Ở bên trong Lưu Vân Sơn Mạch có thật nhiều tuyệt lĩnh vượt qua ngàn thước. Trong đó có một tòa cao vút trong mây như là vương giả chư phong, có độ cao vượt qua 3000m. Bốn phía chung quanh đều vòng quanh, tựa hồ đưa tay có thể chạm tới. Ngọn núi này đúng là Lăng Vân Phong. Ngọn núi bên trong Lưu Vân Sơn Mạch thấp hơn Thiên Kiếm Phong, duy chỉ có Lăng Vân Phong nhô lên có vẻ cao hơn Thiên Kiếm Phong một ít. Đỉnh Lăng Vân Tông là một khối đá cực lớn dài đến hơn năm trăm thước, rộng cũng có hơn ba trăm thước. Bên trên là cung điện cực lớn, tổng điện của Lăng Vân Tông có độ cao hơn những ngọn núi bốn phía. Lăng Vân áp đảo trên vân là do danh tự này mà thành. Phía trước đại điện Lăng Vân Tông là quảng trường cự đại rất là rộng lớn, trong sân rộng có một lôi đài cao lớn. Giờ phút này trên lôi đài có hai vị Tiên Thiên Cảnh tam trọng đệ tử Lăng Vân Tông đang thi đấu. Bốn phía Lôi đài vây quanh phần đông đệ tử Lăng Vân Tông, chừng ba bốn trăm người. Hơn nữa lôi đài lôi đài còn có một số trung niên nhân khí tức bành trướng và lão giả tồn tại. Mỗi người đều có tu vi Tiên Thiên Cảnh hậu kỳ tựa hồ là nội môn trưởng lão của Lăng Vân Tông. Hôm nay đối với Lăng Vân Tông mà nói là thời gian tương đối đặc biệt. Mấy ngày trước, đệ tử đệ nhất nội môn Lăng Vân Tông - Lăng Lạc Phong tu vi đột phá Tiên Thiên Cảnh tứ trọng, tấn thăng làm đệ tử hạch tâm. Đệ tử đệ nhất nội môn liền tự động truyền đến bài danh thứ hai Chu Cảnh, nhưng mà Diêm Quan Tây bài danh thứ tư không phục, hướng Chu Cảnh phát khởi khiêu chiến. Đây là một tràng đệ tử đệ nhất nội môn khiêu chiến, vì thế hấp dẫn tuyệt đại đa số nội môn đệ tử quan sát. Sư phụ, sư thúc hai người Chu Cảnh, Diêm Quan Tây cũng đều đích thân tới bên cạnh lôi đài quan sát, hy vọng đệ tử có thể nắm lấy đệ nhất. Hai người lui tới, đối chiến hơn hai mươi chiêu, rốt cục một người không địch lại bị kích xuống lôi đài. - Diêm sư huynh vô địch nội môn... - Diêm sư huynh đệ nhất nội môn... Lập tức nội môn đệ tử Lăng Vân Tông đều hoan hô lên. Trên quảng trường, tiếng hoan hô liên tiếp, ai cũng không có phát hiện có một đạo bạch sắc quang mang cấp tố đến đỉnh Lăng Vân Phong. Lăng Dật Trần dẫn theo Huyền Thiên khi còn cách Lăng Vân Phong còn có hơn ba ngàn thước thì dùng một tầng chân nguyên bao phủ Huyền Thiên. Lăng Dật Trần hét lớn một tiếng: - Bọn chuột nhắt Lăng Vân Tông, mau giao ra đám người Lăng Lạc Phong, Diêm Quan Tây ra cho lão phu.... Thanh âm chấn động, không khí phía trước như là nổi lên một ngọn phong bạo, gợn sóng chồng chất bao phủ Lăng Vân Phong. Thanh âm truyền lại từ cách đó mấy ngàn thước, nhưng đệ tử Lăng Vân Tông đều run rẩy như thiên lôi đánh xuống. Mấy vị nội môn trưởng lão Tiên Thiên Cảnh hậu kỳ nghe được thanh âm, sắc mặt đều biến đổi. Sau mấy hơi thở, Lăng Dật Trần liền dẫn Huyền Thiên rơi vào trên lôi đài trong sân rộng. Mấy vị nội môn trưởng lão Tiên Thiên Cảnh hậu kỳ lập tức nhảy lên lôi đài bảo hộ Diêm Quan Tây sau lưng, một người ôm quyền nói: - Thì ra là Lăng Sư thúc - Thiên Kiếm Tông, ngài đường xa mà đến, như thế nào không thông báo một tiếng? Bổn tông không kịp nghênh đón... - Cút ngay - - ! Lăng Dật Trần phất ống tay áo, một cỗ chân nguyên cường đại bành trướng mà ra, phía trước mấy vị nội môn trưởng lão Lăng Vân Tông cùng với Diêm Quan Tây, cảm giác trong không khí có một cỗ lực lượng khổng lồ đánh tới, thân thể bị điều khiển tự động, lập tức ngã xuống lôi đài.