Kiếm Nghịch Thương Khung
Chương 1453
Là Hoàng cấp linh kiếm.
Vừa rồi nguyên thần của Huyền Thiên ngự kiếm, chui từ dưới đất lên đột nhiên lao ra, vương giả đỉnh phong đạt trình độ cao nhất Ma Môn ngay cả chết đều không biết đã bị thuấn sát rồi.
Vù! Vù!
Hai vị vương giả Ma Môn thân ảnh như điện, trong chốc lát từng người vọt đến bên cạnh Chuẩn Hoàng, ánh mắt cảnh giác nhìn Huyền Thiên.
Phương Nguyên Bác cùng một Chuẩn Hoàng Ma Môn khác ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Huyền Thiên, lộ ra vẻ kiêng kị thật sâu.
Tuy rằng tu vi Huyền Thiên không phóng ra ngoài thành ngập trời khí thế, nhưng mà cũng không có cố ý thu liễm tu vi, làm cho người ta nhìn không ra cao thấp.
Cường giả Ma Môn có thể thấy được Huyền Thiên còn chưa thành Hoàng giả, chỉ là một Chuẩn Hoàng.
Mặc dù chỉ là Chuẩn Hoàng, nhưng một kiếm kia của Huyền Thiên vừa rồi thuấn sát vương giả đỉnh phong đạt trình độ cao nhất làm cho hai vị Ma Môn Chuẩn Hoàng hãi hùng khiếp vía, đó là một thanh Hoàng cấp linh kiếm, cho dù là hoàng giả bị chém trúng đều có thể đánh chết, có được lực công kích vô cùng đáng sợ.
- Ngươi - là ai?
Phương Nguyên Bác hiển nhiên là thủ lĩnh trong năm người, hắn nhìn chằm chằm vào Huyền Thiên lạnh lùng nói.
Cưu Ma Đại Lục ở đông bắc Vân Châu, cách thế lực trung tâm Ma Môn khá xa, năm người này có lẽ nghe nói qua Quỷ Nguyệt Tông đại lục miền tây Vân Châu bị diệt nhưng tuyệt đối chưa từng thấy bức họa của Huyền Thiên vì thế không biết Huyền Thiên.
- Địch nhân của Ma Môn!
Huyền Thiên thản nhiên nói, rất nhanh đi về phía trước.
Trong ánh mắt Xích Hữu Tử vốn tuyệt vọng để lộ ra hy vọng, hắn xốc lại tinh thần lớn tiếng hô:
- Vị kiếm hữu này, bọn họ là người của Liệt Thiên Kiếm Tông Ma Môn vây công Thanh Vân Kiếm Phái, tình thế nguy hiểm, phiền toái kiếm hữu nhanh chóng đem tin tức truyền cho thế lực chính đạo khác, Thanh Vân Kiếm Phái tất có thâm tạ.
Trong lúc nói chuyện thân ảnh Xích Hữu Tử khẽ động thối lui phương hướng Huyền Thiên.
- Còn muốn chạy trốn? Chết cho ta!
Phương Nguyên Bác hét lớn một tiếng, đột nhiên kiếm thuật thi triển, hư không vỡ tan, một đạo kiếm cương đột nhiên trảm xuống Xích Hữu Tử.
Đồng thời, Phương Nguyên Bác hướng ba người khác truyền âm hồn niệm:
- Trước chém Xích Hữu Tử, cẩn thận Hoàng cấp linh kiếm của tiểu tử kia.
Huyền Thiên có Hoàng cấp linh kiếm, công kích xuất quỷ nhập thần, hơn nữa lực công kích rất mạnh, vừa rồi thuấn sát vương giả đỉnh phong đạt trình độ cao nhất có thể là do nhân tố đột nhiên tập kích.
Đám người Phương Nguyên Bác cũng không kiến thức chiến lực của Huyền Thiên, bốn người bọn họ liên thủ, hơn nữa có hai là Chuẩn Hoàng, chỉ kiêng kị Huyền Thiên không sợ hắn.
Ba vị cường giả Ma Môn khác đồng thời thi triển kiếm chiêu đại sát thuật công tới Xích Hữu Tử.
Xích Hữu Tử mặc dù trọng thương nhưng thân là Chuẩn Hoàng, trước khi chết mà liều mạng công kích, đối với bọn họ vẫn sẽ có chỗ uy hiếp.
Dụng ý của Phương Nguyên Bác rất rõ ràng, rất nhanh giết Xích Hữu Tử, sau đó bốn người có thể toàn tâm toàn lực đối phó Huyền Thiên.
Oanh!!!
Thấy cường giả Ma Môn động thủ Huyền Thiên đột nhiên sải bước ra, mạnh mẽ đạp đại địa một cái, hét lớn một tiếng.
Trong chốc lát sóng âm trong không khí cuồn cuộn, cả vùng đất dùng Huyền Thiên làm trung tâm xuất hiện một vòng gợn sóng khủng bố kinh thiên động địa, biển gầm núi lở cũng không gì hơn cái này.
Vô luận là Xích Hữu Tử hay là bốn vị cường giả Ma Môn đứng trên mặt đất hay là bay lên bầu trời, thân thể đều đột nhiên nhoáng một cái, di động cũng tốt, thi triển kiếm chiêu cũng thế lập tức rối loạn.
