Trong đầu của Huyền Thiên hiện lên hình ảnh của ll, ll đối với hắn quả thật là quá tốt, vượt xa tưởng tượng của Huyền Thiên. - Ta nhất định phải đột phá Địa Giai cảnh trong Cấm Địa thí luyện, phải lấy nỗ lực lớn nhất để đề tăng tu vi, gầy dựng thành tựu, quyết không thể cô phụ một phen khổ tâm của sư phụ.Ánh mắt của Ngạo Huyên Huyên lóe lên, nắm chặt lấy cánh tay của Huyền Thiên. - Chúng ta cùng nhau cố gắng! Thời gian thấm thoát thoi đưa, một ngày lại một ngày trôi qua, Huyền Thiên uống Tầm Khiếu Đan, chín ngày sau, là thành công tìm được hết chính kinh cửu khiếu. Ngày mười tháng năm, cách ngày cử hành cấm địa thí luyện của Bắc Thần các chỉ còn khoảng mười ngày nữa mà thôi. Cứ cách một hai ngày thì Ngạo Huyên Huyên sẽ tới phủ các chủ một chuyến, xem ra nàng ở Bắc Thần các cũng không có bằng hữu gì, nên thường xuyên tới tìm Huyền Thiên để nói chuyện phiếm, quan hệ của hai người theo từng ngày trôi qua mà không ngừng thăng hoa. Kể từ sau khi đánh bại Trịnh Uyên xong, đám đệ tử Bắc Thần các đã không còn bất kỳ ai dám tới tìm Huyền Thiên gây chuyện nữa, lại thêm thường xuyên gặp mặt Ngạo Huyên Huyên, khiến cho tâm tình của Huyền Thiên luôn cảm thấy rất tốt, cảm giác thời gian tại bất tri bất giác liền trôi qua mất. Một gian phòng rộng được đóng kín, trong đó có hai người tiên gia đang đứng. - Sau khi Hoàng Thiên tham gia Cấm địa thí luyện, ta hy vọng hắn vĩnh viễn cũng không trở ra được. - Thời gian bắt đầu...... Cấm địa thí luyện sắp đến rồi. Một đạo mật lệnh của Bắc Thần Các âm thầm truyền ra cho các đệ tử địa giai cảnh. Ngày mười tháng năm, tất cả đệ tử nội môn, đệ tử tinh anh, đệ tử hạch tâm, cùng với đám người tu vi mới đạt tới bán bộ chân nguyên cực hạn, xúc động đứng nghiêm chỉnh tại vị trí, đám đệ tử chỉ chờ hiệu lệnh hành động, thì toàn bộ đều tụ tập ở quảng trường cực lớn trước Bắc thần điện. Đệ tử địa giai ở Bắc Thần Các cũng có hơn ba ngàn người, trong đó đệ tử địa giai cảnh sơ kỳ hơn một ngàn người, địa giai cảnh trung kỳ hơn một ngàn người, đệ tử địa giai cảnh hậu kỳ có mấy trăm người, nhưng mà, giờ phút này đệ tử địa giai tụ tập trên quảng trường chỉ có hơn hai ngàn người mà thôi. Thiên Tinh Các và ‘Luyện Huyết Tà Giáo’ đang đối nghịch với nhau tại phía Đông Bắc Bộ ở Thần Châu, mỗi ngày đều tiến hành đại chiến, Bắc Thần Các phái ra gần một ngàn đệ tử địa giai cảnh và gần một ngàn địa giai cảnh chấp sự, tiến vào chiến trường tham gia chiến đấu. Đệ tử bán bộ chân nguyên đứng nghiêm chỉnh ở vị trí cụ thể, tính ra cũng có hơn một ngàn người, đám đệ tử đứng thẳng ở trên quảng trường còn lại thì tổng nhân số cũng được bốn ngàn người. Cấm địa thí luyện là chuyện lớn của Bắc Thần Các, thái thượng trưởng lão thiên giai cảnh, và Tằng Sư Kiệt, Thủy Vân Yên, Viên Tuệ Tâm dẫn đầu, cùng với chín người đi đến trước sân Cấm địa thí luyện, hơn nữa còn có hơn một ngàn vị trưởng lão địa giai, những người còn lại thì ở lại canh gác trong Các. Đệ tử bán bộ chân nguyên, là do mỗi cường giả địa giai dẫn đi. Ước chừng cũng hơn năm ngàn người, chậm rãi xuất phát về phía sân Cấm địa thí luyện. Hơn năm ngàn người phi hành, vì vậy trên bầu trời chi chít người, đồng thời khí thế ngưng tụ lại, hình thành một đợt khí thế thật lớn, tản ra bốn phương, giống như một cái khí cầu thật lớn, bao phủ hơn mười dặm xung quanh đây. Nhất là khí thế này xông lên ngay phía trên bầu trời, nặng nề phá tan biển mây, xuyên qua không trung, cho đến khi ánh mắt không thể nhìn thấy mặt đất đâu nữa. Huyền Thiên cảm