Kiếm Nghịch Thương Khung
Chương 203
Năm hết tết đến kính chúc bạn đọc có một năm mới an khang thịnh vượng !
Nếu thật sự là "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp", như vậy kiếm ý trong sơn cốc này và bí mật trong động, chỉ sợ chính là đệ nhất thích khách Thần Đao vương triều, "nhất kiếm tuyệt mệnh" Chu Vô Ảnh.
Tuy Huyền Thiên lĩnh ngộ "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp", nhưng không có "tâm pháp Tuyệt Ảnh", cho nên tạo nghệ không cao.
Nếu như nơi này có liên quan tới Chu Vô Ảnh, như vậy "tâm pháp Tuyệt Ảnh" thất truyền có lẽ sẽ xuất hiện ở chỗ này.
Trong nội tâm nghĩ lại, trên mặt Huyền Thiên lộ ra thần sắc vui mừng, càng sinh ra hứng thú với động quật trước mặt.
Huyền Thiên tiếp tục đi lên phía trước, kiếm ý tứ giai khuếch tán, từng bước một chậm rãi đi tới.
Mỗi cách mấy bước phía trước lại có một đạo kiếm quang, rồi đột nhiên bổ đến, chiêu thức biến hóa đều nằm trong sáu chiêu "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp" .
Phía trước có kiếm quang bổ tới, chiêu gì thức gì Huyền Thiên lợi dụng đó ứng đối.
Tru Tâm Thức đối Tru Tâm Thức, Xuyên Hầu Thức đối Xuyên Hầu Thức, Thứ Mi Thức đối Thứ Mi Thức, Trảm Yêu Thức đối Trảm Yêu Thức, Vô Đầu Thức đối Vô Đầu Thức, Phân Thân Thức đối Phân Thân Thức.
Mặc kệ phía trước là kiếm quang gì, hư giả chân thật Huyền Thiên đều toàn lực ứng phó, dùng ứng đối với kiếm quang công kích chân thật, hơn nữa đồng thời kiên định ý chí, phòng bị kiếm quang công kích hư ảo.
Thân thể và ý chí cùng phòng ngự, Huyền Thiên bất kể là vận dụng "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp" hay cường độ ý chí, đều đạt được ma luyện thật lớn.
Từng bước một, chậm rãi tiến lên.
Càng đi về phía trước, lực ngăn cản của kiếm ý càng lúc càng lớn, hơn nữa kiếm quang công kích càng lúc càng nhanh.
Nhưng mà khó khăn lớn cũng không ngăn cản được tin tưởng của Huyền Thiên. Dù cho mỗi lần chỉ tiến lên nửa bước Huyền Thiên cũng sẽ chậm rãi tiến lên.
Một giờ sau Huyền Thiên lại đi lên phía trước, hành tẩu ngàn bước có thừa. Rốt cục cũng đi tới cuối sơn động. Một đại sảnh hình tròn rộng ba mươi mét xuất hiện trước mặt Huyền Thiên.Âm thanh nổ tung vang lên, trong lúc đó sau lưng có âm thanh thật to. Kiếm ý ngăn cản Huyền Thiên biến mất không còn.
Xoay người nhìn lại, chỉ thấy sơn động sau lưng đã bị khóa kín.
Chuyện này Huyền Thiên cũng không có phản ứng quá lớn, bị nhốt chết trong núi thì hắn đã trải qua rồi, trong mộ thất của "Cửu Đoán lão nhân" hắn đã làm quen một lần.
Huyền Thiên biết loại địa phương này đều lưu lại một đường.
Không có quản sơn động sau lưng bị bịt kín. Huyền Thiên quay đầu đánh giá đại sảnh này.
Tâm pháp Tuyệt Ảnh! Ánh mắt Huyền Thiên nhìn qua vách tường đối diện, trong chốc lát lóe ra hào quang kinh ngạc.
Huyền Thiên nhìn qua vách tường có khắc không ít chữ, ước ngàn chữ, ở kế bên có khác bốn chữ lớn - - tâm pháp Tuyệt Ảnh.
Tuy Huyền Thiên với "tâm pháp Tuyệt Ảnh" đã có đoán trước, nhưng mà chính thức nhìn thấy "tâm pháp Tuyệt Ảnh" xuất hiện trước mắt, tim đập nhanh hơn.
Huyền Thiên đối với "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp" tìm hiểu cùng tu luyện đã đến bình cảnh, nếu như không phải tạo nghệ khắc sâu, "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp" có tác dụng hạn chế của nó, đối phó cao thủ ngoài Tiên Thiên cảnh lục trọng khó có công dụng.
Nhưng nếu có "tâm pháp Tuyệt Ảnh", vậy thì không giống, chỉ cần có tâm pháp, Huyền Thiên ngộ tính với kiếm pháp rất cao, đem "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp" tu luyện tới cảnh giới đại thành, thậm chí đạt tới tạo nghệ như người sáng lập là Chu Vô Ảnh, cũng không phải không thể.
