Kiếm Động Cửu Thiên
Chương 927
Một đường đi tới trước, Tiểu Hỏa vẫn đảm nhiệm chức trách tiên phong tầm bảo như cũ, cúi đầu vểnh mông ngoắc cái đuôi, bất cứ người nào thấy được cũng sẽ không liên hệ nó với thần thú.
Nhưng tiểu tử kia đúng là thần thú, cái mũi linh mẫn muốn chết, bên trong bảy ngày lại bị nó tìm được vài gốc cây linh dược nhất tinh, nhưng Huyết Linh Quả cũng không có nhiều như vậy, đến nay còn không có tìm được quả thứ hai.
- Đừng nóng vội, chiến trường cổ này lớn đến thái quá, tin tưởng càng là khu vực trung tâm, máu huyết hội tụ cũng càng là nồng đậm, Huyết Linh Quả hình thành cũng càng nhiều!
Chu Hằng nói với con lừa đen, ngược lại không phải là xuất phát từ an ủi, thật sự là con lừa đen này luôn luôn buồn bã thở dài làm cho cái lỗ tai người ta chịu không nổi.
- Tuy nhiên, đi thêm về phía trước, có thể sẽ gặp được yêu thú cấp bậc Tinh Thần Đế bậc cao, thậm chí là yêu thú Thiên Hà Cảnh!
- Con lừa, ngươi đã nghĩ rõ chưa?
- A phi, bổn tọa là con lừa rất sợ chết sao?
Con lừa đen vỗ vỗ ngực.
- Đi, dù sao bổn tọa có phù văn thuấn di!
Chu Hằng cười ha ha, con lừa đê tiện này nếu là không có nắm giữ phù văn thuấn di thì tuyệt không dám vỗ ngực như thế. Bất quá bọn hắn chẳng những có phù văn thuấn di, còn có bảo vật chạy trốn như Vân La Chu, chính là yêu thú cấp bậc Thiên Hà Vương cũng không thể đuổi theo bọn họ.
Về phần yêu thú mạnh hơn, vậy cũng chỉ có thể dựa vào phù văn thuấn di, ngay cả Vân La Chu cũng không đáng tin.
Ích lợi luôn làm bạn với mạo hiểm, Chu Hằng bọn họ từng bước xâm nhập chiến trường cổ này, thi thể hài cốt đã là càng ngày càng nhiều, thấy số lượng nhiều, Chu Hằng cũng chú ý tới một cái chi tiết, nói:
- Hai phe chiến đấu ở đây, một phe là nhân loại, chủng tộc đa dạng, phe bên kia là một loài lạ, khung xương màu đen nhánh, bắp đùi mọc đuôi, chiều cao ba trượng, chân . . . Chỉ có thể nói là móng, trên đầu có hai sừng!
Ở khu vực bên ngoài chiến trường, bị chết căn bản là nhân loại, ít có quái nhân khung xương đen nhánh này, nhưng sau khi đi tới nơi này, thi thể của quái nhân càng ngày càng nhiều.
Theo phỏng đoán của Chu Hằng, bị chết bên ngoài, nói rõ thực lực yếu, đương nhiên cũng có tình huống ngoài ý muốn, tỷ như Hoàng Kim Cốt mà Chu Hằng lấy được kia, chủ nhân của nó lúc còn sống liền ít nhất là tồn tại Thiên Hà Vương, không thể xem như mạnh nhất nhưng ít ra đã là trung bình.
Cái này cũng không giống đại chiến của hai thế lực triển khai xa mã, mà là trăm tộc của nhân loại liên hợp lại bao vây tiễu trừ hang ổ của ô cốt quái tộc này, mới có thể càng là đến gần vị trí của hang ổ, càng nhiều thi thể của quái nhân ô cốt.
Đương nhiên đây chỉ là Chu Hằng đoán mà thôi.
Yêu thú cũng nhiều hơn, Tinh Thần Đế trở xuống thì Chu Hằng trực tiếp làm thịt, xem tình huống của cấp bậc Tinh Thần Đế, có thể giết liền giết, không thể giết thì vượt qua, dù sao có Vân La Chu, trong nháy mắt có thể vứt đối thủ ở phía sau rất xa.
