Kiếm Nghịch Thương Khung
Chương 457
Huyền Thiên nói:
- Hy vọng đệ tử sẽ mau chóng gặp lại sư phụ.
La Khiếu Dã nói nhanh thì nửa năm 1 năm, chậm thì 2 năm 3 năm nhưng thưc tế thì thất bại luôn đi liền với thành công. Nếu trùng kích cảnh giới Thiên Giai thất bại thì dĩ nhiên sẽ sớm xuất quan, nếu thành công thì cần bế quan lâu hơn.
La Khiếu Dã mỉm cười, nói:
- Lần này trùng kích Thiên Giai Bát Trọng, chủ yếu là lấy kinh nghiệm, tỷ lệ thành công chưa đến 1 thành, ha ha ha. Hẳn là rất nhanh có thể gặp lại rồi, bất quá, mặc kệ ta xuất quan mau hay lâu, ta đều hi vọng khi nhìn thấy thì ngươi mang lại cho ta kinh hỉ.
Huyền Thiên gật đầu, nói:
- Sư phụ yên tâm, đệ tử nhất định sẽ không cô phụ sự kỳ vọng của người.
Ngày mai La Khiếu Dã muốn bế quan, Huyền Thiên càng thêm dụng tâm tu luyện Diệt Thần Thức, cường hóa Kiếm Ý.
Huyền Thiên tinh tường nhớ rõ lúc La Khiếu Dã thu hắn làm đệ tử thì tất cả mọi người trong Bắc Thần Điện đều kinh ngạc, tuyệt đại bộ phận trong 18 vị Thái Thượng trưởng lão đều rất không vui với quyết định nhận Huyền Thiên làm đệ tử thân truyền của La Các chủ.
Đối với hai người Đại sư huynh Giang Nhất Lưu, nhị sư huynh Trác Bất Quần. Huyền THiên có thể nhìn ra vẻ đố kỵ trong ánh mắt hai người.
Trịnh Uyên càng không chút che dấu vẻ ghét hận trong mắt.
Với những người cảm thấy vui vẻ khi Huyền Thiên trở thành đệ tử thân truyền của Các chủ Bắc Thần Các, hơn nữa chân thành chúc phúc thì cơ bản không có bao nhiêu người.
Huyền Thiên có thể khẳng định, chỉ cần La Khiếu Dã bế quan thì phiền phức của hắn định sẽ xuất iện.
Chỉ sợ một ít trưởng bối sẽ xui khiến hậu bối đến đả kích Huyền Thiên.
Mà Thiên Tinh Lệnh chỉ có thể sử dụng khi sinh tử quan đầu, nếu là tranh đấu giữa các đệ tử hậu bối mà Huyền Thiên cũng xuất ra Thiên Tinh Lệnh để hóa giải, một khi bị toàn bộ người Bắc Thần Các biết được sẽ bị xem thường và khinh bỉ.
La Khiếu Dã nói đúng, hắn với tư cách là đệ tử thân truyền của Các Chủ, cần phải dựa vào thực lực của mình để khuất phục các đệ tử khác.
Cho nên Huyền Thiên chỉ có thể đề thăng thực lực của mình lên.
Đối với Võ Giả, nếu muốn khuất phục võ giả, lấy đức thu phục người cơ hồ là không có khả năng, chỉ có thực lực cường đại là vương đạo.
Ngày 12 tháng 4, La Khiếu Dã đã bắt đầu bế quan, cũng là ngày rất nhiều người Bắc Thần Các che miệng cười trộm.
Huyền Thiên liên tục tu luyện Diệt Thần Thức trong thời gian dài, Kiếm Ý không ngừng cường hóa, rốt cục đã đột phá giới tuyến nhỏ nhoi kia, lực lượng Kiếm Ý đã đề thăng lên một cấp độ mới, cường độ đạt đến Kiếm Ý Tứ Giai.
Kiếm Ý Tứ Giai, Võ giả Tiên Thiên có khả năng lĩnh ngộ Kiếm Ý cực hạn. Từ xưa đến nay, cũng chỉ có Kiếm khách Bạt Tụy, tại cảnh giới Tiên Thiên cao nhất cũng chỉ có thể lĩnh ngộ đến Kiếm Ý Tứ Giai.
Giờ phút này, trình độ Huyền Thiên đang đứng cùng với cảnh giới cao nhất của kiếm khách Bạt Tụy xưa kia.
Ngay lúc kiếm ý đột phá tới cường độ cấp bốn, như vậy thì tu vi của Huyền Thiên tại Tiên Thiên cảnh đã coi như tu luyện xong xuôi hết rồi.
Võ giả có thực lực đã tới mức cực hạn của Tiên Thiên cảnh, nếu muốn tăng cường thì chỉ có làm cho tu vi đột phá tới Địa Giai cảnh.
Cho nên, những ngày sau này, toàn bộ tinh lực của Huyền Thiên đều phải đặt trên chuyện đột phá tu vi.
Ngày mười tháng năm, còn khoảng hai mươi ngày nữa là tới ngày Bắc Thần Các bắt đầu mở Cấm Địa Thí Luyện, Huyền Thiên dùng Tầm Khiếu đan, dựa theo Tầm Khiếu Chi Pháp mà La Khiếu Dã đã truyền thụ cho, cũng đủ để cảm ứng ra toàn bộ chính khinh cửu khiếu một cách vô cùng chuẩn xác.
- Hoàng Thiên đâu rồi!
