Kiếm Nghịch Thương Khung
Chương 496
Đồng thời Lý Cuồng cũng cảm nhận được ánh mắt Huyền Thiên sau lưng, khoảng cách hai người rất gần, ánh mắt Huyền Thiên vô cùng sắc bén, hắn cảm giác được rõ ràng nhất, giống như có một thanh thần binh đang kề vào gáy.
Trầm mặc một lát, Lý Cuồng cuối cùng cũng chịu thua ánh mắt Huyền Thiên.
- Hoàng Thiên sư huynh nói là thật, Lý Cuồng ngộ nhập kỳ đồ, được Hoàng Thiên sư huynh khai ân không giết, mới bỏ gian tà theo chính nghĩa, Hoàng Thiên sư huynh không có chủ động kích giết người nào, toàn bộ đều là chúng ta chặn đánh giết Hoàng Thiên sư huynh trước, Hoàng Thiên sư huynh bị ép đánh trả, các vị sư đệ chết trách không được Hoàng Thiên sư huynh, hoàn toàn là tự làm tự chịu.
Lý Cuồng nói ra làm không ít đệ tử sắc mặt trở nên trắng bệch, mất đi huyết sắc, trong ánh mắt lộ ra sợ hãi.Âm thanh của Viên Tuệ Tâm lạnh lùng vang lên.
- Các ngươi cũng biết, mưu hại đệ tử thân truyền của các chủ, là có hậu quả gì không?
Một vị thái thượng trưởng lão lập tức tiếp lời.
- Giết không tha!
Bịch bịch bịch...
Hơn hai mươi đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ bên cạnh Huyền Thiên lập tức quỳ rạp xuống, Lý Cuồng làm phản, làm cho âm mưu của bọn họ thất bại, hơn nữa thân hãm tử lộ.
- Đệ tử biết sai, thỉnh thái thượng trưởng lão tha mạng!
- Đệ tử không nên thân, bị người ta xui khiến, thỉnh thái thượng trưởng lão tha mạng....
Lập tức có người cầu xin tha thứ, sắc mặt không ít thái thượng trưởng lão đều biến hóa, từ phản ứng của bọn họ có thể kết luận Huyền Thiên cùng Lý Cuồng nói là thật, những lời bọn họ nói lúc trước đều là giả dối.
Nhưng là có mấy người mạnh miệng, đều là đệ tử Địa giai cảnh tam trọng, giận dữ mắng mỏ Lý Cuồng.
- Lý Cuồng, ngươi miệng đầy giả dối!
- Lý Cuồng, ngươi chết không yên lành!
- Lý Cuồng, ngươi lại dám phản bội, cách cái chết không xa!...
Lý Cuồng nghe nói trên mặt mồ hôi rơi như mưa, thần sắc hoảng sợ.
- Mưu hại đệ tử thân truyền của các chủ, dám xuất khẩu cuồng ngôn trước mặt chúng ta, thật sự là làm càn!
Viên Tuệ Tâm quát lạnh một tiếng.
- Hừ!
Một vị khác thái thượng trưởng lão khác chụp một chưởng xuống.
Cương nguyên hóa thành bàn tay, lập tức vỗ vào người mấy tên đệ tử Địa giai cảnh tam trọng mạnh miệng, bọn chúng dốc sức chống cự, nhưng mà bàn tay đánh qua tất cả phòng ngự sụp đổ, bị đập thành thịt vụn.
Ah --Đám đệ tử khác đang quỳ dưới đất hoảng sợ hét ầm lên.
Thái thượng trưởng lão ra tay chừng năm mươi tuổi, có tu vi Thiên giai cảnh tam trọng, ngồi ở bên cạnh Viên Tuệ Tâm, ánh mắt của hắn nhìn quét qua đám đệ tử đang thét lên, nói:
- Là ai sai sử các ngươi, nói!
- Lý... Lý Cuồng sư huynh!
- Còn... Còn có Hướng Dương Kiệt sư huynh, hắn đã chết....
Mọi người nơm nớp lo sợ nói ra, Hướng Dương Kiệt vừa rồi đã bị thái thượng trưởng lão đập thành thịt nát, ánh mắt đồng thời nhìn lên người của Lý Cuồng.
Lý Cuồng cảm nhận được áp lực thật lớn, giống như đang có núi lớn áp lên người bịch một tiếng, cũng quỳ trên mặt đất, nói:
- Đệ tử biết sai, đệ tử đã bỏ gian tà theo chính nghĩa, Hoàng Thiên sư huynh đã tha thứ cho đệ tử, thái thượng trưởng lão tha mạng!
- Mưu hại đệ tử thân truyền của các chủ, chết!
Một thái thượng trưởng lão chừng năm mươi tuổi ra tay, trừ Lý Cuồng ra, tất cả đệ tử đang quỳ kia bị bàn tay cương nguyên đánh thành thịt vụn.
Giờ phút này tất cả đệ tử Địa giai cảnh và hơn ngàn đệ tử nửa bước chân nguyên, đám trưởng lão đang quan sát, trong lòng mỗi người giật mình, hai chưởng diệt hơn hai mươi đệ tử nội môn Địa giai cảnh sơ kỳ, ra tay vô cùng dứt khoát.
