Kiếm Nghịch Thương Khung
Chương 234
Hai mắt Long Tử Nghiên sáng ngời nói:
- Muội để lại tờ giấy, chỉ có Vạn bá bá biết rõ muội tới đây, hơn nữa còn biết rõ tên của muội.
- Đi, đi xem!
Huyền Thiên cùng Long Tử Nghiên nhanh chóng đi về phía sơn động, quả nhiên nghe được có người hô to: Tử Nghiên!
- Là Vạn bá bá.
Long Tử Nghiên nghe được thanh âm này lập tức nhận ra chủ nhân của giọng nói.
Hai người không suy nghĩ nhiều, trực tiếp xông vào trong sơn động.
Chỉ thấy một trung niên nhân toàn thân là máu nằm sấp trong sơn động trong miệng khẽ hô Tử Nghiên!
Trung niên nhân này tuổi gần 50, trên mặt có hai vết thương đao kiếm, Huyền Thiên chưa từng gặp qua, cũng không nhận biết.
Nhưng Long Tử Nghiên vừa thấy thì hoa dung thất sắc, sắc mặt đại biến, hét lên bi thiết:
- Vạn bá bá!
Trong lúc nói chuyện, Long Tử Nghiên liền hướng trung niên nhân toàn thân là máu vọt tới.
Huyền Thiên lập tức đề cao cảnh giác đi theo, hai mắt chú ý bên kia sơn động.
Long Tử Nghiên vừa tới bên cạnh trung niên nhân toàn thân là máu thì nhanh chóng từ trong lòng móc ra một chai thuốc, đổ ra mấy viên đan dược sáng long lanh óng ánh. Mỗi một viên đều là Thánh Dược liệu thương huyền giai thượng phẩm cho trung niên nhân ăn.Ăn đan dược vào, sắc mặt trung niên nhân cũng không thấy khá hơn, nhưng mà ý thức vừa khôi phục một ít, chứng kiến Long Tử Nghiên lập tức cả kinh nói:
- Tử Nghiên, nhanh. . . Chạy mau. . . !
Nước mắt Long Tử Nghiên mãnh liệt chảy ra:
- Vạn bá bá, bá bá cố gắng, con sẽ cứu bá bá, con sẽ cứu bá bá.
Trung niên nhân lắc đầu nói:
- Vô dụng, ngũ tạng lục phủ trong cơ thể ta đã vỡ, kinh mạch toàn thân đứt gãy từng khúc. Cho dù là lúc ta toàn thịnh bị trọng thương như thế này, thiên hạ cũng không có người có thể cứu rồi, sắp có người của Luyện Huyết Tà Giáo tới Âm Phong Sơn Mạch phát hiện hành tung của chúng ta. Con mau chạy đi, thoát được càng xa càng tốt, đổi tên đổi họ, an an ổn ổn sống cả dời.
Nói xong ánh mắt của người trung niên đột nhiên dời tới Huyền Thiên, thần sắc của hắn giật mình cả kinh nói:
- Hắn là ai vậy?
Trong sự kinh hoảng, thương thế trong cơ thể hắn chấn động lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
Huyền Thiên nhìn chăm chú ánh mắt của người trung niên nói:
- Ta là bằng hữu của Tử Nghiên, ngài yên tâm, ta sẽ bảo hộ nàng.
Long Tử Nghiên nói:
- Vạn bá bá, huynh ấy là Huyền Thiên Ca Ca, huynh ấy giúp con giết Hắc y nhân, có hắc y nhân là Huyết Độc của Luyện Huyết Tà Giáo. Con lúc ấy nên nghĩ đến người của Luyện Huyết Tà Giáo đến. Vạn bá bá, ngài đừng chết, con sẽ cứu sống ngài. Tử Nghiên đã là Đan Dược Sư huyền giai thượng phẩm rồi, nhất định sẽ cứu sống bá bá.
Sắc mặt Trung niên nhân càng ngày càng trắng bệch, sinh cơ tốc độ lấy mắt thường có thể thấy được trôi đi. Hắn nhìn Huyền Thiên, nói:
- Tử Nghiên là hài tử số khổ, hãy chăm sóc tốt nàng. Ngươi mau mang nàng đi đi, người của Luyện Huyết Tà Giáo đã tới, các ngươi đi mau...
Lời của trung niên nhân vừa dứt thì thính lực kinh người của Huyền Thiên liền nghe được bên kia sơn cốc truyền đến tiếng bước chân.
- Không tốt, bọn chúng đã tới...
Huyền Thiên cả kinh nói.
Nghe Long Tử Nghiên đã từng nói qua thực lực của Vạn bá bá còn mạnh hơn nàng, ít nhất cũng là Tiên Thiên Cảnh thất trọng.
Hiện tại Vạn bá bá bị đánh tới nỗi ngũ tạng lục phủ nghiền nát, kinh mạch toàn thân đứt gãy. Thực lực của người tới có thể đoán được, hơn nữa Huyền Thiên nghe tiếng bước chân là biết không chỉ một người.
