Kiếm Nghịch Thương Khung
Chương 524
Tuy rằng Huyền Thiên không biết Ngự Lôi Châu là bảo vật có cấp bậc cỡ nào, nhưng hắn có thể khẳng định, Ngự Lôi Châu là một vật quý vô thượng, theo như Huyền Thiên thấy thì giá trị của Ngự Lôi Châu thậm chí sẽ không thể nào thấp hơn Hóa Lôi Tôn Quyết được.
Tốc độ ngự kiếm phi hành của Huyền Thiên cực kì nhanh, đồng thời còn vận chuyển thêm Bách Qủy Thôi Hành Thuật, phía sau giống như có bách quỷ đang dùng sức đẩy hắn tiến về phía trước, tốc độ lại càng tăng nhanh hơn nữa, hầu như đã nhanh gấp đôi vận tốc âm thanh, vượt xa tốc độ cực hạn mà cường giả địa giai cảnh có thể đạt tới.
Thế nhưng, tốc độ của thây khô lông xanh lại còn nhanh hơn nữa, chỉ thấy lục quang lóe lên, trong hư không xẹt qua một đạo tàn ảnh, khoảng cách giữa hắn và Huyền Thiên càng ngày càng gần.
Chưa tới mười giây, thây khô lông xanh đã tới cách phía sau Huyền Thiên khoảng ngàn mét, quỷ trảo duỗi ra một cái, một đạo cương mang bắn vọt ra, hóa thành một đạo kiếm cương.
Kiếm cương lóe lên một cái liền bổ tới sau lưng Huyền Thiên, kiếm khí kịch liệt khiến cho hư không trong vòng trăm ngàn trượng đều bị biến thành hai nửa, nhất thời, Huyền Thiên có một loại cảm giác hít thở không thông, bốn phía hầu như biến thành một mảnh chân không.
Không thể tiếp tục chạy được nữa rồi!
Thân thể của Huyền Thiên lăng không cúi gập xuống, chật vật né tránh, kiếm cương khủng bố chém xuống sát bên người, chém rụng một ống tay áo của Huyền Thiên xuống.
Tiểu Hổ tiếp theo liền nhảy ra khỏi đầu vai, tung người lên một cái liền biến thành một đầu cự hổ dài hơn mười mét, cao hơn bảy mét, xuyên vào trong màn lôi điện.
Huyền Thiên hét lớn một tiếng, sấm sét chằn chịt trên không trung Lôi Đình sơn mạch, cơn mưa lôi điện lập tức giáng xuống bổ lên người Huyền Thiên, thân thể của Huyền Thiên chìm trong lôi vũ nhưng vẫn bình yên vô sự, lôi điện vây quanh thân thể, lóe lên không ngừng, hệt như một vị lôi thần.
Ba - - ! Tay trái của Huyền Thiên đánh ra một chưởng, lôi điện vô cùng hóa thành một chưởng lớn, lớn chừng năm trượng, từ trên trời giáng xuống, giống như một ngọn núi ngũ chỉ sơn, lực lượng khủng bố tới cực điểm.
Có nhiều cường giả chạy thoát ra được khỏi lôi cung đứng ở xa nhìn thấy đều không khỏi trợn mắt há mồm, không dám tin một vị cường giả Địa Giai cảnh nhị trọng lại có thể đánh ra được một chưởng kinh thế hãi tục như vậy, cho dù là siêu cấp cường giả Thiên Giai cảnh nhị trọng chỉ sợ cũng không thể nào làm được.
Trên không trung của Lôi Đình sơn mạch, khắp nơi đều là lôi điện, có Ngự Lôi Châu ở đây, có thể hấp thu được lực lượng vô cùng vô tận, chỉ là thân thể cuả Huyền Thiên cũng có cực hạn, chi có thể hấp thu được lôi đình chi lực tới một mức độ nhất định mà thôi, nếu như có tu vi Thiên Giai cảnh thì bằng vào Ngự Lôi Châu, ở bên trong Lôi Đình sơn mạch này, e là chỉ một chưởng là có thể trấn áp được con thây khô lông xanh này.
Một chưởng Huyền Thiên đánh ra bây giờ tuy là cũng kinh thế hãi tục, đủ để giết chết một vị siêu cấp cường giả Thiên Giai cảnh sơ kỳ thật đấy.
Thế nhưng, ở trước mặt của bộ thây khô lông xanh có thực lực khủng bố dị thường như thế này thì một chưởng kinh thế hãi tục cỡ đó cũng chỉ thường thôi, quỷ trảo của thây khô lông xanh hươ lên một cái, một đạo kiếm cương kinh thiên sinh ra, phóng thẳng lên trời, bổ ra xa hơn năm ngàn trượng, chém cỗ chưởng ấn lôi điện cực lớn kinh thế hãi tục kia thành hai nửa.
- Chỉ là một tên đại kiếm sư mà thôi, cho dù có được bảo vật nghịch thiên như Ngự Lôi Châu thì cũng biến thành phế vật, đây vốn là bảo bối thuộc về ta, thứ đồ ăn như ngươi mau nhận lấy cái chết đi!
