Kiếm Nghịch Thương Khung
Chương 53
Sắc mặt Đỗ Văn Khách đanh lại, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Khoác lác, Hoàng Thiên, kiếm kỹ mà ta tu luyện cũng là Quy Nhất kiếm pháp, nội công mà ta luyện chính là Quy Nhất tâm pháp, độ tương hợp giữa tâm pháp và kiếm pháp đều đã đạt tới cảnh giới đại thành, ngươi có thể dùng Mãng Ngưu quyền pháp để phá Quy Nhất kiếm pháp của Ngô Liêu, ta lại muốn xem xem, ngươi dựa vào cái gì để có thể đỡ Quy Nhất kiếm pháp của ta!
Đang lúc nói chuyện, thân thể Đỗ Văn Khách đột nhiên nhảy lên một cái, ước chừng khoảng hơn hai mươi mét, cả người giống như diều hâu bắt thỏ, chém ra một kiếm, kiếm quang bùng lên, một đạo kiếm khí bạo xuất, đâm thẳng về phía yết hầu của Huyền Thiên.
Một kiếm này, khác với Quy Nhất kiếm pháp của Ngô Liêu.
Kiếm quang của Ngô Liêu một phân thành hai, hơn nữa lại linh hoạt, hoa xảo.
Mà Đỗ Văn Khách chỉ đâm ra có một đạo kiếm quang, nhưng tốc đạo cực nhanh, vô cùng bá đạo!
Tốc độ cực nhanh, khiến cho mục tiêu không cách nào né tránh, lực lượng bá đạo, làm cho mục tiêu không cách nào đỡ nổi.
Một kiếm này của Đỗ Văn Khách, so với Quy Nhất kiếm pháp mà Ngô Liêu đánh ra thì mạnh hơn cả chục lần.
Chân phải của Huyền Thiên, ngay lúc đó liền phóng ra một bước về phía trước, cả người khom xuống, giống như một con mãng ngưu đứng giữa đồng cỏ, bảo trì cảnh giác cao độ.
- Lại là khởi thức của Mãng ngưu quyền pháp!
Trong chúng đệ tử, truyền tới tiếng kinh hô của nhiều người, vô cùng khiếp sợ, chẳng lẽ Huyền Thiên còn muốn dùng vũ kỳ Mãng ngưu quyền pháp của Hoàng giai trung phẩm để đối phó với Đỗ Văn Khách sao?
Thế này cũng quá điên cuồng rồi, mười tên Ngô Liêu, so ra cũng kém một mình Đỗ Văn Khách đó nha!
- Không đúng, Hoàng Thiên nửa người dưới dùng là mãng ngưu quyền pháp, nhưng kiếm pháp trên tay lại là - - kiếm kỹ Truy Phong kiếm pháp của Hoàng giai trung phẩm?
Lại có người kinh hô lên, Hàn Tuyết kiếm trong tay Huyền Thiên, một kiếm tà tà đâm ra, kiếm khí vô cùng đẹp mắt, theo mũi kiếm lóe lên mà ra, hướng một kiếm của Đỗ Văn Khách mà đánh tới, đáp trả y hệt.
Chúng đệ tử lại chấn kinh thêm một lần nữa.
- Mãng ngưu quyền pháp, Truy Phong kiếm pháp, phẩm cấp đều là Hoàng giai trung phẩm, lẽ nào Hoàng Thiên không biết dùng kiếm kỹ và vũ kỹ Hoàng giai thượng phẩm hay sao?
Đỗ Văn Khách sư huynh chính là người có hi vọng tiến vào trong mười vị trí đầu đó nha, trong số những võ giả tu vi thập trọng, thực lực chính là thuộc hàng nhất lưu, Hoàng Thiên cư nhiên chỉ dùng kiếm kỹ và vũ kỹ của Hoàng giai trung phẩm để đối phó với hắn, quả thực là quá kiêu ngạo mà.…..…..
Không nói trong lòng chúng đệ tử rúng động, tốc độ xuất kiếm của Huyền Thiên và Đỗ Văn Khách, đều nhanh như chớp, giữa lúc điện quang hỏa thạch, kiếm khí của hai người cũng đồng thời đập vào nhau, trong không khí phát ra tiếng vang ong ong.
Keng - - !
Trong nháy mắt, một tiếng nổ thanh thúy vang lên, kiếm pháp của hai người đã đụng vào nhau.
Kiếm khí giống như sóng nước, lấy mũi kiếm của hai người làm gốc, nhanh chống khuếch tán ra bốn phía, trong không khí xuất hiện những gợn sóng giống y hệt vòng tròn.
Ngoại trừ tầng kiếm khí mãnh liệt tràn ra kia, thân ảnh của Huyền Thiên và Đỗ Văn Khách, giống như bất động, đứng yên trong không khí, đạo đạo kiếm khí xuất ra từ thân kiếm, bắn về phía đối phương, ngay chỗ mũi kiếm chạm nhau, khuếch tán ra tứ phương.Ước chừng qua một giây sau, vang lên một tiếng ông, kiếm trong tay Đỗ Văn Khách hơi cong lên một chút, trong nháy mắt lại thẳng lại như cũ.
Một cỗ lực lượng cực lớn bắn ngược trở lại, Đỗ Văn Khách lộn một vòng về phía sau, đã rơi xuống cách chỗ cũ hơn mười mét.
