Kiếm Nghịch Thương Khung
Chương 459
Huyền Thiên cũng không vội dùng Tầm Khiếu đan, mấy ngày tiếp theo, tất cả ngoại nhân tới quấy rầy, không bằng lập uy sớm một chút, khiến cho mấy tên muốn tới đây gây chuyện mau chóng gạt bỏ ý niệm này trong đầu đi, như vậy thì có thể an tâm uống Tầm Khiếu đan, trước khi diễn ra Cấm Địa Thí Luyện, hoàn toàn tìm ra hết chính kinh cửu khiếu.
Cho nên, Huyền Thiên cũng không ở lại phủ các chủ chờ đợi nữa mà là chủ động đi ra, rời khỏi phủ các chủ, một đường mò mẫn đi dạo bên trong Bắc Thần Các.
Hôm nay là ngày La Khiếu Dã bế quan, có thể là mấy người muốn đối phó với hắn vẫn còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, Huyền Thiên đi dạo cả nửa ngày cũng không thấy có ai tìm tới khiêu chiến với hắn, an ổn vượt qua ngày hai mươi.
Ngày hai mươi mốt tháng hai, Huyền Thiên cũng giống hệt như hôm qua, trời vừa mới sáng đã rời khỏi phủ các chủ, bắt đầu đi dạo, đi thẳng về phía sân lớn ở phía trước Bắc Thần điện.
Đi gần nửa canh giờ, Huyền Thiên đi tới quảng trường, phiền toái, rốt cuộc cũng tới rồi.
Trên quảng trường cực lớn, một nhóm chừng hơn mười người đứng chặn ở trước mặt Huyền Thiên.
Phẩn lớn đều là cường giả Địa Giai cảnh, tu vi cao thì có Địa Giai cảnh ngũ, lục đoạn, tu vi thấp thì có địa giải cảnh nhất, nhị đoạn, thế nhưng, trừ mấy tên đó ra, còn có một tên đệ tử chỉ mới là Tiên Thiên cảnh, tu vi chỉ có bán bộ chân nguyên.
Võ giả bán bộ chân vô kia nhìn qua còn nhỏ hơn Huyền Thiên một chút, vẫn chưa tới mười lăm tuổi, thế nhưng khí tức trầm ổn, súc mà không phát, so với bất kỳ võ giả bán bộ chân nguyên nào mà Huyền Thiên đã từng gặp qua cũng đều cường đại hơn.
Trong nhị hoàn của Bắc Thần Các chính là nơi mà đệ tử nội môn cư ngụ, toàn bộ ngoại môn đệ tử thì ở bên ngoài nhị hoàn, mấy đệ tử vẫn chưa bước vào Địa Giai cảnh đều là đệ tử ngoại môn.
Thế nhưng, tên đệ tử bán bộ chân nguyên này lại có thể đứng ở giữa một đám đệ tử toàn là cường giả Địa Giai cảnh thế này, hơn nữa không có nửa điểm yếu thế, ngược lại còn có một cỗ ngạo khí, thân thể thủy chung đều đứng thẳng tắp, mấy đệ tử Địa Giai cảnh nói chuyện với hắn cũng vô cùng khách khí, có thể thấy được, tên đệ tử này nhất định không đơn giản.
Tuổi đời vẫn chưa tới mười lăm tuổi, tu vi bán bộ chân nguyên đã đạt tới cực hạn, sắp sửa đột phá Địa Giai cảnh, tư chất cỡ nào, nếu như có thể đột phá cảnh giới trước mười lăm tuổi thì nhất định sẽ trực tiếp trở thành đệ tử thân truyền, cho dù là sau mười lăm tuổi mới có thể đột phá Địa Giai thì sau này nhất định cũng sẽ đột phá được thiên giai cảnh, trở thành thái thượng trưởng lão của Bắc Thần Các.
Một vị đệ tử Địa Giai cảnh tam đoạn đi tới trước mặt Huyền Thiên, chỉ vào vị đệ tử Địa Giai cảnh lục đoạn có tu vi cao nhất mà nói:
- Tại hạ Lý Cuồng, vị này chính là Trử Hạo Bác Trử sư huynh, Hoàng Thiên, bọn ta không phục việc ngươi được trở thành đệ tử thân truyền của các chủ. Các chủ là người đứng đầu của bản các, đệ tử thân truyền của các chủ nhất định phải vượt xa người thường trên mọi mặt, mới có thể khiến cho tất cả đệ tử tâm phục khẩu phục, Hoàng Thiên, bọn ta có chút hoài nghi thực lực của ngươi.
Lý Cuồng tuổi chừng hai mươi ba. Thoạt nhìn hơi nhỏ hơn Trầm Thần Dương một chút, cũng giống hệt với tên của hắn, thẩn tình có vẻ hơi cuồng ngạo.