Nơi này yêu thú nhiều, nhưng học sinh có thể tới nơi này tự nhiên cũng ít, mà có ít người, số lượng linh dược cũng sẽ nhiều hơn một chút, đương nhiên muốn thu hoạch những linh dược này cần phải làm tốt chuẩn bị liều mạng với yêu thú.
Tổ ba người Chu Hằng liền chọn sách lược đánh thắng được liền đánh, đánh không lại cũng phải đào linh thảo để chạy. Thể chất bây giờ của bọn họ mạnh mẽ đến đáng sợ, đủ để chịu đựng oanh kích của Tinh Thần Đế, hoàn toàn có thể chống đỡ hỏa lực của yêu thú, đào linh thảo chạy trốn.
Chỉ là có thể chịu đựng oanh kích của Tinh Thần Đế cũng không đại biểu bọn họ ngay cả rắm cũng không phóng được, Chu Hằng cùng con lừa đen dù sao cũng không thể sánh ngang thể chất của Tiểu Hỏa, lại là một tháng qua đi, một người một lừa đã là vêt thương chông chât, ăn Kim Cương Đan cùng Chuyển Linh Đan như ăn kẹo.
Nhưng thu hoạch cũng là thoả mãn, linh dược nhị tinh đều là hái được không ít, tiếc nuối là, Huyết Linh Quả vẫn không có tái hiện. Mà loại tiếc nuối này đã biến mất trong ngày thứ 73 khi tiến vào nơi này, bọn họ lại đào được một v Huyết Linh Quả cấp hai!
Phụ cận liền có một đầu yêu thú Thiên Hà Vương, Huyết Linh Quả vừa ra khỏi đất nó liền ngửi được hương vị, lập tức bay tới.
Đối mặt với tồn tại như vậy, chính là Tiểu Hỏa cũng không có tư cách đi tới đối kháng, Chu Hằng vội vàng tế xuất Vân La Chu bỏ trốn mất dạng. Con yêu thú kia cũng không chịu buông tha bọn họ, một hơi đuổi theo ra mây van dăm, thẳng đến khi hoàn toàn mất đi bóng dáng của Vân La Chu mới buông bỏ.
Dừng Vân La Chu lại, Chu Hằng cùng con lừa đen đều là mệt mỏi tới thè lưỡi.
Bản thân tốc độ của Vân La Chu không có khả năng so sánh với Thiên Hà Vương, cần Chu Hằng cùng con lừa đen kèm theo linh lực để thúc dục gia tốc, may là bọn họ không ngừng thay nhau, tuy nhiên hai người bọn họ đều rất mệt.
- Đầu Tử Giác Bích Tình Thú đáng ghét kia, bổn tọa sớm hay muộn cũng se bẻ sừng của nó làm bầu rượu, móc tròng mắt của nó làm Dạ Minh Châu!
Con lừa đen nói.
Chu Hằng cười ha ha một tiếng, có thể sống sót dưới tay Thiên Hà Vương, bọn họ cũng đủ để tự hào.
- Khôi phục một chút, chúng ta tiếp tục, không đào sạch Huyết Linh Quả của chiến trường cổ này chúng ta sẽ không đi!
- Đúng đúng đúng, đào sạch! Đào sạch!
Vừa nhắc tới bảo vật, con lừa đen lập tức như là đánh máu gà, liền đứng thẳng người, nhảy mạnh lên, xoạt, nó khua khua móng trước làm hình dáng đấm bốc.
- Ai dám cản tài lộ của Lư đại gia, Lư đại gia liền đánh chết hắn!
Sau khi khôi phục lại hoàn toàn, bọn họ lại lái Vân La Chu trở lại chỗ cũ, lén lút thả Tiểu Hỏa ra tiếp tục tìm kiếm.
Lại đi ba ngày sau, nơi này thây phơi khắp nơi, có một ít thi thể hài cốt cho dù là sau khi chết vẫn tản phát ra khí tức kinh khủng như cũ, tuy rằng đã là nỏ mạnh hết đà, nhưng vẫn làm cho lòng người kinh sợ như cũ, ngay cả đến gần đều là không thể, trái tim sẽ bị vỡ nát!
Tuệ Tinh Cảnh! Tất nhiên là tồn tại Tuệ Tinh Cảnh! Nếu không sau khi chết nhiều năm như vậy không có khả năng vẫn còn có áp lực cường đại như thế.