Trong mắt của Đỗ Văn Khách tràn ngập khiếp sợ không thôi, kiếm trong tay hắn vẫn còn đang không ngừng kêu lên ông ông, không ngừng chấn động, khiến cho toàn bộ cánh tay phải của hắn đều bị chấn tới mức run lên.
Huyền Thiên lấy cứng chọi chứng, lại khiến Đỗ Văn Khách bị phản chứng bay ra hơn mười mét, nội lực hùng hậu, so với Đỗ Văn Khách, chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn, điều này khiến cho Đỗ Văn Khách cảm thấp vô cùng khiếp sợ.
Đám đệ tử ngoại môn đứng dưới lôi đài, cả đám đều trừng to mắt nhìn, Đỗ Văn Khách số mười một, tiếng tăm lừng lẫy ở ngoại môn, có tới chín phần hy vọng có thể tiến vào mười vị trí đầu, cư nhiên lại bị một kiếm của Huyền Thiên bức phải lùi lại?
Huyền Thiên một kiếm đẩy lùi Đỗ Văn Khách, đoạt được tiên cơ, nhanh chóng xuất kích.
Hai chân của hắn đạp lên mặt đất một cái, toàn bộ thân hình, giống như một con mãng ngưu xông về phía trước, chính là Mãng Ngưu Trùng Chàng trong Mãng Ngưu quyền pháp.
Nửa người dưới sử dụng chính là Mãng ngưu quyền pháp, trong tay Huyền Thiên cũng xử dụng chiêu thứ hai trong Truy Phong kiếm pháp, Phong Ba Tam Chiết.
Mượn thế của Mãng Ngưu trùng chàng, Hàn Tuyết kiếm trong tay Huyền Thiên, đâm ra phía trước nhanh như chớp, đâm thẳng về phía tim của Đỗ Văn Khách.
Tốc độ bộc phát của Mãng Ngưu rất nhanh, ngay lúc xông tới, tốc độ so với lúc xử dụng Báo Ảnh thuật thì chỉ có hơn chứ không kém, một kiếm này đâm ra, nháy mắt đã tới trước ngực Đỗ Văn Khách.
Đỗ Văn Khách chấn động, hai tay cầm kiếm, hoành ở trước ngực để chắn.
Keng!
Một tiếng giòn vang, một kiếm của Huyền Thiên đâm trúng thân kiếm của Đỗ Văn Khách, và bị ngăn lại.
Thế nhưng, lực lượng giống như gió lớn, từng đợt rồi lại từng đợt, một cỗ hậu kình đánh úp lại, Hàn Tuyết kiếm ngay lúc đó liền thu về nửa tấc, sau đó lại dùng tốc độ nhanh hơn đánh ra phía trước.
Một cổ lực lượng khổng lồ, truyền tới từ thân kiếm, Đỗ Văn Khách toàn thân chấn động, lui về sau chừng ba bước.
Phong Tam Chiết Hậu, hậu kình có tổng cộng ba lần, đây chỉ mới là lần thứ nhất.
Huyền Thiên đánh rắn thuận theo côn, Hàn Tuyết kiếm giống như một con linh xà lượn trên mặt đất, liên tục đánh ra ba lượt. Keng - - keng - - keng!
Ba tiếng nổ qua đi, thân thể của Đỗ Văn Khách trọn vẹn lui về sau chín bước, cách mép lôi đài không tới mười mét.
- Cuồng Phong Qúa Cảnh!
Truy Phong kiếm pháp, cần nhất chính là kiếm như thế gió, tốc độ như gió, khí thế như gió, một khi thổi tới, giống như cuồng phong ập tới, không thể nào kháng cự.
Hàn Tuyết kiếm hóa thành kiếm mạc đầy trời, quét tới chỗ Đỗ Văn Khách.
Truy Phong kiếm pháp mặc dù chỉ là kiếm kỹ Hoàng giai trung phẩm, nhưng xuất ra từ tay Huyền Thiên, còn lợi hại hơn so với rất nhiều kiếm kỹ Hoàng giai thượng phẩm.
Truy phong kiếm pháp đánh ra một chiêu lại một chiêu, nội lực của Đỗ Văn Khách kém hơn Huyền Thiên, bị bức phải liên tục lùi về phía sau.
Keng!
Rốt cuộc ở chiêu thứ mười bảy, cánh tay của Đỗ Văn Khách đau nhức đành phải buông thõng xuống, kiếm trong tay rơi xuống, bị Huyền Thiên đánh rơi.
Kiếm quang của Hàn Tuyết kiếm bạo xuất, đâm thẳng vào yết hầu của Đỗ Văn Khách.
A - - !
Một tiếng hét thảm vang lên, trong tay Đỗ Văn Khách không có kiếm, không ngăn được công kích của Huyền Thiên, tốc độ của Huyền Thiên quá nhanh, Đỗ Văn Khách không kịp né tránh, bị đâm trúng một kiếm.
Thời điểm cuối cùng, Huyền Thiên dịch Hàn Tuyết kiếm sang một chút, đâm trúng đầu vai của Đỗ Văn Khách, sau đó, trong nháy mắt liền thu hồi, đầu vai của Đỗ Văn Khách thì xuất hiện một lỗ máu, thân thể bị lực lượng của kiếm thế đánh trúng, bay thẳng ra phía sau, rớt xuống lôi đài.
Vóng thứ năm, Huyền Thiên đánh bại Đỗ Văn Khách số mười một, thuận lợi tiến vào vòng sáu.
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
30 chương
501 chương
65 chương
33 chương
2 chương
501 chương
117 chương
10 chương