Trử Hạo Bác trong miệng hắn chính là vị cường giả Địa Giai cảnh lục trọng, tuổi chừng hai mươi sáu hai mươi bảy, sau này chỉ cần tu vi tiến thêm một bước, sau ba mươi tuổi liền có thể trở thành nội môn trưởng lão. Tuy rằng không thể chói mắt bằng thái thượng trưởng lão, nhưng trong hơn mười vạn người ở Bắc Thần Các cũng coi như một trong số các cao nhân cao tầng ở đây rồi.
Trử Hạo Bác cũng không nói lời nào mà chỉ một mực đánh giá Huyền Thiên, nhìn vẻ mặt thì dường như là Huyền Thiên bây giờ vẫn chưa có đủ tư cách để nói chuyện với hắn, cho tuy Trử Hạo Bác là người có tu vi cao nhất ở đây, nhưng lại do Lý Cuồng đứng ra nói chuyện.
Huyền Thiên nhìn lướt qua cả bọn, tới chỗ của tên võ giả bán bộ chân nguyên kia thì dừng lại một chút, sau đó lại chuyển tầm mắt nhìn về phía Lý Cuồng,- Có ai không phục?
- Ta - - !
- Ta không phục!
- Ta cũng không phục!
- Ta lại càng không phục….
Từng tiếng từng tiếng vang lên không ngừng.
Không chỉ có hơn mười bốn người của Lý Cuồng cà Trử Hạo Bác, còn có đám đệ tử nội môn ở gần đó bị thu hút vây lại xem, tất cả đều là cường gia Địa Giai cảnh, ai cũng mở miệng hô không phục.
Huyền Thiên thầm nghĩ tên Trầm Thần Dương kia nói cũng không sai, không có bất kỳ đệ tử nào phục hắn hết.
Thần Châu đại địa, là thế giới của võ giả, chú trọng nhất chính là thực lực.
Thiên Tinh Các có thể trở thành thế lực bá chủ của Thần Châu đại địa, chính là dựa vào thực lực cường đại, không có thực lực thì làm gì có ai chịu thừa nhận Thiên Tinh Các là bá chủ của Thần Châu? Ai lại chịu để cho Thiên Tinh Các trở thành bá chủ Thần Châu?
Nếu muốn khiến người khác tuần phục ngươi thì phương pháp xử lí trực tiếp nhất chính là dùng thực lực cường đại để thuyết phục đối phương.
Chỉ có cường giả mới có thể khiến cho người ta tin phục, kẻ yếu nhiều lắm cũng chỉ có thể lấy được sự thương hại, nhiều hơn nữa chính là cười nhạo và xem thường.
Tuy rằng chuyện chọn ai làm đệ tử thân truyền của các chủ, chỉ có bản thân La Khiếu Dã mới có thể quyết định, những người còn lại không ai làm được gì, nhưng bọn họ lại có cách nhìn khác đối với đệ tử thân truyền của các chủ.
Nếu như không có thực lực cường đại để thuyết phục người khác thì cho dù là ngồi lên vị trí các chủ cũng sẽ bị người người xem thường, thậm chí là trực tiếp phế bỏ, huống hồ gì chỉ là một đệ tử thân truyền của các chủ.
Bất quá, tu vi của Huyền Thiên bây giờ chỉ là bán bộ chân nguyên, tuy là có thể vượt cấp khiêu chiến thật đấy, nhưng thực lực mạnh cũng có mức độ mà thôi, mà trong đám đệ tử Bắc Thần Các thì ngay cả siêu cấp cường giả thiên giai cảnh cũng có, nếu muốn thông qua thực lực để thuyết phục mọi người thì đúng là chuyện không thể nào.
Đối với chuyện này, Huyền Thiên đương nhiên là đã có đối sách, đối mặt với mấy lời cười cợt nhạo báng của đám đệ tử kia Huyền Thiên cũng không bị đả kích chút nào, trong ánh mắt ngược lại còn lộ vẻ tinh thần dâng cao, ưỡn ngực đứng thẳng, giống như một ngọn núi thẳng tắp, không chút sứt mẻ, cũng giống như một thanh bảo kiếm, phong mang vươn tới tận trời.
Mục quang như kiếm, quét qua đám cường giả Địa Giai cảnh đứng bốn phía, Huyền Thiên lớn tiếng nói:
- Các ngươi có tư cách gì mà không phục? Nếu như cảm thấy bản thân mình có tư cách, có bản lĩnh thì ra đây đánh một trận công bằng với ta, để cho mọi người nhìn cho rõ, xem xem bản lĩnh tự cho là đúng của các ngươi rốt cuộc lớn cỡ nào.
- Đừng có mà kiêu ngạo!
- Khinh người quá đáng!
- Không biết trời cao đất dày!
- Không xem ai ra gì!
- Để ta tới đánh với ngươi một trận…
Lời vừa nói ra thì đám cường giả Địa Giai cảnh đứng xung quanh lập tức nhốn nháo hết cả lên.
Truyện khác cùng thể loại
81 chương
164 chương
22 chương
37 chương
261 chương
52 chương