Tiểu Hỏa trổ hết tài năng, phát hiện Huyết Linh Quả thứ ba, lúc này cũng dẫn một đầu yêu thú Thiên Hà Vương ra điên cuồng đuổi giết bọn họ. May mắn là có Vân La Chu, bọn họ hữu kinh vô hiểm mà sống sót.
Tuy rằng phù văn thuấn di của con lừa đen nhanh hơn, nhưng mười ngày mới có thể sử dụng một lần, có nghĩa là mỗi khi bọn họ chạy một lần sẽ phải chờ đợi mười ngày, nhưng ở nơi này cũng không phải đào được Huyết Linh Quả mới có thể gặp được yêu thú cấp bậc Thiên Hà Vương, mà là tiếp tục đi tới thì có thể gặp được, lúc nào cũng đều có nguy hiểm lớn!
Thu hoạch càng lúc càng lớn, khu vực này cho dù là cao thủ Thiên Hà Cảnh của Đại Hà Học Phủ đến đây cũng phải thật cẩn thận, nếu không bị đàn thú vây công, cho dù là Thiên Hà Đế cũng có khả năng ngã xuống.
Hơn nữa, Thiên Hà Đế không có lỗ mũi chó như của Tiểu Hỏa, hắn nào biết dưới một mảnh đất lại có Huyết Linh Quả sinh trưởng! Chỉ có thể chậm rãi đào móc từng mảnh đất một, gặp được Huyết Linh Quả ít năm liền làm ký hiệu, bất cứ lúc nào cũng có thể trở lại, đợi cho tới thời điểm không có khả năng mọc lại nữa thì đào ra.
Luận về hiệu suất, không có Thiên Hà Đế nào có thể so sánh cùng Tiểu Hỏa, cho dù cột mọi người của Đại Hà Học Phủ vào chung một chỗ cũng đều không phải là đối thủ của Tiểu Hỏa.
Đến thời điểm thang thư tư, Chu Hằng bọn họ đã thu hoạch được 7 Huyết Linh Quả, chiến tích như vậy đủ để vượt qua tổng số của toàn bộ Đại Hà Học Phủ mười vạn năm trước đây!
Mà càng là đến gần khu vực trung tâm của chiến trường cổ, thu hoạch này lại càng lớn
Từ vừa mới bắt đầu, một tháng thu hoạch một viên Huyết Linh Quả, đến hai mươi ngày một viên, rồi đến mười ngày một viên, Huyết Linh Quả ở nơi này càng ngày càng nhiều, hơn nữa một viên một viên "lớn" nhất rõ ràng đạt tới cấp ba!
Huyết Linh Quả vạn năm mới có thể sinh trưởng một lần, cấp ba liền ý nghĩa là đã sinh trưởng 3 vạn năm!
Bất quá khi thời điểm bọn họ tìm được Huyết Linh Quả thứ tám, đã xảy ra ngoài ý muốn.
Huyết Linh Quả vừa ra khỏi đất sẽ tản phát ra một mùi - mùi máu tươi! Loại mùi này trong thời điểm khi Huyết Linh Quả còn ở dưới đất sẽ hoàn toàn bị che lấp, chỉ có lỗ mũi chó siêu cấp như Tiểu Hỏa mới có thể ngửi được, nhưng sau khi vừa ra khỏi đất ngay cả Chu Hằng cùng con lừa đen cũng đều có thể dễ dàng cảm giác được.
Đây rõ ràng là một viên Huyết Linh Quả cấp bốn, trên thân quả có 4 vòng huyết tuyến!
- Grao!
Một tiếng gầm nhẹ vang lên, một đầu Cự Lang với 4 cánh chim dài cũng lập tức xuất hiện, tốc độ nhanh tới mức làm cho người ta giận sôi. Đầu Cự Lang này toàn thân vàng óng ánh, nhưng 4 cánh chim lại đều là màu trắng, cao lớn giống như một tòa núi nhỏ!
Thực lực của yêu thú tương quan với kích cơ của thân thể, bình thường mà nói thì thân thể càng lớn, thực lực càng mạnh!
Đây là một đầu yêu thú cấp bậc Thiên Hà Đế!
- Con lừa, mau, phù văn thuấn di!