Trong lòng mọi người đối với Huyền Thiên, cái nhìn đã tăng lên độ cao mới, cho dù các chủ bế quan, đệ tử thân truyền của các chủ không dễ trêu, trong đám thái thượng trưởng lão có người của các chủ, cực lực bảo vệ đệ tử thân truyền của các chủ, nếu ai dám bất lợi cho Huyền Thiên, hậu quả rất nghiêm trọng, kết cục rất thê thảm.
Viên Tuệ Tâm nhìn qua Lý Cuồng. Mọi người đang kinh hãi nên vô cùng yên tĩnh, âm thanh lại vang lên.
- Lý Cuồng, vì sao ngươi mưu hại đệ tử thân truyền của các chủ?
Đầu của Lý Cuồng cơ hồ vùi trên mặt đất, một chưởng vừa rồi tuy không lấy mạng của hắn. Nhưng đã hù hắn hết hồn, giờ phút này thân thể còn đang run rẩy, nói:
- Hồi bẩm thái thượng trưởng lão, là Trử Hạo Bác, là hắn sai sử đệ tử.Ánh mắt Viên Tuệ Tâm nhìn quét qua.
- Trử Hạo Bác ở đâu?
Một trưởng lão Địa giai cảnh trung kỳ đứng ra nói:
- Trử Hạo Bác cũng không tới tham gia cấm địa thí luyện.
Một vị thái thượng trưởng lão lúc này xen vào.
- Lý Cuồng, ta thấy ngươi đang ăn nói bậy bạ. Trử Hạo Bác đã sai sử ngươi. Há có thể không tới? Ngươi mưu hại đệ tử thân truyền của các chủ, lại tà mê hoặc thuyết mọi người, há có thể lưu tính mệnh của ngươi!
Lời này vừa nói ra, tên thái thượng trưởng lão này đưa tay lên điểm về phía Lý Cuồng, cương mang lóe lên, trong hư không xuất hiện khe hở, ngón tay của thái thượng trưởng lão này tới trước mặt Lý Cuồng thì Lý Cuồng hoảng sợ vạn phần.Ầm! Một tiếng giòn tan vang lên, chỉ cương cắm vào bên cạnh Lý Cuồng. Nhưng đó là một vị thái thượng trưởng lão Thiên giai cảnh tam trọng khác ra tay, ngón tay bắn cương mang bay qua một bên.
- Cung sư đệ, Lý Cuồng nói thật giả phải tìm Trử Hạo Bác đối chất, tự nhiên sẽ rõ, làm gì nóng lòng diệt khẩu.
Tên thái thượng trưởng lão họ Cung tuổi chừng bốn mươi lăm, có tu vi Thiên giai cảnh nhị trọng, cười hắc hắc, nói:
- Vậy theo Tưởng sư huynh nói.
Huyền Thiên thấy sắp xong việc, lập tức hỏi:
- Đệ tử và Trử Hạo Bác cũng không thù hận, cũng không có xung đột lợi ích, hắn không phải là người muốn giết đệ tử, Lý Cuồng, ngươi cùng Trử Hạo Bác bình thường nghe lệnh của ai?
Lý Cuồng lúc này tâm lý sụp đổ.
- Đại... Đại sư...
- Đủ rồi!
Thái thượng trưởng lão họ Cung hét lớn một tiếng, chen ngang lời của Lý Cuồng, ánh mắt của hắn nhìn qua Huyền Thiên cùng Lý Cuồng, nói:
- Hoàng Thiên, không phải thái thượng trưởng lão nói muốn Lý Cuồng đợi Trử Hạo Bác quay về đối chất sao? Thái thượng trưởng lão đang thẩm lí và phán quyết, ngươi có tư cách gì đặt câu hỏi, Lý Cuồng, ngươi quay về đi, nên nghĩ lại cho kỹ, không nên phỉ báng bất cứ kẻ nào, nếu dám vu hãm ngươi hiểu hậu quả là gì rồi chứ!
Tằng Sư Kiệt đang quan sát lúc này mở miệng.
- Không cần nói nữa, lên đường quay về Bắc Thần Các.
Chuyện này tạm thời kết thúc, nhưng còn chưa có chính thức kết thúc, trở lại Bắc Thần Các còn phải đối chất, chuyện này mới đặc sắc.
Giữa trưa, đệ tử tham gia cấm địa thí luyện đều quay về Bắc Thần Các.
Sự kiện thẩm lí và phán quyết mưu hại đệ tử thân truyền của các chủ, trở lại Bắc Thần Các cũng tiến hành như trước, hơn nữa dẫn động tâm thần của cả Bắc Thần Các.
Đệ tử thân truyền của các chủ tại cấm địa thí luyện bị tập sát, phản giết hơn năm mươi đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ, tin tức này truyền ra khắp Bắc Thần Các, trong lúc nhất thời cho dù là đệ tử nội môn hay ngoại môn, chấp sự hoặc là trưởng lão đều biết chuyện này, tất cả đều chấn động, rung động không thôi.
Trong Bắc Thần Điện, mười tám vị thái thượng trưởng lão đều ngồi trên chủ vị.
Truyện khác cùng thể loại
81 chương
164 chương
22 chương
37 chương
261 chương
52 chương