Kiếm Nghịch Thương Khung
Chương 379
Thậm chí cũng không bài trừ được tông môn và vương triều trung phẩm, bởi vì không có thu hoạch giả mạo thành tán tu đi cướp cũng nên, về phần Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng ba vương triều thượng phẩm thì bọn họ thu hoạch trong Mộng Huyễn Thần Cung quá nhiều, sẽ không vừa ý thu hoạch của hậu bối vương triều hạ phẩm.
Chính vì gặp phải nguy hiểm như vậy, ba thái thượng trưởng lão quyết định đồng hành, liên hợp cùng một chỗ, thực lực mới cường đại nhất.
Thân thể Kim Nhãn Thanh Điêu cực lớn, chở hai mươi người cũng không thành vấn đề, người của ba tông môn cộng lại không được mười mấy người.
Ba thái thượng trưởng lão đều là cường giả Địa giai cảnh, hơn nữa là thế hệ thực lực mạnh mẽ, trên đường đi mặc dù có kẻ muốn làm loạn, cũng không dám động thủ, hai ngày sau bọn người Huyền Thiên an toàn quay về Thiên Kiếm vương triều, tất cả trở về tông môn.
Tốc độ của Kim Nhãn Thanh Điêu còn nhanh hơn cả bồ câu, Thiên Kiếm Tông còn không có được tin tức của Mộng Huyễn Thần Cung.
Nhưng mà tính toán thời gian cũng biết bọn người Huyền Thiên trở về tông môn hôm nay, tông chủ Lăng Khiếu thiên đã sớm dẫn theo đại trưởng lão, đệ tử nội môn nghênh đón ở quảng tường Thiên Kiếm.
Thẳng đến khi Mộng Huyễn Thần Cung kết thúc mới quay về tông môn, đám người Lăng Khiếu Thiên đã đóan ra, lúc này chắc chắn có người còn sống ra khỏi Mộng Huyễn Thần Cung.
Thiên Kiếm Tông lần đầu tiên có được thu hoạch trong Mộng Huyễn Thần Cung.
Kim Nhãn Thanh Điêu hạ xuống quảng trường Thiên Kiếm, Huyền Thiên, Lăng Dật Trần, Vũ Chấn Khôn, Bạch Ngọc Thiện, Diệp Thông Minh năm người nhảy xuống.
Giờ phút này ánh mắt tất cả mọi người nhìn qua người Huyền Thiên, chỉ có hắn mới mang theo bao sau lưng, tất cả mọi người lòng dạ biết rõ, biết rõ trong bao chính là đồ vật trong Mộng Huyễn Thần Cung.
Huyền Thiên tại Thiên Kiếm Tông đã sớm là tồn tại thần thoại, hiện tại lại là trưởng lão nội môn, nhìn thấy Huyền Thiên đều có tâm sùng bái.
Đây cũng không phải là Huyền Thiên lần đầu tiên đánh vỡ ghi chép của Thiên Kiếm Tông, Tiên Thiên cảnh tứ trọng thì đả thông Kiếm Các tầng bảy, sớm đã là đệ nhất nhân của Thiên Kiếm Tông.
Trong Mộng Huyễn Thần Cung mang bảo vật ra ngoài cũng là đệ nhất nhân.
Huyền Thiên nhìn qua đám người đang hưng phấn, rất nhanh liền phát hiện Lăng Tinh Nguyệt cùng Bạch Linh cũng có ở đó, ánh mắt hai người vô cùng nóng bỏng.
Nữ đệ tử khác nhìn qua Huyền Thiên cũng ẩn chứa tình ý.
Quét mắt một vòng, Huyền Thiên có chút thất vọng, cũng không nhìn thấy Cố Tích Duyến, tuy hắn và Cố Tích Duyến không đánh qua quan hệ gì, cũng không có quá nhiều cảm tình, nhưng phong lưu đêm đó Huyền Thiên vẫn nhớ mãi không quên.
Thiên Kiếm Tông có nơi gác đêm, Cố Tích Duyến có khả năng đang tu luyện, Huyền Thiên không có nghĩ nhiều.
Thu hoạch trong Mộng Huyễn Thần Cung không thích hợp công bố trước mặt mọi người, sau khi chúc mừng thì một ít thành viên trọng yếu của Thiên Kiếm Tông đi tới đại điện Thiên Kiếm, Huyền Thiên cùng Bạch Ngọc Thiện, Diệp Thông Minh đang ở đó.
Giờ phút này Huyền Thiên mới cởi bao phục sau lưng ra, đây là bao phục hắn sớm chuẩn bị rồi, bên trong có tất cả Huyền cấp hạ phẩm, trung phẩm linh thảo, cùng với một bộ phận Huyền cấp thượng phẩm linh thảo.
Linh thảo chiếm cứ chín thành bao phục, có tới mấy trăm gốc, số lượng quá nhiều, trừ vài cọng linh thảo không có linh khí bị xói mòn, mặt khác Huyền Thiên đều không bỏ vào trong hộp thuốc, trực tiếp mang trong bao vải.
Nhìn thấy Huyền Thiên một lần lấy ra vài trăm linh thảo, người trong đại điện Thiên Kiếm ánh mắt mở to, cho dù là linh thảo rẻ nhất đều có giá trị hơn mười vạn lượng bạc, nhiều linh thảo như vậy, giá trị hơn trăm triệu.