Mà lúc này trong tay Huyền Thiên đột nhiên nhiều hơn một chuôi Hoàng cấp bảo kiếm, hắn liên tục bổ ra vài kiếm.
XIU....
XÍU... XIU....
XÍU... Hưu. . .
Từng đạo kiếm quang thoáng hiện, cắt đứt tầng tầng hư không.
Những kiếm quang này không chém thẳng hay ngang mà hoạch xuất từng đạo đường cong quỹ tích trong hư không vượt qua Xích Hữu Tử trong chốc lát đụng vào kiếm thuật bốn vị cường giả Ma Môn thi triển.
Ba ba ba ba ba. . .
Kiếm quang đảo qua, công kích của cường giả Ma Môn lập tức sụp đổ.
Nhưng mà kiếm quang của Huyền Thiên không giảm, trong chốc lát bổ đến trước mắt bốn vị cường giả Ma Môn.
Trong chốc lát, bốn vị Ma Môn cường giả, trong mắt chỉ còn lại có cả kinh cùng sợ hãi.
Đây... Là kiếm thuật gì?
Ma Môn Ma Môn bạo lui, thậm chí, thi triển thuấn di nghiền nát hư không.
Nhưng mà hư không vô cùng chắc chắn, căn bản không cách nào thuấn di, tốc độ đám người lui về phía sau không thể so với tốc độ kiếm quang Huyền Thiên bổ ra.
Lập tức tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, kiếm quang quá nhiều, một đạo lại có một đạo, hơn nữa quỹ tích công kích thành đường cong hình cung ẩn chứa đạo vận, căn bản không cách nào phán đoán kiếm quang đến tột cùng công tới đâu. Ngăn cản lung tung hoàn toàn là vô dụng công, bốn vị Ma Môn cường giả đồng thời bị kiếm quang bổ trúng.
Ngoại trừ Phương Nguyên Bác, ba người khác kể cả vị Chuẩn Hoàng lập tức bị mất mạng.
Mà trên người Phương Nguyên Bác cũng có mấy đạo vết thương sâu đủ thấy xương, không chỉ rách da thịt, còn bị thương nội bộ tạng phủ, trái tim hoàn toàn bị đã phá vỡ, máu huyết chảy ra, hắn đã trọng thương trí mạng.
Xích Hữu Tử bị một rống của Huyền Thiên chấn đặt mông ngồi ở mặt đất, hắn nhìn bốn vị cường giả Ma Môn ba chết một tổn thương, trong mắt xuất hiện vẻ khó tin.
Cho dù là hoàng giả cấp một đều khó có khả năng gọn gàng như thế, một kiếm vượt qua hắn chém giết ba cường giả Ma Môn, làm trọng thương một người.
Thanh niên anh tuấn có thể là yêu nghiệt nghịch thiên vượt cấp chiến đấu, trong lòng Xích Hữu Tử hung hăng nhảy dựng lên.
Ma Môn có hậu bối yêu nghiệt có thể siêu cấp chiến đấu, chính đạo cũng có, chỉ là số lượng rất ít, yêu nghiệt nghịch thiên bên trong chính đạo không người nào là xuất từ Hoàng Phẩm Thế Lực đạt trình độ cao nhất, hơn nữa là đại nhân vật uy danh đã sớm truyền khắp.
Người thanh niên này là hậu bối thiên tài của thế lực phương nào? Trong lòng Xích Hữu Tử suy nghĩ, nhưng mà ai cũng nghĩ thanh niên anh tuấn khó có thể chống lại cường giả ma môn.
Trước mắt thanh niên anh tuấn quá trẻ tuổi, nhìn bề ngoài mới chừng hai mươi.
Nếu là Hoàng giả thì cũng bình thường, bởi vì thành Hoàng giả thoạt nhìn chừng hai mươi, tuổi thực khả năng đã bốn mươi năm mươi tuổi.
Mà thanh niên anh tuấn mới là Chuẩn Hoàng chỉ có hai trăm năm thọ nguyên, niêm kỷ mới chừng ba mươi là cùng.
Chuẩn Hoàng chừng ba mươi tuổi, tựa hồ quá mức dọa người rồi. Cho dù là thiên tài yêu nghiệt đệ nhất chính đạo thời điểm trở thành Chuẩn Hoàng cũng trên ba mươi.
Thời điểm Xích Hữu Tử khiếp sợ Huyền Thiên một bước tới bên cạnh hắn, ném ra một viên đan dược:
- Ăn đi!
Huyền Thiên Huyền Thiên không ngừng tiếp theo liền xuất hiện ngoài ngàn mét, đi tới trước mặt Phương Nguyên Bác.
Xích Hữu Tử tiếp viên đan dược này, đôi mắt lập tức sáng ngời, ngàn năm linh đan? Ngàn năm dược vương luyện chế ra linh đan chữa thương?
Nguyên bản thương thế của hắn rất nặng cho dù ăn Thánh Dược liệu thương giữ được tánh mạng, chỉ sợ cũng giữ lại ám tật. Linh thân xuống cấp, tu vi đại giảm.
Nhưng mà có linh đan chữa thương ngàn năm có thể để cho thương thế của hắn hoàn toàn phục nguyên, sẽ không lưu lại bất luận di chứng gì.
Truyện khác cùng thể loại
603 chương
7 chương
71 chương
2672 chương
126 chương
18 chương
67 chương
123 chương