nhận được cái gì gọi là người đông thế mạnh, cho dù La Khiếu Dã có đạt tới thiên giai cảnh hậu kỳ, thì một mình bản thân cũng không phát ra được khí thế cường đại như thế, trước mặt nhiều cường giả địa giai như thế, cho dù cường giả thiên giai cảnh thất đoạn, sử dụng lực lượng của bản thân thì cũng khó có thể chống lại được. Vẻn vẹn mới có hơn năm người thôi mà còn như thế, Huyền Thiên không khỏi nghĩ tới giống như Thần Châu Đông Bắc Bộ, Thiên Tinh Các cuộc đại chiến giữa ‘Luyện Huyết Tà Giáo’, hai bên đều là cường giả địa giai cảnh, tính ra cũng trên vạn người. Ngay từ đầu cuộc đại chiến này, trừ khi là vượt qua cả vương giả thiên giai cảnh sống lại, nếu không cho dù lực lượng của người nào khác cũng không có cách nào ngăn cản được. Vượt qua vương giả thiên giai cảnh, chỉ sử dụng một chi lực, liền có thể phá vỡ cả vùng đất Thần Châu, khiến cho tất cả các võ giả phải thuần phục, lực lượng như thế, ngẫm lại cũng thật đáng sợ, với năng lực đó thì thật sự có khả năng đào núi lấp biển cũng được. Trải qua nửa ngày phi hành, tất cả người của Bắc Thần Các đều đã tới phía Đông Bắc Thần Các ở bên ngoài sân Cấm địa thí luyện cũng khoảng vạn dặm. Ở địa phương này toàn là núi cao không nhìn thấy bờ. Núi cao thâm cốc sâu không thấy đáy, tùy ý thì có thể thấy được ước chừng ở trong khu vực ngàn dặm quanh đây. Đây là sân thí luyện thượng cổ của đại tông môn ‘Thiên Ky Cốc’ cho đệ tử địa giai cảnh, đại tông môn ‘Thiên Ky Cốc’ là một trong những giáo phái dùng cơ quan thuật, tông môn này nổi tiếng về tượng gỗ, có hoặc nhiều hoặc ít hơn, nhận được truyền thừa của ‘Thiên Ky Cốc’.Ở bên trong sân thí luyện, có một số lượng lớn người máy hoặc là thú máy, “Mộng huyễn thần cung” cũng là một sân thí luyện thượng cổ dành cho tất cả đệ tử, nhưng mà sân Cấm địa thí luyện của ‘Thiên Ky Cốc’ lại không giống với “Mộng huyễn thần cung”, sau khi tử vong sẽ chết thật sự chứ không có sống lại như lúc ở trong “Mộng huyễn thần cung”. Bởi vì, “Mộng huyễn thần cung” là một cái thế giới khác, không có ở trong đại địa Thần Châu, như là một cái thế giới nhỏ thượng cổ dành cho cường giả, sinh tử ở bên trong cùng với thế giới bên ngoài cũng không có liên quan. Mà sân Cấm địa thí luyện của ‘Thiên Ky Cốc’, chỉ bị trận pháp ngăn cách cho nên vẫn là nối liền một chỗ với vùng đất Thần Châu, là một khu vực thuộc về vùng đất Thần Châu, vì vậy nếu mà chết ở bên trong thì cũng chính là chết thật sự. Đương nhiên, chính là bởi vì tử vong ở trong sân Cấm địa thí luyện là chết thật sự, cho nên sân Cấm địa thí luyện, cũng không có nguy hiểm như “Mộng huyễn thần cung” vậy, dù sao đây cũng là sân thí luyện cho các đệ tử ‘Thiên Ky Cốc’. Nếu mà mức nguy hiểm cùng tỉ lệ tử vong quá cao, ‘Thiên Ky Cốc’ cũng không dám lấy đệ tử của mình đến đó mạo hiểm, ngay cả Bắc Thần Các cũng không dám. Trong vòng mấy ngàn dặm cấm địa, bị trận pháp ngăn thành ba khu vực, bên trong thực lực người máy, thú máy được phân chia thành ba cấp bậc: địa giai sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ. Tu vi tương ứng thì tiến vào khu vực tương ứng, bình thường thì sẽ không gặp nguy hiểm gì quá lớn, nhưng mà tu vi thấp mà tiến vào khu vực dành cho cảnh giới cao, gặp phải ky quan nhân cùng ky quan thú có cảnh giới cao, thì tính nguy hiểm sẽ tương đối lớn. Tu vi cao mà tiến vào khu vực dành cho cảnh giới thấp, thì sẽ chịu trận pháp bài xích, dẫn đến trận pháp bộc phát sát chiêu, như vậy tính nguy hiểm càng lớn, coi như không nghi ngờ là hẳn phải chết ở đó.