Trừ linh thảo ra, Huyền Thiên lại từ trong bao phục xuất ra đại lượng võ học bí kíp, một bản lại một bản, liên tục xuất mười sáu bản, trong đó chín bản huyền giai trung phẩm, bảy bản huyền giai thượng phẩm.
Nhìn thấy những bí kíp này, mặc dù là Lăng Dật Trần cũng phải kích động, có chúng thì Vũ Kỹ Các của Thiên Kiếm Tông tăng thêm một phần ba huyền giai trung phẩm bí kíp, một nửa huyền giai thượng phẩm bí kíp.
Những bí kíp này đều là cổ võ bí kíp, so với công pháp vốn có của Thiên Kiếm Tông còn dễ đột phá cảnh giới hơn, vũ kỹ so với vũ kỹ của Thiên Kiếm Tông cũng mạnh hơn nhiều.
Công tích như vậy không phải dùng ngân lượng mà hình dung.
Trừ nó ra, Huyền Thiên đem bí kíp Trận Đạo thu hoạch được lấy ra, nhưng mà chỉ là bản chép tay, trên đường quay về Huyền Thiên suốt đêm sao một bản, bản gốc lưu lại trên tay của mình, có chút trận đồ Huyền Thiên cũng vẽ ít lại, sẽ không lưu lại nguyên đồ.
Trừ những chuyện này, còn có một bao phục khác, bên trong là huyền giai hạ cấp bảo kiêm, Huyền Thiên trong mỏ quặng của Mộng Huyễn Thần Cung rèn hơn mười bảo kiếm huyền giai hạ cấp, toàn bộ giao cho tông môn.
Những vật này ở lại trên người Huyền Thiên là gân gà, nhưng đối với Thiên Kiếm Tông mà nói, đây là trọng bảo.
Tuy bao phục của Huyền Thiên rất lớn, nhưng mà người của Thiên Kiếm Tông hoàn toàn không ngờ lại có nhiều thu hoạch như vậy, mặc dù là vương triều thượng phẩm ở trong Mộng Huyễn Thần Cung cũng không hơn thế này.
Huyền Thiên còn lưu lại nhiều Huyền cấp thượng phẩm linh thảo cùng địa cấp linh thảo, những thứ này cấp cho Long Tử Nghiên luyện đan, chữa thương cho người của Hoàng gia, không cần nộp cho tông môn.
Chỉ nộp lên những thứ này người của Thiên Kiếm Tông cũng kính ngưỡng Huyền Thiên rồi.
Hôm nay là ngày mười bốn tháng mười hai, có thi đấu bài danh ngoại môn của Thiên Kiếm Tông, đã chấm dứt, Huyền Thiên hỏi thăm một chút, quả nhiên không ngoài sở liệu, thứ nhất ngoại môn chính là Hoàng Thạch đoạt được.
Hoàng Thạch vốn là truyền nhân gia tộc ngũ phẩm, trên người huyết mạch không kém, hiện giờ tu luyện thông thuận, tác dụng chậm mười phần cũng hơn xa người bình thường, tu vi hiện giờ là võ đạo thập trọng.
Ban thưởng thi đấu bài danh hiện giờ cũng không có thượng phẩm Ngưng Chân Đan, Huyền Thiên hướng tông môn cầu một khỏa, trợ giúp Hoàng Thạch đột phá Tiên Thiên.
Ra khỏi đại điện Thiên Kiếm, Huyền Thiên đi tới ngoại môn, Hoàng Thạch biết rõ Huyền Thiên đi Mộng Huyễn Thần Cung thì ngày mười bốn tháng mười hai sẽ quay về, đệ tử ngoại môn thi đấu bài danh cũng chấm dứt, đang chờ Huyền Thiên quay lại Bắc Mạc Huyện.
Hai người gặp mặt, hết sức vui vẻ, Hoàng Thạch vừa đầy mười bốn tuổi, trên người ngây thơ không ít, nhìn Huyền Thiên biểu ca sùng bái không thôi, lôi kéo Huyền Thiên, hưng phấn hỏi han, đối với chuyện trong Mộng Huyễn Thần Cung cũng cảm thấy hứng thú thật lớn.
Hoàng Thạch đã bốn năm không quay về Bắc Mạc Huyện, tình cảm nhớ nhà vô cùng mạnh mẽ, gặp mặt Huyền Thiên thì nói chuyện một chút rồi cùng quay về nhà.
Huyền Thiên nhìn sắc trời hiện giờ thì trước khi trời tối là chạy về Bắc Mạc Huyện, hắn cũng vài tháng không quay về Bắc Mạc Huyện, không biết Hoàng gia mọi người được trị liệu thế nào rồi.
Lập tức mang Hoàng Thạch ra tới cửa đăng ký một chút, sau đó liền ngồi lên lưng Tiểu Hổ đi về Bắc Mạc Huyện.
Thấy con mèo nhỏ trên đầu vai của Huyền Thiên loại biến thành một con cọp đen dài bốn trượng, Hoàng Thạch đã bị giật mình.
Truyện khác cùng thể loại
81 chương
164 chương
22 chương
37 chương
261 chương
52 chương