Kiếm Nghịch Thương Khung
Chương 178
- Hoàng sư huynh!
Không biết vị đệ tử nào gào to một tiếng.
Trong chốc lát, liền có trên trăm tiếng hô hào vang lên,- Hoàng sư huynh!
- Hoàng sư huynh!
- Hoàng sư huynh!......
Thanh âm hưng phấn bành trướng ra.
Tu vi Tiên Thiên Cảnh nhất trọng đánh bại đệ ngũ Dương Thiên Quân nổi tiếng trong thập đại nội môn đệ tiến vào một trong năm cự đầu của nội môn. Hơn nữa uy thế mạnh hơn bốn vị cự đầu nội môn khác và còn có thiên phú kinh người.
Chiến tích như thế, cho dù là Sở Phong Thiên Kiếm Tông được xưng bách niên bất thế chưa từng có.
Chúng nội môn đệ tử đối với Huyền Thiên, giờ phút này chỉ còn lại có hâm mộ cùng sùng bái, lớn tiếng la lên.
Thanh âm kích động và cao hứng bừng bừng, hình tượng Huyền Thiên trong mắt nội môn đệ tử tăng lên đạt tới trình độ của Sở Phong đệ nhất nội môn ngày xưa.
Thậm chí, tới một mức độ nào đó, còn muốn vượt qua Sở Phong.
Dương Thiên Quân bị đánh bay hơn ba mươi mét, chân khí trong cơ thể tán loạn như thần long phiên giang đảo hải (dời sông lấp biển). Khí tức bạo tạc không thể không ngồi xuống, " phốc " một tiếng lại phun ra một ngụm máu tươi.
Hiển nhiên, Dương Thiên Quân bị một kiếm này của Huyền Thiên đánh bị thương không nhẹ.
- Ca!
- Dương sư huynh- - !...
Dương Đỉnh Quân cùng không ít nội môn đệ tử chạy về phía Dương Thiên Quân.Ánh mắt Huyền Thiên từ trên người Dương Thiên Quân rời đi, hắn khẽ gật đầu với nội môn đệ tử. Sau đó đến bên cạnh ba người Phong Bất Chí, Tôn Diệc Thu, Cố Thiên Nhu:
- Chướng ngại quét xong rồi, chúng ta có thể đi.
Thành tựu của một người mà người bình thường không có khả năng đạt tới thì người khác đối với hắn, sẽ sinh ra sùng bái.
Hiện tại Phong Bất Chí Phong Bất Chí, Tôn Diệc Thu, Cố Thiên Nhu chính là như thế.
Biểu hiện trước kia của Huyền Thiên tuy rằng cũng làm cho người rung động, làm cho người ta kinh hãi. Nhưng mà ba người Phong Bất Chí cũng chỉ là khiếp sợ mà thôi, còn bây giờ trong ánh mắt họ có thêm sự sùng bái.
- Huyền Thiên sư đệ, ngày xưa có thể gặp gỡ ngươi, thực là vinh hạnh của chúng ta.
Nhìn Huyền Thiên, Phong Bất Chí thở dài.
Lời này của hắn nói rất đúng, lần đó nếu không có gặp được Huyền Thiên, đám người truy tung Quỷ Ảnh Kiếm Khách đã đến Dã Mã Trấn, lại truy xuống dưới, vô cùng có khả năng tiến vào Dã Mã Nguyên.
Trong vòng ngàn dặm Dã Mã Nguyên mênh mông, ít ai lui tới, nếu là Quỷ Ảnh Kiếm Khách bị đuổi đến không kiên nhẫn nổi lên ác ý, ba người Phong Bất Chí tuyệt đối lành ít dữ nhiều.
- Đây chính là không phải duyên thì là phận!
Huyền Thiên cười nhạt nói.
Sắc mặt Phong Bất Chí khẽ giật mình, lập tức cười ha ha, nói:
- Đúng vậy, là duyên phận, Huyền Thiên sư huynh trong số các sư huynh quả thực không giống người thường.
Đại đa số đệ tử bài danh phía trên đều thập phần cao ngạo, có một loại ngạo khí. người như Huyền Thiên thật đúng là rất thưa thớt. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull. vn chấm c. o. mHuyền Thiên đi tới chỗ nào, nội môn đệ tử phía trước nhao nhao mở ra con đường, rất nhanh Huyền Thiên cùng ba người Phong Bất Chí, Tôn Diệc Thu, Cố Thiên Nhu liền rời đi Đan Dược Đường biến mất trong tầm mắt của nội môn đệ tử.
Huyền Thiên vừa đi, chúng nội môn đệ tử cũng không dám nhìn chuyện cười của Dương Thiên Quân nên nhao nhao ly khai..
Dương Thiên Quân được đám người Dương Đỉnh Quân nâng lên, sắc mặt của hắn có chút trắng bệch. Nhìn thân ảnh của Huyền Thiên nhạt nhòa, trong mắt lộ ra vẻ âm lãnh như là độc xà.
- Ca, thực lực của Huyền Thiên tăng trưởng quá là nhanh, lần này không có thể thắng hắn, chờ tiếp theo hắn trở về, chỉ sợ càng khó khăn.