Bên ngoài viện đột nhiên truyền tới một thanh âm.
Trong lòng Huyền Thiên thầm nghĩ ‘tới rồi’, lúc La Khiếu Dã còn ở đây thì không có bất kỳ ai dám tới đây quấy rầy hắn, hôm nay La Khiếu Dã vừa mới bế quan thì đã có người tới đây tìm hắn rồi.
Phủ Các Chủ thủ vệ sâm nghiêm, nhưng nếu như người trong Bắc Thần Các mà muốn tìm Huyền Thiên thì thủ vệ cũng không thể nào cản lại được.
Huyền Thiên xoay người nhìn về phía con đường nhỏ đi vào trong viện, một thanh niên tuổi chừng hai mươi lăm hay hai mươi sáu gì đó đang đi về phía hắn, hỏi:
- Chính là ta đây, tôn hạ là ai? Tìm ta có chuyện gì không?
- Tại hạ Trầm Thần Dương, cùng là đệ tử của Bắc Thần Các, tu vi của ta cao hơn ngươi, cho nên ta chính là sư huynh của ngươi.
Trầm Thần Dương vừa đi vừa nói, đi tới trước mặt, cách Huyền Thiên khoảng chừng hơn một mét mới dừng lại,- Tới tìm ngươi, là muốn giúp ngươi hóa giải khó khăn.
Huyền Thiên cười cười, hắn là thân truyền đệ tử, địa vị cũng còn cao hơn đám đệ tử hạch tâm, đệ tử tinh anh… gì gì đó một hai cấp, ngoại trừ đê tử thân truyền tu vi cao hơn hắn ra thì trong Bắc Thần Các không có bất kỳ tên đệ tử nào là sư huynh của hắn hết.
Huyền Thiên cũng không đả kích cảm giác ưu việt của đối phương làm gì, nói:
- Ta có khó khăn gì?
Trầm Thần Dương cười khẽ một tiếng, nói:
- Ngươi không thể không biết, chuyện ngươi trở thành đệ tử thân truyền của các chủ đã khiến cho không biết bao nhiêu người trong Bắc Thần Các có bất mãn với ngươi, thậm chí ngay cả đám đệ tử ngoại môn, võ đạo cảnh, Tiên Thiên cảnh mỗi khi nhắc tới ngươi cũng đầy ganh ghét khinh thường, hiện tại các chủ lại bế quan, nhanh nhất cũng phải hơn một năm rưỡi mới có thể xuất quan. Không có bất kỳ ai che chở cho ngươi, ngươi nói ngươi có khó khăn hay không?
Huyền Thiên nhún vai, nói:
- Trong vòng một tháng này ta đều ở miết trong phủ các chủ, cho nên không biết hóa ra ta ở trong Bắc Thần Các cư nhiên lại nổi tiếng tới mức đó đấy. Thậm chí hơn hai mươi vạn đệ tử ngoại môn cũng biết tới ta sao?
- Hắc hắc, đây cũng không phải tiếng tốt gì.
Trầm Thần Dương nói:
- Chuyện này ngươi phải biết, ngươi có nhiều phiền toái tới cỡ nào, ngươi bây giờ đã trở thành công địch của tất cả đệ tử bản các rồi, không ai nhìn ngươi vừa mắt, thậm chí còn muốn kéo ngươi xuống khỏi vị trí đệ tử thân truyền của các chủ nữa kia.
Sắc mặt của Huyền Thiên ngẩn ra một chút rồi nói:
- Vậy thì đã sao? Binh tới tướng đỡ, nước tới đất chặn thôi.
Trầm Thần Dương cũng hơi giận, câu nói hai này rất đặc biệt, lại mới lạ, nhưng ý tứ bên trong cũng rất rõ ràng, bất quá, hắn lập tức lại cười khẽ một tiếng, nói:
- Ngươi cho rằng ngươi có thể chống đỡ được sự khiêu chiến của tất cả các đệ tử của bản các sao? Ngươi đã đắc tội với hai người, mất đi sự che chở của các chủ, nhất định sẽ rơi xuống rất thảm, bọn họ quang minh chính đại đả kích ngươi, giẫm lên ngươi, cho dù sau này các chủ xuất quan, cũng khó mà xuất đầu lộ diện thay ngươi được, nhìn thấy bộ dạng uất ức thảm hại đó của ngươi, cũng chỉ còn cách hạ ngươi xuống làm đệ tử bình thường mà thôi.
Huyền Thiên hỏi:
- Ta đắc tội với kẻ nào?
Trầm Thần Dương nói:
- Giang Nhất Lưu và Trác Bất Quần, bọn họ đại sư huynh, nhị sư huynh trong hàng đệ tử của bản các, đã ngấp nghé thèm thuồng vị trí đệ tử thân truyền của các chủ từ lâu, kết quả đột nhiên lại bị một tên tiểu tử bên ngoài từ đâu chui ra đoạt đi mất, thử hỏi làm sao có thể cam tâm cho được, địa vị của hai người này ở bản các không kém gì mấy vị thái thượng trưởng lão, hơn nữa, chính là loại nhân vật sau này không phải trở thành các chủ thì cũng chính là thủ tọa hoặc phó thủ tọa trong nhóm trưởng lão, hắc hắc…. nếu như bọn họ muốn đối phó với ngươi thì nhất định sẽ khiến cho ngươi không thể nào chịu nổi.
Truyện khác cùng thể loại
81 chương
164 chương
22 chương
37 chương
261 chương
52 chương