp thụ nội lực của người khác, đem nội lực mà người khác khổ cực tu luyện cả đời bỗng nhiên hấp thụ không còn một chút, khiến người khác từ một võ giả cường đại biến thành một tên phế nhân, Âm Minh Đại Pháp này quả nhiên là một loại tà công. Thông qua hai người nói chuyện thì Huyền Thiên đã tinh tường, Tàng Thiên Ca này chính là võ giả Thần Châu đại địa, mà Trọng Thủy Lưu lại là người tới từ Ma Vực hải ngoại, thực lực cường đại như thế không biết là đến từ Luyện Huyết Ta Thần Giang Bá Tử hay là Trục Nhật đảo hoặc là thế lực cường đại của một hải ngoại nào đó.
Vô luận như thế nào thì giờ phút này Huyền Thiên cũng xem mình là thuộc về bên Tàng Thiên Ca bên này, có lẽ sau này trên con đường vương giả thì rất sẽ có tranh đấu, nhưng vô luận như thế nào thì hai người cũng đều là võ giả Thần Châu đại địa, võ giả của Ma Vực hải ngoại xâm lấn thì hai người sẽ có cùng chung địch nhân nên Huyền Thiên hy vọng Tàng Thiên Ca có thể chiến thắng, tốt nhất là có thể chém chết Trọng Thủy Lưu.
Nếu không thì, Trọng Thủy Lưu chỉ mới có bấy nhiêu tuổi mà tu vi cùng thực lực cùng thực đã như thế thì sau này có thể sẽ cường địch của võ giả Thần Châu.
Tàng Thiên Ca không thèm chú ý với sự càn rỡ của Trọng Thủy Lưu, ở bên trong chiến đấu kịch liệt thì hắn lại giống như nhàn nhã dạo chơi, khí định thần thanh nhưng tay xuất kiếm ra lại nhanh như thiểm điện, thế như sấm sét.
Tàng Thiên Ca nói:
- Vô số oan hồn bị chạt đầu dưới đao, vương giả đạp thi thể mà đi, ha ha ha ha…. Trọng thủy Lưu, lời nói của ngươi thật sự làm cho ta tán thưởng…. nhưng mà, vương giả vô thượng đạp thi mà đi chính là ta, còn ngươi chính là thi thể bị đạp lên, không chỉ có đạp lên thi thể của ngươi mà ngày khác ta còn muốn chạy đến hải ngoại, chạy thẳng đến đảo phủ Hoàng Long, một mẻ hốt gọn cả Luyện Huyết tà giáo, đạp trên thi thể của tà giáo yêu nhân để làm mình chứng cho vương giả vô thượng, Trọng Thủy Lưu, ngươi chính là thi thể đầu tiên mà ta đạp dưới chân.
Luyện Huyết Tà Giáo sao? Ánh mắt Huyền Thiên lóe lên, Trọng Thủy Lưu quả nhiên là người của Luyện Huyết tà giáo. Trong lòng Huyền Thiên khẽ động, họ Trọng trong thiên hạ vô cùng thưa thớt, Cửu Đoàn lão nhân cắt đứt Trường Giang và Hoàng Hà kia cũng là người của Luyện Huyết tà giáo, không biết là có quan hệ gì với Đọan Thủy Lưu hay không. Một lời Tàng Thiên Ca vừa thốt thì kiếm thế đột nhiên biến đổi, thân thể bay lên trên không trung, thân thể cùng kiếm thế vô thượng tinh không kết hợp cùng một chỗ, một kiếm đánh ra giống như từ thiên ngoại đến, nhất kiếm phi tiên, kiếm cương quá lớn giống như là trên thái dương bay vụt xuống một luồng chân hỏa thái dương vậy, quang mang cực nóng hầu như có thể chọc mù hai mắt làm cho người khác không thể nào nhìn được.
Đây là một môn cái thế sát thuật, uy lực kinh thiên động địa, khủng bố tuyệt luân.
Những nơi quang mang kiếm cương đi qua, vạn vật đều bị hủy, hư không pháo trước bị lực lượng vô hình ép tới mứ lõm xuống một mảnh, kinh thế đao cương do Đọan Thủy Lưu chém ra đều bị phá hỏng biến thành nát bấy.
Nhất kiếm phi tiên, đâm thẳng đến cổ họng của Đọan Thủy Lưu, lực lượng vô hình áp hãm hư không phong tỏa không gian mấy trặm trượng xung quanh, Huyền Thiên đứng ở trong sơn động cũng có thể cảm giác đượ một luồng lực lượng khổng cổ từ bên ngoài động đè ép tiến đến, nhưng mà chỉ là dư âm nên với sức lực cường đại của Huyền Thiên thì có thể chịu đựng được.
Tàng Thiên Ca xử xuất một kiếm thế này lập tức biến từ thế thượng phong thành ưu thế tuyệt đối, một kiếm đánh chết Đọan Thủy Lưu vô cùng uy lực.
Đối mặt với một kiếm này của Tàng Thiên Ca khiến sắc mặt của Đọan Thủy Lưu biến hóa, nhưng mà cũng lộ ra vẻ sợ hãi, hắn hét lớn một tiếng, làn da trong lúc đó biến thành màu đỏ như máu, một luồng huyết sắc khí xông ra từ trong cơ thể hắn, cả lông đều nhuộm thành huyết hồng, mà ngay cả bảo đao thiên cấp trong tay cũng không ngoại lệ, giống như là mới chui từ trong biển máu ra vậy.
- Huyết hà thần đao -- chém!
Đọan Thủy Lưu chém ra một đạo, đao cương màu đỏ như máu phá thiên diệt địa, không gian phong tỏa bốn phía lập tức bị hỏng, phá tan uy thế vô hình một kiếm phi tiên của Tàng Thiên Ca.
Đao cương huyết sắc tấn công với kiếm cương chói mắt vang lên tiếng bạo phát uỳnh uỳnh, giống như là sắt thép văng tung tóe, kiếm cương và đao cương nghiền nát tứ phương, đâm rách hư không, đánh bầu trời thành một cái sàng, xuyên thấu đại địa khiến mặt đất khắp nơi đều hoang tàn.
Thân ảnh của Tàng Thiên Ca đã lui, Đọan Thủy Lưu cũng lui về phía sau hai bước, có thể thấy được thực lực giữa hai người tuy rằng không kém quá nhiều nhưng cũng có cao thấp, Tàng Thiên Ca có thực lực cao hơn.
Huyền Thiên có thể cảm nhận được sức lực thân thể đáng sợ trên người Đọan Thủy Lưu tựa hồ rất quen thuộc, cùng là tu luyện công pháp luyện thể cực kì cường đại nhưng sức lực lại cường đại hơn Huyền Thiên mấy chục lần, khủng bố đến cực điểm.
Nhưng Tàng Thiên Ca lại có thể đánh cho Đọan Thủy Lưu lui về phía sau, cái này hoàn toàn là đánh lui kẻ có tu vi cường hãn, thực nguyên thâm hậu, như vậy thì thực lực của Tàng Thiên Ca thật sự là sâu không lường được, làm cho người ta vô cùng sợ hãi.
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
65 chương
236 chương
3 chương
71 chương
65 chương
831 chương