Thây khô lông xanh hét lên một tiếng chói tai, thân thể mạnh mẽ đâm tới, trực tiếp đánh tới chôc Huyền Thiên.
Hơn nữa, một đôi lệ trảo của thây khô lông xanh không ngừng đánh ra, trong nháy mắt đã xuất hiện chừng hơn mười đạo kiếm cương kinh người, mỗi một đạo đều dài tới trăm trượng, đủ để chém nát tam sơn ngũ nhạc, uy lực mạnh tới mức kinh thiên địa, khiếp quỷ thần.
- Tượng Nhân Tương!
Huyền Thiên hét lớn một tiếng, thi triển kiếm thuật kinh người của Bắc Thần Các, tuyệt tiêu chung cực trong tiền bát tương của Nhị Thập Tứ Tinh Tương Kiếm.
Công kích của thây khô lông xanh quá mức khủng bố, nếu như không phải là tuyệt chiêu cuối cùng hay là kiếm thuật cái thế thì khó mà cản nổi.
Lôi điện vô cùng vô tận giáng xuống từ trên trời, hóa thành từng đạo kiếm quang lôi điện, tung hoành mười phương, Huyền Thiên vừa thi triển kiếm thế thì mấy trăm đạo kiếm quang lôi điện liền hội tụ lại, hình thành một cỗ hình nộm hình người cực lớn, thân cao tới mấy trăm trượng.
Bức tượng hình người này đỉnh đầu đụng trời, chân đạp dưới đất, cái mũi dài chừng hơn trăm trượng, hít mạnh vào một cái.
Vèo vèo vèo vèo vèo ….
Hơn mười đạo kiếm cương dài hơn trăm mét mà thây khô lông xanh đánh ra toàn bộ đều bị cái mũi dài kia hít hết vào.
Kiếm cương vô kiên bất tồi, không gì mà không phá nổi, lực công kích khủng bố tuyệt luân, bức tượng hình người kia lập tức xuất hiện mấy đạo vết nứt, kiếm khí cái đã cũng đã xuyên qua.
Kiếm thuật của Huyền Thiên không ngừng, không ngừng dẫn động lôi điện chi lực vô cùng kia, trăm ngàn đạo kiếm quang lôi đình nổ bắn ra, hội tụ về phía bức tượng hình người kia, không ngừng tu bổ, cuối cùng là hoàn toàn luyện hóa hơn mười đạo kiếm cương kia ở bên trong cơ thể, biến công kích khủng bố của thây khô lông xanh thành vô hình.
Huyền Thiên lấy yếu hóa cường, có thể thấy được cái Tượng Nhân Tương này đúng thật là một chiêu kiếm thuật tuyệt thế, vô cùng thần kỳ.
Thây khô lông xanh cười lạnh một tiếng chói tai, - Mấy chiêu vặt vãnh!
Một đạo lục quang lóe lên, thân thể của thây khô lông xanh trực tiếp vọt lên trước mặt của bức tượng hình người kia, chui thẳng vào trong lỗ mũi của nó.
Sắc mặt của Huyền Thiên nhất thời biến đổi, lập tức lùi lại, Tượng Nhân Tương có lợi hại hơn nữa thì cũng không thể nào có thể luyện hóa được thây khô lông xanh như luyện hóa mấy cái kiếm cương được.
Quả nhiên, thây khô lông xanh vừa mới nhảy vào trong mũi của bức tượng hình người thì trong nháy mắt liền xuất hiện cả mấy trăm ngàn đạo vết nứt, vô số đạo kiếm cương xé toạch bắn ra từ bên trong thân thể của bức tượng hình người, chém bức tượng hình người thành nát bấy.
Nếu không phải Huyền Thiên lùi lại nhanh thì chỉ sợ đã bị kiếm cương chém thành thịt vụn rồi.
Tốc độ của thây khô lông xanh còn nhanh hơn Huyền Thiên rất nhiều, nó tiếp tục bay thẳng về phía Huyền Thiên, từng đạo từng đạo kiếm cương bắn ra từ trong lệ trảo của nó, hủy diệt hết tất cả để mở đường cho nó.
Tốc độ của Huyền Thiên không bằng nó, lùi cũng không thể lùi, kiếm quang trong cơ thể lóe lên, Linh Kiếm Địa cấp trong cơ thể nháy mắt liền bắn ra khỏi cơ thể, quang mang đại thịnh, chém thẳng về phía thây khô lông xanh.
Thực lực của Huyền Thiên bây giờ so với siêu cấp cường giả Thiên Giai sơ kỳ đều phải cường đại hơn rất nhiều, uy lực của Linh Kiếm Địa cấp lúc xuất ra lại càng cường đại hơn, chém ra một đạo cương mang dài hơn trăm ngàn trượng, chém bay hết sạch vô số đạo kiếm cương mà thây khô lông xanh bổ tới.
Truyện khác cùng thể loại
81 chương
164 chương
22 chương
37 chương
261 chương
52 chương