Chu Hằng hét lớn, nếu như là Thiên Hà Hoàng, như vậy hắn và con lừa đen liều mạng thúc dục Vân La Chu cũng có thể chạy thoát, nhưng Thiên Hà Đế lại là phá vỡ cực hạn này.
Hưu!
Đầu yêu thú này căn bản không có ý tứ trao đổi, vừa xuất hiện chính là trực tiếp vung trảo đánh tới, một đạo trăng sáng trồi lên trong cơ thể Yêu Lang này, treo cao trên không trung, tản ra ánh sáng màu bạc.
- Mau tế xuất bổn tọa ra, nếu không các ngươi đều sẽ bị hóa thành băng thạch!
Ngay vào lúc này, Hỏa Thần Lô đột nhiên kêu lên.
Chu Hằng không còn kịp suy tư nữa, trong nháy mắt liền tế xuất Hỏa Thần Lô ra, lúc này cũng không phải là thời điểm hoài nghi. Bị phản xạ
Ông!
Hỏa Thần Lô khẽ run lên, trong nháy mắt phồng lớn lên vài lần, nhìn như bình thường không có gì lạ, nhưng ánh trăng màu bạc phóng tới đều phản xạ lại.
- Được rồi!
Bên kia, con lừa đen cũng chuẩn bị xong phù văn thuấn di, ánh sáng xanh nhoáng lên một cái, đã cuốn bọn họ biến mất.
Bành!
Một trảo của Cự Lang chụp được, làm cho mặt đất điên cuồng run rẩy, nhưng Chu Hằng bọn họ đã mất tung ảnh, đầu Yêu Lang này tức giận ngửa mặt lên trời thét dài, trăng sáng chiếu rọi, một mảnh ngân quang lướt qua, vạn dặm đều bị đóng băng, chính là yêu thú cường đại như Thiên Hà Hoàng cũng không ngoại lệ!
. . .
Bành! Bành! Bành!
Chu Hằng, con lừa đen, Tiểu Hỏa ngã xuống từ phía trên không trung, mỗi một người đều là rơi rất mạnh.
- Má ơi, ngã chết bổn tọa!
Hỏa Thần Lô cũng là oa oa kêu to, thời điểm Chu Hằng ngã xuống, lỡ tay làm nó văng ra ngoài, đụng phải một tảng đá.
Chu Hằng bò dậy, nhìn bốn phía một vòng, nói:
- Con lừa, ngươi đưa chúng ta tới đâu?
- Bổn tọa làm sao biết, chỉ biết là càng xa càng tốt, đã là toàn lực kích phát rồi!
Con lừa đen đứng thẳng người, nhún vai.
Con lừa đê tiện không đáng tin cậy này!
Chu Hằng đưa mắt nhìn ra xa, nơi này hẳn vẫn là chiến trường cổ, thuấn di tuy rằng cường đại, nhưng rất khó đột phá trận pháp phòng ngự, hơn nữa nơi này quá lớn, cho dù là thuấn di trăm van dăm cũng chưa hẳn có thể tới một đầu khác.
- Ít nhất, đã bỏ rơi đầu Yêu Lang đáng sợ kia!
- Phi, nếu bổn tọa ở thời kỳ toàn thịnh, tùy tiện phun một ngụm lửa là có thể đốt đầu băng lang kia thành tro!
Hỏa Thần Lô khinh thường nói.
- Hảo hán không đề cập tới quá khứ, ngươi vẫn là tỉnh lại đi!
Chu Hằng thu Hỏa Thần Lô vào không gian đan điền, địa thế của nơi này hơi có bất đồng, phía trước không ngờ xuất hiện một ngọn núi, không cao, tuyệt sẽ không vượt qua trăm trượng.
- Nơi đó dường như có cái gì đó!
Con lừa đen cũng nhìn thấy.
- Đi xem!
Chu Hằng vốn là to gan lớn mật, mà chỉ cần dính tới bảo vật, con lừa đen cũng dũng khí mười phần, Tiểu Hỏa thì càng đừng nói nữa, bọn họ tế xuất Vân La Chu, rất nhanh liền tới dưới tòa núi nhỏ đó.
- Đây, cũng không phải một ngọn núi, mà là một cánh cửa!
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
34 chương
24 chương
80 chương
286 chương