Không có ai không lo lắng cho Huyền Thiên, thực lực của năm thần tử thần nữ rất đáng sợ, Huyền Thiên giao ra thánh đỉnh, ai cũng không dám cam đoan Tư Không Đỉnh thu thánh đỉnh xong sẽ không ra tay với Huyền Thiên. Dùng chiến lực nghịch thiên của Tư Không Đỉnh chỉ cần Huyền Thiên không có thánh đỉnh phòng ngự thì bọn họ vừa ra tay có thể miểu sát Huyền Thiên. Trước mắt bao người, Huyền Thiên từng bước một đi về phía trước, khoảng cách hơn mười dặm rất nhanh rút ngắn, Huyền Thiên đã tới nơi cách Tư Không Đỉnh mấy chục thước. Mà bốn người Kiền Lăng Vân, Thủy Chân Tường, Tần Thế Vũ, Trường Không Minh Nguyệt phi thân lên tới sau lưng Huyền Thiên vài dặm, đứng cạnh Huyền Thiên cùng Hiên Viên Sơ Tuyết, Vũ Phi Phàm, Khương Vũ Hằng phòng bị Hiên Viên Sơ Tuyết ba người xuất thủ ngăn trở. Dùng tu vi Nhị Tinh đế giả của Tư Không Đỉnh đem tu vi áp chế tại cảnh giới Nhất Tinh đế giả, chiến lực kinh khủng kia đối mặt với Huyền Thiên thì không có khả năng xuất hiện nửa điều ngoài ý muốn. Huyền Thiên cầm bốn cái thánh đỉnh tới gần, quang mang trong mắt Tư Không Đỉnh dần dần sáng lên. Hắn đẩy Huyền Đình Đình về phía trước nói: - Cầm lấy đi, lấy thánh đỉnh ra. Huyền Thiên bước ra một bước về phía trước, tay phải đưa ra ôm lấy Huyền Đình Đình, tay trái tức thì nâng bốn cái thánh đỉnh đưa về phía Tư Không Đỉnh. Khoảng cách mấy chục thuớc đối với Huyền Thiên mà nói chỉ như một gang tay, một bước là đến trước mặt Tư Không Đỉnh. Tư Không Đỉnh nhìn bốn cái thánh đỉnh đến trước mắt, sắc mặt vui mừng càng mãnh liệt. Nhưng mà đúng lúc này tinh thần của hắn chấn động mạnh, tựa hồ bị cái gì đó hung hăng đụng vào ý nghĩ hoảng hốt bất định. Bất quá Tư Không Đỉnh là nhân vật bậc nào, trong chốc lát liền kịp phản ứng, từ đôi mắt hắn bộc phát ra ánh mắt lăng lệ ác liệt đến cực điểm. Hắn bị tinh thần công kích, trong ánh mắt lộ vẻ sát khí. Hưu --! Hưu --! Tư Không Đỉnh còn không kịp phát giận đối với Huyền Thiên thì phía trước bổ xuống hai đạo kiếm quang sáng chói. Ngay tại trong nháy mắt hắn hoảng hốt, một thiếu niên mặc áo đen mười một mười hai tuổi xuất hiện trước mặt Huyền Thiên, trong tay cầm Thiên Huyền Đế Kiếm chém xuống. Thiếu niên mặc áo đen là Nhất Bảo Đồng Tử, đồng thời xuất kiếm, hai ngón tay trái của hắn vẽ một cái về phía trước đồng dạng hoạch xuất một đạo kiếm quang sáng chói. Nhanh --! Quá là nhanh. Nhất Bảo Đồng Tử có thực lực Tam Tinh Kiếm Đế, một kiếm khoảng cách một thước, cho dù là Tư Không Đỉnh đều phản ứng không kịp. Trong chốc lát hai cỗ đau đớn từ trên người truyền tới. Thiên Huyền Đế Kiếm chém xuống một cái trực tiếp bổ vào cánh tay Tư Không Đỉnh bắt Huyền Đình Đình, mà kiếm cương hoạch xuất trực tiếp trảm lên người Tư Không Đỉnh. Thiên Huyền Đế Kiếm sắc bén như thế nào, trong chốc lát cánh tay của Tư Không Đỉnh bị cắt đứt, Huyền Thiên lúc này thu lại bốn cái thánh đỉnh, ôm Huyền Đình Đình vào tay. Cánh tay Tư Không Đỉnh đạo chỉ cương bổ ra, trong chốc lát máu tươi phun ra. Bất quá trong nháy mắt này, một cổ đỉnh ba chân màu xanh trong chốc lát bao phủ Tư Không Đỉnh là Mộc Thánh Đỉnh. Chỉ cương bổ vào bên trên Mộc Thánh Đỉnh phát ra một tiếng vang thật lớn, Mộc Thánh Đỉnh mang theo Tư Không Đỉnh lập tức phi phi về phía sau hơn mười dặm. Về phần cánh tay bắt giữ Huyền Đình Đình lúc nãy đã trắng bệch vô huyết, trở thành tử vật. Một ngón tay của Huyền Thiên điểm vào, lập tức nó nát bấy. - Ca ca! Huyền Đình Đình một mực không có lên tiếng lúc này oa một tiếng khóc lớn, trực tiếp nhào vào ngực của Huyền Thiên, nước mắt lưng tròng. Dù