Dương Đỉnh Quân không cam lòng nói.
Dương Thiên Quân hừ nhẹ, nói:
- Trước khi đến, Đặng sư huynh cho ta vô ảnh phấn, thời điểm giao chiến ta đã đem vô ảnh phấn rơi vãi trên mặt đất. Hiện tại hai chân của Huyền Thiên đã dính đầy vô ảnh phấn, lần này ra ngoài, Đặng sư huynh sẽ hảo hảo chiêu đãi hắn, về phần Huyền Thiên còn có thể trở về hay không thì hắc hắc....
Nói xong Dương Thiên Quân phát ra tiếng cười âm lãnh.
- Sở sư huynh tuyệt đối sẽ không để cho bất luận kẻ nào uy hiếp được vị trí đệ nhất thiên tài Thiên Kiếm Tông của hắn.
Cười xong, Dương Thiên Quân lại bổ sung một câu.
Trong mắt Dương Đỉnh Quân sáng ngời, trên mặt lộ ra tia cười toan tính.
-- -- -- -- -Huyền Thiên, Phong Bất Chí, Tôn Diệc Thu, Cố Thiên Nhu bốn người một đường ra Thiên Kiếm Tông rất nhanh đã tới Kiếm Nam Thành.
Tại Kiếm Nam Thành mua bốn thớt hắc lân mã, sau đó bốn người đi về phía Âm Phong Sơn Mạch.
Thượng đẳng hắc lân mã, một ngày cũng chỉ có thể đi 3300 km so với Tiên Thiên Cảnh võ giả sử dụng huyền giai khinh công chạy như điên còn chậm hơn một ít. Nhưng mà hiển nhiên không có vị Tiên Thiên Cảnh võ giả nào sử dụng khinh công đi đường xa, tiêu hao tiên thiên chân khí là chuyện thập phần không khôn ngoan.Âm Phong Sơn Mạch dài tới vạn là một trong sơn mạch lớn nhất cảnh nội Thần Đao Vương dặm.
Trong đó yêu thú, bởi vì thực lực bất đồng nên sống ở khu vực bất đồng.
Yêu thú có thực lực càng cường đại thì càng ở chỗ sâu trong Âm Phong Sơn Mạch và một ít trong hang sâu núi cao Thiên Địa nguyên khí sung túc.
Luyện chế Chân Khí Đan cần hai loại tài liệu là Chân Vụ Thảo cùng Huyền Dương Hoa.
Chân Vụ Thảo cùng Huyền Dương Hoa đều là Huyền cấp linh thảo, không phải nơi Thiên Địa nguyên khí thập phần sung túc thì không thể sinh trưởng. Điều kiện sinh trưởng phần hà khắc, vì thế địa phương bình thường rất khó gặp được.
Thiên Kiếm Phong của Thiên Kiếm Tông cũng một chỗ như thế, trong đó có ba ngọn núi Thiên Địa nguyên khí thập phần sung túc, đều thích hợp Chân Vụ Thảo cùng Huyền Dương Hoa sinh trưởng.
Nhưng mà Chân Vụ Thảo cùng Huyền Dương Hoa không chỉ sinh trưởng khó khăn mà còn có yêu cầu khác.
Thảo dược bình thường thành thục mất năm năm, nhanh nhất là một năm thời gian.
Mà Huyền cấp linh thảo, ít nhất cũng phải mười năm thời gian mới thành thục.
Chính là bởi vì thời gian phát triển dài vì thế Thiên Kiếm Tông mặc dù có ba ngọn núi tài bồi Chân Vụ Thảo cùng Huyền Dương Hoa, nhưng hàng năm có thể sản xuất số lượng căn bản không có bao nhiêu, hoàn toàn cung không đủ cầu, mới cần ra ngoài mua linh thảo.
Những Huyền cấp linh thảo khác cũng thế.
Yêu thú bên trong sơn mạch sinh hoạt ở những nơi ít ai lui tới, không ít địa phương vài thập niên, trên trăm năm cũng không người đi qua. Đừng nói chỉ cần mười năm vài thập niên thì Huyền cấp linh thảo thành thục. Mà ngay cả linh thảo trăm năm trở lên mới có thể thành thục cũng có thể tìm được.
Tự nhiên sơn mạch yêu thú sinh hoạt là nơi tốt nhất mua sắm linh thảo.
Bất quá do có yêu thú, võ giả tiến vào trong đó thập phần nguy hiểm. Khu vực biên giới còn tốt, nhất là ở trong chỗ sâu sơn mạch, khu vực một ít trung cấp, cao cấp yêu thú qua lại chính là phần mộ của võ giả. Hơi không cẩn thận thì võ giả sẽ táng thân trong bụng yêu thú.
Vì thế bình thường phải đi tới khu vực qua lại của yêu thú Tam cấp trở lên, võ giả bình thường sẽ tìm mấy người đồng bọn cùng một chỗ tiến vào để tăng cường tính an toàn.
Truyện khác cùng thể loại
988 chương
71 chương
53 chương
423 chương
42 chương
229 chương
232 chương
9 chương