Trung niên nhân lộ vẻ mặt nhợt nhạt, tựa hồ là hồi quang phản chiếu, sắc mặt lên tinh thần rất nhiều. Hắn đẩy Long Tử Nghiên về phía Huyền Thiên quát to:
- Đi, . . . Tử Nghiên, con phải nhớ kỹ, không có thực lực tự bảo vệ mình thì ngàn vạn lần không được trở về Long gia.
Trong lúc trung niên nhân nói chuyện, Huyền Thiên liền chứng kiến, bên kia sơn động có năm hắc y nhân vội vàng chạy tới.
Năm hắc y nhân này lại có trang phục gần giống với đám người Đặng Vạn Xuyên, không chỉ một thân áo đen, trên đầu còn khoác áo choàng màu đen. Trên cái áo đen trước ngực còn có một ấn ký đầu lâu màu đỏ như máu.
- Vạn bá bá!
Long Tử Nghiên còn đang do dự thì Huyền Thiên cũng đã đem kéo nàng chạy vào trong sơn cốc có linh khí sung túc chạy như điên.
Năm hắc y nhân có tu vi phóng ra ngoài, Huyền Thiên vẻn vẹn nhìn thoáng qua, liền nhìn ra cao thủ đều là Tiên Thiên Cảnh hậu kỳ.
Trong đó có hai Tiên Thiên Cảnh bát trọng, ba Tiên Thiên Cảnh thất trọng.
Tuy rằng tu vi Long Tử Nghiên đạt đến Tiên Thiên Cảnh tứ trọng thi triển bí thuật Long ảnh phụ thể, thực lực có thể tương đương cao thủ Tiên Thiên Cảnh thất trọng, nhưng mà dù có thêm Huyền Thiên vẫn không phải là đối thủ của năm vị Tiên Thiên Cảnh hậu kỳ Luyện Huyết Tà Giáo.
Năm vị cao thủ Luyện Huyết Tà Giáo tới cực nhanh, trung niên nhân đã không có thuốc nào cứu được rồi, nếu tiếp tục chần chừ thì trốn không thoát được.
Lúc này đây tiến vào Âm Phong Sơn Mạch ngắn ngủn hơn nửa tháng ngắn ngủn hơn nửa tháng thì đã bị người ta truy sát ba lượt.
Huyền Thiên cảm thấy thực lực của mình còn xa xa chưa đủ, thực lực của hắn ở bên trong nội môn đệ tử Thiên Kiếm Tông tuyệt đối là tồn tại đệ nhất. Coi như là đệ tử hạch tâm cũng không phải đối thủ của Huyền Thiên, nhưng mà mới bước chân vào giang hồ vẫn khó mà tự bảo vệ mình.
Bây giờ chỉ mới là địa phương nhỏ bé như Thần Đao Vương đã gặp được địch nhân không tính cường đại, sau nữa còn có địch nhân mạnh hơn nữa đang chờ hắn.
Hắn phải không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn.
Chờ năm cao thủ Luyện Huyết Tà Giáo đuổi theo sơn động, Huyền Thiên cùng Long Tử Nghiên đã xông lên ngọn núi bên cạnh sơn cốc, tuy rằng dốc đứng nhưng không làm khó được hai người. nguồn TruyenFull. vnBất quá năm vị Luyện Huyết Tà Giáo Luyện Huyết Tà Giáo có tốc độ nhanh hơn, một bước một đã từ lối ra sơn động vọt tới bên kia sơn cốc. Sau đó đạp trên vách đá của ngọn núi phóng lên trời đuổi theo Huyền Thiên cùng Long Tử Nghiên.
- Tốc độ thật nhanh...
Năm vị cao thủ Luyện Huyết Tà Giáo khẳng định đều tu luyện huyền giai thượng phẩm khinh công, hơn nữa tạo nghệ không thấp, mặc dù Huyền Thiên tu luyện huyền giai trung phẩm khinh công nhưng tốc độ đuổi theo của năm vị cao thủ Luyện Huyết tà giáo so với Huyền Thiên còn nhanh hơn một nửa.
Long Tử Nghiên tu luyện khinh công huyền giai trung phẩm, hơn nữa nàng thân mang long lực, so với Huyền Thiên còn nhanh hơn.
Vừa mới bắt đầu là Huyền Thiên lôi kéo Long Tử Nghiên chạy trốn.
Lên vách đá, Long Tử Nghiên từ trong bi thương thanh tỉnh lại, biết rõ giờ phút này gặp nguy cơ cực lớn, toàn lực phóng đi, tốc độ vượt qua Huyền Thiên lôi kéo Huyền Thiên mà chạy.
Hai người dọc theo sơn lĩnh, trực tiếp xông lên đỉnh núi, Huyền Thiên giơ tay lên, một đạo hỏa tin phóng lên trời, trên không trung nổ ra một chữ kiếm cự đại.
Tín hiệu cầu cứu của đệ tử Thiên Kiếm Tông.
Tốc độ của địch nhân đuổi theo phía sau quá nhanh, thực lực quá mạnh mẽ, chạy trốn cơ hồ vô vọng, Huyền Thiên không thể không triệu tập đồng môn đệ tử.
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
145 chương
63 chương
602 chương
103 chương