sao nàng cũng là tiểu cô nương, tuy rằng vừa rồi kiên cường không có lên tiếng nhưng trên thực tế trong lòng phi thường sợ hãi, chỉ là bởi vì hiểu chuyện mới một mực nhẫn nại. Hiện tại cảm xúc của Huyền Đình Đình cuối cùng đã bạo phát. - Không có việc gì rồi, ca ca đến rồi. Đình Đình không sao cả... Huyền Thiên vỗ phía sau lưng Huyền Đình Đình nhẹ giọng an ủi. Nói thì chậm, hành động thì nhanh, hết thảy những biến hóa này chỉ diễn ra trong chớp mắt. Tư Không Đỉnh bị chém một phát, thân thể đều thiếu chút nữa bị tách ra làm hai, bị trọng thương mà Huyền Đình Đình thì bình yên vô sự nhào vào long Huyền Thiên. Biến hóa này trong chờ mong không ít người nhưng vượt quá dự liệu của không ít người, nhất là Kiền Lăng Vân, Thủy Chân Tường, Tần Thế Vũ, Trường Không Minh Nguyệt không ngờ kết quả là như vậy. Nhưng mà ngay tại thời điểm bốn người chuẩn bị ra tay đối phó với Huyền Thiên thì Hiên Viên Sơ Tuyết, Vũ Phi Phàm, Khương Vũ Hằng ba người đã đoạt trước một bước xuất thủ đánh tới bốn người. Hiên Viên Sơ Tuyết, Vũ Phi Phàm đều có tu vi Nhất Tinh đế giả, vừa ra tay, Đế Uy cái thế khí thế ngập trời, hơn nữa Chuẩn Đế Khương Vũ Hằng tương trợ, lực công kích kinh khủng kia nhất thời làm bốn người Kiền Lăng Vân không thể khinh thị, bọn họ đều xuất thủ ngăn cản, không rảnh bận tâm Huyền Thiên. Xa xa, Tư Không Đỉnh từ bên trong Mộc Thánh Đỉnh lóe ra, vết thương trên người hắn đã khỏi hẳn, cánh tay bị chém đứt cũng dài đi ra, ngoại trừ sắc mặt có hơi trắng bệch, tổn thất không ít nguyên khí thì tựa hồ không có bị bất kỳ thương tổn gì. Thân mang Mộc Thánh Đỉnh, tương đương tùy thời phục dụng tuyệt thế linh đan hiệu quả tốt nhất, kể cả trọng thương trí mạng đều có thể khôi phục. Dùng lực công kích hai kiếm của Nhất Bảo Đồng Tử vừa rồi, Nhất Tinh Kiếm Đế tầm thường chỉ sợ trực tiếp bị hắn miểu sát, thân thể đã chém thành hai khúc, thậm chí bổ thành mấy mảnh cũng nói không chừng. Chiến lực của Nhất Bảo Đồng Tử không phải Đế giả có thể so sánh, một kiếm chém ra mang theo lực công kích ẩn náu quang tuyến. Mũi kiếm của kiếm quang là chỗ sắc bén nhất trong công kích, khi bổ vào địch nhân thì toàn bộ công kích đủ để đánh nát sinh cơ của địch nhân. Đáng tiếc, Tư Không Đỉnh có Mộc Thánh Đỉnh, không chỉ cứu được hắn một mạng, còn trị hết toàn bộ chỗ bị thương. Nhưng mà cánh tay bị gãy, thân thể thiếu chút nữa bị chém đôi, tổn thương như vậy không nhẹ, tuy rằng bị trị hết nhưng vẫn tổn thương nguyên khí cần phải có thời gian khôi phục. XIU.... XÍU... Hưu --Kiếm quang tung hoành, Nhất Bảo Đồng Tử đã sớm thi triển tuyệt thế kiếm thuật tiếp tục giết tới Tư Không Đỉnh. Mà lúc này, Huyền Thiên ôm Huyền Đình Đình nhảy về phía cha mẹ, giao muội muội cho hai người. Cao thấp Kiếm Tông đều vui mừng. Huyền Hồng, Hoàng Nguyệt cùng với Huyền Hùng, La Khiếu Dã hiện tại thần sắc vô cùng vui sướng, Huyền Đình Đình được mọi người yêu thích, vừa rồi nàng lâm vào nguy hiểm, trong lòng mọi người như bị siết chặt. Hiện tại nàng bình yên vô sự, cuối cùng ai nấy đều thở dài một hơi. Huyền Thiên không kịp cùng người nhà nói thêm cái gì liền chạy tới Long Tử Nghiên gia nhập chiến Hiên Viên Sơ Tuyết so đấu với Kiền Lăng Vân, Thủy Chân Tường, Tần Thế Vũ, Trường Không Minh Nguyệt thiếu đi một người, chiến đấu đang ở hạ phong, Huyền Thiên vận dụng đại chu thiên Tinh Thần Kiếm trận cùng Lục Chuyển Kiếm Đan Chi Thuật hơn nữa có Long Tử Nghiên hiệp trợ, lực công kích không thấp, mặc dù nói không cách nào thay đổi tình hình chiến đấu nhưng ít nhất cũng không rơi vào hoàn cảnh xấu.