Ánh mắt Lăng Dật Trần quét mắt nhìn bốn phía, quát: - Huyền Thiên, là ai tại Âm Phong Sơn Mạch tập kích ngươi, chỉ ra đây, lão phu lấy mạng chó của đám người đó.Ánh mắt của Huyền Thiên đã sớm rơi vào trên người Diêm Quan Tây. Hắn chỉ vào Diêm Quan Tây ngã trên mặt đất nói: - Người này chính là Diêm Quan Tây, còn có hai người đứng phía sau hắn cũng là đồng lõa... Lần trước hai vị đệ tử Tiên Thiên Cảnh tam trọng đều ủng hộ Diêm Quan Tây. Diêm Quan Tây hiện giờ bị quẳng xuống lôi đài vừa vặn ngã ở phía trước hai người, Huyền Thiên nói xong thì ánh mắt quét qua tứ phương nói tiếp: - Trong bốn người chỉ có Lăng Lạc Phong, không ở chỗ này. Lăng Dật Trần sau khi nghe xong thì nhìn đám người Diêm Quan Tây, hắn trừng mắt lên quát: - Dám tập kích đệ tử Thiên Kiếm tông ta, để mạng lại! Vừa dứt lời, một chưởng tung ra mang theo chân nguyên cường đại hóa thành thủ chưởng cực lớn, rộng gần năm mét, dài ước chừng 9m như một căn phòng trảo tới ba người Diêm Quan Tây. Cự chưởng này là chân nguyên biến thành, kiên cố hơn cả huyền giai bảo khí, không phải cường giả địa giai cảnh thì không thể ngăn cản. Mấy vị trưởng lão nội môn Tiên Thiên Cảnh hậu kỳ của Lăng Vân Tông thấy Lăng Dật Trần tay cũng không dám động, vẻn vẹn là chân nguyên thôi đã đỡ không nổi làm sao chống lại một kích của Lăng Dật Trần. Mà nhìn Cự chưởng mang theo chân nguyên chộp tới ba người Diêm Quan Tây, mấy vị nội môn trưởng lão đều lộ ra biểu lộ tuyệt vọng. Bất quá tại lúc này, một kim một đỏ một thanh xuất hiện, trong chốc lát từ vài trăm mét bắn ra ngăn ở trước mặt ba người Diêm Quan Tây. Ba đạo nhân ảnh đều là lão giả, bất quá niên kỷ nhỏ hơn Lăng Dật Trần chút ít. Một người chính giữa tuổi gần 70, hai người tả hữu bộ dạng 60 tuổi đều là địa giai cảnh cường giả, là ba vị Thái Thượng trưởng lão của Lăng Vân Tông. Ba người vừa đến liền đồng thời phất tay chém, chân nguyên cường đại kích xạ mà ra. Người chính giữa kích phát chân nguyên hóa thành một thanh trường thương màu đỏ thẫm, người bên trái cũng kích phát chân nguyên hóa thành trường đao màu vàng óng ánh. Người cuối cùng bên trái trực tiếp hóa thành một Cự chưởng màu xanh tương tự Cự chưởng chân nguyên của Lăng Dật Trần đánh ra. Chân nguyên biến thành trường thương, trường đao, Cự chưởng đồng thời kích lên chân nguyên cự chưởng. Khí lưu mãnh liệt lập tức hướng tứ phương khuếch tán, chúng đệ tử Lăng Vân Tông đều bị cỗ lực lượng khổng lồ này đẩy lui mấy chục bước. Huyền Thiên đứng phía sau, vì được màn hào quang chân nguyên ngăn cản nên không có cảm nhận được khí lưu cuồng bạo. Nhưng mà hắn cũng cũng rõ ràng cảm giác được, không khí lập tức chấn động mạnh, cơ hồ khiến người cũng rung lên. Công kích của cường giả Địa giai cảnh chỉ mỗi khí lưu cũng đủ khiến Tiên Thiên Cảnh võ giả gặp tai nạn. Chân nguyên Cự chưởng của Lăng Dật Trần bị ngăn cản, vị ở chính giữa già nhất trong ba vị Thái Thượng trưởng lão Lăng Vân Tông là lão giả đầu đầy tóc đỏ mặc áo bào đỏ quát: - Lăng Dật Trần, ngươi tới Lăng Vân Tông ta nổi điên làm gì? Ngươi thân phận gì? Lại xuất thủ với đệ tử hậu bối, ngươi muốn cùng lão phu đi tập kích đệ tử hậu bối sao? Người này trong lúc nói chuyện, hai vị Thái Thượng trưởng lão mặc áo bào màu vàng áo bào xanh đã hướng mấy vị nội môn trưởng lão làm thủ hiệu để cho bọn họ tốc độ lui lại. Hơn nữa đồng thời hướng phía sau đánh ra một chưởng, chân nguyên cường đại hóa thành một cỗ lực đẩy cực lớn trong nháy mắt đẩy đám người Diêm Quan Tây ra trăm thước tới cửa đại điện Lăng Vân Tông.