Mặc dù đối với "tâm pháp Tuyệt Ảnh" rất hưng phấn, nhưng ánh mắt Huyền Thiên không có đặt lên "tâm pháp Tuyệt Ảnh", nhiều qua hoàn cảnh chung quanh đánh giá bốn phía.
Trên vách tường đối diện khắc tâm pháp Tuyệt Ảnh có một bức họa, họa một người tay cầm trường kiếm, đang thi triển chiêu thức, mà chiêu thức thi triển chính là chiêu thức của "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp".Ánh mắt Huyền Thiên thô sơ giản lược nhìn qua chiêu "Diệt Thần Thức" cuối cùng.
Trong Vũ Kỹ Các của Thiên Kiếm Tông có bí kíp "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp", "Diệt Thần Thức" là trống không, nhưng lại có một hàng chữ miêu tả: thật thật giả giả, hư hư thật thật, trong thật có giả, trong hư có thật, thiệt giả khó phân biệt, hư thật khó lường, chiêu này vô hình, ý tới kiếm tới.
Nhớ lại cảnh trong sơn động, gặp phải sáu chiêu thức "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp" công kích hư thật khó lường, trong nội tâm Huyền Thiên có chút hiểu được, đúng là khó lòng phòng bị, hư thật khó dò, Huyền Thiên và năm kiếm khách khác đi vào nơi này, toàn bộ đều như vậy, nếu không phải Huyền Thiên người mang kỳ ngộ, giờ phút này chỉ sợ cũng giống như năm kiếm khách kia, lưu lại trong sơn động này mười năm rồi hóa thành bộ xương trắng.
- "Diệt Thần Thức" này thiệt giả hư thật khó dò, có lẽ yêu cầu cực cao, đợi sau khi tu luyện "tâm pháp Tuyệt Ảnh" thì ta lại tìm hiểu sau.
Huyền Thiên thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt nhìn qua chiêu thức khắc trên vách tường.
Bên trái của Huyền Thiên là điểm cuối của đại sảnh, có một tòa bệ đá, phía trên có một bộ xương khô.
Xương khô này bị tàn phá, phía trên dính tro bụi, treo đầy tơ nhện, giống như thập phần lâu dài.
- Chẳng lẽ là xương cốt của "nhất kiếm tuyệt mệnh" Chu Vô Ảnh? Trăm năm trước hắn ở Thần Đao vương triều, tương đương với cường giả Địa giai cảnh, oai phong một cõi, trăm năm sau chỉ còn lại một đống xương cốt.
Huyền Thiên lẳng lặng nhìn qua bộ hài cốt kia, đi về phía trước vài bước, cách hài cốt mười bước có thừa.
Trên một vách tường cũng khắc không ít chữ, nhưng lại không phải là công pháp vũ kỹ gì, mà là một ít chữ.
Phía trên viết:
- Ta cả đời nghiên cứu ám sát cùng trận pháp chi đạo, xem cao thủ Tiên Thiên cảnh như con sâu cái kiến, cường giả mới vào Địa giai cảnh cũng chết dưới kiếm của ta, đáng tiếc ám sát cùng trận pháp chi đạo cuối cùng là bàng môn tả đạo, không công tiêu hao thời gian cả đời của ta, làm lỡ tu luyện của ta, cả đời dừng bước tại Tiên Thiên cảnh thập trọng, không thể đặt chân lên Địa giai cảnh, quả thật là chuyện ăn năn suốt đời này!
- Công tích cả đời của ta là sáng tạo ra huyền giai thượng phẩm kiếm kỹ "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp", đánh khắp Tiên Thiên cảnh vô địch thủ, đáng tiếc "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp" vừa ra tay là lấy mạng người ta, tru tâm xuyên qua yết hầu, trảm eo phân thân, quá mức huyết tinh hung ác, cho nên cả đời của ta sát nghiệp quấn thân, đáng chết, không nên chết nhưng khi ta vừa ra tay dưới thân kiếm không có người sống, lại không có hậu nhân tiểu bối, đến lúc tuổi già mới tỉnh ngộ sát nghiệp của mình quá nặng, đi vào trong Âm Phong sơn mạch sống ngày tháng cuối cùng.
- "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp" vô cùng huyết tinh hung ác, không nên truyền lưu khắp thiên hạ, ta chỉ truyền ra bên ngoài kiếm chiêu mà thôi, không có để lại tâm pháp, nhưng "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp" chính là kiệt tác tâm huyết cả đời của ta, nếu khiến nó theo ta mà biến mất ta không cam lòng, đặc biệt mang "tâm pháp Tuyệt Ảnh" khắc tên vách động, nếu có kiếm khách có thể còn sống xuyên qua "Kiếm Ý Di Thiên Trận", chứng minh ngươi cùng "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp" hữu duyên, "tâm pháp Tuyệt Ảnh" liền quy cho ngươi.
Truyện khác cùng thể loại
988 chương
71 chương
53 chương
423 chương
42 chương
229 chương
232 chương
9 chương